Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1671 - Chương 1671: Tế Điện Bắt Đầu.

Chương 1671: Tế Điện Bắt Đầu. Chương 1671: Tế Điện Bắt Đầu.Chương 1671: Tế Điện Bắt Đầu.

Sau khi rời khỏi đại điện, ngoại trừ Từ Ngôn cùng Tuyết Cô Tình ra, còn có Thân Đồ Băng Yểm, Ngân Lân, Vạn Ma Nhất, Tu Ma cùng Thiên Câu.

Không chỉ có Sáu đại Ma tử, các Ma tử còn lại cùng Ma Quân nhao nhao đi theo ra ngoài, trong đại điện người đi nhà trống.

So với Ma Hoa điện tế điện, rượu có mạnh đến đâu đều chênh lệch quá xa, thường ngày là một vị Ma tử chết trong Ma Hoa điện, hôm nay có thể nhìn thấy hai Ma tử cùng chết trong Ma Hoa điện, đây mới gọi là chuyện mới mẻ.

Biết Thân Đồ Băng Yểm nhất định phải tận mắt thấy Tuyết Cô Tình đi vào Ma Hoa điện mới bằng lòng bỏ qua, Từ Ngôn ở trong lòng thầm mắng một tiếng, những lão hồ ly này không có ý định buông tha cho Tuyết Cô Tình.

Một nhóm mấy trăm người đi vào một đại điện cổ quái nhất ở trung tâm Ma Đế thành.

Ma Hoa điện, điện như cái tên, tựa như một đóa đóa hoa to lớn dựng đứng ở vị trí trung tâm nhất đỉnh tán cây thần, đóa hoa cũng không phải tư thái mở ra, mà là khép lại lấy cánh hoa.

Mỗi một cánh hoa đều là một mặt tường lớn, xúm lại thành tròn, đỉnh cánh hoa có từng trận sương mù đang di động, mỗi khi có sương mù xuất hiện, hoa lớn đều sẽ nhúc nhích một chút, tựa như một đan đỉnh quái dị, lại giống như miệng lớn đang nhai nuốt huyết thực.

Hoa lớn âm trầm, nguyên lai chính là Ma Hoa điện, đây căn bản không phải một ngôi đại điện, mà là bụng của một đóa Ma hoa.

Cánh hoa Ma hoa có khe hở, có một chỗ khe hở có thể chứa người thông qua, có thể đi vào bụng hoa.

Đứng vững ở trước mặt Ma Hoa điện, ánh mắt Tuyết Cô Tình lắc lư một cái, lần nữa nhìn Ma tử Quỷ Diện bên người một chút, Từ Ngôn thì vẫn lộ ra mỉm cười hòa ái.

- Yên tâm đi, tế điện mà thôi, không có gì phải sợ. Ngữ khí Từ Ngôn giống như đang lừa gạt hài đồng, nghe được để trong lòng người †a an nhàn.

- Hi vọng như thế.

Tuyết Cô Tình thu hồi một phần nghi hoặc sau cùng, chẳng biết tại sao, nàng có mấy phần lòng tin dành cho Từ Ngôn, có lẽ lần này tiến vê Ma Hoa điện thật có thể bình yên mà về.

Soạt, soạt.

Tiếng khóa sắt đang bị kéo lê trên mặt đất vang lên cùng với tiếng vó ngựa nặng nề xuất hiện, tướng quân tuần thành vừa mới đi qua Ma Hoa điện, quái mã cao lớn bị chủ nhân khống chế hạ dần dần ngừng lại, mắt ngựa lấp lóe u quang giống như quỷ hỏa.

- Thân Đồ Thiết Tâm...

Ánh mắt Thân Đồ Băng Yểm trở nên âm trầm xuống, hắn là Sáu đại Ma tử cao quý, cơ hồ có thể xưng là chủ nhân của Bắc Châu vực, lại có hai người không cách nào khống chế, là chân chính không cách nào khống chế.

Một người là Tuyết Cô Tình, một người khác chính là vị Thân Đồ Thiết Tâm lạnh như băng này.

Ky sĩ bên trên quái mã nhìn Ma tử cùng Ma Quân xung quanh một phen, cuối cùng đem ánh mắt rơi vào trên người Từ Ngôn cùng Tuyết Cô Tình.

Gặp ánh mắt Thân Đồ Thiết Tâm trông lại, Tuyết Cô Tình không tự chủ được nhéo nhéo tay phải, giống như muốn nắm lên thứ gì, tiếp đó lại buông lỏng xuống.

Soạt, soạt.

Ở trước mặt vô số cường giả Ma tộc, quái mã cao lớn tiếp tục tiến lên, phần phật một tiếng đám người nhường ra con đường, không ai dám can đảm ngăn cản vị tướng quân tuần thành này, ngay cả Thân Đồ Băng Yểm cũng giống vậy.

Nhìn qua quái mã cùng đi xa ky sĩ, Thân Đồ Băng Yểm cắn răng.

Hắn không thích đồ vật hay người mà mình không cách nào nắm giữ, hết lần này tới lần khác Thân Đồ Thiết Tâm tồn tại, để hắn cảm thấy bất an, tựa như một vị vương giả trong hoàng cung, từ đầu đến cuối tồn tại một dã thú cường đại lại không cách nào khống chế.

Cho dù đầu dã thú này chưa từng ăn người, mà lại phụ trách thủ hộ, nhưng Thân Đồ Băng Yểm lại biết, chỗ Thân Đồ Thiết Tâm bảo vệ không phải hắn, mà là tòa thành này.

Ma Đế thành...

Đợi Thân Đồ Thiết Tâm cưỡi quái mã đi xa, chư vị Ma tử cùng Ma Quân trước Ma Hoa điện mới hòa hoãn mấy phần.

- Tuyết Cô Tình, hi vọng ngươi tế điện, có thể đổi lấy di chiếu của tứ Vương, đi thôi, chúng ta chờ ngươi ở ngoài.

Ngữ khí Thân Đồ Băng Yểm không còn băng lãnh, mà tràn đầy hòa ái, thậm chí là một loại chờ mong.

Chỉ cần có di chiếu tứ Vương - loại lí do thoái thác này, Ma Hoa điện chính là vũ khí tốt nhất của Thân Đồ Băng Yểm hắn, hôm nay hắn muốn dùng vũ khí đặc thù này tru sát Tuyết Cô Tình.

- Di chiếu của tứ Vương... Thật sự là nơi tốt.

Từ Ngôn ở trong lòng lẩm bẩm:

- Chỉ cần di chiếu của tứ Vương một ngày không ra, Thân Đồ Băng Yểm có thể nhờ vào đó lừa giết đối lập, gia hỏa tàn nhẫn, quả nhiên là Ma tử.

Suy nghĩ di chiếu của tứ Vương, Từ Ngôn không khỏi khẽ nhíu mày.

Hắn cũng muốn nhìn một chút tứ đại Ma Vương tập kích bất ngờ Đạo phủ tại năm trăm năm trước có lưu lại di chiếu gì.

- Thân Đồ Băng Yểm, ngươi nhớ kỹ.

- Quân, vương, đế, không giống nhau, chênh lệch quá lớn, muốn xưng đế, ít nhất phải có cảnh giới Ma Vương.

Đứng ở dưới cổng Ma Hoa điện, Tuyết Cô Tình bỗng nhiên mỉm cười, ý cười rất đẹp, lại kèm theo một phần quỷ quyệt, nói: - Mà ngươi, chỉ là Ma Quân.

Một câu Ma Quân, giống như một thanh đao nhọn đâm vào trái tim Thân Đồ Băng Yểm.

Phía dưới Ma Đế là Ma Vương, phía dưới Ma Vương mới là Ma Quân, Thân Đồ Băng Yểm sớm có tâm xưng đế, nhưng không có cảnh giới xưng đế.

Ma Quân đỉnh phong đều là Ma Quân, tuy nói chỉ thiếu chút nữa đã đến Ma Vương, một bước này lại khó hơn lên trời.

- Tế điện... Bắt đầu!

Đang chờ mong Tuyết Cô Tình đi vào, Thân Đồ Băng Yểm trầm giọng quát, các lộ Ma tử cùng Ma Quân mà hắn mượn hơi cũng cùng nhau hô to, nghe giống như nghi thức tế điện, cùng là một loại thúc giục.

Thúc giục Tuyết Cô Tình đi vào Ma Hoa điện, đi vào tử địa chân chính.

- Đưa đầu một đao, rụt đầu vẫn là một đao, đi thôi.

Từ Ngôn thì thâm xong nhanh chân đi tiến vào cánh hoa Ma Hoa điện, ánh mắt Tuyết Cô Tình hiện ra một cỗ hiếu kì, theo sát đi vào.

- Đại nhân!

Hỏa Tu La cùng Ám Tu Luyện cùng nhau quát khẽ, bên trong tiếng hô mang theo lo lắng.

Bước chân Tuyết Cô Tình không ngừng, đầu cũng không quay lại, một bước tiến vào bên trong Ma hoa, không thấy tung tích.

Soạt một tiếng, khe hở của cánh hoa nhanh chóng bị đóng lại sau khi hai người thông qua, toàn bộ hoa lớn lắc lư một cái, đỉnh phun ra một mảnh sương mù, sương mù đen nhánh, giống như hơi thở của hung thú.

- Đại nhân cẩn thận! Đại nhân!

Trong mắt Lão Ngân Hoàn nước mắt nóng hổi dặn dò, lại không giúp được gì, ai bảo Ma tử nhà mình thích Tuyết Cô Tình, không để ý khuyên can cũng muốn bồi tiếp người ta mạo hiểm. - Hắn sẽ cẩn thận, không cẩn thận cũng không được, bất quá cẩn thận hơn cũng không ra được, lão Ngân Hoàn, Minh Viêm Ma một mạch lại thuộc về hai chúng ta thống trị, món nợ ngươi ma hóa Ma Quân Xích Viêm Ma của ta, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ thanh toán!

Kim Hỏa nhìn thấy Từ Ngôn đi vào Ma Hoa điện, tảng đá lớn trong lòng rốt cục rơi xuống đất, hung tợn thấp giọng nói với Ngân Hoàn.

- Ma tử đại nhân không sao đâu, nhất định sẽ bình yên trở về! Kim Hỏa ngươi lòng lang dạ thú chờ Ma tử trở về nhất định sẽ giáo huấn tiểu nhân ngươi!

Lão Ngân Hoàn cả giận nói.

- Tốt, chỉ cần hắn có thể còn sống ra, hắc hắc, Ma Hoa điện cũng dám tiến vào, Quỷ Diện, ngươi thật sự là muốn chết, hắc hắc.

Kim Hỏa lúc này đắc ý không thôi, chỉ cần Quỷ Diện bị Ma hoa nuốt giết, một lão Ngân Hoàn hắn cũng không sợ.

Dưới hoa lớn, Sáu đại Ma tử chỉ còn lại năm vị.

- Từ đó, Vạn Táng Lĩnh chỉ còn một vị Ma tử, chính là Vạn Ma Nhất ta.

Khóe miệng Vạn Ma Nhất mang theo ý cười lạnh.

- Không nghĩ tới Tuyết Cô Tình đần như vậy, thế mà thật đi Ma Hoa điện.

Tiếng Tu Ma có chút không hiểu.

- Nhờ có vị Ma tử Quỷ Diện kia, nếu không phải hắn, chỉ sợ Tuyết Cô Tình sẽ không đi Ma Hoa điện, dù sao một người đi nguy hiểm, hai người có lẽ có thể chiếu cố lẫn nhau, đáng tiếc, ánh mắt nàng không tốt, xem lầm người, khí lực Quỷ Diện kia không nhỏ, nhưng chỉ là hạng người lỗ mãng, có mỗi man lực mà thôi.

Thiên Câu hừ một tiếng, rất khinh thường Từ Ngôn.

- Tuyết La Sát không nên nhận mệnh như thế, nàng nhất định có chuẩn bị ở sau, đến cùng là cái gì đây, chẳng lẽ lại là Ma tử Quỷ Diện kia?

Tiếng Ngân Lân vẫn như cũ ôn nhu, chỉ là bên trong phần ôn nhu này mang theo lạnh lẽo không nói được.
Bình Luận (0)
Comment