Chương 1606: Địch nhân xa lạ
Chương 1606: Địch nhân xa lạChương 1606: Địch nhân xa lạ
Viêm Ma động mờ tối, không biết từ khi nào trở nên xao động, tiếng rống cuồn cuộn, vô số Viêm Trùng đẳng cấp Ma Binh bò qua bò lại, nhìn qua nôn nóng vạn phần.
Viêm Nga đẳng cấp Ma Tướng nhao nhao đứng ở cửa hang khép mở lông vũ, chuẩn bị bay ra ngoài động, mà Viêm Thứu đẳng cấp Ma Soái sớm đã xoay quanh ở trên không, phát ra từng trận gào thét.
Tiếng gầm nhẹ truyền đến từ chỗ sâu trong động quật càng âm trầm, giống như lôi âm, mang theo khí tức hung lệ.
Kia là tiếng rống của Mẫu thú, đầu thú lớn này giống như cảm giác được khí tức nguy hiểm, trở nên bất an.
Tiếng rống mẫu thú của từ trầm thấp dần dần cao, Từ Ngôn thậm chí có thể nhìn thấy chỗ sâu trong Viêm Ma động dấy lên lửa xanh, một khi Mẫu thú nổi giận, không chỉ có trong con mắt lớn có lửa xanh thiêu đốt, ngay cả bên trên bốn trảo của nó cũng sẽ xuất hiện lửa xanh.
Âm thanh di động sàn sạt dần dần biến thành chạy vội, Viêm Trùng đẳng cấp Ma Binh từ bốn phương tám hướng hội tụ đến cửa hang, lúc này lòng núi truyền ra ngoài tiếng rống không giống bình thường.
Không quá giống tiếng rống trong động quật Ma tộc, tiếng rống mới xuất hiện càng thêm bén nhọn cao vút, nghe qua tràn đầy một loại cảm giác xâm chiếm, tựa như đại quân áp cảnh.
Mở chỗ động quật ra một tia khe hở, Từ Ngôn không hiểu thấu nhìn chằm chằm bọn Ma tộc trong lòng núi, thế giới dưới lòng đất lúc đầu an ổn chẳng biết tại sao trở nên như lâm đại địch.
- Có địch nhân đến?
Từ Ngôn còn tưởng rằng Ma tộc Bắc Châu vực bền chắc như thép, bây giờ xem ra cũng không phải như thế.
Ngay cả Tu Tiên giới ở Tây Châu vực đều chia làm một điện ba tông năm môn bảy phái, Ma tộc một phương như thế nào lại đồng nhất một mạch, ở giữa bộ tộc bốn Đại Ma Vương thống trị nhất định tôn tại ngăn cách, thậm chí đấu đá lẫn nhau.
Nhân tộc Yêu tộc còn không cách nào đồng lòng, huống chi Ma tộc càng thêm hung tàn.
Rất nhanh, suy đoán của Từ Ngôn được nghiệm chứng.
Bên trong kiếm nhãn hắn đang vận chuyển, có thể nhìn thấy bầu trời bên ngoài ngọn núi đầy vết rách khi thì có huyết thủy rơi xuống, thi thể to lớn rơi xuống, rất nhanh nhìn thấy một số quái vật khác biệt với Viêm Trùng dọc theo vết rách của ngọn núi bò lên.
Quái vật bò tới với toàn thân đỏ hồng, tựa như máu nhuộm, lân giáp màu đỏ nhìn cực kỳ hung hãn.
Những quái vật này đều cao hơn một trượng, sinh ra bốn trảo, hai cái răng nanh lòi ra bên ngoài miệng, giống như hai cái sừng trâu, vô cùng dữ tợn.
Nếu như nhìn kỹ ngoại trừ răng nanh lòi ra ngoài cùng lân phiến màu đỏ ra, những dị thú xông vào lòng núi ngược lại có chút chỗ tương tự Viêm Trùng nghỉ lại trong lòng núi, chí ít thì chiêu cao của cả hai không sai biệt nhiều, cảnh giới cũng đều ở trình độ Ma Binh.
- Chủng loại khác của Ma tộc? Là Thiên Lân bộ vẫn Vạn Táng Lĩnh, hoặc là Câu Tu Tộc?
Hồi tưởng đến bốn đại Ma tộc mà Ma hồn Thiên Lân đã từng giới thiệu qua, Từ Ngôn đại khái so sánh một phen, Ma Binh đang xông tới không quá giống bộ hạ tam đại Ma tộc khác, về phần tình hình chiến đấu ở bên ngoài, hắn không có nhìn kỹ, dưới tình huống ác chiến sinh tử giữa Ma tộc, lấy linh thức dò xét tuyệt không phải cử chỉ sáng suốt, không chừng bởi vậy rước họa vào thân.
Ngay lúc Từ Ngôn đang suy đoán, Ma Binh ngoại lai xông vào động quật gặp vô số Viêm Trùng vây giết.
Viêm Ma động nói là động quật, trên thực tế là một lòng núi thông suốt bốn phương, lòng núi hình thành do sợi rễ của Vạn Dương mộc bố trí, có thể nhìn thấy rễ cây rộng lớn tồn tại ở rất nhiều nơi, mà những rễ cây này tạo thành trụ lớn kiên cố chèo chống, để thế giới dưới lòng đất chỗ Viêm Ma động này trở nên cực kỳ rộng rãi, cũng sẽ không vì vậy mà đổ sụp.
Vương quốc Viêm Ma động dưới lòng đất có đếm không hết Viêm Trùng nghỉ lại, thế là cảnh thú hải xuất hiện ở trước mắt của Từ Ngôn.
Viêm Trùng đen như mực rất nhanh bao phủ quái vật màu đỏ, thôn phệ, trong động quật vang lên âm thanh răng rắc răng rắc nhấm nuốt, cùng tiếng gầm nhẹ trầm muộn của Mẫu thú.
Tấn công chỉ có một lần, từ khi quái vật xông vào trong lòng núi bị Viêm Trùng nuốt hết, rốt cuộc không có con mới xuất hiện, đánh nhau ngoài động không lâu sau liền kết thúc, Viêm Nga cùng Viêm Thứu tuần tự trở về, rất nhiều con đều mang thương thế trên người.
Viêm Ma động yên tĩnh trở lại, Từ Ngôn cũng đóng kín khe hở động quật.
- Xem ra Bắc Châu vực cũng không bình tĩnh, Ma tộc địa giới đôi khi sẽ có chinh chiến, bốn Đại Ma Vương không có ở đây, chắc chắn trở thành cục diện quần long vô thủ.
Đối với thế cục Bắc Châu vực, tuy Từ Ngôn không hiểu rõ lắm, nhưng cục diện quần long vô thủ, hắn rất vui lòng nhìn thấy, điểm này thật ra không khác gì Tây Châu vực.
Không có Kiếm chủ, Tây Châu vực nhìn như năm môn bảy phái phong phú tu sĩ, trên thực tế sớm là năm bè bảy mảng.
Mà loại cục diện quân long vô thủ này, một đám cát vụn này, đối với người ngoài như Từ Ngôn mà nói, càng thêm có lợi.
Bên trong loạn cục mới dễ đục nước béo cò.
Thiên Cơ phủ, hậu hoa viên.
Hỏa Hoàng Cô chôn dưới đất hiện ra hình thái lúc đầu, giống như một chùm hỏa diễm đang thiêu đốt hừng hực, đứng bên cạnh cây nấm, có thể cảm nhận được sóng nhiệt đập vào mặt. Vây quanh Hỏa Hoàng Gô, có hai con Băng T¡ Giải cảnh giới Yêu Linh đang quấn quanh băng tơ, lấy sợi tơ quay xung quanh gốc rễ Hỏa Hoàng Gô, lấy băng tơ do Băng Tï Giải phun ra làm làm chất dinh dưỡng, uẩn dưỡng cây nấm kỳ dị này.
- Tám ngàn dặm Phí Hải, không biết Huyễn Nguyệt Cung có rộng tám ngàn dặm hay không, không thể tuỳ tiện vận dụng đòn sát thủ này, Hỏa Hài Nhi là trạng thái bản nguyên của Hỏa Hoàng Cô, hẳn là có thể nuôi ra càng nhiều Hỏa Hoàng Cô.
Hỏa diễm bản nguyên đáng sợ, khi Từ Ngôn vừa thoát ra khỏi bụng Thôn Hải kình đã được kiến thức qua, chỉ là một điểm hỏa diễm trên mặt biển thôi mà ngay cả hắn đều không thể thoát khỏi.
Phí Hải hỏa diễm còn vẻn vẹn kéo dài tám ngàn dặm, đã thiêu đốt hơn ngàn năm, nếu như Hỏa Hài Nhi tản ra hỏa diễm bản nguyên, đoán chừng cường giả Hóa Thần cũng khó có thể ngăn cản.
Có bản nguyên mới có thể liên tục không ngừng dựng dục ra Hỏa Hoàng Gô, tưởng tượng đến cảnh đem tám ngàn dặm biển lửa thiêu đốt đến Huyễn Nguyệt Cung, Từ Ngôn hài lòng nhẹ gật đầu.
Mạc Hoa Đà là Đan Thánh của Huyễn Nguyệt Cung, vẻn vẹn có thể đại biểu cảnh giới Hóa Thần của Huyễn Nguyệt Cung, ai cũng không biết bên trong Huyễn Nguyệt Cung có cường giả Độ Kiếp tôn tại hay không, mà theo Từ Ngôn thấy, cung chủ Lâm Tích Nguyệt đã thành một người vô tình chân chính, đừng nói Từ Ngôn hắn, coi như Ngôn Thông Thiên xuất hiện, đều chưa hẳn có thể để cho Lâm Tích Nguyệt hồi tâm chuyển ý.
Nếu như có thể để cho Lâm Tích Nguyệt có được tình cảm Nhân tộc, lúc trước Thông Thiên Tiên Chủ đã không đạp cửu thiên, tìm Hóa Vũ châu, làm người Bổ Thiên kia.
Nhất là biết được sư tôn Cổ Tuyên của Lâm Tích Nguyệt, càng làm cho Từ Ngôn sinh ra một loại dự cảm bất thường.
Ngôn Thông Thiên không thích Cổ Tuyên, cảm thấy Cổ Tuyên rất giống hai chữ Cốc Huyền lưu lại bên trên mai rùa của người gác đêm, về phần Cốc Huyền là cái gì, Ngôn Thông Thiên cũng không biết. Mà Từ Ngôn lại biết nhiều hơn Ngôn Thông Thiên một chút, hắn đạt được cả Tiên Quân ca dao, cho nên biết phía trước Cốc Huyền còn có mấy chữ.
- Mặc giáp chiến Cốc Huyền, chưa từng hỏi ngày vê.
- Nếu như người mặc giáp là Vân Tiên Quân, như vậy Cốc Huyền là đại địch chân chính...
Bên trong bản thể Từ Ngôn chứa Dương linh của Thiên Ất Mộc, có liên luy nhất định với Vân Tiên Quân, Thiên Ất Thần Mộc là chân thân bản thể của Thiên Ất kiếm, mà Thiên Ất kiếm thì là vũ khí của Vân Tiên Quân, như thế tính ra, đại địch của Vân Tiên Quân, chính là của đại địch Từ Ngôn hắn.
Lắc đầu, Từ Ngôn thở dài, cười khổ tự nói:
- Vân Tiên Quân loại cường giả kia đều có thể chiến tử, chắc hẳn đại địch của hắn cũng không tốt hơn bao nhiêu, không chừng hai người đã sớm chết đi ngàn vạn năm, vẫn là trước giải quyết đại địch của Ngôn Thông Thiên đi, Ma Đế Thân Đồ Vân Thiên tên kia...
Khi nói chuyện, ánh mắt Từ Ngôn âm trầm xuống, trầm giọng nói:
- Còn giống như không chết!