Chương 1557: Hắc Long giống như Bạch Long
Chương 1557: Hắc Long giống như Bạch LongChương 1557: Hắc Long giống như Bạch Long
Hóa Vũ Rùa tộc, chỗ đáng sợ nhất không phải chiến lực, mà là năng lực phòng ngự.
Nếu như một đầu Đại Yêu rùa tộc toàn lực phòng ngự, ỷ vào mai rùa kiên cố, Yêu Vương đều không có cách bắt hắn.
Đổi thành Yêu Vương rùa tộc toàn lực phòng ngự, chỉ sợ Hóa Vũ không chỗ ngoạm ăn, mà rùa tộc Hóa Vũ, năng lực phòng ngự đáng sợ đến tình trạng cướp đoạt tạo hóa.
Người gác đêm tên là Vận Khí đã chết, mai rùa bị xem như phần mộ phòng nhỏ, cất giữ hồn đăng của Ngôn Thông Thiên, ở trong đó có một chút cổ quái, chính là mai rùa của người gác đêm hoàn hảo, bản thể lại bị đánh giết.
Từ Ngôn hỏi thăm, dẫn tới người gác đêm cười khổ một tiếng, nói:
- Bởi vì trên mai rùa in vài thứ, tiên chủ nói rất quan trọng, để cho ta không cho phép mang mai rùa ra đảo không sơn thời điểm, ta bị Nhân tộc Độ Kiếp đánh giết, không có mai rùa.
Trung bộc có thể xưng trung tâm không hai, chủ nhân đều chết đi nhiều năm, còn nghe theo mệnh lệnh lúc trước, khi Từ Ngôn biết, không biết nên mắng người gác đêm này ngu xuẩn, hay nên khen hắn trung thành.
- Tiên chủ lại không nói chết cũng không cho ngươi lấy đi mai rùa, làm gì chăm chú thế, tiên chủ ngươi sớm đã không có ở đây.
Từ Ngôn lắc đầu than nhẹ, cảm thấy không đáng vì người gác đêm chết mà.
- Lệnh của Tiên, nhất định phải tuân theo, mà tiên chủ cũng không chết, đang ở trước mặt lão nô đây.
Người gác đêm cũng không tiếc nuối, tận trung cương vị, cẩn tuân theo mệnh lệnh của tiên chủ, với hắn mà nói giống như quan trọng hơn sinh tử.
Nghe nói lời ấy, Từ Ngôn trở nên ngưng trọng, hắn giống như thấy được vị Đại Phổ tả tướng vì quân vì dân kia. Nhớ tới chuyện cũ ở Tình Châu, Từ Ngôn không khỏi kính trọng người gác đêm trước mặt hơn rất nhiều, loại gia hỏa cố chấp kiểu này, thường thường mới thật sự là cường giả.
- Trên mai rùa in cái gì, để tiên chủ coi trọng như thế.
Từ Ngôn hỏi thăm tiếp.
- In lý do đặt cái tên Vận May này, vì một loại kỳ công được tiên chủ xưng là Ma Võ chi pháp.
- Ma Võ chỉ pháp!
Lông mày Từ Ngôn bỗng nhiên nhảy lên, hoảng sợ nói:
- Ngươi từng bị Thôn Hải Kình nuốt vào bụng cá.
Người gác đêm lúc đầu cười ha hả, lúc này cũng khẽ giật mình, rất nghi ngờ nói:
- Tiên chủ phục sinh, chẳng lẽ khôi phục ký ức? Thời điểm khi lão nô còn là Yêu Vương, bị Hóa Vũ Thôn Hải Kình nuốt vào bụng cá, trải qua vạn hiểm mới thoát khốn, sau khi thoát hiểm đã thoi thóp, rơi ở bên trên Lâm Lang đảo, lúc ấy còn rơi ngược, mai in lên đất, không thể động đậy, chỉ có thể chờ chết, một năm sau thời điểm sắp chết lại gặp tiên chủ, thấy ta bộ dáng như thế, lại biết ta chạy trốn từ bụng cá, mới bị tiên chủ cười mắng đổi tên thành Vận May, sau đó lưu lại Lâm Lang đảo, giúp đỡ tiên chủ quét dọn môn hộ, nhiều năm sau tiến giai Hóa Vũ.
Nhớ tới tình cảnh gặp nhau nhiều năm trước, người gác đêm cảm khái nói:
- Nếu không phải tiên chủ cứu ta, lão nô chỉ có thể trở thành đồ ăn của chim biển, sớm chết ở trên đảo...
Thì ra lúc ban đầu ở Lâm Lang đảo là người gác đêm rơi xuống trước, sau đó Ngôn Thông Thiên mới tìm đến chỗ động thiên phúc địa này, thuận tay cứu người gác đêm, xem nó như người hầu, giữ lại ở trên đảo.
Từ Ngôn có thể tưởng tượng đến lúc ấy Ngôn Thông Thiên leo lên Lâm Lang đảo, trông thấy đại hải quy nằm ngược ở trên đảo sẽ là bộ dáng vừa giật mình vừa buồn cười cỡ nào, thậm chí có thể tưởng tượng được tiếng cười thoải mái cao vút của Ngôn Thông Thiên, cả kinh đám chim trên đảo bay tứ tán.
- Lúc trước, hẳn là hai người lên đảo.
Từ Ngôn nhẹ nói nói.
- Đúng vậy, tiên chủ và phu nhân dắt tay mà đến, quả nhiên là thần tiên quyến lữ, một đôi vợ chồng trời đất tạo nên.
Tiếng của người gác đêm tràn đầy hoài niệm.
- Nhưng vì sao nàng lại muốn rời đi, nơi này là động phủ của Ngôn Thông Thiên, cũng là nhà của Lâm Tích Nguyệt.
Giọng Từ Ngôn tràn đầy sự khó hiểu, hắn ở trong giấc mộng từng nhìn thấy Lâm Tích Nguyệt, cũng có thể ở trong giấc mộng cảm nhận được thực tình của Lâm Tích Nguyệt, nhưng vì sao cặp đôi hữu tình này đã thành thần tiên quyến lữ, lại còn mỗi người một nơi?
- Bởi vì đạo thống khác biệt, sư môn khác biệt, phu nhân nàng, cuối cùng muốn đi kế thừa Huyễn Nguyệt cung, truyên nhân một mạch của Bạch Ngọc Kinh, tu không phải tiên, mà là tuyệt tình...
Ánh mắt người gác đêm trở nên thê lương, hắn tận mắt nhìn thấy một khắc tiên chủ và phu nhân phân biệt, càng thấy qua bóng lưng cô tịch của tiên chủ, cùng kiên quyết lên trời.
- Tiếp nhận truyền thừa của Huyễn Nguyệt cung, vì sao là tuyệt tình, Bạch Ngọc Kinh lại là cái gì?
Lông mày Từ Ngôn càng nhíu chặt, mặc dù là một sợi tàn hồn của Ngôn Thông Thiên, bí ẩn hắn không biết thực sự quá nhiều.
- Tiên chủ trước kia có nói như thế qua, về phần Bạch Ngọc Kinh đến tột cùng là cái gì, ở nơi nào, ngay cả tiên chủ cũng không biết, có lẽ là thần tiên trên trời để lại truyền thừa ở nhân gian.
Người gác đêm nói như thật, câu cảm khái kia nguyên lai là tiếng nói của Ngôn Thông Thiên. - Vì sao Huyễn Nguyệt cung chủ tu thành tuyệt tình, giữa nàng và tiên chủ đến tột cùng phát sinh cái gì?
Từ Ngôn chất vấn càng ngày càng nhanh, nhưng người gác đêm chỉ còn lại lắc đầu cười khổ.
Hắn chỉ là người hầu quét rác giữ cửa, bí ẩn của chủ nhà, hắn sao biết. Ấn tình giữa vợ chồng, người hầu hoàn toàn chính xác không cách nào biết được, Từ Ngôn gặp người gác đêm lắc đầu, không hỏi về tin tức Lâm Tích Nguyệt nữa, mà ngược lại hỏi:
- Tiên chủ có một đầu linh thú Hắc Long.
- Có, Hắc Long chính là huyết mạch Chân Long, dị chủng thế gian ít có, là bản mệnh linh thú của tiên chủ, vui buồn có nhau, bị tiên chủ đặt tên là Tiểu Hắc.
Người gác đêm đáp chỉ tiết.
- Quả nhiên là Tiểu Hắc, trách không được Tiểu Hắc cùng ta đồng sinh cộng tử, còn có thể tá túc vào thế giới dưới đáy mắt...
Từ Ngôn âm thầm gật đầu, Thông Thiên tiên chủ có Hắc Long linh thú ở bên trong dự liệu của hắn.
- Tiên chủ còn có một đầu Bạch Long, cũng là bản mệnh linh thú, Bạch Long chính là Bạch Xà hóa rồng, không chỉ có linh khí kinh người, càng vô cùng linh động, tâm trí khá cao, bị tiên chủ gọi là Linh Nhi.
Người gác đêm kể tiếp chuyện, nửa đoạn trước còn ở trong dự liệu của Từ Ngôn, bởi vì Hắc Long giống như Bạch Long cũng có thể là linh thú của Ngôn Thông Thiên, cho dù Bạch Xà hóa rồng nghe huyền ảo phi phàm, cũng không phải không thể, thế nhưng cái tên Tiểu Bạch mà Từ Ngôn dự liệu lại không nghe thấy, ngược lại nghe nói cái tên Linh Nhi dành cho nữ tử này.
- Linh Nhi? Bạch Long... Là giống cái?
Từ Ngôn đầu tiên là khẽ giật mình, tiếp đó lên tiếng kinh hô.
- Đúng vậy, trắng đen tương đối, tự nhiên một âm một dương, một mái một trống, Hắc Long cùng Bạch Long thế nhưng là thù truyền kiếp, gặp mặt nhất định ác đấu, hai con dị thú kia, thực sự để tiên chủ nhức đầu không thôi.
Người gác đêm hơi nở nụ cười, bộ dáng tiên chủ lắc đầu thở dài giống như đang ở trước mắt.
- Hắc Long, Bạch Long, Long Hồn cùng Long Thể, không đúng, Tiểu Hắc theo ta trốn vào linh bảo giới, Long Hồn ẩn vào mắt trái của ta, long thân hóa Tiểu Hắc, Bạch Long là chủ nhân vạn yêu của Thiên Bắc, không ngừng luân hồi, cuối cùng nhất luân hồi đến trên người Sở Linh Nhi...
Từ Ngôn suy tính Hắc Long cùng Bạch Long, càng ngày càng rất nghi hoặc, thâm nói:
- Bạch Long hồn trên người Sở Linh Nhi, như vậy Bạch Long long thân đâu, căn bản không có ở trong Tình Châu.
Tiểu Hắc cùng Từ Ngôn tương sinh làm bạn, Bạch Long Linh Nhi thì chỉ có Long Hồn không ngừng luân hồi, nhìn rất thê lương, căn bản tìm không thấy chủ nhân, cũng không nhận Từ Ngôn khống chế.
Không bị khống chế điểm này giải thích thành Bạch Long không thích ác niệm, coi như nói thông được, nhưng long thân Bạch Long đến tột cùng đi nơi nào, chẳng lẽ chiến tử ở cửu trọng thiên, ngay cả chút máu thịt đều không thừa?
Người gác đêm căn bản không biết chuyện tiên chủ trải qua sau khi chiến tử, thế là long thân Bạch Long cùng truyền thừa của phu nhân tiên chủ Lâm Tích Nguyệt trở thành hai bí mật, làm cho Từ Ngôn trăm mối vẫn không có cách giải.
Người gác đêm hiểu biết có hạn, Từ Ngôn hỏi nhiều cũng vô dụng.
- Chữ viết trên mai rùa ở nơi nào, mang ta đi nhìn.
Bên trong bụng cá thiếu hụt mất chữ viết, lúc trước Từ Ngôn suy đoán có khả năng có quan hệ với một đầu Yêu tộc loại rùa bị nuốt lầm, không nghĩ tới quả nhiên là thế, nếu như chữ viết trên mai rùa giữ lại tinh tường, Từ Ngôn có thể ghi chép lại chữ viết hoàn chỉnh do Vân Tiên Quân để lại.