Chương 1564: Sát Trận Mở Ra (Trung)
Chương 1564: Sát Trận Mở Ra (Trung)Chương 1564: Sát Trận Mở Ra (Trung)
Lâm Lang đảo là động phủ của Tán Tiên, ngoại trừ Ngư Hải sâm lâm, Phệ Linh sa mạc cùng đảo không sơn ra, vẫn tồn tại đại trận có thể xưng kinh khủng.
Mặc dù đại trận trải qua ngàn năm qua sớm đã tàn phá không chịu nổi, lại nhiều lần bị cường giả Hóa Thần phá hủy, nhưng vẫn còn sót lại lực lượng hạch tâm, mà cỗ lực lượng này, trở thành thủ đoạn để Từ Ngôn dùng báo thù.
Sát trận mở ra, người thứ nhất chết bên trong sát trận là cao thủ Lâm Lang đảo - Hiên Viên Bình.
Giống như Bao Tiểu Lâu, Hiên Viên Bình ỷ vào một sợi đấu tiên kiếm khí mới có thể chống lại Hóa Thần, một khi đã mất đi đấu tiên kiếm khí, chiến lực của hắn sẽ chuyển tiếp đột ngột, bị hai đầu Yêu Vương Sa thú vây kín, thành đồ ăn trong miệng thú.
Sau khi Hiên Viên Bình bị nuốt giết, mặt quái trong sa mạc phong bạo tùy theo tản mát, chỉ còn lại hai đầu Sa thú Yêu Vương đang thét gào, hiện ra vô cùng phẫn nộ.
Bọn chúng cũng không phải truy sát Hiên Viên Bình mà đến, mà bị một cơn lốc thổi qua, làm cho hai đầu Sa thú Yêu Vương sợ hãi nhất chính là, Cửu Anh cự thú ở chân núi đã bò vào sa mạc, đang lao về phía bên này.
Yêu vương nhìn thấy Hóa Vũ, giống như tước điểu nhìn thấy diều hâu, không chạy chỉ có thể chờ chết.
Phần phật một trận cuồng phong phun trào, bão cát lên xuống, hai đầu Yêu Vương chia ra né tránh, trên đường đi không ngừng đụng nát cồn cát cản đường, không chỉ có tạo ra càng nhiều Cuồng Sa, còn dẫn tới càng ngày càng nhiều Sa thú Đại Yêu đào vong, cuối cùng nhất tạo thành cảnh tượng bụi mù cuồn cuộn bên trong biển cát.
Những bụi mù kia cũng không phải bão cát quét, mà là vô số Sa thú đang đào vong hình thành.
Từ khi Đan phủ bị hủy, Linh Tê viên sụp đổ, mấy chục Nguyên Anh cao thủ hơn phân nửa táng thân trong bụng thú, còn có một nửa người trốn thoát, lúc này trốn được nhanh nhất đã trốn ra Phệ Linh sa mạc, trốn chậm thì vừa mới đến khu vực sa mạc.
Cổ ngọc phân thân Hoa Thường Tại lộ ra rất loá mắt bên trong đất cát, cỗ phân thân này của hắn vốn là ngọc chất, đừng nhìn bị bí pháp giao phó sinh cơ, vẫn như cũ là óng ánh như ngọc.
Phàm là ngọc, nhất định cực kỳ rõ ràng, nhất là đang lúc hoàng hôn, dưới trời chiều, diện mạo Hoa Thường Tại đều đang phát tán tầng tầng vầng sáng, giống như một chùm sáng hình người, không muốn để cho người chú ý cũng khó.
Có thể chạy ra Linh Tê viên, Hoa Thường Tại ỷ vào là quen thuộc đối với đường ra.
Hắn là cường giả Hóa Thần, sau khi tranh Bách Thần bảng đều tới qua Lâm Lang đảo, càng đến qua Linh Tê viên, từng tìm tới Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, cho nên hắn mới có thể khó khăn lắm mới chạy ra khỏi đống đổ nát sụp đổ.
Trốn thì trốn ra được, Hoa Thường Tại không có bất kỳ bộ dáng mừng rỡ gì.
Bởi vì hình ngọc thạch người hắn thực sự quá chói mắt, nếu như chạy đến Ngư Hải sâm lâm hoặc kéo đến tối thì ổn, đang lúc ban ngày, hắn lại như là một loại chỉ ấn, Cửu Anh cự thú vừa liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấy.
- Lần đầu tiên vận dụng cổ ngọc phân thân là chết, một khi vỡ vụn tổn thất linh lực mà thôi, lần thứ hai vận dụng phân thân lại là sống, có một sợi nguyên thần của ta ở trong đó, nếu bị hủy, bản thể cũng sẽ bị thương nặng, Đường Nhạc Sơn đáng chết! Ở loại địa phương này gọi ra phân thân của bản tọa, Từ Ngôn đáng chết! Hắn thế nào biết Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh có thể bị đánh nát, gia hỏa đập nát Thần Đỉnh là có địa vị gì, vận rủi hiện hình?
Còn tưởng rằng Khương Đại Xuyên là thiên địa vận rủi huyễn hóa ra thân thể hình người, Hoa Thường Tại thực sự không thể nào hiểu được Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh làm sao lại vỡ vụn.
Tỉ lệ thấp như vậy, Thông Thiên tiên chủ rõ ràng muốn hố chín đầu Cửu Anh yêu vương ra sức mà thôi, vạn năm trước đập tới nay cũng đập không đến khối thủy tinh phổ thông kia, ai biết được Từ Ngôn tìm được một người xa lạ từ nơi nào, một bàn tay đánh xuống, Thần Đỉnh thế mà nát. Thật ra, khi Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh vỡ vụn, dựa vào mười đại cao thủ lúc ấy ở đó, cũng chưa chắc sẽ sợ sợ chín đầu Yêu Vương, ai biết xui xẻo hơn còn ở đằng sau, chín đầu Cửu Anh Yêu Vương thế mà thôn phệ lẫn nhau thành một đầu Hóa Vũ.
Thập đại cao thủ có thể so với Hóa Thần có lẽ có thể chống lại chín đầu Yêu Vương, nhưng ở trước mặt Hóa Vũ thì cũng chỉ có thể làm đồ ăn.
Vừa đi nhanh, Hoa Thường Tại vừa mắng to Đường Nhạc Sơn sớm đã chết cùng Từ Ngôn không biết sinh tử, phương hướng hắn đào vong rất tốt, vừa hay tránh đi tất cả ánh mắt trên chín đầu của Cửu Anh Hóa Vũ.
Không thể không nói, tâm tư của Hóa Thần lão quái quả thật cay độc, nhất là ở trước mắt tình cảnh sống chết, Hoa Thường Tại vẫn không có bối rối, mà dùng hết toàn lực tránh đi Hóa Vũ, một khi hắn phát hiện ánh mắt Hóa Vũ trông lại, sẽ dừng bước, ẩn thân ở phía sau cồn cát.
Cổ ngọc phân thân mang theo vầng sáng là tệ nạn, nhưng cũng có được chỗ tốt rất lớn, đó chính là sinh cơ trên người hắn khác biệt người sống chân chính.
Nếu để cho Yêu tộc lựa chọn, tất nhiên sẽ đánh giết những người sống chân chính, mà để khối ngọc thạch là qua một bên.
- Hóa Vũ xuất thế, Đan phủ bị hủy, Linh Tê viên sụp đổ, phần lớn dị bảo trên Lâm Lang đảo tiến vào bụng Hóa Vũ, muốn lấy ra vô số dị bảo linh đan, ít nhất phải Độ Kiếp xuất thủ mới được.
Giấu ở phía sau cồn cát, Hoa Thường Tại vẫn đang tính toán.
- So với tất cả bảo vật bên trong Cửu Anh Thần Hỏa Đỉnh, Từ Ngôn mới là trọng bảo có giá trị nhất, trên người hắn lại có Tiên Thiên Linh Bảo, một khi tin tức truyền về Tây Châu vực, tu tiên giới chắc chắn chấn động, còn có viên Dạ Nhãn hiếm thấy kia cũng đến trong tay hắn, chờ bản tọa trở về Tây Châu vực, nhất định phải triệu tập tất cả nhân thủ Lưỡng Nghi phái truy sát Từ Ngôn, chỉ cần có thể đạt được Thiên Linh Bảo, không còn ai là đối thủ của tal
Hoa Thường Tại cũng không biết lai lịch chân chính của Từ Ngôn, hắn cứ nghĩ phân thân bị gọi ra chỉ vì báo thù mà thôi, không ngờ lần này đi đến Lâm Lang đảo lại nghe nói đến bí ẩn to bằng trời.
Tiên Thiên Linh Bảo trân quý, đủ để cho bất kỳ kẻ nào điên cuồng, Hoa Thường Tại cũng không ngoại lệ, nhưng mà, sự điên cuồng này của hắn vừa mới dâng lên không lâu lại bị một con Sa thú cổ quái đánh gãy.
Chẳng biết lúc nào, bên người Hoa Thường Tại không xa xuất hiện một con Sa thú kích cỡ tương đương như một con ngựa nhỏ, hình dạng cổ quái không nói, ngay cả chút khí tức Yêu tộc cũng không có, giống như là hạt cát thổi phồng ra ngưng tụ mà thành.
Bởi vì không có linh khí, Hoa Thường Tại mới không có phát hiện đầu tiên, nhưng sau khi nhìn thấy Sa thú, trong lúc kinh ngạc muốn đưa tay hủy diệt nó.
Ô ôôII!
Không đợi Hoa Thường Tại động thủ, Sa thú nho nhỏ đã há miệng kêu gào, chỉ thấy nó há miệng gào thét, trong miệng không răng, lại có tiếng gió hú quái dị như tiếng rống phát ra, tiếng vô cùng chói tai.
- Hỏng bétt
Hoa Thường Tại không sợ Sa thú, thậm chí ngay cả Sa thú Yêu Vương hắn đều không sợ, nhưng Cửu Anh hóa vũ đang ở phía sau, nếu bị hấp dẫn tới, Hoa Thường Tại hắn nhất định phải chết.
- Súc sinh, cho ta câm miệng!
Bỗng nhiên tế ra pháp bảo đánh nát Sa thú cổ quái, không đợi Hoa Thường Tại yên tâm mấy phần, hạt cát vỡ vụn ra lần nữa hợp thành Sa thú ngựa nhỏ.
Lần này không chỉ có tiếng rống Sa thú càng kiêu ngạo hơn, Hoa Thường Tại thậm chí cảm nhận được trong tiếng gào thét có một chút vận luật cao thấp khác biệt, thật giống như tiếng người, nếu như cẩn thận phân biệt còn có thể đại khái nghe ra chữ.
- Không, nam, không, nữ, chết, Thái... Giám!
Hoa Thường Tại kinh ngạc không thôi, sau khi phân biệt ra được câu chửi rủa trong tiếng hô thì càng thêm chấn kinh, sau một khắc hắn gầm thét lên tiếng: - Là ai đang giở trò! Ngươi đang hấp dẫn Hóa VũI AIII
Âm ầmI
Hoa Thường Tại vừa mới hét lớn, không đợi biết được ai đang giở trò, đã bị một cái miệng khổng lồ nuốt hết.
Bên trong Cuồng Sa tràn ngập, một đầu của Cửu Anh Hóa Vũ chậm rãi nâng lên từ mặt đất, bên trong miệng lớn sâm nhiên lại không còn nhìn thấy cổ ngọc phân thân Hoa Thường Tại, chỉ có vô số mảnh vỡ óng ánh lộn xộn rơi ra, biểu thị vị phân thân cùng một sợi nguyên thần của lão tổ Lưỡng Nghi phái bị ma diệt đến không còn một mảnh.