Chương 1565: Sát Trận Mở Ra (Hạ)
Chương 1565: Sát Trận Mở Ra (Hạ)Chương 1565: Sát Trận Mở Ra (Hạ)
Cự thú ở chân núi bị dẫn tới Phệ Linh sa mạc, mang theo khí tức thiên uy, hoành hành không sợ gì trên Lâm Lang đảo.
Cửu Anh Hóa Vũ tồn tại, đối với tu sĩ đạp vào hải đảo mà nói là một loại uy hiếp trí mạng.
Hóa vũ thực sự quá khổng lồ, tốc độ càng không thể tưởng tượng, vừa nhìn đang ở cách rất xa chỗ của mình, có khả năng sau một khắc sẽ xuất hiện ở bên người.
Sau khi dẫn động Hóa Vũ nuốt giết cổ ngọc phân thân Hoa Thường Tại, Từ Ngôn dung nhập trong đại trận, lại đưa ánh mắt nhìn về phía một thân ảnh sắp xông ra sa mạc.
Toàn thân người này bành trướng khí tức cường đại, có linh lực cũng có một loại khí tức ba động không thuộc về tu sĩ, đúng là ma khí tà ác lại mạnh mẽ, ánh sáng màu lục trong hốc mắt giống như hai đoàn ma trơi, lơ lửng không cố định.
Bỗng nhiên, cao thủ Hồn Ngục do Thân Đồ Liên Thành đang khống chế dừng bước lại, cũng không nhúc nhích, dời khung cảnh đến chính diện mới có thể nhìn ra được, hắn lại hóa thành một khối thạch điêu.
Cách thạch điêu mười dặm có một cồn cát, cồn cát bắt đầu chuyển động, một bóng người vọt ra, chính là cao thủ mắt lục mới vừa rồi biến thành thạch điêu.
- Đại trận trên Lâm Lang đảo sớm đã bị phá, vì sao còn có khí tức trận đạo, chẳng lẽ có người một lần nữa mở ra trận pháp mới... Hẳn là Từ Ngôn, hắn có thể tìm tới khu vực trung tâm động phủ, hắn làm được bằng cách nào đâu.
Không ngừng thi triển phân thân đất đá, mới chỗ cay độc của Thân Đồ Liên Thành, cứ như vậy có thể đoạn tuyệt khí tức của mình, từ đó tránh thoát Hóa Vũ truy sát.
- Trên người hắn có quá nhiều bí ẩn, nhất định phải đoạt Thiên Linh Bảo đến tay, nếu rơi vào trong tay Đan Thánh thì phiền toái, còn có Phật Tử Ninh Ngữ kia cũng là gia hỏa khó giải quyết.
Một bên trâm ngâm, Thân Đồ Liên Thành muốn lần nữa thi triển độn pháp đi đường, hắn còn chưa thể bỏ qua cỗ thân thể này, bởi vì Thiên Linh Bảo còn chưa tới tay.
Nâng bước chân lên, lại ngừng lại.
Thân Đồ Liên Thành trong lúc vô tình quét mắt nhìn mặt đất, bỗng nhiên con ngươi co vào, một giọt mồ hôi lạnh xuất hiện trên thái dương.
Hắn thấy được cái bóng của mình.
Không chỉ một, mà là hai cái cái bóng.
Có người đang ở ngay phía sau hắn!
HôI!
Căn bản không cần suy nghĩ nhiều, Thân Đồ Liên Thành khống chế cao thủ Hồn Ngục tế ra pháp bảo uy lực lớn nhất của mình, cùng với tiếng oanh minh, phía sau có một mảnh cát đá nổ tung lên.
- Không tốt...
Vừa mới xuất thủ, Thân Đồ Liên Thành đã hối hận.
Cái bóng thêm ra phía sau hắn chỉ là một bóng người do hạt cát tạo thành, không có chút nào uy hiếp nào có thể nói.
Hạt cát sụp đổ không sao, động tĩnh không lớn, nhưng khi Thân Đồ Liên Thành đánh ra pháp bảo lại vận dụng toàn lực, tiếng nổ tung lần này rất lớn, truyền ra thật xa, đưa tới hồi âm là một tiếng rống to, một đầu của Cửu Anh Hóa Vũ bỗng nhiên nhìn sang.
- Bị hố! Con mẹ nó.
Thân Đồ Liên Thành biết đại sự không ổn, hận nghiến răng nghiến lợi gia hỏa hố hắn, hết lần này tới lần khác tìm không thấy bóng người, thật giống như kia Sa Nhân là tự hành hội tụ ra.
- Nhất định là ngươi, Từ Ngôn! Ngươi thế mà có thể lấy thân vào trận!
Thân Đồ Liên Thành kinh hô, vừa mới phát ra tiếng nói, không đợi hắn suy nghĩ nhiều, một mảnh bóng râm đã bao phủ hắn.
Cự thú trên đỉnh đầu đang trừng mắt hai mắt tinh hồng, pháp bảo mà Thân Đồ Liên Thành chuẩn bị vận dụng bị hắn chậm rãi buông ra, ngay cả tự bạo đều vô dụng.
Không nhìn nhiều Hóa Vũ một chút, bên trong mắt lục của Thân Đồ Liên Thành nổi lên ánh sáng, ngắm nhìn bốn phía.
Hắn muốn ở tìm ra tung tích của Từ Ngôn trước khi bộ phân thân này diệt vong.
Âm ầmI!
Miệng lớn khép lại, máu tươi bắn tung toé, Hồn Ngục cao thủ bị Hồn Ngục Trưởng khống chế cho đến chết một khắc này, cũng không có phát hiện mảy may tung tích của Từ Ngôn.
Trận đạo huyền bí, không thể coi thường.
Nhất là đại trận do Tán Tiên bày ra, nếu như bản thể Thân Đồ Liên Thành ở đây có lẽ có thể nhìn ra mấy phần thủ đoạn, bằng Hồn Ngục cao thủ hắn khống chế, nhìn không thấu huyền diệu của Tán Tiên đại trận.
Sau khi Đan phủ sụp đổ, cơ hồ tất cả mọi người đều chạy ra bên ngoài, chỉ có một người không có xông vào trong sa mạc, mà không để lại dấu vết chui vào thâm sơn, đúng là trốn trên đảo không sơn, cuối cùng nhất trốn ở bên trong một vết rách trên ngọn núi.
- Cửu Anh Hóa Vũ vừa xuất thế, lệ khí cực nặng, loại thời điểm này vẫn là tránh đi cho thỏa đáng, chờ nó giết chết tu sĩ khác, hẳn là sẽ không ở lâu trên Lâm Lang đảo, nơi này chính là chỗ lao ngục nó, một khi thoát khốn, ai không muốn rời xa hiểm địa.
Tiên Oa Oa đứng bên trong vết rách của ngọn núi, nhìn qua sa mạc xa xa, tự lẩm bẩm.
- Huống hồ đầu Cửu Anh Hóa Vũ này cũng không biết Ngôn Thông Thiên đã chết, chờ nó hung đủ, một khi thanh tỉnh sẽ chạy ra Lâm Lang đảo.
- Đến ban đêm ngày thứ hai, còn có thời gian một ngày truyền tống trận mới có thể từ mới mở ra, đến lúc đó tu sĩ còn sống sẽ hội tụ lại, nếu như Từ Ngôn không chết, hắn nhất định sẽ đến, đến lúc đó Khốn Long Thạch chính là của ta...
- Còn có Thiên Linh Bảo, không nghĩ tới Từ Ngôn kia có lai lịch quái dị như vậy, chỉ cần lấy được Khốn Long Thạch, lại đoạt Tiên Thiên Linh Bảo, ta có thể chân chính trở thành tồn tại vĩnh thế bất diệt, Tiên Oa Oa, hắc hắc, chỉ sợ Tiên Oa Oa chân chính cũng không gì hơn cái này.
Sau khi thoát hiểm sẽ là cục diện đánh cờ, vô luận là tồn tại nào, cường giả Hóa Thần tính toán, là cầu sinh bên trong tử địa.
Nhưng Tiên Oa Oa tính sai một điểm, hắn tính tới Từ Ngôn không chết, tính tới Cửu Anh Hóa Vũ chẳng mấy chốc sẽ thoát đi, thậm chí tính tới cảnh sau khi mình đoạt đến Khốn Long Thạch cùng Thiên Linh Bảo thì nên đi nơi nào.
Nhưng hắn không có tính tới chỗ mình bây giờ đang trốn, không chỉ hắn là một người sống, còn có một đám giáp trùng nho nhỏ.
- Ăn đi, ngu xuẩn Hóa Vũ, ăn hết những tu sĩ kia, tránh cho bản tọa tốn nhiều sức, chỉ cần đừng ăn Từ Ngôn là được...
Bên trong tiếng nói nhỏ, Tiên Oa Oa biến mất trong bóng tối khe hở của ngọn núi, vốn định mượn cơ hội này khôi phục một phen, không nghĩ tới một khi ẩn vào hắc ám, hắn bị một đám quái trùng phát ra tiếng xào xạc vây quanh.
- Đồ vật gì đây! Giáp trùng? AIIIII
- Linh lực của ta! Linh khí của ta! Thân thể của tal!!! Cứu mạng! Cứu...
Xoạt xoạt, xoạt xoạt.
Phàm đồ vật mang theo linh khí linh lực, đầu sẽ thành đồ ăn của Phệ Linh Trùng, Tiên Oa Oa nhìn như thông minh nhất, mới là một tên ngu xuẩn nhất.
Hắn quên đi đảo không sơn nguy hiểm, lại trở thành cường giả Hóa Thần thứ nhất chết yểu trong miệng trùng.
Tiên Oa Oa ký thác hi vọng vĩnh viễn sống sót vào Khốn Long Thạch, cuối cùng ngã xuống đảo không sơn, thi thể của hắn rất nhanh bị gặm ăn không còn, máu thịt xương gì nửa điểm cũng không dư thừa, chỉ còn lại một cái đầu người, mang theo thần thái quái dị mà hoảng sợ, bị một cái tay tóm lấy.
Có thể hành tẩu bên trong bây Phệ Linh Trùng, ngoại trừ người gác đêm bên ra, chỉ có Từ Ngôn mới có thể.
Quái trùng này là ngay cả linh bảo đều có thể gặm nuốt, một khi kết đội thành quần, sẽ thành tai nạn đáng sợ nhất trên đời.
Nắm lên đầu người Tiên Oa Oa, Từ Ngôn phong bế vết máu trên đó, thu vào.
Cái đầu người này còn có tác dụng lớn, cừu gia của Từ Ngôn hắn cơ hồ đều lấy phân thân đến Lâm Lang đảo, coi như diệt sát, người ta còn có bản thể tồn tại, tác dụng không lớn.
Bất quá đầu người của Tiên Oa Oa lại có thể làm làm một kíp nổ.
- Truy sát ta lâu như thế, cũng nên thu chút lợi tức...
Trong bóng tối, Từ Ngôn nói nhỏ lộ ra lạnh lẽo vạn phần, bên trong tiếng xào xạc của Phệ Linh Trùng, thân ảnh của hắn trốn vào đại trận, rời khỏi lòng núi.
Một đường bị truy sát, hiểm tử hoàn sinh, sau khi kinh nghiệm Thiên Anh lôi tuyệt hiểm, Từ Ngôn lại kinh nghiệm chuyến đi Lâm Lang đảo càng thêm hung hiểm.
Những thù hận để dành kia, lấy cảnh giới Nguyên Anh bây giờ của hắn còn không cách nào tính toán rõ ràng từng người, dù sao cừu gia đa số đều là Hóa Thần, có rất nhiều còn là cường giả Hóa Thần đỉnh phong.
Nhưng Từ Ngôn cũng không ngại đưa cho các lộ cừu gia một món lễ lớn tính khi tính tổng.
Mà phần đại lễ này, đã bị chuẩn bị thỏa đáng.