Chương 1600: Chậu Gỗ Biến Mất
Chương 1600: Chậu Gỗ Biến MấtChương 1600: Chậu Gỗ Biến Mất
Nhưng phàm là trứng, cuối cùng cần ấp mới được.
Thiên Lân đại khái kể xong Vạn Dương thần mộc, Từ Ngôn cảm nhận được Hắc Long mỏi mệt.
Tiểu Hắc sắp ngủ say, Ma hồn mặc dù là chất dinh dưỡng của hắn, nhưng cũng phải tiêu hóa hết, nếu không chất dinh dưỡng sẽ thành độc dược.
- Thiên Lân, hi vọng lời ngươi hôm nay nói, không có hư giả, hôm nay tới đây thôi, ta sẽ lại tới tìm ngươi.
Từ Ngôn lưu lại một câu nói nhỏ, rút đi nguyên thần, trong tiếng long ngâm rời đi thế giới đáy mắt.
Mắt trái nháy mắt, nguyên thần đưa về Tử Phủ, thế giới đáy mắt bị phong bế.
Mở hai mắt ra, ánh mắt Từ Ngôn hơi có vẻ trầm thấp, hừ lạnh một tiếng, nói nhỏ:
- Thứ giảo hoạt, quả nhiên động tay chân, cũng tốt, không cho ngươi chút hi vọng, ngươi cũng không thể nói chút lời nói thật.
Cảm giác Hắc Long trùng sinh trở nên thấp nhất, nguyên thần Từ Ngôn cảm giác cực kì linh mẫn, Thiên Lân âm thầm thả ra một sợi ma khí xuyên thấu qua Hắc Long quấn ở nguyên thần của hắn, lúc này đã bị mang ra ngoài.
- Vận Khí.
Quát khẽ một tiếng, Long Ly xuất khiếu, đao kiếm hóa thành một đạo kiếm mang xoay quanh ở bên cạnh chủ nhân.
Xoay quanh pháp bảo, ẩn ẩn hiện ra một đạo quy ảnh, sau một khắc chui vào thiên linh của Từ Ngôn, xuất hiện ở bên trong Tử Phủ, rất nhanh lại xuất hiện ở ngoài thân Từ Ngôn.
Kiếm Hồn hiện ra hình thái chân chính, lắc đầu vẫy đuôi ở trước mặt Từ Ngôn, trong miệng ngậm lấy một sợi dây đen tinh tế, chính là sợi ma khí kia của Ma hồn.
Người gác đêm mặc dù hóa thành Kiếm Hồn, như cũ tồn tại thần trí, yêu hồn Hóa Vũ cường đại, cũng không yếu hơn Ma Vương, dùng Kiếm Hồn để bắt được ma khí cũng là ổn thỏa nhất.
Cảm giác một phen Tử Phủ, xác định Ma Vương Thiên Lân động tay động chân chỉ có một sợi ma khí này, Từ Ngôn lúc này mới yên tâm.
Tiếp nhận một sợi ma khí từ trong miệng Kiếm Hồn, Từ Ngôn có chút kinh ngạc, nói:
- Ma khí tinh thuần đến trình độ như vậy, xem ra có thần trí của mình, Thiên Lân lão già kia muốn lấy lực lượng một tia nguyên thần không ngừng ăn mòn ta, đạt tới mục đích hắn chạy thoát, không chỉ có trốn ra, còn muốn chiếm bản thể của ta, suy nghĩ ngược lại vô cùng đẹp, đáng tiếc, ngươi không có cơ hội.
Nhìn chằm chằm một sợi ma khí trong tay, Từ Ngôn có thể phân biệt ra được bên trong ma khí tồn tại thần trí, đúng là một sợi nguyên thần của Thiên Lân, chỉ bất quá chia cắt ra cùng chủ nguyên thần.
Ẩn ẩn có tiếng kêu rên gào thét tiếng xuất hiện từ bên trong ma khí, Từ Ngôn cười nhạt một tiếng, đưa tay ném ma khí ném cho Kiếm Hồn.
- Xóa đi mất thần trí của hắn, đừng hủy ma khí, sợi ma khí này có tác dụng khác.
Đạt được chủ nhân phân phó, Kiếm Hồn lần nữa hóa thành hình rùa, ngậm ma khí độn trở về bên trong Long Ly, đao kiếm treo ở trong phòng lớn, trên dưới chập trùng, bắt đầu lấy kiếm khí phá hủy thần trí bên trên ma khí.
Có Kiếm Hồn Hóa Vũ, Từ Ngôn xem như đạt được trợ lực cường đại, Đao Kiếm Long Ly cách linh bảo đã không xa, chỉ cần tế luyện một phen có thể chân chính đạt tới Linh Bảo chi cảnh.
Bất quá bây giờ không tế luyện được, bởi vì cảnh giới của Từ Ngôn còn đang ở Nguyên Anh.
Anh hỏa của tu sĩ Nguyên Anh tế luyện không ra Linh Bảo, mặc dù có Hóa Vũ Kiếm Hồn tồn tại, muốn đề thăng Long Ly làm linh bảo, chí ít cần Anh hỏa trình độ Hóa Thần mới được.
Có Long Ly tự hành luyện hóa ma khí, Từ Ngôn bớt việc đi không ít, hắn rời đi phòng lớn, đi ra Thiên Cơ phủ, tra xét một phen tình huống ngoại giới.
Chỗ bế quan không có chút biến hóa, mở cửa đá ra một cái khe, Từ Ngôn có thể nhìn thấy những trứng ma đã toàn bộ ấp ra trong động quật bên ngoài, khắp nơi trong lòng núi rộng lớn là tiếng móng vuốt bò xào xạc, nghe vô cùng làm người ta sợ hãi.
- Nguyên lai, đại thụ ở chân trời chính là Vạn Dương thần mộc, toàn bộ Bắc Châu vực đều tương liên cùng thần mộc, như thế nói ra, địa phương Ma tộc sinh sống chính là một gốc cây...
Từ Ngôn âm thầm khẽ nói, hắn cũng cảm thấy kinh ngạc về sự kỳ dị của Bắc Châu vực.
- Khu vực Minh Viêm Ma một mạch hoạt động ở phía đông Vạn Dương mộc, cũng chính là vị trí rễ cây, Viêm Ma động cùng loại tổ kiến, Ma Quân mẫu thú phía ngoài tương đương với Kiến Chúa, biến chỗ ở của nó thành một tổ kiến khổng lồ cũng không sai biệt nhiều.
- Mẫu thú có uy vọng cực kỳ đáng sợ, tăng thêm cảnh giới Ma Quân, có nó che chở, sẽ không có nguy hiểm bên trong Minh Viêm Ma một mạch.
Sau một lúc âm thầm trầm ngâm, Từ Ngôn quyết định trước tiên ở Viêm Ma động chỉnh đốn một phen, tốt nhất nhanh chóng đột phá cảnh giới.
Vô luận có thăm dò Bắc Châu vực hay không, cảnh giới tăng lên tổng không có chỗ xấu.
Truyền tống trận đã bị chính Từ Ngôn hủy đi, muốn đi Đông Châu vực chỉ có thể tự mình phi hành, tu sĩ lấy cảnh giới Nguyên Anh đi xuyên vực, không có mấy chục năm đừng nghĩ đến Đông Châu.
Nếu là tu vi Hóa Thần thì sẽ nhanh hơn nhiều, thời gian mấy năm đã có thể từ Bắc Châu vực bay đến Đông Châu vực.
Từ khi biết được Đạo phủ bị bốn Đại Ma Vương tiến công, Từ Ngôn từ đầu đến cuối có một phần nghi hoặc không hiểu, đó chính là bốn Đại Ma Vương vì sao ngàn dặm xa xôi, không tiếc xuyên vực viễn chỉnh, đi công kích Đạo phủ cường đại.
- Vì báo thù? Nói bậy nói bạ. Đối với đủ loại tin tức mà Thiên Lân giảng thuật, lấy Từ Ngôn phán đoán, có lẽ đại bộ phận là thật, nhưng nhất định có không ít là giả, thậm chí là lời nói hoang đường.
- Bộ hạ trung thành ra sao mới có thể muốn đi Đạo phủ liều mạng đồng quy vu tận sau khi chủ tử chết, mục đích của bốn Đại Ma Vương tuyệt đối không phải đơn giản là báo thù, còn có nhánh cây Nghênh Hải, đến tột cùng có chỗ đặc biệt gì, vậy mà gây nên Ma tộc cùng Yêu tộc đại chiến, mười năm một trận chiến, làm sao không sai biệt lắm Thiên Anh lôi?
Ma tộc Ma Vương hồn, tương đương với Độ Kiếp của Nhân tộc, tâm trí có thể nào thấp, cho nên Từ Ngôn căn bản cũng không có hoàn toàn tin tưởng Thiên Lân, chỉ là càng thêm không hiểu đối với quy củ mười năm một trận chiến kia.
Đóng lại phòng đá, Từ Ngôn lại lân nữa trở lại Thiên Cơ phủ.
Đi trở về cửa phòng lớn, Từ Ngôn quét mắt nhìn sân nhỏ, phát hiện hơn phân nửa chậu máu trước đó mình xả ra đã không thấy tung tích.
Đừng nói không thấy máu, ngay cả chậu gỗ cũng bị mất.
- Tiểu Thanh...
Lắc đầu, Từ Ngôn biết là con cua ngốc đã dọn bồn máu đi rồi, thế là rơi vào đường cùng tìm đến hồ nước trong hoa viên.
Ùng ục ục, ùng ục ục.
Vừa đến hồ nước, không nhìn thấy người đâu trước hết nghe đến từng tiếng phun bọt khí, cách thật xa đã nhìn thấy một mảnh bọt khí phun trào, một đám con cua đang được con cua lớn dẫn xếp hàng chỉnh tê phun bong bóng, giống như nghi thức trang nghiêm.
Đi tới gần, Từ Ngôn hiếu kì đưa mắt nhìn, nguyên lai ở trung tâm bầy cua chính là chậu gỗ to chứa máu của hắn, trong chậu gỗ chứa kén quái Tiểu Thanh cả ngày vác ở sau lưng.
Bên trong kén quái là cái gì, Từ Ngôn đã biết nhất định là Hỏa Hoàng Cô, chỉ là chẳng biết lúc nào sẽ chân chính uẩn hóa ra, dù sao khi ở Ngư Phúc thành, Hỏa Hoàng Cô chỉ là một tia lửa mà thôi, cũng không phải là cây nấm hoàn chỉnh. Có thể nói lúc ấy Từ Ngôn thu lấy hạt giống Hỏa Hoàng, là bộ dáng ban đầu của Hỏa Hoàng Gô, cũng là một loại lực lượng bản nguyên.
Giống như Mộc bản nguyên mộc lực lượng, nếu quả thật muốn khôi phục một sợi lực lượng Mộc bản nguyên này thành một cây gốc thụ hoặc linh hoa, cần là không chỉ thời gian lâu dài, còn muốn có thời cơ nhất định thậm chí là chất dinh dưỡng cường đại.
Đã lấy tên gọi là hạt giống hỏa hoàng, theo Từ Ngôn, bên trong quái kén Tiểu Thanh cõng chính là một hạt giống, để trông trọt hạt giống này nảy mầm trưởng thành, cuối cùng mới có thể trưởng thành thành Hỏa Hoàng Cô chân chính.
Vốn cho rằng không biết năm nào tháng nào mới có thể nhìn thấy Hỏa Hoàng Gô, không nghĩ tới sắp xuất hiện ở trước mắt.
Đang lúc Từ Ngôn đứng ở phía sau lưng một đám con cua, trong chậu gỗ lớn trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một tiếng vang nhỏ.
Rắc!
Mặt ngoài quái kén, xuất hiện một vết nứt, bên trong vết rách lộ ra một tia ánh lửa kỳ dị, theo ánh lửa chiếu rọi, ngay cả Từ Ngôn đều trở nên ngốc nghếch, giống y như đám Băng Ti Giải đang ngốc nghếch nhìn chằm chằm quái kén, một chút cũng không nháy mắt.