Chương 1549: Cửu Anh Yêu vương (thượng)
Chương 1549: Cửu Anh Yêu vương (thượng)Chương 1549: Cửu Anh Yêu vương (thượng)
Cảnh tượng khác biệt xuất hiện với khi những người khác đập đỉnh, người khác đập đỉnh xong, trên thân đỉnh sẽ xuất hiện ánh sáng màu đỏ, người này đập đỉnh xong, xuất hiện lại là bạch mang quái dị.
Thân ảnh xa lạ, cao lớn mà to lớn, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, hai mắt mang theo tia hung ác đến cực hạn, không có bất kỳ người nào nhận ra người này, lại không người biết người này như thế nào xuất hiện ở di tích Đan phủ.
Khương Đại Xuyên xuất hiện, có lẽ đưa tới một chút kinh ngạc của Nguyên Anh tu sĩ, nhưng dẫn không dậy nổi nửa điểm ánh mắt của những lão quái Hóa Thần.
Bởi vì Từ Ngôn mới là mấu chốt.
Bên trong Đan phủ thêm ra Nguyên Anh lạ lãm, mặc dù nói không gây nên Hóa Thần cường giả chú ý, nhưng rất nhanh, cự đỉnh hắn đánh tới liền trở thành chỗ tiêu điểm của toàn trường.
- Cái đỉnh thật lớn!
Khương Đại Xuyên đập xong vẫn không quên tán thưởng một câu, cự đỉnh như núi nhỏ, xem ra Từ Ngôn nói không sai, phiến thiên địa gọi là Chân Võ giới này quả thật huyền bí, ngay cả đan đỉnh đều như thế lớn.
Xoạt, xoạt.
Bạch quang bao phủ toàn bộ cự đỉnh, bạch quang qua đi, chỗ bàn tay của Khương Đại Xuyên và cự đỉnh chỗ va chạm xuất hiện vết rách, có thể nhìn thấy một khối thủy tỉnh màu trắng đang chậm rãi vỡ vụn.
- Thật có thể đập nát, mưu kế của Từ Ngôn càng ngày càng huyền ảo, ngay cả ta cũng không nhìn ra, không thích hợp, thế nào giống như lại sắp gặp chuyện không may...
Khương Đại Xuyên nhìn thấy vết rách, không khỏi kinh ngạc, dự cảm biến mất nhiều năm lần nữa xuất hiện, loại cảm giác phải gặp xui xẻo kia vô cùng mãnh liệt, giống như sẽ xuất hiện cục diện tuyệt hiểm. Kinh ngạc cự đỉnh to lớn, càng kinh ngạc dự cảm đã lâu mới có, nhãn châu Khương Đại Xuyên xoay động, thu hồi đại thủ, vừa lui vê sau vừa khen:
- Hảo đỉnh!
Dự cảm phải gặp xui xẻo xuất hiện, Khương Đại Xuyên lập tức quyết định tránh lui một hai, chí ít cách xa đại đỉnh quái dị này một chút.
Khương Đại Xuyên lui về sau, không ai ngăn cản, bởi vì ánh mắt của tất cả mọi người lúc này đều rơi vào bên trên Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, ngay cả những Hóa Thần kia cũng không ngoại lệ.
- Mở cửa đỉnh, Viêm Thủy Tinh, trăm vạn khối, một thì thà, thì ra truyên thuyết là có thật, bên trong trăm vạn khối Viêm Thủy Tinh đúc thành Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, hoàn toàn chính xác bị Thông Thiên tiên chủ lẫn vào một khối thủy tinh phổ thông...
Ánh mắt Đan Hoa trừng to, đều trở nên ngốc ngếch, há to miệng, hắn tận mắt thấy một khối thủy tinh phổ thông rách nát trên thân đỉnh, cảnh tượng như vậy, có thể xưng kỳ văn.
- Tỉ lệ một phần một triệu đều có thể bị đụng vào, ai không may như thế?
Ánh mắt Tiêu Thiên Phục đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, hắn sống lâu như thế, lần đầu nghe nói vận rủi như thế.
- Thần Đỉnh muốn sụp, chín đầu Cửu Anh yêu vương sắp hiện thết
Đại trưởng lão Hoành Chí hít vào một ngụm khí lạnh, cứ việc bản thể của hắn đã là thi thể, căn bản không cần hô hấp, nhưng loại động tác nhỏ khi bị chấn kinh này vẫn thể hiện ra như cũ.
- Đều có thể đập nát Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, tên kia đến cùng là ai?!
Phân thân Hoa Thường Tại kinh hô, người có vận rủi như thế, ngay cả Hóa Thần cường giả đều chưa từng nghe thấy.
- Hắn không phải một trong trăm vị Nguyên Anh.
Thân Đồ Liên Thành trâm giọng nói.
- Hắn đi ra từ bên trong xoắn ốc phủ của Từ Ngôn! Bao Tiểu Lâu kinh hô.
- Động phủ lâm thời không có khả năng chứa người sống, như thế nói ra, hắn cũng là khí nô!
Tiếng quát của Tiên Oa Oa tràn đầy kinh ngạc, nhưng hắn không có đi chú ý Nguyên Anh xa lạ kia, mà từ đầu đến cuối nhìn kỹ Từ Ngôn, trong tay Từ Ngôn còn đang nắm Long Tàm Ti đây.
- Tu sĩ Tình Châu, thế mà còn có thể đi ra...
Thần thái trên mặt Đồ Thanh Chúc biến ảo chập chờn, âm thầm trầm ngâm, từ khi Dạ Nhãn bị Tiêu Thiên Phục chặn đường, hắn trở nên càng thêm âm trầm mấy phần.
Tiếng xoạt xoạt kỳ lạ không ngừng xuất hiện, từ địa phương mà Khương Đại Xuyên đánh tới bắt đầu, vết rách giống như mạng nhện trải rộng bên trên Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh to lớn, từng khối Viêm Thủy Tinh theo đó vỡ vụn ra.
Tất cả tu sĩ đều đang khiếp sợ, đều đang không thể tin, đều đang không biết vì sao, thậm chí trố mắt tại chỗ.
Đan phủ di tích trống trải, vang lên tiếng cười điên cuồng cũng như tiền quát lạnh của Từ Ngôn.
- Vây giết ta có phải rất thú vị hay không? Các ngươi đã muốn cướp giết con cá lớn này là ta, ta sẽ câu ra một thứ càng lớn hơn cho các ngươi!
Âm ầmI!!IIIIIIt
Theo Từ Ngôn bỗng nhiên kéo mạnh Long Tàm Ti, toàn bộ Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh oanh minh đổ sụp, Viêm Thủy Tỉnh vỡ vụn hóa thành mảnh vụn đỏ thắm như mưa to đầy trời, tựa như linh bảo nổ tung.
Đan hương nồng đậm đến cực hạn truyền đến, tung bay ở trong toàn bộ Đan phủ di tích, hàng ngàn hàng vạn linh đan hội tụ cũng một chỗ, tạo thành dị tượng đan vân, linh khí rộng lớn hóa thành Ngũ Thải Tường Vân chập trùng ở trong đan phủ.
Khí tức Linh bảo ba động xuất hiện, không chỉ một kiện, có ánh sáng chín màu như ẩn như hiện phía dưới đan vân, thật giống như bảo khố có vô số linh bảo bị đánh mở tung cửa ra.
Kỳ hoa hương khí tản ra bốn phía, dị quả mỹ vị tung bay, Đan phủ di tích giờ này khắc này tựa như thế ngoại tiên phủ, đếm mãi không hết dị bảo có thể đụng tay mà đến.
Rống!!IIIIIIII
Chỗ sâu trong mảnh vụn, cùng với đan hương và khí tức các loại bảo vật, có tiếng rống vang vọng lên.
Tiếng rống trầm thấp mà quái dị, tựa như Giao Long cùng sư hổ gầm rú, cẩn thận lắng nghe lại có thể nghe ra một tiếng như anh hài nỉ non, tràn đầy khí tức ngang ngược cùng cảm giác quỷ dị.
Bên trong tiếng kêu quái dị, thân ảnh của một đầu quái vật khổng lồ đang hiển hiện ở bên trong, có thể nhìn thấy từng đầu cự mãng đang lắc lư không ngừng, khí tức yêu vương tràn ra bốn phía.
Cửu Anh Yêu vương, ở nơi hung thủy, chính là thủy hỏa chỉ quái, tiếng rống như anh hài, tổng cộng có chín đầy, là một loại Thần Hải dị thú hung tàn, không người dám trêu chọc.
Cửu Anh có hình dạng rất giống Liên Đề, là một loại quái mãng chín cái đầu, chỉ có một cái đuôi, Nguyên Anh gặp nó, hẳn phải chết.
Ngay khi Cửu Anh xuất hiện, xung quanh lập tức truyền đến từng tiếng kinh hô, các tu sĩ Nguyên Anh cảnh giới dồn dập lùi lại, có muốn tránh né, có muốn mạo hiểm xông vào trong sương mù đoạt đến món bảo bối, tình cảnh sắp đại loạn.
- Đừng vọng động! Tu sĩ Kiếm Vương điện nghe lệnh, ai dám vọng động, môn quy hầu hại
Hoành Chí cùng Tiêu Thiên Phục đồng thời phát ra mệnh lệnh, Thân Đồ Liên Thành cũng lấy cao thủ Hồn Ngục thét ra lệnh, đến loại thời điểm này thì càng không thể loạn, một khi loạn, Từ Ngôn có thể thừa cơ đào tẩu.
- Người Phản Kiếm minh, tập kết! Không có có mệnh lệnh, người nào động, chém! Hoa Thường Tại lạnh như băng quát, lập tức có các lộ cao thủ hội tụ ở bên cạnh hắn.
- Đồng môn Hiên Viên đảo chớ có vọng động, theo ở phía sau tal
Hiên Viên Bình vội vã hô quát đồng môn.
- Đồng đạo bách vạn vạn tỉnh táo, cục diện đặc thù, chúng ta lấy bảo mệnh làm chủ, chớ đơn độc hành động!
Bọn người Chương Hiển riêng phần mình la lên, cũng hội tụ bên tán tu của trăm đảo.
- Yêu vương chín đầu mà thôi, chúng ta ở đây có Hóa Thần, mặc dù không nhiều, Nguyên Anh đạt tới Hóa Thần cũng không phải ít, chưa hẳn ngăn không được yêu vương chín đầu!
Mạc Hoa Đà không thuộc về Kiếm Vương điện cùng Phản Kiếm minh, lúc này làm người trung gian cao giọng quát, hắn muốn liên hợp tán tu hai bên cùng hải đảo, chỉ cần tình cảnh không loạn, cho dù yêu vương chín đầu xuất hiện cũng không phải không cách nào ngăn cản.
Cao thủ lần này tụ tập ở Đan phủ thực sự không ít, có nhiều Nguyên Anh có thể so với Hóa Thần, nếu vận dụng toàn lực, cũng không phải là không có cơ hội ngăn cản Yêu Vương.
- Chúng ta có cùng chung địch nhân là Từ Ngôn! Chư vị đừng quên, trọng bảo trên người Từ Ngôn đều quý giá hơn tất cả bảo bối bên trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, chúng ta ổn định trận cước, phong kín Đan phủ, hắn sẽ không có cơ hội chạy đii
Hoành Chí mười phần đồng ý lời của Đan Thánh, đang ở cửa chính gào to, khoan hãy nói, các lộ cao thủ thét ra lệnh thủ hạ nhà mình, các Nguyên Anh mang tâm tư hoàn toàn chính xác bị chấn nhiếp, không ai dám vọng động.