Chương 1587: Mới vào Bắc Châu (thượng)
Chương 1587: Mới vào Bắc Châu (thượng)Chương 1587: Mới vào Bắc Châu (thượng)
Mang theo vui vẻ sau khi chạy thoát, mang theo chờ đợi sắp đến Đạo phủ, mang theo hướng tới khi sắp trùng phùng cùng lão đạo sĩ, Từ Ngôn vốn nên xuất hiện ở Đông Châu thấy được một màn có thể xưng doạ người.
Đáy lòng tràn ngập vui vẻ, chờ đợi cùng hướng tới dân dần chìm xuống dưới đáy cốc.
Một màn trước mắt, ngay cả Từ Ngôn đều cảm thấy kinh dị, đá lớn lấy vạn mà đếm căn bản chính là đến hàng vạn mà tính trứng, mà bên trong quả trứng ấp tuyệt sẽ không phải là thứ gì tốt.
Bởi vì xuyên thấu qua vỏ trứng thậm chí có thể dễ như trở bàn tay nhìn thấy một vài quái vật đang ngọ nguậy bên trong.
Thân thể quái vật cuộn tròn, theo Từ Ngôn đoán, tuyệt không phải vật lương thiện, hẳn là một loại côn trùng to lớn, sinh ra sáu ngón, đỉnh móng vuốt có móng tay sắc bén.
Lục soát trí nhớ, Từ Ngôn cũng chưa từng thấy qua loại quái vật cổ quái mà bên trong trứng đang ấp đến tột cùng là cái gì.
- Chẳng lẽ là yêu thú đặc hữu của Đông Châu vực? Xem ra Yêu tộc của hai đại vực khác nhau rất lớn...
Từ Ngôn ở trong lòng thầm nói, cũng chỉ có thể giải thích như thế, thậm chí là một loại an ủi cho bản thân, bằng không hắn sẽ cho rằng mình không tới Đông Châu vực, mà là đến địa bàn của Ma tộc.
- Yêu thú bình thường mà thôi, bộ dáng dọa người một chút, không tính là gì, mà khí tức có chút cổ quái.
Cẩn thận cảm giác một phen trứng quái trước mặt, Từ Ngôn thở phào một cái, mặc dù nhìn qua làm người ta sợ hãi, quái vật được ấp bên trong những quả trứng này chỉ có khí tức trình độ yêu thú.
Yêu thú cùng cấp tu sĩ Trúc Cơ, hơn vạn yêu thú đối với Từ Ngôn Nguyên Anh đỉnh phong mà nói, thực sự không tính là gì.
- Vị trí truyền tống trận đến không tốt lắm, hẳn là vứt bỏ nhiều năm, bị yêu tộc làm hang ổ, nhiều trứng như vậy, nhất định có mẫu thú tồn tại... Nên tranh thủ thời gian rời xa mới là tốt nhất.
Trầm ngâm sơ qua, Từ Ngôn hạ quyết tâm, thu liễm khí tức qua lại như con thoi bên trong vô số trứng lớn.
Răng rắc, răng rắc.
Theo Từ Ngôn đi qua, vỏ một quái trứng xuất hiện vết rạn, răng rắc một tiếng một cái đầu nhìn qua rất doạ người vọt ra từ trong vỏ trứng, nước giống mạng nhện ngâm Từ Ngôn ướt cả một thân.
Những quái vật này cuộn mình ở bên trong vỏ trứng, không nhìn thấy đầu, thế nhưng phá xác nhất định là thú.
Con thú vừa xuất hiện ở bên người Từ Ngôn, có cằm thon thon, càng tới chỗ trán càng rộng, cân bằng với cái trán là hai con mắt tinh hồng, ở vào bên trong đầu lâu, không có mí mắt, lúc quái nhãn chuyển động tạo ra tiếng vang ùng ục ục.
Loại quái vật này không có da, mà là một loại thân thể huyết nhục, đầu thú lộ ra khô cạn, nhìn qua làm người ta vô cùng sợ hãi.
- Đây là quái vật gì...
Nước bên trong vỏ trứng không có độc, Từ Ngôn nhíu nhíu mày không có đi để ý tới, bước chân không ngừng vòng qua đám quái vật sắp được ấp ra, mà hai con mắt của quái vật lại gắt gao tập trung vào dị loại cũng không phải đồng tộc của mình.
Răng rắc răng rắc, răng rắc răng rắc.
Theo Từ Ngôn đi nhanh, phía sau hắn có không ít vỏ trứng nứt ra, từng con thú buồn nôn lại âm trầm xuất hiện, từng đôi mắt huyết tinh mà khát máu xuất hiện trong lòng đất mờ tối, trong vỏ trứng trải rộng ra chất lỏng giống như mạng nhện.
Yêu thú mà thôi, Từ Ngôn căn bản không sợ, để hắn để ý là mẫu thú sinh ra nhiều quái trứng như vậy. - Chừng hơn một vạn con, đẻ cũng nhiều quá đi, yêu linh bình thường một lần không sinh ra nhiều yêu thú như vậy, ít nhất phải đến cảnh giới Đại Yêu, hoặc là Yêu Vương.
Một bên suy tư, một bên đi nhanh, tại thời khắc không có hiểu rõ cảnh vật xung quanh, dùng độn pháp linh tinh tuyệt không phải cử chỉ sáng suốt.
Không bao lâu, Từ Ngôn vòng qua khu vực quái trứng, vượt qua một mảnh khu vực cống rãnh chập trùng, khe hở một ngọn núi xuất hiện trước mặt, cuối cùng đã tới lối ra.
Gió lạnh từ ngoại giới thổi tới, mang đến không khí băng lãnh.
Hô...
Mặc dù băng lãnh, gió núi mang theo khí tức mục nát này lại làm cho Từ Ngôn hết sức quen thuộc.
Thật giống như mồ mả tổ tiên trong núi sâu, Từ Ngôn thậm chí sinh ra một loại ảo giác, hắn lại vê tới Tình Châu giới, về tới lòng núi Đại Yêu Chu đang nghỉ lại.
Chuyện cũ như gió, tiểu đạo sĩ năm đó bị Đại Yêu Chu truy sát, sớm đã không phải tu vi lúc trước.
Đừng nói đại yêu Tình Châu giới, coi như đại yêu của Chân Võ giới, nhìn thấy Từ Ngôn cũng phải nhượng bộ lui binh.
Bởi vì hắn là đệ nhất nhân trong tu sĩ Nguyên Anh của Nhân tộc.
Mang tâm tình mênh mông, Từ Ngôn bước một bước ra ngoài núi.
Nơi xa.
Tà dương như máu.
Bên trong hình ảnh quen thuộc xuất hiện một chút đồ vật xa lạ.
Phần phật phần phật tiếng, vỗ cánh từ đỉnh đầu truyền đến, đương lúc Từ Ngôn nhìn chăm chú quan sát, tâm tình mênh mông của hắn cơ hồ trong nháy mắt đọng lại.
Trên không rừng hoang ngoài núi, lượn vòng một vòi rồng đen nhánh.
Cẩn thận phân biệt, đây không phải long quyển phong chân chính, mà là một loại thú triều, thật giống như vô số con dơi rời tổ, xoay quanh ở trong ánh tà dương tạo thành phong bạo trùng thiên.
Thú triều tạo thành vòi rồng có chút cùng loại với quái vật trong lòng núi, lại lớn hơn mấy lần so với quái vật đang được ấp, mà sau lưng mọc lên hai cánh, từ xa nhìn lại giống như hợp thể giữa bướm lớn và con dơi, có răng nanh có lợi trảo, không chỉ có xấu xí, nhìn qua còn cực kỳ hung tàn.
- Yêu linh... Mấy chục vạn yêu linh! Quả nhiên là hang ổ của dị thú.
Mấy chục vạn Yêu Linh hội tụ, cảnh tượng kinh người như thế, ngay cả Từ Ngôn đều kinh sợ không thôi.
Hắn không sợ vạn con yêu thú, nhưng nếu như mười vạn yêu Linh trở lên hội tụ vào một chỗ, uy lực sẽ hơn cả Đại Yêu.
Nếu như Yêu Linh tụ tập quá ngàn, có cơ hội diệt sát Đại Yêu bình thường cùng Nguyên Anh phổ thông, nếu Yêu Linh hội tụ hơn vạn, Nguyên Anh đỉnh phong cùng Đại Yêu đỉnh phong đều sẽ nhượng bộ lui binh, mà mười vạn Yêu Linh trở lên hội tụ, có thể xưng tai nạn, nếu Nguyên Anh bị thú triều nhốt ở bên trong, hẳn phải chết không nghi ngờ, Hóa Thần đều muốn lột một lớp da.
- Nơi này đến cùng là địa phương nào?
Nhìn thú triều vòi rồng gào thét xoay quanh phía xa, cái mũi Từ Ngôn có chút giật giật, một loại hương vị xa lạ bị hắn phát giác.
- Yêu khí? Không đúng, còn muốn âm lãnh hơn yêu khí rất nhiều, mà càng thêm hung tàn, chẳng lẽ là... Ma khí?
Nghĩ tới đây, ánh mắt Từ Ngôn càng lạnh như băng xuống, lúc này không trung có tiếng hót vang truyền đến, âm trầm mà bén nhọn, tựa như ưng kêu.
Ngẩng đầu nhìn lại, trên bầu trời xuất hiện một mảnh điểm đen, bởi vì khoảng cách quá xa, thấy không rõ là cái gì.
Mắt phải xuất hiện kiếm mang, Từ Ngôn thôi động kiếm nhãn rốt cục thấy rõ xoay quanh ở trên không là vật gì. Đó là một loại dị thú khác, có cổ dài, một đôi lợi trảo, toàn thân lông xám tựa như áo tơi, xoay quanh ở chỗ cực cao trên bầu trời, có chừng hàng ngàn con.
Cho dù phát giác không ra khí tức dị thú trên bầu trời, bất quá Từ Ngôn có thể đại khái suy tính ra thân hình của đối phương, chờ hắn lấy kiếm nhãn xác nhận cả đám dị thú trên không trung đều to khoảng mười trượng, sắc mặt chìm xuống.
- Đại Yêu! Ngàn con Đại Yêu!
Từ Ngôn kinh ngạc, ở trong lòng nói nhỏ:
- Vô số quái trứng, mấy chục vạn Yêu Linh, ngàn con Đại Yêu, nơi này đến cùng là địa phương nào? Nếu như khí tức trên người những quái vật này không phải yêu khí mà là ma khí, chẳng lẽ nơi này không phải Đông Châu vực, mà là Bắc Châu vực?
Bỗng nhiên giật mình, Từ Ngôn thầm nói không ổn.
- Không có khả năng! Khương Đại Xuyên đã ra, ta không nên lâm vào vận rủi, truyền tống trận của Vân Tiên Quân cũng không nên xuất hiện sai lầm, đông cùng bắc hai chữ tuyệt đối không sai, ta cũng không phải thằng ngốc...
Đột nhiên hai mắt Từ Ngôn bắt đầu mở to, hắn bị những cường nhân như Đan Thánh truy sát, khi truyền tống chỉ xác định chữ lớn trên vách đá đã vội vàng thoát đi, hiện tại Từ Ngôn nhớ tới khoảnh khắc mình bị truyền tống đi, tia sáng trên mặt đất hình như không trùng điệp với vách đá phía đông.
Phương vị tia sáng dưới chân chỉ chính là phương vị mở ra truyền tống, nếu như tia sáng khác biệt với chữ viết trên vách đá, chỉ có thể nói rõ một điểm.
Phương vị truyền tống xuất hiện sai lầm.
- A Ô... Đồ đần kia lúc trước nhất định loạn động vách đá.
Giờ khắc này, Từ Ngôn rốt cục nghĩ thông suốt hết thảy.
Chỗ hắn đến không phải Đông Châu vực, có thể là địa bàn của Ma tộc, Bắc Châu vực.
Ngay lúc hồ nghi phải chăng mình tới Ma tộc, bên trong ánh tà dương như máu xuất hiện một đầu quái vật khổng lồ, ma khí to lớn mãnh liệt lần nữa chứng minh suy đoán của Từ Ngôn. ĩ Nơi này xác thực không phải Đông Châu, mà là Bắc Châu âm trầm kinh khủng, Ma tộc đầy đất.