Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1563 - Chương 1563: Sát Trận Mở Ra (Thượng)

Chương 1563: Sát Trận Mở Ra (Thượng) Chương 1563: Sát Trận Mở Ra (Thượng)Chương 1563: Sát Trận Mở Ra (Thượng)

Vạn năm trước trời sinh cửu thải, tự nhiên tám tầng, thế là vạn năm qua lại không có người phi thăng Tiên giới.

Câu chuyện đệ thập thiên của Thông Thiên tiên chủ để Từ Ngôn nghe thấy khó hiểu trăm điều, không rõ ý gì.

- Đệ thập thiên? Đệ thập thiên là địa phương nào đây?

- Lão nô không biết, chỉ sợ tiên chủ cũng không biết, hẳn chỉ là một loại suy đoán.

Từ Ngôn nhẹ gật đầu, không có quá để ý câu chuyện đệ thập thiên này, cho rằng đây chẳng qua là kỳ tư diệu tưởng của Tán Tiên cường giả.

Mà theo loại tu sĩ Nguyên Anh như Từ Ngôn xem ra, trời có mười tầng hay là tám tầng, cơ bản không có gì phân biệt, dù sao cũng không thể đi lên.

- Tiên chủ thường xuyên phi thiên, những cửu thải Yên Vũ Châu là tìm từ cửu trọng thiên, chỉ cần tập hợp đủ tám mươi mốt khỏa Yên Vũ Châu, phu nhân sẽ biết đường trở về, vợ chồng tiên chủ có thể đoàn viên...

Người gác đêm thầm thì tràn đầy chờ đợi, thế nhưng nghe vào trong tai Từ Ngôn lại có chút bi thương.

Hắn dù sao không phải Ngôn Thông Thiên chân chính, hắn chỉ là một sợi ác niệm chi hôn của Ngôn Thông Thiên, ngay cả tàn hồn hoàn chỉnh cũng không tín.

Không phải cũng tốt, coi như Ngôn Thông Thiên là một vị trưởng bối đi...

Từ Ngôn ở trong lòng thầm nói, hắn không thích biến thành người khác, đã có tư tưởng của mình, là một loại tồn tại độc lập, nếu như cưỡng ép xem hắn như Ngôn Thông Thiên, như vậy Từ Ngôn sẽ chết.

Suy nghĩ tỉ mỉ câu chuyện trùng sinh đầy đáng sợ, Từ Ngôn không muốn suy nghĩ nhiều, cũng may tâm hắn lớn, trầm ngâm một lát đã ném chuyện mình là tàn hồn ra sau não.

Tàn hồn đã trùng sinh, là người sống sờ sờ, ai dám nói Từ Ngôn hắn không phải người, thế thì liều mạng với người đó.

- Ngay cả Thông Thiên tiên chủ đều chẳng biết tại sao trời có tám tầng, nhìn ra được trên trời cất giấu bí ẩn rất lớn, nếu như có cơ hội, sẽ lên trời nhìn qual

Từ Ngôn thầm thì, khí tức tràn đầy bá đạo, nghe nói lời ấy, ánh mắt người gác đêm đều đi theo phát sáng, tiên chủ của hắn liền là người bá đạo, hắn giống như thấy được tiên chủ chân chính trở về.

- Bất quá bây giờ, hắc hắc...

Từ Ngôn nhìn chằm chằm mấy thân ảnh nhỏ bé trên mô hình, nở nụ cười lạnh, lạnh giọng nói:

- Thừa dịp đại trận còn có sức mạnh, trước đưa bọn cháu trai các ngươi lên Tây Thiên!

- Đã có cừu gia tồn tại, vừa hay cùng nhau diệt trừ, tiên chủ trong mắt lão nô, sát phạt quyết đoán, chưa từng dây dưa dài dòng, là một vị Tán Tiên cường giả chân chính.

Người gác đêm vừa trầm giọng nói, phía nắm vào trong hư không một cái, trong tay xuất hiện một thanh cự đao sắc bén.

- Chỉ cần vận dụng lực lượng trận đạo vây khốn những cường địch kia, lão nô nguyện làm tiên phong, mặc cho tiên chủ phân công.

Người gác đêm hình thái hồn thể lộ ra chiến ý dâng cao, hắn thấy, tiên chủ muốn chém giết cừu gia, nhất định tạo ra một khu vực để chôn người, làm một trận quyết chiến sinh tử, hắn có thể xem như tiên phong, dù là chiến tử cũng không hối hận.

- Tiên chủ nhà ngươi có phải không câu nệ tiểu tiết? hay không

Từ Ngôn đột nhiên hỏi.

- Đúng vậy, tiên chủ thoải mái, chưa hề câu nệ tiểu tiết.

Người gác đêm đầu tiên sững sờ, tiếp đó đáp chỉ tiết.

- Vậy là được rồi, ta cũng không câu nệ tiểu tiết, thu hồi đại đao của ngươi, có thể khống chế đại trận còn cần tự mình xuất thủ sao, ở trên đảo còn có rất nhiều cạm bấy, còn có một đầu Hóa Vũ nổi điên, đầy đủ hố chết đám cừu gia này.

Ra hiệu người gác đêm ở một bên nhìn là được, Từ Ngôn bắt đầu thôi thúc trận nhãn trên bàn gỗ.

Người gác đêm ngốc nghếch ở một bên, hắn nhớ tới năm đó đối mặt với đại quân Ma tộc phô thiên cái địa, tiên chủ nhà hắn vẫn trấn định tự nhiên không nói nhiều lời.

- Quả nhiên là tiên chủ trùng sinh, đều thích hố người...

Khóe mắt người gác đêm nhảy lên, câu nói này chỉ dám mặc niệm ở trong lòng, không có dám nói ra ngoài.

Thôi thúc trận nhãn, hai mắt Từ Ngôn bắt đầu loé lên tia sáng kỳ dị, từ trên xuống dưới nhìn kỹ mô hình Lâm Lang đảo, đưa lực lượng nguyên thần dung nhập vào bên trong trận nhãn, giờ khắc này, Từ Ngôn giống như nắm giữ Thiên đạo sinh tử, có thể khống chế hết thảy mọi thứ mà đại trận bao phủ. ...

Một chỗ chân núi Đảo không sơn, Hiên Viên Tuyết đứng trên một tảng đá lớn nhìn ra xa xa đang chần chờ không chừng.

Nàng cảm giác được Yêu tộc cường đại xuất hiện, thậm chí có thể xa xa nhìn thấy dị thú chín đầu, cục diện như vậy, vốn nên rút đi, thế nhưng nàng lo lắng tình cảnh của Từ Ngôn, cho nên quật cường không chịu lùi lại.

Do dự hồi lâu, Hiên Viên Tuyết quyết định tiến về tìm hiểu thực hư.

Nàng không phải nữ tử bình thường, Hiên Viên Tuyết còn có một tên, gọi là Hiên Viên Cuồng Tam, năm đó ở hải vực nàng đều dám truy tung Hóa Vũ Thôn Hải Kình, đến Lâm Lang đảo lại dám tiếp cận Hóa Vũ cự thú bên kia.

Trừ phi tìm thấy tung tích Từ Ngôn, nếu không nàng thà rằng mạo hiểm.

Nhún người nhảy lên, Hiên Viên Tuyết lao vút về phía cự thú xa xa, nhưng không có xông ra bao xa, cỏ xanh dưới chân nữ hài bỗng nhiên từ mặt đất vọt lên, bện thành một cái lưới lớn, bao phủ Hiên Viên Tuyết trong đó.

Dị dạng đột nhiên xuất hiện, Hiên Viên Tuyết cả kinh gầm thét lên tiếng, trở tay chụp về phía cái cổ muốn vận dụng Đấu Vương Kiếm. Ác chiến sắp phát sinh, lại bị biến hóa tiếp theo của lưới lớn bằng quái cỏ đánh gấy.

Sau khi ngăn chặn Hiên Viên Tuyết, lưới lớn biến thành hai cái cánh xanh biếc, mang theo Hiên Viên Tuyết bay về phía ngược lại của phương hướng Hóa Vũ cự thú.

Cỏ xanh bện cánh, còn mang theo hương thơm của cỏ cây, Hiên Viên Tuyết kinh ngạc không thôi chậm rãi buông lỏng cổ ra, cũng không lấy ra Đấu Vương Kiếm.

Bởi vì nàng nhìn ra được những cỏ xanh cổ quái này không có ác ý, mà muốn mang nàng rời xa nguy cơ.

- Từ Ngôn... Là ngươi sao? Từ Ngôn! Ngươi ở chỗ nào!

Hiên Viên Tuyết trong phút chốc cảm nhận được một cỗ cảm giác quan tâm phun trào từ bên trong cánh cỏ xanh, nhất thời tâm hữu linh tê, kết luận Từ Ngôn gây nên.

Nữ hài hỏi thăm, không người trả lời, cặp cánh do cỏ xanh bện thành bỗng nhiên vỗ hai lần, tốc độ trở nên càng nhanh thêm mấy phần, bay khỏi đảo không sơn, bay vào sa mạc, bay về phía truyền tống đại trận ở trong rừng rậm.

Một chỗ khu vực sa mạc khác, Hiên Viên Bình gặp phải tình cảnh hoàn toàn khác biệt Hiên Viên Tuyết, một cỗ lốc xoáy bão táp không hiểu sao xuất hiện vây chết hắn sau khi khó khăn lắm trốn qua Hóa Vũ truy sát.

Đáng sợ nhất còn không phải gió lốc gào thét, mà là một đầu Sa thú đạt tới trình độ Yêu Vương đang bị gió lốc hấp dẫn, mở ra miệng lớn dữ tợn, từ đằng xa đánh tới, Hiên Viên Bình toàn thân vết máu cả kinh, mặt như giấy trắng, lòng như tro nguội.

- Đây là thiên tai! Không đúng! Nhất định có người âm thầm ta, là ai! Cút ra đây!!

Hiên Viên Bình gào thét cuồng loạn, bởi vì hắn cảm nhận được tuyệt hiểm tiến đến, Sa thú Yêu Vương đang nhanh chóng vọt tới.

Đan phủ di tích sụp đổ, Hiên Viên Bình đã bị Cửu Anh Hóa Vũ làm cho trọng thương, trốn qua một mạng coi như hắn may, thậm chí ngay cả sợi đấu tiên kiếm khí kia đều bị hắn dùng để ngăn cản Cửu Anh Hóa Vũ nuốt giết, vốn cho rằng chạy đến sa mạc, sắp có thể chạy ra thăng thiên, không nghĩ tới ngay thời khắc trọng thương, lại dưới tình huống mất đi đấu tiên kiếm khí, hắn gặp phải tuyệt hiểm như thế. - Là khí tức trận đạo! Có người bày ra đại trận.

Đã mất đi đấu tiên kiếm khí, Hiên Viên Bình thành Nguyên Anh đỉnh phong phổ thông bình thường, lúc này ngoại trừ hoảng sợ ra, liên tiếp thôi thúc ra pháp bảo cực phẩm, không tiếc cái giá dẫn nổ nó.

Tiếng oanh minh không dứt bên tai, pháp bảo tự bạo thành công chặn Sa thú Yêu Vương đánh tới, càng nổ lốc xoáy bão táp thành phấn vụn, Hiên Viên Bình rốt cục thoát khốn mà ra.

Xông ra vòi rồng, Hiên Viên Bình ngay cả thở đều không dám thở nhiều, muốn khống chế hỏa độn hắn sở trường rời xa hiểm địa, không ngờ ánh lửa vừa lóe lên, bỗng nhiên lại bị thổi tắt.

Thổi tắt ánh lửa, là một bão cát già thiên cái địa, mảnh này bão cát quỷ dị ngưng tụ tại một chỗ, hợp thành một khuôn mặt người, khóe miệng còn mang theo một nụ cười lạnh quỷ di.

Nhìn thấy mặt người trên bão cát, Hiên Viên Bình kinh hãi, thất thanh quát: - Từ Ngôn!!!

Hôi

Bão cát mở ra miệng rộng, giống như đang cuồng tiếu, mặc dù không có tiếng, lại có con Sa thú Yêu Vương thứ hai vượt qua từ bên trong miệng rộng do bão cát hình thành, hai đầu Yêu Vương xuất hiện, rốt cục để Hiên Viên Bình lại không còn đường sống.

Bên trong tiếng gào thét của Sa thú Yêu Vương, bão cát tràn ngập, kêu rên liên tục, vết máu cùng thịt nát bay xuống tứ tán bên trong Cuồng Sa.

Sát trận, rốt cục bị mở ra.
Bình Luận (0)
Comment