Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1617 - Chương 1617: Minh Sơn Thành

Chương 1617: Minh Sơn Thành Chương 1617: Minh Sơn ThànhChương 1617: Minh Sơn Thành

Ba năm qua đi, Viêm Ma động khác biệt lúc trước, không chỉ hoang vu hơn rất nhiều, trong lòng núi còn tản ra mùi huyết tinh nồng đậm.

Rơi vào ngoài động, Từ Ngôn vận chuyển kiếm nhãn nhìn một chút chỗ sâu động quật, khẽ nhíu mày, đi vào mấy bước.

Lòng núi mờ tối, khắp nơi đều có tàn chi đoạn cốt, núi đá băng lãnh cơ hồ bị nhuộm đỏ.

Đi đến cạnh một đầu Viêm Trùng thoi thóp, Từ Ngôn lật nhìn thân thể đầu ma binh một phen, phát hiện vết thương đều do bị gặm cắn.

Nhất là vết thương phía sau cổ nghiêm trọng nhất, mấy lỗ thủng xuyên qua đầu Viêm Trùng, xem qua chính là răng nanh xuyên qua, nói rõ đầu Viêm Trùng này là bị cắn chết.

- Ngoại địch xâm lấn, hẳn là Xích Viêm Ma một mạch, thế mà đánh vào tới, Mẫu thú đâu?

Từ Ngôn đi sâu vào trong, hang đá hắn trước kia ở lại vẫn còn, thế nhưng Mẫu thú nghỉ lại ở sâu trong lòng núi đã tung tích đều không còn.

- Chẳng lẽ bị Xích Viêm Ma một mạch bắt đi, thật sự là muốn chết!

Đi vào địa điểm Mẫu thú nghỉ lại, Từ Ngôn có thể nhìn thấy trên mặt đất đều là vết máu, khắp nơi xung quanh là đổ nát thê lương, Mẫu thú khổng lồ nhất định gặp phải cường địch cướp bóc, mà một phương cướp bóc có thể là Xích Viêm Ma một mạch.

Ở trong mắt Từ Ngôn, Ma tộc trong động Viêm Ma đều là tay chân miễn phí của hắn.

Khó được nhất là, còn có một đầu Mẫu thú Lục Viêm Ma có thể sinh sôi không ngừng, kể từ đó, hắn có thể điều động càng ngày càng nhiều Ma tộc.

Sau khi tiến giai Hóa Thần, Từ Ngôn trở về dự định tiếp thu những bộ hạ miễn phí này, không có nghĩ rằng ngay cả Mẫu thú đều bị bắt đi, sao hắn có thể không giận. - Thiên Lân nói qua, Xích Viêm Ma bắt đi Lục Viêm Ma, sẽ dùng để gây giống Xích Viêm Ma một mạch, như thế vừa hay, ngay cả Xích Viêm Ma một mạch cũng sẽ thuộc Về ta.

Từ Ngôn đứng trong động quật âm thầm nói nhỏ, trong ánh mắt nổi lên hàn quang lạnh lếo.

Hắn vốn là ác nhân, đối đãi tu sĩ Nhân tộc cũng sẽ không lưu thủ, làm sao lưu tình vơi Ma tộc.

Từ Ngôn trầm mặt đi ra lòng núi, lúc này có một chút Viêm Trùng Viêm Nga nhao nhao hội tụ từ trong rừng quanh khe núi, còn có mười mấy đầu Viêm Thứu vết thương chồng chất.

- Thành, ở hướng nào?

Không có để ý tới Viêm Trùng Viêm Nga cấp thấp, Từ Ngôn nhìn chằm chằm Viêm Thứu, hỏi.

Trong đó có một đầu Viêm Thứu thương thế hơi nhẹ lung lay cánh nhìn về phía phía đông nam, tựa như có thể nghe hiểu lời Từ Ngôn nói, mà ánh mắt linh động hơn đồng tộc khác rất nhiều.

- Mẫu thú, phải chăng bị Xích Viêm Ma bắt đi.

Từ Ngôn tập trung vào Viêm Thứu lắc lư cánh, hắn nhận ra đầu Viêm Thứu này chính là đầu giống như đang nghe theo phân phó trước đó đứng gần mình trước khi mình rời đi Viêm Ma động.

Đối phương lần này thế mà nhẹ gật đầu, đầu lâu đong đưa đồng thời há miệng phát ra một tiếng quái khiếu, giống như đang trả lời Từ Ngôn hỏi thăm, chỉ bất quá tiếng kêu lộ ra cực kỳ cổ quái, giống như hai loại tiếng bất đồng, một cao một thấp, một bén nhọn một trầm xuống.

Khi đầu Viêm Thứu này mở ra miệng rộng, lông mày Từ Ngôn khẽ động.

Hắn thấy được bên cạnh sau răng nanh hàm trên của Viêm Thứu thế mà mọc ra một cái đầu người. Đầu người này tuyệt không phải đồ ăn, mà là sinh trưởng ở trong miệng của đầu Viêm Thứu này, tựa như một loại tiến hóa không hoàn toàn, để đầu Viêm Thứu đặc thù này nhìn dở dở ương ương.

Trong miệng rộng của Viêm Thứu khác tuyệt đối không có đầu người, dị tượng như thế để Từ Ngôn đầu tiên sững sờ, tiếp theo hiểu ra.

Xem ra đầu Viêm Thứu này đã ăn đồ vật có thể Hóa Hình, chỉ là ăn không nhiều, có lẽ chỉ có gân một nửa thậm chí một góc, cho nên mới Hóa Hình một cái đầu lâu, địa phương khác trên người thì không có Hóa Hình.

- Đi trong thành.

Khi nói chuyện, Từ Ngôn nhảy lên phía sau đầu Viêm Thứu này, ra lệnh nó bay lên không, bay về hướng đông nam.

Mặc dù Giác Thạch Giáp khác biệt một năm trước, nhưng khí tức hỏa giác không đổi, bọn Ma tộc trong Viêm Ma động này đều có thể phân biệt ra được, Ma tử đã trở về, ai dám không nghe hiệu lệnh.

Nhất là Ma tử bây giờ cường đại hơn một năm trước rất nhiều, đã đạt đến trình độ Ma Quân.

Lấy tu vi cảnh giới Ma Quân, hiệu lệnh Viêm Thứu cảnh giới Ma Soái dễ như trở bàn tay, không bao lâu vỗ cánh bay xa, Viêm Thứu chở Ma tử đi đã biến mất ở giữa núi non hoang vu.

Đã muốn dung nhập Ma tộc, cần nhập gia tùy tục.

Có ma giác, lại thêm Viêm Thứu tọa ky, nhìn qua mới tính được là Ma tử chân chính, chỉ bất quá Viêm Thứu có cảnh giới quá thấp, đi trên đường Từ Ngôn thầm nghĩa sau này săn một đầu Ma Quân để cưỡi mới được.

Viêm Thứu có thể so với Đại Yêu, tốc độ phi hành không chậm.

Khí tức của đầu Viêm Thứu đã hóa hình cục bộ này đã đạt đến trình độ Ma Soái đỉnh phong, cùng loại Nguyên Anh đỉnh phong, hơn hai ngày thời gian đã bay đến hang ổ chân chính của Minh Viêm Ma một mạch. Viêm Thứu không cách nào mở miệng nói tiếng người, Từ Ngôn không chiếm được tin tức xác thực, hắn chỉ thấy được một dãy núi âm trầm, trụi lủi ngay cả một cọng cỏ mộc cũng không có.

Trên dãy núi trải dài tràn đầy vết rách, bên trong vết rách tĩnh mịch lờ mờ không nhìn thấy cuối cùng, từ chỗ cao nhìn lại, thật giống như trong phạm vi ngàn dặm của dãy núi bị một kích cường đại nện cho sụp đổ, vết rách đầy đất.

Nhìn thấy cảnh trí như thế, Từ Ngôn đang phi hành phía trên không dãy núi hơi sững sờ.

Hắn đã không phải lần đầu tiên cảm thấy bên trên mặt đất xuất hiện lực lượng không hiểu từ trên trời giáng xuống.

Hải uyên phía sau núi Lâm Uyên đảo là một chỗ, Kiếm Vương điện là một chỗ, tăng thêm dãy núi âm trầm chỗ này chính là ba địa điểm, Từ Ngôn đều sinh ra cảm giác có một cỗ lực lượng cường đại từ trên bầu trời rơi xuống ở ba địa điểm này.

- Hải uyên hình thành là do bị Hỗn Nguyên bình nện ra, Kiếm Vương điện cùng địa thế của nơi này lại vì sao mà có, trên trời đến cùng đến rơi xuống bao nhiêu dị bảo, chẳng lẽ lòng đất nơi này cũng có trọng bảo tồn tại?

Suy đoán thôi diễn, Từ Ngôn chợt phát hiện chỗ hang ổ của Minh Viêm Ma có khả năng cất giấu bảo vật.

Bên trong dãy núi xa xa, một thành trì cổ xưa đập vào mi mắt.

Nói là thành trì, thật ra không sai biệt nhiều thị trấn, ngay cả tường thành cũng không có, bốn phía lấy cọc gỗ cao lớn xúm lại, tạo thành chỗ cư trú trong núi rừng.

Đừng nhìn thành trấn tu kiến đơn giản, ốc xá bên trong cũng không phải ít, cũng có rất nhiều người đi đường, lấy hình người chiếm đa số, đúng là một trụ sở của Ma tộc Hóa Hình.

- Minh Sơn thành, xem ra nơi này có cái tên Minh Sơn cũng không tệ, vết rách khắp nơi trên đất tựa như Minh vực, không biết có cô hồn dã quỷ từ lòng đất leo ra hay không.

Kiếm mang bên trong mắt phải dần dần tán đi, không đợi đến thành trấn, Từ Ngôn đã biết tên của nơi này.

Cũng không phải hắn có năng lực dự báo, mà là cửa lớn của thành trấn có viết ba chữ to - thành Minh Sơn.

Chữ viết không tính sáng chói, cũng rất tinh tế, nhìn ra được Ma tộc viết ra ba chữ Minh Sơn thành nhất định biết chữ.

Vì tìm kiếm Mẫu thú biến mất, cũng vì biết rõ bọn nguyên do Ma tộc này có thể Hóa Hình khi đến cảnh giới Ma Soái, càng hiểu hơn một phen chân tướng của Ma tộc, Từ Ngôn một người tiếp cận Minh Sơn thành.

Cái tên Minh Sơn âm trầm kiểu này, chắc hẳn là dùng máu và lửa kiến tạo ra.

Theo càng ngày càng gần, Từ Ngôn thấy được từng mảnh từng mảnh hài cốt trắng hếu lát thành mặt đất, có xương cốt không chìm hết xuống đất, hòa thành một thể cùng đá núi, cũng có xương cốt vỡ vụn trên mặt đất, nhìn giống như nham thạch hoàn toàn trắng xóa.

Xương vỡ, cơ hồ trải rộng dãy núi.

Càng đến gần Minh Sơn thành, xương trắng càng nhiều, đến biên giới thành trì, đã là đầy đất sâm bạch, nhìn thấy mà giật mình.

Đó là hài cốt để lại sau vô số lần chinh chiến, có thể đoán được, toà thành trì không tính to lớn này căn bản chính là một nơi chôn xương, đếm mãi không hết Ma tộc táng thân tại đây.

Ngay cả Từ Ngôn là tu sĩ thân kinh bách chiến, trông thấy xương trắng khắp núi cũng không khỏi âm thầm kinh hãi.

- Xích Viêm Ma cùng Lục Viêm Ma thế mà đấu đến loại tình trạng này, thôn phệ cùng giết chóc quả nhiên là thói quen của Bắc Châu vực.

Mang theo một thân khí tức Ma tộc, Từ Ngôn tiếp cận Minh Sơn thành, không đợi đến thành trấn, bỗng nhiên lông mày khẽ động.

- Dạ Nhãn, tại sao lại xuất hiện dị động...

Nguyên do để Từ Ngôn kinh hãi cũng không phải Ma tộc trong Minh Sơn thành, mà là Dạ Nhãn trong Thiên Cơ phủ. Theo tiếp cận Minh Sơn, linh bảo Dạ Nhãn đạt được ở bên trong Cửu Anh thần hỏa đỉnh thế mà tự hành chuyển động.
Bình Luận (0)
Comment