Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1551 - Chương 1551: Khốn Long Thạch

Chương 1551: Khốn Long Thạch Chương 1551: Khốn Long ThạchChương 1551: Khốn Long Thạch

Vận rủi của Khương Đại Xuyên có bao nhiêu đáng sợ, không có người rõ ràng hơn Từ Ngôn.

Vận rủi có thể để cho Thôn Hải Kình đều xui xẻo, nói thành kinh thế hãi tục đều không đủ, có lẽ ngay cả Khương Đại Xuyên cũng không hay, vận rủi của hắn đã chân chính đến cực hạn.

Vận rủi có thể đập nát Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, hoàn toàn chính xác đáng sợ, nhưng không thể không nói, Thần Đỉnh vỡ vụn, đối với mười đại cao thủ mà nói, không chỉ có hung hiểm, còn là một cơ hội, cơ hội có thể nhận được tiền của phi nghĩa.

Mang đến cho người khác tài phú há có thể xưng là vận rủi, theo Từ Ngôn, vận rủi của Khương Đại Xuyên tuyệt không phải chỉ có thể đập nát Thần Đỉnh, quả nhiên, tại thời khắc Thần Đỉnh vỡ vụn, Từ Ngôn lấy kiếm nhãn thấy được một thứ ngay cả hắn đều muốn run sợ, kia chính là Hóa Vũ bao trùm ở phía trên Yêu Vương, có thể so với tu sĩ Độ Kiếp.

- Hóa... Hóa vũI!I

Tiêu Thiên Phục bụng bị xỏ xuyên, mang theo hoảng sợ vô tận phát ra tiếng tru.

Ai có thể nghĩ tới mới vừa rồi còn đang hăng hái, chuẩn bị lực chiến Yêu Vương, thu hoạch vô số dị bảo, thế nhưng trong nháy mắt Yêu Vương không có, biến thành một đầu Yêu tộc Hóa Vũ.

Kể từ đó, đừng nói thập đại cao thủ có thể so với Hóa Thần, coi như bản thể của mười vị Hóa Thần đỉnh phong đích thân tới, cũng sẽ biến thành đồ ăn của Hóa Vũ.

- Cái đó là... Cửu Anh hóa vũ! Làm sao có thể! bên trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh không phải chỉ có Yêu Vương Cửu Anh chín đầu, vì sao xuất hiện Hóa Vũ.

Hoa Thường Tại kinh hô, ngay cả tiếng nói đều đang run rẩy, Hóa Vũ tôn tại có thể nói là thiên địch của tu sĩ Hóa Thần.

- Ta đã biết! Đan Hoa kinh ngạc một lát bỗng nhiên kinh hô.

- Thôn phệ lẫn nhau! Nhất định là thôn phệ lẫn nhau! Thông Thiên tiên chủ ngã xuống, Yêu Vương chín đầu đã mất đi trói buộc, mặc dù ra không được Thần Đỉnh, lại có thể ở bên trong chiếc thần đỉnh lẫn nhau thôn phệ, ngàn năm, chỉ cần có một đầu Yêu Vương thôn phệ tám đầu Yêu Vương khác, có đầy đủ cơ sẽ trở thành Hóa Vũ, nó ở bên trong chiếc thân đỉnh tiến giai, bây giờ Thần Đỉnh vỡ vụn, một đầu Cửu Anh yêu vương cuối cùng bị nuốt, hóa vũ xuất thết

Lời giải thích của Mạc Hoa Đà rốt cục khiến người khác bừng tỉnh đại ngộ.

Ngôn Thông Thiên sớm đã vẫn lạc tại ngàn năm trước, trong khoảng thời gian này nếu như bên trong chiếc thần đỉnh biến mất trói buộc, yêu vương chín đầu hoàn toàn có thể xuất hiện hiện tượng thôn phệ lẫn nhau, bây giờ lại có một đầu thành công tiến giai thành Hóa Vũ.

Tạo hóa của Cửu Anh yêu vương ở chỗ chết mất tám đầu, chỉ còn một đầu sống sót.

Kể từ đó, trận tạo hóa cùng tiền của phi nghĩa trong di tích Đan phủ lại biến thành tử địa cùng tử kỳ, đám người muốn vây giết Từ Ngôn, hiện tại tất cả đều muốn trở thành huyết thực của Hóa Vũ.

Vận rủi đáng sợ, thậm chí chấn kinh chính Khương Đại Xuyên, mà Từ Ngôn đang làm cử động kinh thế hãi tục.

Chỉ thấy hắn chấn động hai tay, mượn Long Tàm Ti trong tay đằng không bay lên, phóng tới miệng lớn của Hóa Vũ.

Sau đó vọt tới gần Tiêu Thiên Phục, lấy tay đâm vào trái tim của đối phương, bỗng nhiên trảo một cái, câm ra một hạt châu đen nhánh, chính là Dạ Nhãn bị Tiêu Thiên Phục nuốt vào bụng.

Trong lúc bắt ra Dạ Nhãn, đồng thời, mắt phải Từ Ngôn lóe ra kiếm mang tập trung vào dị thú cự nha trong lúc một thạch phiến cổ lão mà phổ thông, thân hình lướt gấp, lấy tốc độ cực nhanh lấy Long Tàm Ti còn lại cuốn lấy thạch phiến kia.

Răng rắc răng rắc tiếng răng nhọn khép lại nổ lên sau lưng, miệng lớn của Cửu Anh Hóa Vũ đang thôn phệ Yêu Vương vừa rồi cùng Tiêu Thiên Phục, ngửa đầu muốn nuốt con mồi trên răng nhọn vào trong bụng.

Cửu Anh yêu vương có chín cái đầu, đầu Hóa Vũ này càng không ngoại lệ, tám đầu thú khác ngẩng lên ở sau lưng, phát ra tiếng gào thét chấn thiên.

Dị tượng như thế, sớm đã cả kinh tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm, thậm chí có chút tu sĩ Nguyên Anh sợ đến phát run, mắt đục đỏ ngầu, bởi vì ở trước mặt Hóa Vũ, bọn hắn không có chút đường sống.

Các tu sĩ Nguyên Anh bị hóa vũ cự thú chấn nhiếp, mà những cường giả Hóa Thần kia thì bị hành động của Từ Ngôn làm chấn kinh.

Lúc này Từ Ngôn, bồng bềnh hạ xuống, đứng ở dưới đầu con thú thôn phệ Tiêu Thiên Phục, Long Tàm Ti trong tay tựa như dây thừng, giống như buộc ở bên trên đầu thú, nhất là câu nuốt hắn cho ta kia của Từ Ngôn, nghe chính là mệnh lệnh Hóa Vũ dị thú nuốt giết Tiêu Thiên Phục.

Như thế xem ra, đầu Hóa Vũ này không chỉ có kinh khủng, còn bị Từ Ngôn khống chế, nếu không nó vì sao không nuốt Từ Ngôn ở khoảng cách gần, mà đi nuốt giết Tiêu Thiên Phục.

Hóa Vũ vốn đã rất khủng bố, Từ Ngôn biểu hiện ra thủ đoạn khống chế Hóa Vũ, càng thêm doạ người, những cường giả như Đan Hoa cùng Hoành Chí dồn dập bị chấn nhiếp, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Cục diện trong nháy mắt thay đổi, con mồi lúc đầu trở thành thợ săn, mà tất cả thợ săn trước đó đều biến thành con mồi.

Balll

Tiếng tát vang dội nổ lên trên mặt Đan Hoa, thân hình Từ Ngôn khẽ động đến gần đối phương, đưa tay liền đánh.

- Giết ta à! Đồ hỗn trướng nhà ngươi, ỷ vào mình là Đan Thánh không tâm thường đúng không, tới giết ta đi! Ngươi dám động một cái ta sẽ để Hóa Vũ nuốt viên Huyền La đan này của ngươi.

Đánh xong Đan Hoa còn không tính, Từ Ngôn há miệng cắn xuống một ngụm máu thịt trên đầu vai của đối phương.

Một khi máu thịt ly thể, trở thành một viên đan dược, tản ra khí tức cực phẩm linh đan, bị Từ Ngôn nuốt xuống.

Bản thể của Đan Hoa là Huyền La đan, hắn không có huyết nhục, mà là đan thể chỉ thân, cắn một cái thì tương đương với một hạt cực phẩm linh đan.

- Để ta nếm thử, đây là đan dược tốt nhất Chân Võ giới, bỏ qua là không còn cơ hội.

Cắn Đan Hoa một cái, Từ Ngôn nhấc chân đạp hắn bay về phía Khương Đại Xuyên.

Không thể không nói chủ nhân Hung Điện thật tàn nhẫn, gặp Từ Ngôn cắn người ăn thịt, Khương Đại Xuyên mở ra miệng rộng một ngụm cắn xuống lỗ tai của Đan Hoa, thả ở trong miệng còn nhai nhai, giống như không có nếm ra mùi vị gì, lại bắt Đan Hoa tới, một lỗ tai khác cũng bị cắn xuống.

- AII Các ngươi gan dám cắn đan thể của ta, ta để các ngươi chết không yên lành!

Đan Hoa giãy giụa trốn ra ma trảo của Khương Đại Xuyên, hắn cũng không có dám hoàn thủ, bởi vì đầu Hóa Vũ kia ở sau lưng Từ Ngôn.

- Còn có quái thai bất nam bất nữ ngươi!

Khi nói chuyện, Từ Ngôn lại đến gần Hoa Thường Tại, tung ra một cước, trên mặt Hoa Thường Tại xuất hiện dấu giày, cái mũi đều bị đạp bằng, một cước kia của Từ Ngôn vận dụng lực lượng vạn quân to lớn, giãm trên mặt người có thể tốt mới là lạ.

- Tạp chủng ngươi nhìn cái gì! Lại nhìn đào mắt ong mật của ngươi!

Thân ảnh lần nữa lóe lên, Từ Ngôn đến gần Bao Tiểu Lâu, không nói lời gì vung mạnh hai cái tát, đánh bay Bao Tiểu Lâu.

Không đợi Bao Tiểu Lâu rơi xuống đất, Từ Ngôn lại đến gân Hồn Ngục cao thủ do Thân Đồ Liên Thành khống chế, bắt lấy cổ áo đối phương ném ra ngoài.

- Muốn ta đi Hồn Ngục làm khách, tốt thôi, ta mang theo Hóa Vũ đi làm khách, ngươi dẫn đường đi!

Ném bay Thân Đồ Liên Thành, Từ Ngôn đi đến trước mặt Hoành Chí, phất tay đánh bay đối phương, mắng: - Không nhận tên đồ đệ này là ta đúng không, ta cũng không có quên vị sư tôn này là ngươi, ngươi đã không muốn thu ta làm đồ đệ, để ta làm sư tôn của ngươi đi.

Tốc độ Từ Ngôn cực nhanh, chớp mắt mà thôi, đánh bay mấy người, mà không ai dám hoàn thủ, những Hóa Thần này đều đang khiếp sợ, đều cho rằng Từ Ngôn khống chế dị thú Hóa Vũ.

Mặc dù đang đánh người, Từ Ngôn cũng đang đả thông lối ra.

Sau khi đánh bay những cường nhân cản đường kia ra ngoài, thân hình của hắn đã đến cửa chính, cuối cùng đi đến trước mặt Tiên Oa Oa, nâng quyền liên nện, lộp bộp ba quyền đánh xuống, Tiên Oa Oa thành bé con bị xẹp, gương mặt hài đồng bị đánh thành bánh nướng, máu me đầy mặt bay ra ngoài.

- Đa tạ ngươi hộ pháp, ba quyền này là thù lao.

Khi nói chuyện, Từ Ngôn run tay một cái, Long Tàm Ti từ đầu đến cuối chộp trong tay bỗng nhiên bị thu hồi, đồng thời có một đạo lưu quang thuận Long Tàm Ti rơi vào trên tay hắn.

Lưu Quang hiện ra bản thể, chính là thạch phiến kẹt ở giữa hàm răng của Hóa Vũ, thạch phiến rất cổ lão, trên đó trải rộng tầng tầng đường vân, tựa như vảy rồng, khi tảng đá tới tay, bên tai Từ Ngôn giống như nổ lên tiếng long ngâm réo rắt.

Long ngâm đến từ thạch phiến, mà không phải mắt trái, nói rõ trên khối cổ lão thạch phiến này mang theo khí tức Long Tộc.

- Khốn Long ThạchI!I

Tiên Oa Oa bị đập bay phát ra tiếng gào thét cuồng loạn, con mắt đỏ bừng, thạch phiến trong tay Từ Ngôn đúng là dị bảo Khốn Long Thạch hắn đau khổ truy tìm.

Hờ hững quét mắt nhìn Tiên Oa Oa, ỷ vào uy lực của Hóa Vũ, Từ Ngôn chỉ bằng vào ánh mắt đã có thể làm cho Tiên Oa Oa ngừng phản kích, khiến cho hắn không dám vọng động.

Lúc này trước mặt Từ Ngôn đã không người ngăn cản, đang đối diện với cửa lớn của Đan phủ, một bên khác, Khương Đại Xuyên không biết phát hiện cái gì hay là dự cảm được không ổn, sớm đã nhanh chóng chạy tới, mà Chân Vô Danh còn đang ngốc ngốc sững sờ tại cửa ra vào.

- Còn không đi, chờ chết à, hẹn gặp lại Vô Danh huynh.

Một đạo truyền âm phát ra, bóng dáng Từ Ngôn lóe lên cứ vậy rời đi di tích tiên phủ, Khương Đại Xuyên theo sát cũng xông ra ngoài, sau đó là tiếng gâm gừ của Hóa Vũ truyền ra toàn bộ Lâm Lang đảo, lại kế tiếp là tiếng tru thê thảm của Tiêu Thiên Phục phát ra khi sắp bỏ mạng.

- Các ngươi bị lừa rồi!! Là ta nuốt vào máu thịt của Liên Đề thú mới gặp phải Hóa Vũ nuốt giết, Từ Ngôn căn bản không khống chế được đầu dị thú này, nhanh đi giết hắn!!!
Bình Luận (0)
Comment