Chương 1654: Hỏa diễm Lưu Tinh
Chương 1654: Hỏa diễm Lưu TinhChương 1654: Hỏa diễm Lưu Tinh
Trong phòng lớn thô ráp, treo trọn vẹn trên trăm kiện vũ khí.
Đừng nhìn phòng thô ráp, những vũ khí này quyết không thô ráp, đao kiếm sắc bén, trường mâu sắc bén, bên trên mỗi một kiện vũ khí đều lóe ra một tầng ánh lửa ảm đạm, biểu thị tuyệt không phải phàm vật.
Chủng loại vũ khí không ít, cùng loại vũ khí của Nhân tộc, khác biệt chính là phần lớn vũ khí nơi này mười phần khổng lồ, đều thuộc dạng trọng đao trọng kiếm.
Nhất là một kiện vũ khí treo ở nóc nhà, không chỉ có đặc thù, còn lộ ra cực kỳ dị loại, đúng là một sợi dây xích hai đầu buộc lưu tỉnh chùy.
Đầu chùy còn lớn hơn cối xay, có hỏa diễm thiêu đốt, mơ hồ có thể nhìn thấy trong ngọn lửa có từng cây gai nhọn đâm ra, giống như hai ngọn đèn sáng, chiếu sáng phòng lớn sáng như ban ngày, lại tựa như hung khí chinh chiến, có thể Hoành Tảo Thiên Quân.
- Cái chùy này không tệ, bán thế nào.
Từ Ngôn đánh giá nửa ngày, cuối cùng đem ánh mắt rơi vào dây xích song đầu chùy bên trên nóc nhà, thuận xiềng xích lại nhìn về phía hai bên nóc nhà, có thể phát hiện địa phương treo chùy dây xích đã hơi sụp đổ, giống như treo vật quá nặng.
Đừng nhìn căn phòng lớn này dùng gỗ chế thành, nhưng là gỗ lại tương liên cùng nhánh Bàn Thiên, có thể nói nhà gỗ chính là bản thể nhánh Bàn Thiên xây thành, vô cùng cứng cỏi, có thể để cho nhà gỗ xuất hiện sụp đổ, không thể coi thường được trọng lượng của chùy dây xích.
- Không bán!
Lão Xích Liệt đang chế tạo binh khí cũng không ngẩng đầu, dứt khoát nói.
Nhìn ra đối phương còn đang ảo não vì vừa rồi chuyện, Từ Ngôn cười ha ha, hỏi:
- Có thể thỉnh giáo, thế gian loại dị bảo nào sắc bén nhất.
- Đao và kiếm đều sắc bén vô song, lại không gọi được vũ khí sắc bén nhất, sắc bén chân chính nhất là mâu! Mũi nhọn của đao kiếm quá dài, mà mâu, chỉ có một chút phong mang, lại có thể xuyên qua trọng giáp!
Hỏa diễm cự hán vung vẩy thiết chùy dừng động tác trong tay một chút, nhưng vẫn không ngẩng đầu như cũ, tiếp tục đập vào kiếm phôi của hắn.
- Lại thỉnh giáo, loại nào dị bảo uy lực lớn nhất thế gian.
Từ Ngôn tâm bình khí hòa tiếp tục đặt câu hỏi.
- Linh Bảo, Linh Bảo của Nhân tộc có thể xưng uy lực kinh thiên, tự nhiên uy lực lớn nhất.
Lão Xích Liệt lần này không có dừng lại, mà thuận miệng nói.
- Nguyên lai lão Xích Liệt đại danh đỉnh đỉnh chỉ có chút kiến thức như thế, thế mà cho rằng uy lực của linh bảo mạnh nhất trên thế gian, thật làm cho người ta thất vọng.
Ngữ khí Từ Ngôn tràn đầy tiếc nuối, không còn nhiều nhìn, xoay người rời đi.
- Phía trên Linh Bảo, hoàn toàn chính xác còn có trọng bảo.
Lão Xích Liệt có chút ngẩn người, đại chùy đang giơ lên bị hắn treo giữa không trung, si ngốc nỉ non nói:
- Linh bảo, thiên linh bảo, trên đó còn có Hỗn Thiên, Hỗn Thiên Linh Bảo, mới là thứ sắc bén nhất, uy lực lớn nhất thiên hạ, nếu có thể tự tay sờ được Hỗn Thiên Linh Bảo, để cho ta kiến thức được Hỗn Thiên Linh Bảo chân chính, chết cũng không hối tiếc...
Thân là đại tượng, vô luận Nhân tộc vẫn là Ma tộc, đều có một loại giống nhau chấp niệm, đó chính là chế tạo ra thế gian sắc bén nhất vũ khí, chế tạo ra thế gian uy lực lớn nhất dị bảo.
Trong mắt đại tượng chính thức của Ma tộc, Hỗn Thiên Linh Bảo là thánh vật bọn hắn tha thiết ước mơ, nếu như có thể tận mắt nhìn thấy, trả bất cứ giá nào đều được.
- Muốn kiến thức, ta có thể để ngươi kiến thức đến vật liệu sắc bén nhất thế gian.
Từ Ngôn quay người lại, khóe miệng bên trên mặt nạ lộ ra nụ cười quỷ quyệt khó hiểu. - Ngươi có Hỗn Thiên Linh Bảo! Lấy ra ta nhìn!
Lão Xích Liệt bỗng nhiên trợn hai mắt lên, leng keng một tiếng thiết chùy rơi xuống đất, mở to hai mắt nhìn chằm chằm thân ảnh đối diện.
- Dùng vũ khí này để trao đổi.
Từ Ngôn nói xong, chỉ chỉ chùy dây xích treo ở xà ngang trên đỉnh đầu.
- Đi! Lấy ra đi! Để cho lão Xích Liệt ta mở mang tầm mắt, như thế nào là Hỗn Thiên Linh Bảo.
- Đưa tay.
Từ Ngôn nhàn nhạt nói một câu, đối phương vội vàng giơ ra hai bàn tay đang thiêu đốt hỏa diễm, sợ đả thương Hỗn Thiên Linh Bảo, lão Xích Liệt lại dập tắt hỏa diễm trên tay, hiện ra một đôi tay gầy quộc, thậm chí trên tay có chút run rẩy hiện ra.
Hai tay run rẩy chờ đợi hồi lâu, lòng bàn tay vẫn như cũ rỗng tuếch, Từ Ngôn không có xuất ra bất kỳ vật gì, mà chắp tay sau lưng đứng tại chỗ.
Qua nửa ngày, lão Xích Liệt dần dần thanh tỉnh lại, hồ nghi nói:
- Hỗn Thiên Linh Bảo đâu, ngươi gạt ta?
- Ta chưa từng nói qua ta có Hỗn Thiên Linh Bảo, càng không lừa ngươi, ta để ngươi kiến thức là vật liệu sắc bén nhất thế gian này, sắc hơn cả lưỡi mâu, mạnh mẽ hơn cả Hỗn Thiên Linh Bảo, vật liệu này đang ở trên tay ngươi, ta có thể trông thấy bọn chúng đang trượt xuống bên trong khe hở của từng ngón tay của ngươi.
Từ Ngôn nhàn nhạt cười nói:
- Đó chính là thời gian, thời gian sắc bén có thể biến mỹ nhân đẹp nhất thành lão ẩu, có thể biến đế vương cao cao tại thượng thành xương trắng trong phần mộ, có thể biến chí cường thế gian thành một đoạn truyền thuyết, có thể làm cho vị đại tượng Ma Quân đại danh đỉnh đỉnh là ngươi biến thành dần dần già đi, trở nên vô cùng suy yếu.
- Ta không có già!!!
Lão Xích Liệt gầm thét, toàn thân bốc lên hỏa diễm, khí thế mặc dù kinh người, đáng tiếc bạo khởi ra uy áp xa xa không có cường đại như Ma Quân. - Ta không có già...
Lảo đảo lui về phía sau hai bước, lão Xích Liệt hết sức rõ ràng khí tức của mình chỉ có thể đạt tới trình độ Ma Soái đỉnh phong, mặc dù hắn không muốn thừa nhận, nhưng già đi đã thành tất nhiên.
- Ngươi nói đúng, thứ sắc bén nhất, uy lực lớn nhất trong thiên hạ không phải Hỗn Thiên Linh Bảo, mà là sức mạnh của tháng năm, không ai có thể chống đỡ.
Ngắn ngủi kinh ngạc làm cho vị đại tượng năm đó giống như nhớ lại vinh quang lúc mình đứng trên đỉnh phong, thời khắc tỉnh mộng, chỉ còn lại thổn thức cảm khái.
Năng nề thở dài, lão Xích Liệt nhìn về phía Từ Ngôn, trâm giọng nói:
- Ngươi để cho ta thấy được lực lượng vượt qua Hỗn Thiên Linh Bảo, vũ khí này thuộc về ngươi.
Rầm rầm một hồi tiếng khóa sắt vang động, lão Xích Liệt vô xuống xích sắt trên nóc nhà vứt cho Từ Ngôn, nói:
- Nó gọi Hỏa diễm Lưu Tinh, ma khí ta chế tạo lúc toàn thịnh, uy lực mặc dù không bằng linh bảo của Nhân tộc, lại bằng được pháp bảo cực phẩm, chỉ cần khí lực đủ lớn, thậm chí bộc phát ra uy năng vượt qua pháp bảo cực phẩm, vũ khí này nặng đến hai mươi vạn cân, mỗi một đầu búa nặng mười vạn cân, Ma Quân bình thường đều chưa hẳn múa động, có ưu thế tuyệt đối khi đối đầu với pháp bảo của Nhân tộc.
- Hỏa diễm Lưu Tỉnh, tên rất hay.
Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, dò cánh tay ra bịch một tiếng bắt lấy xiềng xích, rầm rầm một trận giòn vang thế mà vây nó ở quanh người.
Áo khoác ngắn tay, khóa sắt mỏng, dậm chân khom lưng, trong tiếng quát khẽ, xương cốt toàn thân Từ Ngôn phát ra từng tiếng trầm đục, chỗ vai nổi gân xanh, cơ bắp tràn đầy, lần nữa quát to, hai viên hỏa diễm cự chùy to bằng cái thớt trực tiếp bị kéo xuống.
HôI!!
Không đợi hỏa diễm cự chùy rơi xuống đất, quả thực bay múa lên, lấy La Hán thân cùng Kim Cương cốt hai loại kỳ công làm cơ sở, Từ Ngôn vận dụng toàn lực tạo ra lực đạo đủ để tiếp cận hai mươi vạn cân, thế mà múa được Hỏa diễm Lưu Tinh vô cùng nặng này như bay.
Tiếng gió thổi vù vù xuất hiện trong phòng lớn, hỏa diễm bên trên cự chùy sáng tối chập chờn, giống như hai viên hỏa cầu đang không ngừng tung bay trong phòng lớn.
- Lực lượng nhục thân hai mươi vạn cân, tuyệt không phải Ma Quân bình thường, chỉ có Ma tử mới có thể làm được...
Lão Xích Liệt há to miệng, kinh ngạc không thôi, mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi, hắn không nghĩ tới đối phương thật có thể dẫn động được vũ khí trân quý này.
Mặc dù già nua, dù sao cũng là cường giả Ma Quân, tâm trí không thấp, như thế nào chỉ bằng câu thời gian là vũ khí sắc bén nhất lại đưa vật mình trân quý nhất ra ngoài, lão Xích Liệt vốn muốn cho đối phương biết khó mà lui, chưa từng nghĩ người ta thật sự cầm đi.
Ảo não chỉ có ngắn ngủi một lát liền biến thành cười to cởi mở, Hỏa Tu La già nua cười ha ha nói:
- Khó được có người có thể xứng với Hỏa diễm Lưu Tinh, bao nhiêu năm không có cười qua thống khoái như vậy, xin hỏi các hạ đến từ nơi nào, tôn tính đại danh.
Âm ầm hai tiếng, dừng lại hai viên cự chùy đang bay múa hắc hắc nổi gió, mặt đất lập tức nhiều hơn hai cái hố to, Từ Ngôn cười ha ha một tiếng, ngẩng đầu nói:
- Quỷ Diện, Ma tử Quỷ Diện, ta đến từ Viêm Ma động Minh Sơn thành, ngươi cũng có thể gọi ta là Minh Sơn Quỷ Diện.