Chương 1592: manh mối Vạn Dương mộc
Chương 1592: manh mối Vạn Dương mộcChương 1592: manh mối Vạn Dương mộc
Đại quân cua nhao nhao bắt chước thủ lĩnh, phát ra tiếng kêu cổ quái, Từ Ngôn tức giận đến nổi trận lôi đình.
Vồ xuống sừng gỗ trên đầu Tiểu Thanh, Từ Ngôn cả giận nói:
- Ngươi là con cua! Cũng không phải trâu, học trâu gọi cái gì.
- Chủ nhân gặp nạn, Tiểu Thanh muốn hỗ trợ.
Tiểu Thanh nháy nháy mắt, có chút ủy khuất nói.
- Hỗ trợ đốn cây hả, mấy gốc cây kia đều là vật liệu luyện khí tốt nhất, lấy ra có thể đổi lấy hơn vạn linh thạch, bị các ngươi cắt làm sừng trâu, nghĩ như thế nào thế.
Từ Ngôn một bên gào thét một bên gõ đầu Tiểu Thanh.
- Chủ nhân nói qua, thế giới không có sừng nửa bước khó đi, cho nên chủ nhân nhất định đến dị giới trâu quái khắp nơi trên đất.
Tiểu Thanh cũng không dám tránh, vô cùng đáng thương nói.
- Trâu quái... Trong đầu con cua ngươi đến cùng chứa cái gì thế, chúng ta đang ở Ma vực, không có trâu!!
Từ Ngôn ngẩn người, tiếp đó giận dữ.
- Ma vực? Ngưu Ma vực! Bò... Ò... Ùng ục ục ùng ục ục.
Hai mắt Tiểu Thanh chợt lóe, không biết học trâu rống tốt hay là phun bong bóng mới tốt ở trước mặt chủ nhân đang tức giận.
- Yên tâm đi, lần sau gặp được Hải Đại Kiềm ta nhất định làm thịt hắn, nhìn hắn xem hại ngươi thành dạng gì, vốn đã không thông minh, hiện tại càng choáng váng hơn...
Từ Ngôn bắt đầu gõ đầu của mình, mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ.
Dưới từng đợt bong bóng đưa tiễn, chủ nhân ảo não rời đi hoa viên.
Trở lại phòng lớn, đổi bộ đạo bào, Từ Ngôn nhìn áo cũ bẩn thỉu, trầm ngâm. Bị Ma Quân cự thứ xem như hậu đại, hơn nữa còn là Ma tử dị chủng, ngoại trừ Ma Quân hỏa giác ra, còn có công hiệu của chất lỏng như tơ nhện bên trong quái trứng.
Quái trứng nhất định là Ma Quân Mẫu thú sinh ra, Từ Ngôn lây dính khí tức quái trứng, lúc này mới đương nhiên bị xem như con non vừa mới ấp ra, nếu như Từ Ngôn mặc đạo bào trường sam hoàn hảo, cho dù trên đầu có sừng, Ma Quân Mẫu thú cũng sẽ hoài nghi.
Dị chủng lại thưa thớt, dị chủng giống như hình người, cũng không nên mặc quần áo nhân tộc ra đời chứ.
- May mắn những Ma Binh kia phá xác đi ra, lần này vận khí không tệ.
Hài lòng gật đầu, Từ Ngôn lấy ra bình sứ, cành khô trở nên thoáng có chút màu xanh biếc hiện ra.
Thân cành lúc đầu chỉ có bảy mảnh lá cây xanh, vẫn khô héo như cũ, bây giờ nhánh mũi cây có chút màu xanh biếc, chứng minh cành khô có dấu hiệu sống lại.
Những năm nay Từ Ngôn thu thập không ít mộc linh thảo, tất cả đều dùng để uẩn dưỡng cành khô, ngay cả đốt Vạn Dương mộc kia đều bị cành khô hấp thu, rốt cục để cành khô có chuyển biến tốt hơn.
Thần sắc mừng rỡ, dần dần biến thành hồ nghi, Từ Ngôn nhớ tới đốt Vạn Dương mộc kia, liền nghĩ tới Thiên Ất mộc mà người gác đêm nói.
Thời điểm đạt được cành khô, ngay cả Ngôn Thông Thiên đều cho rằng là một đốt cành khô của Vạn Dương mộc, về sau mới biết được là Thiên Ất mộc, dị bảo mạnh hơn xa Vạn Dương mộc.
Kỳ vật ngay cả Ngôn Thông Thiên đều có thể nhìn lầm, Hóa Thần càng thêm dễ nhìn lầm.
- Vạn Dương mộc xuất hiện ở Bách Thảo các, có phải Bách Thảo các nhìn lâm Thiên Ất mộc trở thành Vạn Dương mộc hay không? Như thế nói ra, Phòng Văn có lẽ biết càng nhiều tung tích về Thiên Ất mộc, nếu như thật có Thiên Ất thần kiếm, nhất định còn có càng nhiều khối vụn... Tiểu Mộc Đầu.
Nghĩ tới đây, Từ Ngôn bỗng nhiên giật mình, bắt lấy Hỗn Nguyên bình bỗng nhiên nhoáng một cái, cành khô cùng lá xanh trên đó bắt đầu đong đưa.
Lưu quang lướt qua miệng bình, cành khô hóa thành Tiểu Mộc Đầu xuất hiện tại chỗ.
- Ca cai
Mộc Đầu nữ hài lộ ra rất thoải mái.
- Tiểu Mộc Đầu, nghe ta nói, còn nhớ rõ lúc trước ta tặng cho ngươi một khối gỗ rất lớn không, khối gỗ kia phải chăng đồng nguyên với ngươi, đến cùng là Thiên Ất mộc hay là Vạn Dương mộc?
- Cọc gõ... Nhớ kỹ! Thiên ý!
Tiểu Mộc Đầu nghiêng đầu nghĩ, đột nhiên vỗ tay một cái, lộ ra càng cao hứng hơn, màu xanh biếc bên trên cành khô bản thể của nàng chính là hấp thu khối gỗ kia mới có thể xuất hiện.
Tiểu Mộc Đầu đạt được lực lượng bản nguyên, lộ ra tinh thân sáng láng, chỉ là đọc nhấn rõ từng chữ như cũ, không tính rõ ràng, Thiên Ý trong miệng nàng, chỉ chính là Thiên Ất.
- Quả nhiên ngay cả Phòng Văn đều nhìn lâm, chỉ cần tìm được lai lịch của khối gỗ, không chừng có thể tìm tới càng nhiều Thiên Ất mộc, đến lúc đó Tiểu Mộc Đầu có lẽ có thể khôi phục thành thân thể thân thụ chân chính, mà không phải một cây cành khôi!
Nghĩ tới đây, Từ Ngôn nở nụ cười, hiện ra nguyên hàm răng trắng.
Vận khí một khi chuyển biến tốt, sẽ có thể có vận may liên tục, hắn xem như đưa tay làm tan mây thấy ánh trăng.
Nhìn bộ dáng vui sướng của Tiểu Mộc Đầu, tâm tình của Từ Ngôn thật tốt, nếu như có thể tìm tới những thân cành khác của Thiên Ất mộc, có cơ hội lấy được Thiên Ất kiếm chân chính.
Tồn tại vượt qua Tiên Thiên Linh Bảo, Từ Ngôn thậm chí không cách nào tưởng tượng được uy năng, sợ là kiếm trảm thiên khung cũng có thể làm đạt được. Manh mối Vạn Dương mộc ở trên người Phòng Văn, mà Phòng Văn đang tại Tây Châu vực, Từ Ngôn hiện tại chỉ có thể lực bất tòng tâm, coi như hắn có thể trở về Tây Châu vực, hắn cũng sẽ không trở vê.
Trở về chỉ có một đường chịu chết, trừ phi thực lực tu vi mình có thể chống lại với những Hóa Thần đỉnh phong như Đan Thánh Hồn, Ngục Trưởng, Từ Ngôn mới có thể trở về tìm cừu gia của hắn, sau đó tính sổ sách từng người.
Nhớ tới đông đảo cừu nhân, ánh mắt Từ Ngôn lạnh xuống.
Một nỗi nghi hoặc hiện lên ở não hải, thật lâu không tiêu tan.
- Mạc Hoa Đà lão tặc này thế nào tìm tới núi Thương Minh đến mức nhanh chóng như thế, không ai biết ta muốn đi nơi nào, ngay cả Tuyết Nhi cùng Chân Vô Danh đều không được mà biết...
Nguyên do bị người chuẩn xác truy tung đến thủy chung là địa phương Từ Ngôn buồn bực, mà lại trăm mối vẫn không có cách giải.
Đã không nghĩ ra mấu chốt, Từ Ngôn bắt đầu xem xét bản thể, xác nhận bản thể không có bị người đánh xuống tiêu ký, hắn bắt đầu xem xét Thiên Cơ phủ, thẳng đến nhìn bảng danh sách bên trong nơi hẻo lánh, Từ Ngôn mới bừng tỉnh đại ngộ.
Mặc dù lúc trước bị nhốt ở Cổ Quốc, nhưng sau khi phá vỡ thần thông Cổ Quốc, Từ Ngôn cũng biết Thiên Anh Bách Thần bảng có năng lực chiếu rọi ảo cảnh, tu sĩ phía ngoài hầu như đều có thể trông thấy cảnh tượng mười người bọn hắn ở trong Cổ Quốc.
- Chủ Linh Bảo có thể chiếu rọi huyễn cảnh, như vậy thì có khả năng chiếu rọi các pháp bảo phụ khác, ta mang theo một kiện pháp bảo phụ, cho nên mới bị truy tung, bọn lão hồ ly này, một lần Thiên Anh Bách Thần bảng, tất cả ban thưởng đạt được đều dùng để truy tung.
Linh đan, pháp bảo cực phẩm, pháp bảo phụ Thiên Anh Bách Thần bảng, Từ Ngôn lần này tham gia Thiên Anh lôi, có thể nói chỗ tốt gì cũng không được.
Răng rắc răng rắc, vài tiếng giòn vang, Thiên Anh Bách Thần bảng trong tay bị Từ Ngôn xé vỡ nát, không giữ lại được loại đồ vật này có thể để cho cừu gia truy tung. - Đan Thánh lão già kia, chúng ta lúc đầu không oán không cừu, bởi vì để lại dấu vết có trọng bảo, thế mà bắt đầu truy sát ta, xem ra tất cả người Huyễn Nguyệt Cung đều tâm ngoan thủ lạt, chẳng lẽ bọn hắn tu đều tuyệt tình?
Huyễn Nguyệt Cung thần bí, Từ Ngôn cũng không hiểu rõ, bất quá về sau hắn nhất định phải hiểu rõ một hai.
Không vì tìm hiểu Đan Thánh, mà vì biết được tin tức của Lâm Tích Nguyệt và Ngôn Thông Thiên.
Bên trên Lâm Lang đảo chỉ có một lão bộc, người gác đêm cũng không biết Thông Thiên Tiên Chủ vẫn lạc pở nơi nào, chân tướng Ngôn Thông Thiên bỏ mình, có lẽ Lâm Tích Nguyệt sẽ biết được.
Giải khai sương mù trên Lâm Lang đảo, Từ Ngôn lại bị bí ẩn càng sâu làm cho bối rối, không nói bí mật của Ngôn Thông Thiên cùng Lâm Tích Nguyệt loại Tán Tiên cường giả kia, ngay cả nơi ở hiện tại cũng để Từ Ngôn đều không hiểu ra sao.
Bắc Châu vực phân chia địa bàn như thế nào, có bao nhiêu chủng Ma tộc, có Yêu tộc cùng Nhân tộc hay không, đủ loại tin tức này, Từ Ngôn nửa điểm cũng không biết.
- Sớm biết lúc đó ở Tây Châu vực, hỏi thăm một chút tình huống Bắc Châu vực...
Trong lúc tự nói, hai mắt Từ Ngôn bỗng nhiên tỏa sáng.
Hắn không hiểu rõ Bắc Châu vực, ma hồn hẳn là rõ Bắc Châu vực như lòng bàn tay.