Chương 1527: Cừu Gia Hội Tụ (Thượng)
Chương 1527: Cừu Gia Hội Tụ (Thượng)Chương 1527: Cừu Gia Hội Tụ (Thượng)
Nghe mùi đi đến chỗ gần Từ Ngôn, chính là một vị cao thủ Nguyên Anh đỉnh phong tới từ Hồn Ngục, chỉ là ánh mắt người này vô cùng cổ quái, bốc lên ánh sáng màu lục không nói, tiếng cũng lộ ra khàn khàn dữ tợn...
- Độc Phong Kiếm, thì ra hắn có thể nghe được khi tức do Độc Phong Kiếm lưu lại...
Từ Ngôn khẽ nhíu mày, mặc dù không nhận ra đối phương, nhưng người tới mới mở miệng hắn đã biết là người nào, nhất định là Hồn Ngục Trưởng Thân Đồ Liên Thành.
Cho dù mượn nhờ Dược Vương Lô luyện hóa kiếm hồn Độc Phong Kiếm truy tung, nhưng Độc Phong Kiếm nổ tung lại có một tia khí tức lưu tại trên người Từ Ngôn, Thân Đồ Liên Thành lấy bí pháp khống chế cao thủ Hồn Ngục, lúc này mới có thể xác nhận thân phận của Từ Ngôn, mà không phải xem hắn như Chân Vô Danh.
- Đã tìm tới ta, chuẩn bị cùng chúng ta liên thủ đi, cao thủ Phản Kiếm minh đến, à, ngay cả lão tổ Lưỡng Nghi phái đều ở chỗ này, Hồn Ngục người các ngươi cũng nên xuất lực.
Từ Ngôn ngưng trọng nhẹ gật đầu, hắn chuẩn bị kéo chết ở trên thân phận Chân Vô Danh, dự định chết không thừa nhận.
- Khí tức Ma tộc... Ngươi là Thân Đồ Liên Thành.
Hoa Thường Tại thủ ở cửa ra vào từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm tu sĩ mới tới, lúc này thấp giọng hô một tiếng rốt cục nhận ra khí tức đến từ Ma tộc.
Theo hắn biết, Hồn Ngục Trưởng có một loại pháp môn tà ác, có thể dùng lực lượng thiên phú của Ma tộc tạm thời khống chế tu sĩ, thời gian mặc dù không dài, lại có thể làm tu vi đối phương tăng nhiều, nếu như khống chế chính là Nguyên Anh đỉnh phong, có thể phát huy ra thực lực có thể so với Hóa Thần.
Hoa Thường Tại mặc dù có thể kết luận Chân Vô Danh là Từ Ngôn giả mạo, nhưng hắn cũng không biết Thân Đồ Liên Thành cùng Từ Ngôn liên quan, càng không biết hai người có đại thù, khi hắn nhận ra tu sĩ mà ánh mắt bốc ra ánh sáng màu lục thật ra là Thân Đồ Liên Thành khống chế, trong lòng một bẩm, đề phòng. Hồn Ngục Trưởng là một đầu hung khuyển của Kiếm Vương điện, điểm này, tất cả cường giả Hóa Thần của Phản Kiếm minh đều biết, càng vô cùng kiêng ky, bây giờ gặp nhau ở Đan phủ di tích, ai cũng không biết hai bên có thể chém giết hay không.
Hoa Thường Tại kiêng kị Thân Đồ Liên Thành, nguyên do lớn nhất là tu vi song phương, Hoa Thường Tại chỉ có Hóa Thần trung kỳ, mà Hồn Ngục Trưởng thì là cao thủ Hóa Thần đỉnh phong.
Nghe nói có người đoán được thân phận của mình, Thân Đồ Liên Thành quay đầu nhìn thoáng qua, cười nhạo nói:
- Gia hỏa bất nam bất nữ, bản tọa hôm nay không đếm xỉa tới ngươi.
Ngoại trừ Từ Ngôn, Thân Đồ Liên Thành cũng không có hứng thú đối với người nào, bị người nhận ra hắn cũng không thèm để ý chút nào, cười gằn tiếp cận Từ Ngôn, nói:
- Tìm bản tọa liên thủ thì có thể, ngươi biết phải bỏ ra cái giá như thế nào không, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, ta sẽ giúp ngươi giết chết tất cả gia hỏa của Phản Kiếm minh, như thế nào?
- Một lời đã định! Có Hồn Ngục Trưởng tọa trấn cho chúng ta, sợ gì Phản Kiếm minhI
Từ Ngôn hăng hái gật đầu, nói:
- Chờ chúng ta thu lấy xong linh đan cùng dị bảo, sẽ nhất quyết cao thấp cùng Phản Kiếm minh bọn hắn trong Linh Tê viên.
- Muốn khai chiến? Vừa hay tán tu một phương chúng ta nhìn náo nhiệt, ha ha, chư vị đạt được bao nhiêu chỗ tốt rồi, cực phẩm linh đan bên trong chiếc đỉnh lớn này, không có bị lấy hết đó chứ?
Lại có tiếng nói từ ngoài cửa truyền đến, Đồ Thanh Chúc chắp tay ra sau lưng đi vào Đan phủ.
Đối mặt Hoa Thường Tại cùng Thân Đồ Liên Thành, vẻ mặt hắn thế mà không thay đổi, dù bận vẫn ung dung chọn vị trí, khoảng cách Từ Ngôn không gần không xa, ha ha cười nói: - Thủ đoạn của Vô Danh đạo hữu hoàn toàn chính xác bất phàm, nếu như có cơ hội, chúng ta lại luận bàn một chút, trên lôi đài đánh thực sự chưa đủ nghiền.
Chân Vô Danh khiêu chiến qua Đồ Thanh Chúc, phát hiện đối phương cổ quái, Chân Vô Danh thối lui ra khỏi lôi thứ ba, bị Đồ Thanh Chúc nói thành đánh chưa đủ nghiền cũng là thật, Vô Danh công tử căn bản không có dự định liều mạng trên lôi đài.
- Tốt, không bằng chọn tại Linh Tê viên đi, chờ chúng ta dọn dẹp sạch sẽ đám gia hỏa Phản Kiếm minh, sẽ cùng Đồ công tử ngươi phân cao thấp trên dưới.
Con rận quá nhiều rồi không sợ cắn, Từ Ngôn chỉ Hoa Thường Tại, nói với Đồ Thanh Chúc.
- Bất quá ngươi cần giúp đỡ chút, trước giúp chúng ta giết chết phân thân Hoa Thường Tại, sau đó chúng ta mới có thời gian luận bàn, nếu phân thân có thể so với Hóa Thần bất tử, tâm thần của bản công tử có chút không tập trung.
- Vô Danh huynh nâng cao ta, người ta thế nhưng là Hóa Thần phân thân, có uy năng Hóa Thần sơ kỳ, ta chỉ là Nguyên Anh nho nhỏ, cầm cái gì cùng người ta đấu?
Đồ Thanh Chúc giang tay ra, mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ.
- Tự nhiên là cầm hai vị trợ thủ của ngươi, các ngươi là ba vị Nguyên Anh đỉnh phong, chẳng lẽ lại còn sợ một Hóa Thần phân thân?
Từ Ngôn nói xong, chỉ văn võ Nhị lão đuổi theo Đồ Thanh Chúc đến Đan phủ di tích, nói.
Văn võ Nhị lão là nô bộc của Vĩnh Vọng phong, Văn lão là lão đầu mặt mũi tràn đầy ôn hòa, hai tay đan vào nhau nhìn giống như nho sinh, Võ lão thì là lão phụ, xoắn tay áo thái độ hung dữ, cao lớn vạm vỡ giống như vũ phu.
- Thiếu chủ chớ có trúng quỷ kế của người ta, chúng ta không phải người Phản Kiếm minh, cũng không phải người Kiếm Vương điện, mà là người bên trong tán tu.
Văn lão đi tới đứng gần phía sau Đồ Thanh Chúc, nhắc nhở lấy vị Thiếu chủ tuổi trẻ này đừng xúc động.
- Thiếu chủ chớ sợ! Nếu ai dám khi dễ Thiếu chủ nhà ta! Lão thân sẽ liều mạng với người đói
Võ lão thoạt nhìn là vũ phu lỗ mãng, giọng cực lớn, tiếng rống có thể xưng chấn thiên.
Nhìn thấy văn võ nhị lão, ánh mắt Từ Ngôn sáng lên, hơi động một chút.
Hắn nhìn ra một số địa phương không giống bình thường, giống như hai lão giả này cũng không hiểu rõ Đồ Thanh Chúc, nếu không Văn lão sẽ không nhắc nhở, mà Võ lão cũng sẽ không động viên cho Thiếu chủ.
Văn võ Nhị lão biểu hiện, rõ ràng là hộ vệ một vị tiểu tướng mới ra đời, nhưng theo Từ Ngôn, lòng dạ tâm cơ của Đồ Thanh Chúc tuyệt đối ở phía trên văn võ Nhị lão, căn bản là cần hai lão bộc nhắc nhở.
Chẳng lẽ, Đồ Thanh Chúc lừa người Vĩnh Vọng phong?
Trong lúc Từ Ngôn đang âm thầm trâm ngâm, đáy mắt Đồ Thanh Chúc thì hiện lên một tia chán ghét, hắn khoát tay áo, đạo:
- Biết, ta cùng Vô Danh huynh mới quen đã thân, nhất định phải nhân cơ hội này lĩnh giáo thật tốt một lần mới được, ngươi nói đúng không, Vô Danh huynh?
Đồ Thanh Chúc vừa nói, vừa tùy ý quét mắt Thân Đồ Liên Thành, đáy mắt nổi lên một tia ý lạnh, văn võ nhị lão đi theo bên cạnh Đồ Thanh Chúc, riêng phần mình chọn vị trí.
Đồ Thanh Chúc nhanh như thế đã tới Đan phủ, có chút vượt qua Từ Ngôn đoán trước, chuyện cho tới bây giờ, Từ Ngôn chỉ có thể mong mỏi cừu gia của hắn chậm một chút tìm tới Đan phủ.
Phân thân Hoa Thường Tại, Thân Đồ Liên Thành khống chế cao thủ Hồn Ngục, Đồ Thanh Chúc, tăng thêm Kim Đồng quỷ dị, bốn người này theo Từ Ngôn thấy, tất cả đều là đại địch, mà đối phương đều có thể phát huy ra uy năng so với Hóa Thần, hiện tại đã là tuyệt hiểm vờn quanh, lại đến mấy tên cừu gia, vậy thì thật cửu tử nhất sinh.
Cũng may bốn người thuộc các thế lực khác nhau, Thân Đồ Liên Thành thuộc về Kiếm Vương điện một phương, Hoa Thường Tại cùng Kim Đồng là người Phản Kiếm minh, Đồ Thanh Chúc lại thế nào quỷ dị cũng phải quy về tán tu một phương, cục diện thế chân vạc đối với Từ Ngôn tới nói, có chút quay lại chỗ trống, chí ít cường nhân của ba phương đang kiềm chế lẫn nhau.
Tiếng vù vù cùng với tia sáng xuất hiện trên Thần Đỉnh, một đoạn thời gian đã đến giờ, Bao Tiểu Lâu đưa tay chụp về phía cự đỉnh, sương mù đầu rồng thứ ba xuất hiện, bọc hắn lại.
Không bao lâu, mây mù tan hết, Bao Tiểu Lâu đạt được linh đan lại bị hắn ăn vào, người khác thậm chí nhìn cũng chưa từng nhìn ra là đan dược gì.
Khó trách Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh được xưng là Khai Môn (mở cửa) đỉnh, khẳng khái đến cực điểm, đã có ba viên cực phẩm linh đan xuất hiện, khi người thứ tư đi ra phía trước đứng ở bên cạnh Thần Đỉnh, ngoài cửa lớn Đan phủ lại có thân ảnh lắc lư, lúc ở bên ngoài chỉ là một bóng người, vào tới cửa lại biến thành hai người, chính là vợ chồng Tiếu Cửu Tuyền.