Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1614 - Chương 1614: Tiên Hồn Khôi Phục

Chương 1614: Tiên Hồn khôi phục Chương 1614: Tiên Hồn khôi phụcChương 1614: Tiên Hồn khôi phục

Phi kiếm đi xa rất nhanh biến mất ở chân trời, tiểu trấn Nhân tộc cũng lộ ra càng ngày càng nhỏ bé bên trong dãy núi, trên bầu trời đang có mây đen bốc lên, cho đến tiêu tán, hiện ra trời trong sáng sủa.

Theo mây đen tán đi tâm thần, Từ Ngôn tỉnh lại, cảnh tượng trong mộng cảnh cũng như phát sinh hôm qua.

- Chu Tình Thiên, Vạn Hồng Vũ, nguyên lai bọn hắn đều là cường giả cùng một thời đại, đồng thời dương danh khắp thiên hạ...

Biết được Ngôn Thông Thiên cùng Chu Tình Thiên, Vạn Hồng Vũ quen biết nhau khi ở cảnh giới Hóa Thần, trong lòng Từ Ngôn không khỏi sinh ra cảm khái.

Thiên hạ hào kiệt quả nhiên sẽ gặp nhau, tựa như tinh tú bên trong người, bất luận khi nào đều rất chói mắt, không giống bình thường.

Nam Thiên Yêu Chủ Vạn Hồng Vũ còn tốt một chút, giống như tráng hán Yêu tộc, cường đại mà lỗ mãng, tâm cơ không sâu, chỉ là chẳng biết tại sao Kiếm Chủ Chu Tình Thiên để Từ Ngôn cảm thấy đã gặp qua ở nơi đâu.

- Công tử văn nhã, miệng lưỡi bén nhọn, tâm cơ âm hiểm, thấy thế nào vị Kiếm Chủ đại nhân kia cũng là nhân tuyển tốt nhất để cõng nồi đen, mà lại rất giống Chân Vô Danh... Bọn hắn không có cái gì liên quan với nhau chứ?

Nhớ tới Kiếm Chủ Chu Tình Thiên trong mộng cảnh cực kỳ rất giống Vô Danh công tử, Từ Ngôn hơi kinh ngạc.

Giống ở chỗ không phải hình dạng, mà là tính tình tâm cơ, lòng dạ cùng trình độ âm hiểm.

- Kiếm Vương điện, Lâm Lang đảo, Ma Đế, Yêu Thánh... Ngàn năm trước đến tột cùng ngã xuống bao nhiêu cường giả?

Nghi hoặc trong lòng càng ngày càng nặng, Từ Ngôn luôn cảm thấy những tuyệt thế cường giả kia chết có chút cổ quái. Mộng cảnh kết thúc, Từ Ngôn lại rơi vào trâm tư, thật lâu không nói gì.

Một cỗ cảm giác âm mưu càng ngày càng mãnh liệt, mặc dù không nhìn ra ai ở sau lưng quấy phong vân, Từ Ngôn vẫn như cũ hoài nghi phía sau của thứ gọi là Thiên Vẫn, bí ẩn không có ai biết, hay là âm mưu kinh thiên.

- Bốn vị cường giả trình độ Tán Tiên đồng thời ngã xuống, ai có thể có thủ đoạn như thế, chẳng lẽ là ta quá lo lắng.

Qua hồi lâu, Từ Ngôn mới xua tan đi suy nghĩ.

Coi như coi thật tồn tại cường giả có thể khiến Tán Tiên loay hoay, cũng không phải tồn tại hắn bây giờ có thể chống lại, suy nghĩ nhiều cũng vô dụng, vẫn là ngẫm lại tình hình gân đây cho thỏa đáng.

Đột phá Hóa Thần, Từ Ngôn có thực lực cường đại, Anh hỏa mạnh hơn so với trước đó không chỉ gấp mười lần, bây giờ đang ở bên trong Bắc Châu vực, chính là thời cơ luyện chế Linh Bảo.

Tâm niệm vừa động, Long Ly hiện ra.

Người gác đêm tá túc vào đao kiếm, sớm đã có được thời cơ trở thành linh bảo.

Lại lấy ra mai rùa vỡ vụn, phủ kín dưới chân.

Mai rùa của Hóa Vũ đáng sợ, không kém gì lân giáp của Phòng Giác Thạch, luyện hóa thành giáp trụ sẽ vô cùng cường đại.

- Vừa hay dung hợp răng nhọn của Phòng Giác Thạch, kể từ đó bảo giáp tất thành.

Mai rùa của người gác đêm cũng đủ lớn, Từ Ngôn phân ra một bộ phận mảnh vỡ mai rùa để cường hóa Giác Thạch Giáp, mặt ngoài Long Ly cũng hiện lên một tầng sáng, tăng thêm số lượng lớn Long kim sa và kim san hô cộng thêm những vật liệu cực phẩm khác, đủ để luyện chế ra ra hai kiện linh bảo.

Vật liệu đầy đủ, Anh hỏa cũng đầy đủ.

Thời gian đầy đủ, kinh nghiệm càng đầy đủ.

Thế nhưng một khi bắt đầu luyện hóa linh bảo, Từ Ngôn mới phát hiện mình quá mức xem thường Linh Bảo. Không phải luyện không ra, mà cần thời gian quá mức dài dằng dặc.

Cứ việc có người gác đêm dung nhập làm Kiếm Hồn, nếu quả thật muốn đề thăng Đao Kiếm Long Ly làm linh bảo, lấy Từ Ngôn dự đoán, hắn ít nhất phải luyện hóa ba mươi năm mươi năm mới xong.

Mấy chục năm không tính là gì, Từ Ngôn lại không vội.

Nhưng mấy chục năm chỉ luyện hóa Đao Kiếm Long Ly có được Kiếm Hồn, Giác Thạch Giáp lại không có khí linh tồn tại, muốn đề thăng làm linh bảo, không có gần trăm năm thời gian, chỉ sợ ngay cả những răng nhọn to lớn kia đều không thể luyện hóa.

Hóa Vũ cự thú Phòng Giác Thạch, lân giáp của nó vô cùng cứng cỏi, mà răng nhọn càng thêm đáng sợ, tăng thêm mai rùa của người gác đêm, lấy tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ như Từ Ngôn, toàn lực luyện hóa, mấy chục năm mới có thể luyện hóa xong mười mấy khỏa kia.

- Quả nhiên, Hóa Thần cảnh khó mà luyện chế linh bảo, huống chỉ ta mới đến Hóa Thần sơ kỳ.

Từ Ngôn ngược lại không có nhụt chí, hắn có không ít linh bảo, có thể đề thăng Đao Kiếm Long Ly có Kiếm Hồn làm Linh Bảo cảnh là được, về phần Giác Thạch Giáp cùng lắm thì về sau chậm rãi luyện chế, sớm muộn gì cũng có một ngày luyện hóa thành linh bảo.

Tạm thời từ bỏ Giác Thạch Giáp, Từ Ngôn quyết định toàn lực luyện hóa Long Ly, điều động Anh hỏa, liên tiếp đến một tia kim mang ở mi tâm Nguyên Anh đều bị thôi động.

Anh hỏa thiêu đốt.

Đao kiếm lơ lửng, Từ Ngôn đắm chìm trong ở trong luyện khí...

Thời gian trôi qua, với việc luyện khí cực kỳ tỉnh xảo của Từ Ngôn, luyện hóa linh bảo cũng không có trúc trắc, có người gác đêm tương trợ, hắn có lòng tin trong vòng ba mươi năm hoàn thành Linh Bảo này.

Luyện khí buồn tẻ, đối với người tu hành mà nói lại là một loại tôi luyện, chỉ có mình một tay rèn luyện ra vũ khí, mới có thể xưng thuận tay.

Long Ly là đao của Từ Ngôn, cũng là kiếm của Từ Ngôn, hắn phải dùng thanh đao kiếm này, cắt đứt đầu của từng cừu gia.

Hô hô lửa cháy, thiêu đốt không ngớt, thời gian dần trôi qua, một sợi thần quang ở mi tâm Nguyên Anh được lửa cháy chiếu rọi trở nên càng ngày càng tỉnh thuần, mà lại đang thong thả trưởng thành.

Cho đến khi từ một sợi ánh sáng, biến thành một mảnh kim mang.

Ngay cả Từ Ngôn cũng không có phát hiện dị tượng phát sinh ở trên đường luyện khí của hắn, rốt cục, Đao Kiếm Long Ly theo một tiếng kiếm rít đao minh vang lên xông ra Anh hỏa, trên đó có hào quang lưu chuyển, càng có âm thanh hổ khiếu long ngâm, khí tức linh bảo tràn ngập ở trong toàn bộ Thiên Cơ phủ.

- Chúc mừng Tiên Chủ, không đến một năm, linh bảo đại thành.

Người gác đêm lao ra khỏi Long Ly, thân hình còng lưng càng cúi xuống chúc mừng chủ nhân, làm cho Từ Ngôn cười to một trận.

- Xem ra kinh nghiệm luyện khí ở Bình Trung giới không có học phí công, nghệ nhiều không ép thân quả nhiên là chí lý, nhờ có Vận Khí ngươi, không có Kiếm Hồn là ngươi, bằng vào tu vi ta bây giờ, luyện chế không ra linh bảo chân chính, ha hai

Từ Ngôn bắt lấy Long Ly mới tinh trái xem phải xem, vui vẻ không thôi, bất quá rất nhanh hắn lại kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về phía người gác đêm, nói:

- Không đến một năm? Luyện thành linh bảo?

Từ Ngôn tính ra thời hạn ba mươi năm, chẳng biết tại sao rút ngắn đến chỉ còn một năm.

Không cần người gác đêm trả lời, Từ Ngôn cảm giác một chút đã phát hiện từ khi hắn bắt đầu luyện chế đến bây giờ hoàn toàn chính xác mới trôi qua có một năm.

Ba mươi năm, biến thành một năm, dị tượng như thế để Từ Ngôn giật mình không thôi.

- Chuyện gì xảy ra... Từ Ngôn kinh ngạc điều động Anh hỏa, hắn phát hiện Anh hỏa của mình cường đại hơn một năm trước hơn gấp mười lần.

Sự cường đại của Anh hỏa là thong thả phát sinh, mà cường đại chính là nhiệt độ của Anh hỏa, luyện hóa vật liệu trở nên càng lúc càng nhanh, cho nên Từ Ngôn đang lúc luyện khí cũng không phát giác.

- Anh hỏa mạnh lên, cảnh giới lại không thay đổi, chẳng lẽ Nguyên Anh mạnh lên rồi?

Từ Ngôn nghi ngờ thi triển ra Nguyên Anh xuất khiếu, khi hắn nhìn thấy Nguyên Anh, rốt cuộc biết vì sao Anh hỏa mạnh lên.

Nguyên lai kim mang chỗ mi tâm Nguyên Anh sớm đã không phải một sợi, mà là một mảnh, hình thành kim quang bao phủ toàn bộ thân thể Nguyên Anh!

Phía dưới kim quang, Nguyên Anh chỉ thể của Từ Ngôn giống như phủ thêm một kiện chiến y vàng óng ánh, lộ ra vô cùng huyền bí.

- Thần quang phủ thân! Đây là dấu hiệu của Hóa Thần đỉnh phong, ta mới vào Hóa Thần sơ kỳ, làm sao có thểi

Từ Ngôn đang kinh ngạc, mà người gác đêm lại mỉm cười.

- Đây là do tàn hồn của Tiên Chủ thức tỉnh, kim quang là thần quang, thần quang là tinh hoa của nguyên thần hội tụ, ở chỗ sâu trong nguyên thần có lực lượng tàn hồn của Tán Tiên, bây giờ Tiên Chủ thành tựu Hóa Thần, để kim quang xuất hiện, mới làm một sợi Tán Tiên chi hồn kia thức tỉnh.

Người gác đêm khom người nói:

- Chúc mừng Tiên Chủ, chúc mừng Tiên Chủ, sau đó không lâu có thể Hóa Thần đại thành.

Nghe người gác đêm nói chuyện, Từ Ngôn mới bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn cảm giác không đến tàn hồn của Ngôn Thông Thiên, nguyên lai đang ở bên trong nguyên thần của mình, một khi Tán Tiên tàn hồn khôi phục, đủ để khiến Nguyên Anh của Từ Ngôn bây giờ trở nên viên mãn, lấy Nguyên Anh đạt đến cảnh giới Hóa Thần đỉnh phong.

Trạng thái của hắn bây giờ nhìn như phức tạp, thật ra nói trắng ra là, chính là Nguyên Anh của Hóa Thần đỉnh phong, nhưng tu vi cảnh giới của Hóa Thần sơ kỳ, Nguyên Anh đã đạt đến Hóa Thần đỉnh phong, chỉ cần cảnh giới theo sau, phá cảnh trở nên dễ như trở bàn tay.

- Tiên Hồn khôi phục, khiến Nguyên Anh viên mãn, không dùng đến một giáp (sáu mươi năm), đủ để thành tựu Hóa Thần đỉnh phong, vừa hay có thể theo kịp Bách Thần bảng chiến, xem ra đây là thiên ý.

Đáy lòng Từ Ngôn dấy lên sóng to gió lớn, trăm năm một lần Bách Thần bảng, đúng là nơi tốt để hắn báo thù.

Cảm thụ được Nguyên Anh viên mãn cùng Anh hỏa cường đại, Từ Ngôn dự định rèn sắt khi còn nóng, cũng tế luyện Giác Thạch Giáp thành linh bảo.

Tế ra bảo giáp, thôi động Anh hỏa.

Hỏa diễm rời khỏi Nguyên Anh, kim quang trên người Nguyên Anh tự nhiên mờ đi.

Đang lúc Từ Ngôn dự định luyện chế bảo giáp, hắn chợt phát hiện kim quang trên người Nguyên Anh mặc dù ảm đạm, chiến y nhìn như phản quang mà xuất hiện kia lại không có ảm đạm.

Chẳng những không có ảm đạm, ngược lại bên ngoài thân Nguyên Anh hiện ra một màu xanh cổ quái.
Bình Luận (0)
Comment