Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1590 - Chương 1590: Thái Tử Ma Tộc

Chương 1590: Thái tử Ma tộc Chương 1590: Thái tử Ma tộcChương 1590: Thái tử Ma tộc

Một trận ngư yến, ăn để Ma Binh dị thú vừa ra đời vui sướng không thôi, bụng từng người căng tròn, miệng đầy cá tanh.

Từ Ngôn ăn không nhiều, hắn thực sự không thấy mắt cá sống ngon miệng.

Thế nhưng bị vô số Ma tộc chú ý, còn không thể không ăn, thế là vẻ mặt đau khổ ăn một miếng lại một ngụm, thẳng đến ăn đến muốn nôn khan.

Khẩu vị cho dù tốt, dưới tình huống quần ma vờn quanh, cũng không ai có thể ăn vào, đổi thành A Ô gặp chuyện thế này đều không thấy ngon miệng, Từ Ngôn thực sự rơi vào đường cùng, tung cước đá bay mắt cá còn lại ra ngoài.

Vốn cho rằng sẽ dẫn tới Ma Quân cự thú cùng những Ma tộc khác nhìn hằm hằm, không nghĩ tới cử động táo bạo như đá văng mắt cá lại dẫn tới reo hò gầm rú.

Từng Ma tộc xung quanh giương nanh múa vuốt, cuồng hống chấn thiên, giống như đang ăn mừng, bên trong tiếng gào xen lẫn một tiếng vang trầm phù phù, cá lớn vẫy đuôi lần cuối cùng, sau đó tắt thở.

Không tắt thở cũng không được, bị ăn sắp còn lại một cái xương cá, đừng nói Đại Yêu, đổi thành Yêu Vương cũng phải mất mạng.

Từ Ngôn đá văng mắt cá, cá lớn đồng thời chết đi, giống như là hắn cắn một ngụm cuối cùng nuốt giết đầu cá lớn có được cảnh giới Đại Yêu này.

- Ma tử... Rống!!I

Ma Quân mẫu thú như dãy núi, ngửa mặt lên trời gào thét, Từ Ngôn hoàn toàn bị xem trở thành đồng loại, càng được xưng hào là Ma tử.

Con trai Ma tộc, thật ra là một tồn tại truyền thuyết bên trong Ma tộc, cực kỳ hiếm thấy.

Nghe đồn Ma tử sinh ra đã có Ma Soái cảnh, mà tâm trí mở rộng, có thể xưng biến dị thể bên trong Ma tộc, trưởng thành càng xa Ma tộc khác, mấu chốt nhất một chút là, truyền thuyết nói Ma tử không phải thân thể quái vật, mà là sinh ra thân người. Thân thể hình người, sừng Ma tộc, dị loại này mới được xưng là Ma tử, vừa lúc, Từ Ngôn xuất hiện, phụ họa truyền thuyết của Ma tộc.

Trong bất tri bất giác, vận rủi tan hết, vận khí của Từ Ngôn lần này có thể xưng vô cùng tốt, nếu không bọn Ma tộc kinh khủng này một khi truy sát, hắn vận dụng toàn lực đều chưa hẳn có thể trốn được.

Bị Ma Quân cự thú xưng là Ma tử, Từ Ngôn từ đây trở thành Hoàng giả bên trong thế lực Ma tộc chỗ này, thần phục không chỉ là Ma Binh, Ma Tướng, còn có hơn ngàn Ma Soái cùng giai với hắn, tình cảnh của Từ Ngôn trở nên an toàn.

Không chỉ có an toàn, còn nhiều thêm mấy chục vạn thủ hạ có thể thúc đẩy.

Nếm qua mắt cá, Từ Ngôn xác định mình tuyệt đối an toàn, rốt cục thở dài ra một hơi.

- Đại Xuyên, vất vả cho ngươi, có ngươi khiêng vận rủi, ta nhẹ nhõm hơn rất nhiều...

Một bên hoài niệm cố nhân, Từ Ngôn nhảy lên trên lưng một đầu Ma Soái, giậm chân một cái đầu cự thú này bay lên, bay lượn ở trên bầu trời cao cao.

Từ chỗ cao trông về phía xa, Từ Ngôn thấy được một mảnh thế giới xa lạ.

Bên trên mặt đất vô ngần, trải rộng dãy núi trùng điệp, trên những dãy núi này mọc đầy cây cối đỏ thắm, liếc nhìn lại thật giống như đi tới một mảnh thế giới màu đỏ ngòm, lại hướng nơi xa, là hoang vu vô tận.

Trung tâm mặt đất hoang vu, mơ hồ có từng một đại thụ che trời đứng thẳng, thấy không rõ lớn bao nhiêu, khoảng cách cực xa chỉ có thể nhìn thấy một chút hình dáng, không biết cách tới gần sẽ hùng vĩ như thế nào.

Lấy kiếm nhãn cũng không nhìn thấy cuối thế giới hoang vu, tràn đầy hoang vu, thương cổ, còn có huyết tinh...

- Không phải Đông Châu vực, là Bắc Châu vực, nhất định là truyền tống trận sai lâm.

Từ Ngôn có thể kết luận phương hướng, là bởi vì hắn nhìn thấy mặt biển xa xa, từ phương vị mặt biển suy đoán, chỗ vị trí mà hắn xuất hiện chính là Bắc hành từ trong hải vực mà tới.

Nhìn Bắc Châu vực xa lạ, Từ Ngôn có một loại ảo giác năm đó mới vào Thiên bắc.

Bất quá vận khí của hắn lần này tốt hơn nhiều năm đó, lúc ấy mới vào Thiên bắc có thể nói bốn phía đều là cường địch, bị bách yêu truy sát, mà lần này vừa tới Bắc Châu vực đã thành Ma tử có thể hiệu lệnh quần ma.

- Lão hòa thượng, nhờ có sừng của ngươi còn có Thủ Đồng nữa.

Nếu không phải đi vào Vãng Sinh động gặp được Tuệ Ảnh, Từ Ngôn sẽ không có được hỏa giác Ma Quân, nếu không phải bị Thủ Đồng đâm đến cái trán suýt nữa vỡ vụn, Từ Ngôn cũng sẽ không ở bên trong bụng cá tế luyện xương Hóa Vũ.

Đủ loại trùng hợp, hội tụ thành một phần may mắn, khiến Từ Ngôn thân ở Ma vực, lại có thể an gối không lo.

Chí ít ở bên trên địa bàn mẫu thú Ma Quân, Ma tử như hắn có thể đi ngang.

Từ Ngôn không có tâm tư đi ngang Bắc Châu, hắn cũng biết Bắc Châu vực không có khả năng chỉ có một đầu Ma Quân.

Cũng chưa chắc chỉ có hắn một Ma tử, nếu như gặp phải Ma tộc khác, chưa chắc sẽ coi hắn là người một nhà.

Dù nói thế nào hắn cũng là thân thể Nhân tộc, mẫu thú Ma Quân thần trí hỗn độn, ai biết về sau gặp phải Ma Quân có thể thần trí cực cao hay không.

Khống chế Ma Soái rơi xuống đất, Từ Ngôn đi vào vết rách ngọn núi, trở lại hang đá hắn vừa mới xuất hiện kia.

Nham thạch nơi này bị khí tức trận đạo tràn ra ngoài xung kích, biến thành nham giáp vô cùng cứng cỏi, không chỉ có độn pháp vô hiệu, ngay cả linh thức đều thấu không qua, còn có thể che đậy khí tức, vừa hay dùng để bế quan.

Cắt một khối nham thạch ở bên trong hang đá, xem như đại môn giản dị, Từ Ngôn đóng chặt hoàn toàn chỗ động quật này, bế quan không ra.

Vì nghiệm chứng Ma tộc phải chăng không chút nào hoài nghi hắn, Từ Ngôn trong vòng ba ngày không có làm gì khác, từ đầu đến cuối bí mật quan sát động tĩnh bên ngoài hang đá, ba ngày sau, rốt cục yên tâm.

Đừng nói không ai quấy rầy, chỗ hang đá của Từ Ngôn giống như trở thành cấm địa của đám Ma tộc, ngay cả đầu mẫu thú Ma Quân đều cách cực xa, giống như sợ quấy rầy Ma tử tu luyện.

Ma tử, kiêu tử của Ma tộc.

Tương lai nhất định trở thành Ma Quân, thậm chí Ma Vương, không chừng có thể trở thành vị Ma Đế kế tiếp.

Thiên kiêu như thế, ai dám lãnh đạm.

Thật ra Từ Ngôn quá lo lắng, hắn tại Ma Quân Thú mẹ trong mắt chính là một cái Hương Mô Mô, tại cái khác ma vật trong mắt thì là thiên phú cao nhất đồng tộc.

Xác định nơi ở an toàn, Từ Ngôn mới chính thức trầm tĩnh lại.

- Chú Thần Đan giao cho Tuyết Nhi, bốn người bọn họ hẳn là có thể thoát khỏi thân phận khí nô, Vương Bát ca, Phì Cửu, ta chỉ có thể giúp các ngươi đến một bước này, hi vọng các ngươi thành tựu Chân Anh có thể thuận lợi tiến giai Hóa Thần.

Từ Ngôn nói nhỏ, bên trong nhẹ nhõm mang theo vẻ cô đơn.

Cảm giác tha hương gặp cố trị, rất tốt, nhưng sư huynh lại không có, sinh tử chưa biết.

- Sư huynh sẽ không chết, chỉ cần không chết, chúng ta nhất định còn có thể gặp nhau.

Bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm, trong ánh mắt Từ Ngôn nổi lên hàn mang.

- Thân Đồ Liên Thành...

Bên trong những cường địch ở Chân Võ giới, sát ý của Từ Ngôn dành cho Thân Đồ Liên Thành, có thể xưng nặng nhất.

- Đã đến Bắc Châu vực, trước đặt chân lại nói, khi nào đủ cứng cáp, về sau bay đi Đông Châu vực là được.

Quyết định chủ ý, Từ Ngôn yên lặng khôi phục, hắn đoạn đường này đi tới nơm nớp lo sợ, thể xác tỉnh thân mệt mỏi không nói, thương thế trên người phong phú, tổn thương mới thêm vết thương cũ, nhất định phải nhanh chóng khôi phục.

Ăn vào chút linh đan, Từ Ngôn không có gọi ra tiểu mộc đầu.

Thương thế không tính trí mạng, thượng phẩm linh đan đầy đủ, đi Lâm Lang đảo, Từ Ngôn thu cũng không ít chỗ tốt, không nói cái khác, túi trữ vật của Kim Đồng, Bao Tiểu Lâu những cao thủ đỉnh tiêm đã nhiều đến mười mấy cái.

Tài sản của Từ Ngôn hiện tại có thể xưng kinh người, nhất là túi trữ vật trên người Đan Hoa, cái khác không có, bên trong tất cả đều là đan dược, thượng phẩm linh đan hơn ngàn, cực phẩm linh đan đều có mười hạt, có thể thấy được Mạc Hoa Đà coi trọng bao nhiêu về đan thể phân thân.

Có linh đan, nhục thân Từ Ngôn lại cực kỳ cường đại, mấy ngày, thương thế của hắn đã khôi phục như lúc ban đầu.

Vận chuyển linh lực một phen, lật tay lấy ra Thiên Cơ phủ, chuẩn bị chữa trị một phen.

Thiên Cơ phủ xuất hiện một cái lỗ nhỏ, bị Phệ Linh trùng cắn, nếu như không chữa trị, không chừng sẽ có đồ vật rơi ra.

Không chữa trị còn tốt, khi Từ Ngôn tế luyện Thiên Cơ phủ, hắn dần dần kinh ngạc.
Bình Luận (0)
Comment