Chương 1588: Mới vào Bắc Châu (hạ)
Chương 1588: Mới vào Bắc Châu (hạ)Chương 1588: Mới vào Bắc Châu (hạ)
Số phận, mờ mịt huyền ảo.
Từ Ngôn hoàn toàn chính xác xui xẻo thật lâu, bất quá một khi Khương Đại Xuyên rời đi Bình Trung giới, vận rủi của hắn cũng sẽ biến mất theo không thấy.
Hành trình trên Lâm Lang đảo chính là chứng minh tốt nhất, dù về sau bị một đám Hóa Thần truy sát, Từ Ngôn vẫn bình yên vô sự mở ra truyền tống trận, cách xa Tây Châu vực.
Mặc dù không còn không may, nhưng vận rủi đã sớm sinh, không cách nào dự đoán cùng tránh khỏi.
Năm đó cùng A Ô đến đại trận dưới lòng đất, Từ Ngôn trước một mình chui vào lòng đất càng sâu bởi vậy thấy được chữ Vân do hỏa diễm tạo thành, chắc hẳn người thật thà A Ô chờ ở phía trên nhàm chán, động đến đông tây nam bắc bốn chữ lớn.
Cho dù A Ô nhận ra Đông Nam Tây Bắc, cũng chưa chắc phân rõ trình tự, cho nên Từ Ngôn lần này gặp trắc trở thật sự không trách được trên đầu Khương Đại Xuyên, mà hẳn là trách A Ô.
Bên trong tà dương đỏ như máu, quái vật khổng lồ bay tới, khí tức giữa thiên địa tùy theo phun trào, trên mặt đất nhấc lên một mảnh cát bụi.
- Ma Quân cảnh...
Cát bụi tung bay bao phủ bốn phía, Từ Ngôn không do dự đi ra mấy bước đạp vào đỉnh ngọn núi.
Chờ hắn lên cao trông về phía xa muốn tìm kiếm đường lui, chợt phát hiện phía sau ngọn núi còn có ba vòi rồng khổng lô, mỗi một cái vòi rồng đều do khoảng mười vạn đầu Ma tộc khổng lồ hội tụ mà thành, tính cả Ma tộc Ma Tướng cảnh chiếm cứ xung quanh vết rách ngọn núi, có chừng bốn năm mươi vạn.
Ma Tướng đối ứng Yêu Linh, nhiều Ma Tướng như vậy, chỉ có thể lấy kinh khủng để hình dung. Bốn phía có vài chục vạn Ma Tướng hội tụ, đỉnh đầu có ngàn con Ma tộc Ma Soái cảnh bắt đầu hạ xuống, Ma Soái kia còn đáng sợ nhiều hơn Ma Tướng, cảnh giới ngang hàng Đại Yêu, cùng giai với Từ Ngôn bây giờ.
Đừng nhìn Từ Ngôn là người đoạt vị trí đứng đầu Thiên Anh lôi, lôi đài Nhân tộc là đơn đả độc đấu, nếu bị ngàn con Ma Soái vây giết, có thể trốn được hay không đều là hai chuyện.
Nhất là quái vật khổng lồ bay tới từ nơi xa, càng khủng bố hơn, thân thể tựa như dãy núi, bốn cặp cánh chấn động có thể bay vọt trăm dặm, tốc độ cực nhanh trong chớp mắt đã đến phụ cận.
Bốn phía mấy chục vạn Ma Tướng cùng ngàn con Ma Soái trên không trung, đã cách trở đường lui của Từ Ngôn, Ma Quân thú lớn bùng nổ ma khí xua tan không còn chút linh khí nào trong không khí, độn pháp cũng mất đi hiệu lực.
Muốn trốn, phải tạo ra kiếm quang, mà kiếm quang xuất hiện, liền biểu thị truy sát bắt đầu.
Ma tộc phong phú, ngẫm lại da đầu tê rần, thừa dịp trước khi Ma Quân to lớn tiến đến, Từ Ngôn lần nữa trốn vào khe hở ngọn núi.
Hắn chuẩn bị dọc theo đường cũ trở về, bên trên đã đi không thông, vậy thì đào tẩu từ trong lòng đất, thổ độn mà thôi, Từ Ngôn cũng không phải không biết.
Thân hình nhảy nhót, Từ Ngôn mạnh mẽ xuyên thẳng qua từng trứng quái, bước chân như gió.
- Sẽ không thật là Bắc Châu vực chứ, bị A Ô tên kia hại chết, địa bàn của Ma tộc, Hóa Thần đều không chiếm được chỗ tốt, ta muốn đi Đông Châu mà...
Sắc mặt Từ Ngôn đầy đau khổ, một bên đi nhanh một bên suy tư, đột nhiên một cái miệng lớn từ trong bóng tối bên cạnh xông ra, răng rắc một tiếng cắn tới.
Cái miệng nhô ra từ bên trong trứng quái, chính là quái vật bên trong trứng quái, cùng giai với Yêu Thú, cũng chính là cảnh giới Ma Binh.
Ma Binh quái trùng vừa há miệng rộng cắn đầu vai Từ Ngôn, đáng tiếc nó không cắn nổi phó bản thể này của Từ Ngôn, không chỉ không ăn được huyết thực, ngược lại làm răng nanh gãy mất hai cái, không ngừng chảy máu.
Trở tay đập đầu lâu quái vật vào lại bên trong trứng, Từ Ngôn nổi giận, một tay càng dùng ra lực lượng to lớn của bản thể.
Vốn đã đủ xui xẻo, không có đi tới Đông Châu vực, rất có thể đến Bắc Châu vực, cục diện hoàn toàn trái ngược, đổi thành ai cũng ảo não không thôi.
Lại bị một đầu Ma Binh nho nhỏ cắn một cái, lấy cảnh giới của Từ Ngôn, tru sát hơn vạn Ma Binh cũng chưa chắc phí sức.
Không chỉ đánh đầu lâu của Ma Binh vào bên trong vỏ trứng, dưới một kích này của Từ Ngôn, gia hỏa vừa rồi cắn hắn hú lên một tiếng quái dị liền không còn một chút khí tức, bị một chưởng vỗ chết.
Lấy lực đạo của Từ Ngôn, chụp chết Ma Binh dễ như trở bàn tay, hắn cũng không quan tâm, tiếp tục đi nhanh, trên đường đi càng nhiều quái vật ấp ra, trên người Từ Ngôn bắn tung toé càng ngày càng nhiều chất lỏng giống mạng nhện.
Ngay thời khắc sắp đến động quật ban đầu, ngoài động trở nên đen nhánh xuống.
Cũng không phải ban đêm tiến đến, mà là Ma Quân dị thú khổng lồ đã đến.
Rống...
Ma Quân kinh khủng, nghe được tiếng ấu thú tru to.
Thế là phẫn nộ, tiếng rống giống như lôi âm cuồn cuộn mà tới từ trong cái khe của ngọn núi.
Quay đầu quét mắt nhìn quái vật khổng lồ ngoài động, Từ Ngôn cũng không cho rằng Ma Quân to lớn kia có thể chui vào, vượt qua trứng lớn sau cùng, hắn thả người vọt tới chỗ động quật mình vừa mới đến Bắc Châu.
Không đợi trở về địa điểm truyền tống, xung quanh Từ Ngôn xuất hiện uy áp cường hoành, khí tức đến từ Ma Quân lấp đầy toàn bộ lòng núi, thậm chí thẩm thấu ngọn núi, bao phủ phương viên cả trăm dặm.
Ma Quân cảnh, tương đương Hóa Thần, một khi nổi giận hiện ra bộ dáng dữ tợn, bên trong miệng lớn đang mở to có vết máu rơi xuống, giống như đang ngậm con mồi. Thú lớn dữ tợn có cái bụng lớn như núi, lắc đầu vẫy đuôi bay ra ngoài ngọn núi, lân phiến toàn thân nhao nhao dựng lên, bốn cặp cánh phô thiên cái địa tạo thành bóng ma mười dặm, bốn trảo bỗng nhiên động mạnh, bên trên cự trảo có ngọn lửa màu xanh lục bốc cháy lên.
Đầu Ma Quân thú lớn này cực kỳ quái dị, lúc nổi giận, không chỉ trên móng vuốt bốc cháy hỏa diễm, ngay cả một đôi mắt lớn đều bắt đầu cháy rừng rực.
Rống!!!
Thú lớn gào thét nhào về phía vết rách ngọn núi, thân hình khổng lồ lúc đầu không cách nào chui vào, lại bị đè ép dân dần, tựa như một con lươn thế mà vọt vào trong vết rách của ngọn núi.
Một khi Ma Quân thú lớn xông vào lòng núi, ánh sáng trong vết rách bị phá hỏng, càng có ma khí mãnh liệt tràn ra từ bên trong cái miệng to lớn.
- Làm sao tiến vào rồi? Thật chẳng lẽ là nó đẻ trứng? Ma Quân tương tự Kiến Chúa... Hỏng bét.
Xa xa nhìn thấy thú lớn đuổi vào, Từ Ngôn đi mấy bước vọt vào hang đá vừa mới truyền tống tới.
Không tiến vào còn tốt, vừa tiến đến Từ Ngôn liền hỏng. Hang đá lúc đầu trở nên không giống trước đó, chỗ khắc truyền tống trận cơ đã ảm đạm không ánh sáng, lại có một tầng gợn sóng xuất hiện ở chỗ mặt đất cùng trên vách đá, giống như tầng một vỏ cây kiên cố.
- Trận cơ Tây Châu vực bị hủy, nơi này trận cơ cũng theo đó hư hại, khí tức trận đạo tràn ra ngoài vặn vẹo nham thạch thành nham giáp, độn không ra.
Đạo lý mua dây buộc mình, Từ Ngôn không phải không hiểu, hắn chỉ hủy đi một tòa khóa vực truyền tống trận mà thôi.
Nếu như không hủy đi trận cơ ở Tây Châu vực, chỉ sợ đám người Đan Thánh sẽ hao phí một kiện linh bảo cũng muốn truy sát mà đến, Từ Ngôn lúc ấy cũng là hành động bất đắc dĩ.
Mà phần bất đắc dĩ này đã tạo thành lồng giam, vây chính Từ Ngôn ở trong hang ổ của Ma Quân thú lớn.
Mặt đất đang chấn động, Ma Quân thú lớn sắp bò đến, nham thạch xung quanh bị dư uy của trận đạo ngưng kết đến tựa như sắt thép, bên ngoài còn có hơn ngàn Ma Soái, mấy chục vạn Ma Tướng, dưới chân thì là hơn vạn Ma Binh sắp ấp mà ra, càng sâu trong lòng đất, chỉ sợ còn có càng nhiều Ma tộc dị thú.
Vốn cho rằng đã tới Đông Châu vực an toàn, không nghĩ tới xuất hiện tại Bắc Châu vực - nơi nguy hiểm ở khắp nơi trên đất.
Vốn cho rằng sắp nhìn thấy Đạo gia thánh địa - Đạo phủ, không ngờ vừa tới nhìn thấy chính là vô tận dị thú Ma tộc.
Từ Ngôn bị vây chết trong lòng đất, ngay cả tâm tư mắng to Khương Đại Xuyên cũng không có, chỉ thở dài một tiếng.
Lần này thật sự trách không được Khương Đại Xuyên, tối thiểu nhất thì người ta đã mang vận rủi đi.
Tiếng ầm ầm càng ngày càng gần, ma khí vô biên bao phủ mà đến, ngay trong lúc tuyệt hiểm, Từ Ngôn làm xong chuẩn bị liều mạng một lần, thế nhưng trong chốc lát, lông mày Từ Ngôn phong khẽ động, câu thông Thiên Cơ phủ, trong tay nhiều hơn một vật.