Chương 1558: Hỏa Hoàng Cô
Chương 1558: Hỏa Hoàng CôChương 1558: Hỏa Hoàng Cô
Trên đá lớn trong bụng cá, khắc lấy chữ viết do cường giả tên là Vân Tiên Quân lưu lại, chính là những chữ viết mơ hồ mà thiếu thốn kia để Từ Ngôn từ đó học được bốn thức Lôi Ấn Thương Khung.
Bây giờ gặp người gác đêm, Từ Ngôn có cơ hội ghép lại hoàn chỉnh những chữ viết đứt đoạn kia.
Ngôn Thông Thiên hẳn là không tìm thấy Thôn Hải Kình, cho nên lưu chữ viết ở trên mai rùa của người gác đêm, bị Thông Thiên tiên chủ phỏng đoán là Ma Võ chi pháp.
Vận may của Từ Ngôn lại vô cùng tốt, hắn không chỉ nhìn thấy chữ viết trong bụng cá, còn sắp nhìn thấy chữ viết thiếu thốn.
Từ Ngôn hiện tại càng phát giác, mình tu luyện Hiệp Thiên Hạ, là kỳ công mà Ngôn Thông Thiên phỏng đoán ra bên trong Ma Võ chi pháp.
Người gác đêm khom người lĩnh mệnh, đẩy cửa ra, đi ra phòng nhỏ mai rùa.
Ngoài phòng, một đám giáp trùng còn đang quơ quơ đầu, trong ánh mắt nho nhỏ mang theo tò mò, vẫn tụ tập ở bốn phía.
- Tại sao nuôi không được Phệ Linh Trùng, chẳng lẽ ngay cả cường giả như Thông Thiên tiên chủ cũng không có cách thuần phục được dị thú?
Nhớ tới người gác đêm nói qua nuôi không được Phệ Linh Trùng, Từ Ngôn rất không hiểu, nhíu mày hỏi thăm.
Lúc này Từ Ngôn phát hiện một tia khác biệt, Phệ Linh Trùng xúm lại bốn phía chỉ có một con leo đến dưới chân hắn, cẩn thận phân biệt chính là con lúc trước cắn nát Dược Vương Lô.
Phụ thân nắm lên dưới chân giáp trùng, mặc kệ trên mu bàn tay leo lên chơi đùa, Từ Ngôn động tác này nhìn như tùy ý, lại đem người gác đêm cả kinh tột đỉnh.
- Tiên chủ cẩn thận! Không thể chạm vào đám côn trùng này, lão nô chỉ có thể miễn cưỡng chấn nhiếp bọn gia hỏa này, một khi bọn hắn bạo khởi, không người có thể ngăn cản! Ngay cả tiên chủ đều chưa từng tuỳ tiện tiếp xúc Phệ Linh Trùng...
Nói nói, người gác đêm yên lặng nghẹn ngào, há to miệng, một mặt không được tin được.
Hắn nhớ tới khi Từ Ngôn vừa tới đây, đồ vật rơi ra từ trong tay áo hắn là một con Phệ Linh Trùng.
- Không có khả năng... Tiên chủ không cách nào tuỳ tiện tiếp xúc Phệ Linh Trùng, những người khác càng không dám tùy tiện tiếp xúc, mỗi khi Phệ Linh Trùng dùng hết đồ ăn, càng ngày càng hung hãn, thế nào tiên chủ phục sinh lại có thể chơi với dị thú như thế?
Người gác đêm nghi ngờ không ngừng, bởi vì Phệ Linh Trùng tồn tại tương đương kiếp nạn, kinh khủng mà doạ người, đừng nói Từ Ngôn hiện tại chỉ là Nguyên Anh, ngay cả Ngôn Thông Thiên lúc trước đều không dám tùy tiện thưởng thức.
- Côn trùng này rất hung sao? Bọn chúng ăn cái gì.
Từ Ngôn không nhìn ra tiểu giáp trùng trên mu bàn tay có bao nhiêu hung ác, hắn có thể cảm giác ác niệm bản nguyên, hắn thấy giáp trùng này có chút đói mà thôi.
Người gác đêm bị cử động kinh người của Từ Ngôn chấn kinh nửa ngày, nói:
- Cây nấm, Phệ Linh Trùng thích ăn nhất chính là cây nấm, chỉ có một loại cây nấm gọi là Hỏa Hoàng Cô mới có thể làm nó trưởng thành, đã không có, tất cả đều thiêu hủy, ngàn năm không tắt, tiếp qua ngàn năm sợ là vẫn đang thiêu đốt...
- Cây nấm?
Từ Ngôn nao nao.
Tiểu Thanh cũng nói Phệ Linh Trùng ăn cây nấm, lúc ấy Từ Ngôn còn tưởng rằng Tiểu Thanh đang nói hươu nói vượn, không nghĩ tới thật bị Tiểu Thanh nói trúng, Phệ Linh Trùng quả nhiên ăn một loại cây nấm tên là Hỏa Hoàng Cô.
- Thiêu đốt? Hỏa Hoàng Cô có thể thiêu đốt? Chẳng lẽ một cái cũng không có thừal
Liên tiếp hỏi thăm, mang theo không hiểu của Từ Ngôn, người gác đêm gật đầu nói: - Tất cả đều bị tiên chủ đốt, vì ngăn cản bước tiến của Ma tộc, nếu không làm sao có tám ngàn dặm phí hải kia.
Tiếng thở dài của người gác đêm, Từ Ngôn nghe nói vậy sững sờ ngay tại chỗ.
Phí hải hình thành, lại là công lao của loại nấm cổ quái Hỏa Hoàng Cô này, thế gian rất nhiều kỳ vật, Từ Ngôn lại lần đầu tiên nghe nói cây nấm có thể thiêu đốt không tắt, ngàn năm đều bất diệt, còn là thiêu đốt trên mặt biển.
- Tám ngàn dặm phí hải, thế có bao nhiêu Hỏa Hoàng Cô! Ngôn Thông Thiên lấy nấm kia ở nơi nào, còn có mầm hay không?
Từ Ngôn kinh ngạc hỏi.
- Linh bảo giới, tiên chủ trông Hỏa Hoàng Cô chủng ở linh bảo giới bên trong Hỗn Nguyên Bình, hạt giống sợ là không có, lần trước Ma tộc vượt ngang hải vực, tiên chủ đều dùng tất cả tất cả Hỏa Hoàng Cô, kém chút thiêu chết Ma Đế, thật sự đáng tiếc.
Người gác đêm vừa thở dài, vừa tiếc nuối nói:
- Nếu như trên người lão nô còn có hạt giống thì tốt rồi, lúc ấy nên khuyên nhủ tiên chủ lưu lại chút Hỏa Hoàng Cô mới đúng, đều dùng hết, sau này liền không có.
- Tại sao trên người ngươi lại có hạt giống, chẳng lẽ lại mang ra từ trong bụng cá?
Tại thời điểm chống lại Ma Đế suất lĩnh đại quân Ma tộc, cho dù Tán Tiên cũng phải liều mạng mà chiến, không ai dám giữ lại mảy may, điểm này không cần chất vấn, bất quá Từ Ngôn lại nghe được giọng nói không giống bình thường, câu còn có hạt giống kia, biểu thị hạt giống Hỏa Hoàng Cô cùng một nhịp thở với người gác đêm.
- Là lão nô mang theo ra hạt giống Hỏa Hoàng Gô từ trong bụng cá, dính ở bên trên mai rùa, lão nô không có phát hiện, là tiên chủ nhìn thấy rồi thu vào, nếm thử nhiều năm mới ngộ ra một chút, Hỏa Hoàng Cô loại dị vật này rất cổ quái, chỉ có Băng Ti giải mới có thể uẩn dưỡng, nếu không coi như trông ở bên trong tinh túy linh mạch đều không thể mọc rễ nảy mầm, vì thế tiên chủ không ít đi ra ngoài bôn ba.
Nghe nói lời ấy, Từ Ngôn trừng to hai mắt , mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, nói: - Nếu như ngươi khi đó ở trong bụng cá dính vào hạt giống, như vậy cái kén trên lưng Tiểu Thanh chẳng phải là bản nguyên chỉ thể của Hỏa Hoàng CôiI
Còn tưởng rằng Tiểu Thanh ngốc nghếch bao cái kén làm bảo bối, thì ra thật là bảo bối, chỉ cần có bản nguyên Hỏa Hoàng Gô, có đại quân Băng Ti giải, Từ Ngôn có cơ hội nuôi ra càng nhiều Hỏa Hoàng Gô.
Chỉ bất quá Hỏa Hoàng Cô uẩn dưỡng Từ Ngôn căn bản chưa thấy qua, có thể nuôi được hay không là hai chuyện.
Nhìn giáp trùng bò qua bò lại trên mu bàn tay, Từ Ngôn lần nữa nhíu mày, lẩm bẩm:
- Chỉ có Băng Ti¡ giải mới có thể uẩn dưỡng ra Hỏa Hoàng Cô, Phệ Linh Trùng ăn Hỏa Hoàng Cô mới có thể trưởng thành, ba loại đồ vật nhìn qua không liên quan, lại không hiểu thấu liên quan rất sâu...
Suy tư liên quan giữa Băng Ti giải Hỏa, Hoàng Cô cùng Phệ Linh Trùng, Từ Ngôn luôn cảm thấy ba thứ này có liên lụy cổ quái.
Thật giống như có một sợi dây vô hình, xâu chuỗi ba loại vật nhỏ khác biệt này.
Gặp Từ Ngôn trầm ngâm, người gác đêm lẳng lặng chờ ở một bên, qua một hồi, mới mở lời.
- Sau khi Hỏa Hoàng Cô bị dùng hết, tiên chủ trấn áp Phệ Linh Trùng tại lòng đất Lâm Lang đảo, ngàn năm qua, Phệ Linh Trùng gặm một nữa Lâm Lang đảo thành sa mạc, Phệ Linh sa mạc phía ngoài là kiệt tác của Phệ Linh Trùng, cũng may những tiểu tử này không có Hỏa Hoàng Cô thì không cách nào trưởng thành, cảnh giới tối cao chỉ có Đại Yêu mà thôi, uy hiếp không tính quá lớn, dị thú như thế, vẫn là để bọn chúng tự sinh tự diệt cho thỏa đáng, một khi để nó trưởng thành, sợ là một trường kiếp nạn.
Dị trùng không người có thể khống chế, có thiên phú gặm nuốt linh lực linh khí, khó có thể tưởng tượng khi đám Phệ Linh Trùng phô thiên cái địa, lấy Yêu Vương thậm chí Hóa Vũ cầm đầu, như vậy những nơi đi qua sẽ không có một ngọn cỏ.
Đó căn bản chính là một đám châu chấu đáng sợ có thể gặm sạch tu tiên giới.
Từ Ngôn không phải nghĩ không ra hậu quả, hắn nhíu chặt lông mày, nhìn chằm chằm giáp trùng trên mu bàn tay, nửa ngày sau hỏi: - Tiên chủ lấy loại biện pháp nào trấn áp Phệ Linh Trùng, lòng đất còn có bao nhiêu loại tiểu trùng này.
- Số lượng không đến một ngàn, hẳn là đều ở nơi này, bọn chúng chỉ có thể hoạt động ở lòng đất Phệ Linh sa mạc, hoặc bò vào đảo không sơn.
Người gác đêm dừng một chút, tiếp tục nói:
- Trấn áp Phệ Linh Trùng, là mười tám khỏa Yên Vũ Châu.
- Yên Vũ Châu?
Lông mày Từ Ngôn khẽ động, trong tay nhiều thêm một viên châu đen nhánh, chính là Dạ Nhãn.
- Là loại châu chín màu này?
- Dạ Nhãn, xem ra vận khí của tiên chủ không tệ, có thể đạt được một viên Dạ Nhãn từ bên trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, châu chín màu chính là Yên Vũ Châu, loại dị bảo này nên gọi là cửu thải Yên Vũ Châu, ngưng kết từ cửu trọng thiên.
Nhìn về phía đỉnh đầu đen như mực, người gác đêm nói một câu không hiểu thấu.
- Cửu thải Yên Vũ Châu, một màu chín khỏa, tổng cộng tám mươi mốt khỏa, tiên chủ nói, chỉ cần tập hợp đủ tám mươi mốt khỏa Yên Vũ Châu, phu nhân sẽ biết đường trở về...