Chương 1591: Lai lịch của Thiên Cơ phủ
Chương 1591: Lai lịch của Thiên Cơ phủChương 1591: Lai lịch của Thiên Cơ phủ
Thiên Cơ phủ là một loại pháp bảo loại thu nạp, phương thức tế luyện lại khác túi trữ vật, bởi vì chủ nhân Thiên Cơ phủ có thể ở trong nó, túi trữ vật thì không được.
Pháp thuật liên quan đến loại không gian, Từ Ngôn không tính am hiểu, thế nhưng hắn thấy, chữa trị Thiên Cơ phủ không khó lắm, thẳng đến khi chân chính bắt đầu tế luyện mới phát giác, không phải không khó, mà là rất khó!
Nguy hiểm qua đi, Từ Ngôn an ổn lại, mặc dù trời đất xui khiến đến Bắc Châu vực, cũng may không có cừu gia truy sát, thế là hắn đi tắm ở trong luyện khí.
Tạo nghệ luyện khí của Từ Ngôn không thấp, chẳng mấy chốc sẽ hiểu rõ đại khái cấu tạo của Thiên Cơ phủ.
Càng hiểu rõ Thiên Cơ phủ, Từ Ngôn càng ngày càng kinh hãi, đến cuối cùng không khỏi hít sâu một hơi.
- Thiên Cơ phủ quả nhiên là Phì Cửu luyện chế? Tạo nghệ luyện khí của mập mạp kia sẽ không cao như thế chứ, đừng nói Nguyên Anh, ngay cả Hóa Thần đều chưa hẳn có thể luyện chế được Thiên Cơ phủ.
Theo Từ Ngôn hiểu rõ, hắn phát hiện chỗ huyền ảo ẩn tàng trong Thiên Cơ phủ.
Pháp bảo loại động phủ, so với túi trữ vật thì cao minh hơn không chỉ một chút nửa điểm, cho dù túi trữ vật trình độ cực phẩm, cũng không có huyền diệu như Thiên Cơ phủ, chí ít Từ Ngôn chưa từng nghe nói có ai có thể ở lại trong túi trữ vật của mình.
- Phì Cửu không nên có thủ đoạn như thế, chẳng lẽ Thiên Cơ phủ là hắn nhặt được? Là ai luyện chế?
Thời khắc Từ Ngôn trầm ngâm, Thiên Cơ phủ rơi xuống, mình đi vào trong đó.
Một lỗ thủng nho nhỏ mà thôi, muốn chữa trị đều phải hao phí thời gian rất dài, còn cần không ít vật liệu luyện khí cực kỳ trân quý, theo Từ Ngôn, không có ba loại vật liệu cực phẩm trở lên, đừng nghĩ bổ sung lỗ nhỏ do Phệ Linh trùng cắn xuyên.
Một cái lỗ nhỏ đều muốn ba loại vật liệu cực phẩm, toàn bộ Thiên Cơ phủ cần hao phí bao nhiêu.
Không nói Phì Cửu có thủ đoạn tế luyện Thiên Cơ phủ hay không, chỉ nói hao phí vật liệu cực phẩm, ở trong Tình Châu căn bản tìm không thấy.
Từ Phệ Linh trùng cắn ra lỗ nhỏ, để Từ Ngôn đã nhận ra Thiên Cơ phủ cổ quái, đi vào trong đó không chỉ vì tìm kiếm vật liệu tu bổ lỗ nhỏ, cũng vì lại lần nữa quan sát một phen toà phủ đệ mà hắn hết sức quen thuộc này.
Đi vào cửa ánh sáng, xuất hiện trước chính là một mảnh đình viện, có núi đá cầu nhỏ, có hành lang cổ thụ, lại hướng phía trước là một mảnh dược viên.
Dược viên vuông vức, bên trong trông mạch dương hoa như mặt trời, còn có linh thảo phong phú, thậm chí có thứ ngay cả Từ Ngôn đều không nhận ra.
Đi qua dược viên, Từ Ngôn ngừng chân ở trung tâm dược viên, đứng ở dưới mạch dương hoa.
Dưới chân là một chỗ đất trống phủ lên gạch xanh, mạch dương hoa ngay đang xúm lại bên trong gạch xanh, đóa hoa to lớn quanh năm tản ra ánh sáng như ban ngày.
Lông mày phong chặt, Từ Ngôn ngẩng đầu nhìn mạch dương hoa, sau đó đi ra dược viên.
Sau dược viên là trạch viện.
Nơi này là địa phương Từ Ngôn cất giữ tạp vật cùng bế quan, ngoài cửa viện trông một mảnh rừng trúc, xanh um tươi tốt, mùi hoa cỏ nhàn nhạt bồi hồi trong toàn bộ Thiên Cơ trong phủ.
Đến ngoài cửa, Từ Ngôn dừng bước, trong mắt có vẻ kinh ngạc hiện lên.
- Nguyên lai, Thiên Cơ phủ xuất ra từ trong tay Ngôn Thông Thiên, Phì Cửu nhặt được bảo bối có sẵn mà thôi.
Từ Ngôn hiện tại mới nhớ, vì sao lúc ấy ở bên ngoài Tán Tiên phủ đệ trên Lâm Lang đảo, hắn còn có một loại ảo giác gặp qua phủ đệ kia ở nơi nào.
Nguyên lai trạch viện Thiên Cơ trong phủ giống như Tán Tiên phủ đệ bên trên Lâm Lang đảo, cũng tương tự quê hương của thiếu niên Ngôn Thông Thiên. Nếu như phóng đại Thiên Cơ phủ gấp trăm lần, cấu tạo sẽ cùng loại với Lâm Lang đảo.
Dược viên trong Thiên Cơ phủ đối ứng Linh Tê viên cùng Đan phủ, trạch viện cùng rừng trúc trong Thiên Cơ phủ giống nhau như đúc phủ đệ rừng trúc ở Lâm Lang đảo, chỉ là quy mô nhỏ hơn rất nhiều.
Phủ đệ trên đảo, quê hương của thiếu niên, Thiên Cơ phủ, ba khu địa điểm khác biệt, ba trạch viện, Từ Ngôn đến tận đây mới kết luận, Thiên Cơ phủ xuất phát từ trong tay Ngôn Thông Thiên.
- Ngôn Thông Thiên từng ở Linh Bảo Giới trồng ra rất nhiều Hỏa Hoàng Cô, xem ra cua lớn bên trong Lưu Lan cốc năm đó, chính là do Ngôn Thông Thiên nuôi.
Cua lớn sinh ra Tiểu Thanh cùng đám Băng Ti Giải ở hậu hoa viên, lúc trước còn náo qua Lưu Lan cốc, Sở Bạch cùng cua lớn chiến đấu thật lâu, Từ Ngôn lúc ấy cũng không biết, là sư huynh Sở Ngôn trên đường đi xa trăm năm nghe qua.
- Băng Ti bao bọc Hỏa Hoàng... Năm đó Ngôn Thông Thiên nhất định ở Tình Châu nuôi không ít Băng Ti Giải, sau khi Hỏa Hoàng Cô bị lấy đi toàn bộ, Băng T¡ Giải cũng lưu lạc ở các nơi ở trong bình giới.
- Năm đó Ngôn Thông Thiên một lần lấy hết toàn bộ Hỏa Hoàng Cô đều, Băng Tỉ Giải tự nhiên thành vật vô dụng.
- Hỏa Hoàng Cô dùng để đối phó đại quân Ma tộc, dấy lên tám ngàn dặm Phí Hải, không có cây nấm, Phệ Linh trùng cũng chưa trưởng thành, xem ra Ngôn Thông Thiên hẳn là nuôi qua Phệ Linh trùng, còn không có nuôi lớn liền gặp Ma tộc xuất binh.
Suy tính kinh lịch của Ngôn Thông Thiên, Từ Ngôn lắc đầu, nói:
- Chúng ta thực sự hữu duyên, đáng tiếc, ta không phải ngươi hoàn chỉnh.
Kết luận Thiên Cơ phủ xuất phát từ trong tay Ngôn Thông Thiên, Từ Ngôn cười khổ, dạo chơi đi đến hậu hoa viên.
Tiến vào cửa lớn của vườn hoa, nghe được rầm rầm tiếng bọt nước cuốn lên, trong hồ nước lớn như vậy, một đám Băng Ti Giải nhao nhao trận địa sẵn sàng đón quân địch, từng người trừng to mắt cua, giơ càng cua, như lâm đại địch. Không chỉ cua nhỏ trở nên kinh dị, đến ngay cả Tiểu Thanh đều nắm chặt nắm đấm, suýt chút nữa thì hiện ra yêu thân đối địch.
- Là ta, nhận không ra.
Từ Ngôn đụng đụng ma giác trên đỉnh đầu, phát hiện trên người còn dính đầy chất lỏng giống như mạng nhện, những thứ này mang theo ma khí nồng nặc, ngay cả khí tức bản thể hắn đều bị che lấp, tăng thêm ma giác tán phát khí tức khủng bố, không lạ khi Băng Ti¡ Giải kinh hoảng.
Nghe được giọng Từ Ngôn, Tiểu Thanh mới chợt hiểu ra.
- Chủ nhân, trên đầu của ngươi, nhiều thêm một cây sừng.
Tiểu Thanh cau mày chỉ đầu Từ Ngôn, giống như mình chủ nhân sợ nhà không biết đầu mình có sừng dài.
- Ta biết, tạm thời như thế, đến một chỗ chỗ đặc thù, không có sừng không được... Nói nhiều với con cua như ngươi cũng chẳng làm được cái gì.
Từ Ngôn lắc đầu, chắp tay sau lưng rời khỏi hồ nước.
Mới vào Bắc Châu, ngay cả đồng tộc đều không nhìn thấy, Từ Ngôn cũng chỉ có thể trò chuyện cùng những con cua này.
Chờ Từ Ngôn rời đi, Tiểu Thanh bắt đầu trầm tư, gương mặt căng đến thật chặt, lộ ra hết sức nghiêm túc.
- Chỗ đặc thù, nhất định phải có sừng, chủ nhân gặp được phiền toái, chủ nhân nhất định gặp được phiền toái, phải làm cho tốt chuẩn bị mới được...
Tiểu Thanh là nữ tử cứng nhắc, chuyện nàng nhận định, muốn một đường đi đến cuối, thế là trong hậu hoa viên bắt đầu náo nhiệt, từng con Băng Ti Giải bị thống lĩnh hiệu lệnh leo ra khỏi hồ nước.
Xếp hàng, kiểm kê, đại quân trọn vẹn hơn ba ngàn con Băng Tỉ Giải, cảnh giới cao nhất vẫn là Tiểu Thanh, Yêu Linh căn bản không có mấy con.
Tuy nói chiến lực không mạnh, tóm lại vẫn là một phần trợ lực.
Tiểu Thanh hài lòng gật đầu, đi trong hoa viên tìm được một khối gỗ, chẻ thành hình sừng, đính vào trên đầu mình.
Nàng dẫn đầu, các Băng Ti Giải khác bắt chước, nhao nhao tìm kiếm gỗ dựng sừng.
Đang lúc Từ Ngôn lấy ba loại vật liệu cực phẩm, sau khi hao phí ba ngày tu bổ hoàn thiện lỗ thủng của Thiên Cơ phủ, lần nữa trở lại phủ đệ thế mà nghe được một loại tiếng kêu cổ quái, giống như trâu gọi, đang truyền đến từ hậu hoa viên.
Trong lúc kinh ngạc, Từ Ngôn tìm kiếm đến nơi tiếng lạ phát ra, chờ sau khi thấy kỳ cảnh trong vườn hoa, kém chút đã có tức chết.
Một đám cua ngốc phá hủy hết cây trong hậu hoa viên, chẻ thành sừng gỗ đội ở trên đầu, nhìn dở dở ương ương không nói, thế mà từng người đang học trâu rống.
Nhất là Tiểu Thanh, học giống nhất, một bên bò... Ò... Bò... Ò... Gọi, một bên phun bong bóng.