Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1596 - Chương 1596: Cắt Tóc?

Chương 1596: Cắt Tóc? Chương 1596: Cắt Tóc?Chương 1596: Cắt Tóc?

Từ Ngôn hỏi thăm, rất nhanh nghe được trả lời, Ma hồn rất nghe lời, hỏi hắn cái gì, sẽ trả lời cái đó.

- Vô Cực nhân ma lúc đầu có tóc hay không thì ta không biết, ta chỉ biết mỗi một lần nhìn thấy Vô Cực nhân ma, tóc của nó đều sẽ dài ra một chút, có thể thấy được tóc của Vô Cực nhân ma càng ngày càng dài bởi vì nó đang trưởng thành, trưởng thành không cách nào nghịch chuyển, càng trưởng thành, nó sẽ càng mạnh, ngay cả tóc đều là một phần lực lượng của nó.

Ma hồn sợ đối phương nghe không hiểu, bắt đầu sinh động giảng thuật như thật.

- Nói như vậy, Vô Cực nhân ma không phải người không phải yêu cũng không ma, lại còn muốn cường đại hơn yêu, nhân, ma ba tộc, tựa như một cái cây, một đóa hoa, mỗi khi mọc ra một mảnh lá cây mới, mở ra một cánh hoa mới, đều là biểu hiện trưởng thành của nó, cũng là nó tăng cường thực lực.

Vô Cực nhân ma mặc dù là khôi lỗi, lại có sinh mệnh của mình, là một loại quái vật tồn tại ở giữa sinh và tử, Vô Cực nhân ma có thể tự hành suy nghĩ, là một loại dị bảo chân chính, nếu như có thể chiếm cứ thể xác của Vô Cực nhân ma, có thể đạt tới hoàn cảnh vĩnh sinh của Chân Tiên.

Ma hồn kể, giảng thuật một loại quái vật không nên thuộc về Nhân Gian giới.

Chính như lời Ma hồn nói, Vô Cực nhân ma có thể vĩnh tồn bất hủ, đạt được thọ nguyên trường sinh lâu đời, loại thể xác này, đích thật là chỗ nghỉ lại, chỗ trùng sinh đáng mơ ước của bất kỳ hồn phách gì.

- Cánh hoa, phiến lá, sợi tóc... Nếu như tóc của Vô Cực nhân ma cũng là lực lượng của nó, như vậy Vô Cực nhân ma sẽ không bỏ qua bất kỳ một sợi tóc gì, nó nhất định là một người tóc dài.

Từ Ngôn trầm ngâm một lúc, cho ra kết luận như thế, tiếp tục truy vấn:

- Như vậy, vì sao khuôn mặt của Vô Cực nhân ma không có ngũ quan, mà vì sao Vô Cực nhân ma của Ma Đế lại không trọn vẹn? Vô Cực nhân ma không trọn vẹn do ai luyện chế ra?

- Cái này không được biết, ta nghĩ cường nhân luyện chế Vô Cực nhân ma không có hứng thú luyện chế ngũ quan cho khôi lỗi, vê phần Vô Cực nhân ma không trọn vẹn, tự nhiên là lực lượng không đủ, Vô Cực nhân ma lúc đầu đi theo bên người Ma Đế hẳn là có thể đạt tới uy năng Tiên Thiên Linh Bảo, tuyệt đối không có cường đại như Hỗn Thiên Linh Bảo, cho nên mới nói là Vô Cực nhân ma không trọn vẹn, đến cùng Vô Cực nhân ma do ai luyện chế ra, chỉ sợ ngoại trừ Ma Đế ra, không ai biết.

Đối mặt Từ Ngôn liên tiếp hỏi thăm, Ma hồn kỹ càng giải đáp một phen.

- Có khả năng chính Ma Đế luyện chế Vô Cực nhân ma hay không, loại kia cường giả, thủ đoạn hẳn là có thể thông thiên.

Ngữ khí của Từ Ngôn lộ ra một vẻ hướng tới, mặc dù là đang ngụy trang hướng tới.

Ai cũng muốn trở thành cường giả, Ma Đế có thể bình khởi bình tọa cùng Tán Tiên, tuyệt không phải hạng người bình thường.

- Luyện không ra, Ma Đế luyện không ra Vô Cực nhân ma, Tán Tiên cũng luyện chế không ra.

Ma hồn chém đỉnh chặt sắt trả lời, Từ Ngôn nghe nói vậy nao nao, hỏi:

- Vì sao ngươi chắc chắn như thế, chẳng lẽ Ma Đế luyện chế thất bại qua?

- Thất bại hay không thất bại thì ta không biết, ta chỉ biết Ma Đế trước kia hao phí gần ngàn năm mới miễn cưỡng luyện chế ra một bộ thiên nhân ma đạt đến trình độ Tiên Thiên Linh Bảo, mà cũng không hoàn mỹ, ngươi nghĩ xem, luyện chế thiên nhân ma không hoàn mỹ đều hao phí toàn bộ khí lực của Ma Đế, Vô Cực nhân ma phía trên Thiên nhân ma, chỉ sợ không đến Chân Tiên thì không thể luyện chế ra.

Ma hồn nói lời này, nói Hỗn Thiên Linh Bảo trân quý cùng thưa thớt, đó căn bản cũng không phải là đồ vật mà tu sĩ Nhân Gian giới có thể luyện chế, mà là vật cùng loại với tạo hóa.

- Ma Đế đều luyện chế không ra Vô Cực nhân ma, như vậy Vô Cực nhân ma đến tột cùng xuất từ tay người nào... 2 Trong lúc trầm ngâm, trong đầu Từ Ngôn xuất hiện một chữ Vân.

Vân Tiên Quân lưu lại Ma Võ chi pháp cùng Ma Kiếm chỉ pháp, Ma Luyện chi pháp cũng hẳn là còn sót lại, mà Vô Cực nhân ma chính là mức độ đỉnh phong của Ma Luyện chi pháp.

Chẳng lẽ Vô Cực nhân ma của Chân Võ giới là do Vân Tiên Quân lưu lại?

Trong lòng Từ Ngôn vô cùng kinh ngạc, tuy nói hai chữ Tiên Quân ở phía trên Tiên Chủ, nhưng ở giữa Tán Tiên chẳng lẽ vẫn có chênh lệch lớn như vậy?

Không người nào của Chân Võ giới có thể luyện chế ra Hỗn Thiên Linh Bảo Vô Cực nhân ma, vị Vân Tiên Quân thần bí kia có thể luyện chế ra được?

Lần đầu tiên, Từ Ngôn sinh ra một loại cảm giác cổ quái, hắn cảm thấy chỉ sợ Vân Tiên Quân không phải Tán Tiên, không chừng người ta là Chân Tiên, nếu không, không nên chênh lệch nhiều như vậy nếu so với Tán Tiên của Chân Võ giới.

Đủ loại dấu hiệu, cho thấy Vân Tiên Quân thực lực, .

Tuyệt đối tại Chân Võ giới Tán Tiên phía trên.

Hoặc là nói, Vân Tiên Quân thực lực, mới thật sự là Tán Tiên, mà Chân Võ giới Tán Tiên...

Phỏng đoán đến điểm này, Từ Ngôn không khỏi có chút kinh ngạc.

- Chẳng lẽ Tán Tiên ở Chân Võ giới là giả? Quá hoang đường.

Lắc đầu, xua đi suy đoán của mình, cái khác là giả, cảnh giới không có giả.

Ném đi suy đoán không đến đâu, chính Từ Ngôn cũng có chút buồn cười, nhưng chợt nhớ tới một chuyện, thế là long nhãn của Hắc Long bỗng nhiên lạnh lẽo.

- Ngay cả sợi tóc đều chứa đựng lực lượng của bản thể, có phải cắt mất một đoạn tóc dài, Vô Cực nhân ma sẽ bị thương hay không?

- Nên như thế, tóc của Vô Cực nhân ma cũng một bộ phận bản thể của nó, một khi thiếu thốn, nhất định bị thương, cho nên tóc của Vô Cực nhân ma sẽ càng ngày càng dài... Ai nha! Đừng cắn! Ma hồn của ta sắp tiêu tán!! - Mẹ kiếp, xả máu hết nửa ngày, sớm biết thế cắt cái tóc chẳng phải xong... Lão hỗn đản ngươi, hôm nay không giết chết ngươi không xongl

Hắc Long nổi trận lôi đình, đại biểu cho sự phẫn nộ trong lòng Từ Ngôn.

Vốn nên cắt tóc đã có thể kết luận có phải Vô Cực nhân ma hay không, không duyên cớ xả mười mấy cân máu, đổi thành ai cũng giận dữ.

Nếu như sớm biết tóc Vô Cực nhân ma cũng ẩn chứa lực lượng, Từ Ngôn căn bản cũng không hoài nghi mình có quan hệ đến Vô Cực nhân ma, hắn ở Tình Châu từng làm qua hòa thượng, hòa thượng đầu trọc không có nửa cọng tóc, lúc ấy cũng không có phát hiện mình có dị dạng gì, càng đừng đề cập đến việc mất đi lực lượng.

Mình căn bản cũng không phải Vô Cực nhân ma, điểm này được Từ Ngôn triệt để kết luận.

Nhưng thế giới trong đáy mắt đến tột cùng là một loại tồn tại cỡ nào, Từ Ngôn thủy chung không cách nào biết được.

Sau khi thôn phệ Ma hồn một phen, Hắc Long táo bạo mới an tĩnh lại, thả ra ngụm ác khí, bên trong miệng rồng phát ra tiếng người:

- Ngươi có biết ngàn năm trước vì sao Ma Đế cùng Thông Thiên Tiên Chủ đại chiến, bọn hắn vẫn lạc ở nơi nào?

- Hẳn là vẫn lạc ở trên trời, không biết chết ở tầng thứ mấy, về phần vì sao muốn đại chiến, Ma Đế cùng Ngôn Thông Thiên giao thủ, còn cần lý do à? Bọn hắn thế nhưng là túc địch.

Tiếng Ma hồn mang theo một loại hoài niệm, thậm chí xuất hiện một tia cảm giác run Sợ.

- Tám ngàn dặm Phí Hải, thiêu chết đến ngàn vạn mà tính Ma tộc, bước chân của đại quân ức vạn Ma tộc dừng ở biển cả, vẻn vẹn mối thù này, Ngôn Thông Thiên chính là tử địch của Ma tộc ta.

- Chiến trường Ma Đế cùng Tán Tiên giao thủ, có ai gặp qua?

Từ Ngôn tiếp tục truy vấn. - Bốn Đại Ma Vương chúng ta đều gặp, bất quá đến tâng thứ nhất thì chúng ta đã bị đánh xuống, Ngôn Thông Thiên tên kia thật đáng sợ, chỉ có Ma Đế mới có thực lực giao thủ cùng.

- Bốn Đại Ma Vương các ngươi? Nguyên lai Ma Đế năm đó mang theo không ít thủ hạ, Ngôn Thông Thiên không phải lẻ loi một mình chứ.

- Hắn quả thật lẻ loi một mình, bằng không như thế nào đánh lén, tên kia không chỉ có cường đại còn hết sức giảo hoạt, đánh lén đều vô dụng.

- Không nghĩ tới Ma Đế hèn hạ như thế! Các ngươi dùng nhiều người khi dễ ít người?

- Hèn hạ? Chúng ta là Ma tộc, cần phải coi trọng chữ tín cùng Nhân tộc?

Ma hồn tức giận nói:

- Mà Nhân tộc các ngươi thật ra còn muốn hèn hạ hơn so với Ma tộc chúng ta, trong Nhân tộc có gia hỏa nhìn như nhã nhặn chất phác, trên thực tế ý nghĩ xấu đầy mình, Ma tộc chúng ta có chân thân, vừa nhìn đã biết hung ác, rất dễ phân biệt, người xấu bên trong Nhân tộc các ngươi, căn bản không cách nào phân biệt.
Bình Luận (0)
Comment