Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1672 - Chương 1672: Từ Tam

Chương 1672: Từ Tam Chương 1672: Từ TamChương 1672: Từ Tam

Chỗ gần Ma hoa, bên ngoài đại điện, năm vị Ma tử mạnh nhất Bắc Châu vực hội tụ một đường, hôm nay qua đi, thanh danh Sáu đại Ma tử nên sửa lại đổi thành ngũ đại Ma tử.

Từ khi Tuyết Cô Tình rảo bước tiến vào Ma Hoa điện, sắc mặt Thân Đồ Băng Yểm lúc này mới hòa hoãn, hắn nhìn một chút bốn vị Ma tử bên người, mỉm cười đắc ý.

- Hi vọng Thống lĩnh quân cận vệ đại nhân có thể không phụ sự mong đợi của mọi người, lấy về di chiếu của tứ Vương, tránh khỏi người ngoài luôn nói Ma tộc chúng ta là năm bè bảy mảng, Bắc Châu nhiều năm vô chủ, tòa thành này, cũng rỗng thật lâu rồi.

Nụ cười trên mặt Thân Đồ Băng Yểm mặc dù ôn hòa, ngữ khí cảm khái nghe qua lại quỷ dị đầy cõi lòng.

- Đúng vậy, Ma Đế thành cũng nên xuất hiện chủ nhân, Băng Yểm đại nhân chính là lựa chọn tốt nhất.

Thiên Câu đi đầu mở miệng, tiếng rất to.

- Ma Đế thành tự nhiên lưu cho hậu duệ của Ma Đế, Băng Yểm đại nhân có được huyết mạch của Ma Đế, ngươi không làm thành chủ, còn có người nào tư cách ngồi đây.

Tu Ma càng trực tiếp, ủng lập Thân Đồ Băng Yểm làm đế.

- Băng Yểm đại nhân thống ngự Bắc Châu vực, thực chí danh quy, không ai sẽ không đồng ý.

Vạn Ma Nhất sớm đứng ở một bên Đồ Băng Yểm, lúc này tự nhiên muốn tỏ một chút trung tâm.

- Nếu đại nhân là đế, một mạch Thiên Lân bộ nghe theo Băng Yểm đại nhân điều khiển.

Tiếng Ngân Lân ôn nhu nói.

- Ý tốt của chư vị, Thân Đồ Băng Yểm ta tâm lĩnh, cho dù muốn xưng đế, cũng phải chờ Tuyết La Sát ra, nếu như di chiếu của tứ Vương lưu lại phân phó, vậy thì phải nghe theo di chiếu hiệu lệnh mới được.

Thân Đồ Băng Yểm mỉm cười khoát tay áo, hắn không phải đang kéo dài thời gian, mà đang chờ đợi tin chết của Tuyết Cô Tình, chỉ cần vị Thống lĩnh quân cận vệ kia vừa chết, Thân Đồ Băng Yểm có thể tự phong Ma Đế.

Thân Đồ Băng Yểm kiêng kị không phải Tuyết Cô Tình người này, mà là quyền lợi cùng thân phận trong tay đối phương, không có Thống lĩnh quân cận vệ thần phục, Thân Đồ Băng Yểm không cách nào danh chính ngôn thuận thống ngự Bắc Châu vực.

- Tuyết Cô Tình chết chắc, trừ đi nàng, chỉ còn lại một Thân Đồ Thiết Tâm không cách nào khống chế.

Thân Đồ Băng Yểm một bên mỉm cười một bên ở trong lòng thầm nói:

- Bất quá không sao, Thân Đồ Thiết Tâm bảo vệ là tòa thành này, chỉ cần không đi chọc hắn, hắn sẽ không can dự ta thống ngự Ma tộc, đã nhiều năm trôi qua, chỉ sợ ngay cả mình chủ nhân mình là ai tên kia đầu không nhớ được, tuần thành ngàn năm, hắn hẳn là không còn thừa bao nhiêu khí lực.

Thân Đồ Băng Yểm đang suy tư tình cảnh khi mình xưng đế, cùng Ma tử các phương trung tâm, mà bên trong Ma Hoa điện, Tuyết Cô Tình lại đang suy tư gia hỏa nhất định phải theo nàng cùng đường, đến tột cùng có biện pháp nào có thể hóa giải nguy cơ lần này.

Đi vào cánh hoa đại môn, vào mắt không phải bụng hoa, mà là thông đạo hành lang.

Thông đạo có hình khuyên, hai bên là cánh hoa tường cao, đỉnh đầu tung xuống ánh nắng bị cánh hoa xung quanh chiếu rọi thành đỏ thắm, mỗi khi đi ra một bước đều có thể cảm nhận được dưới chân mềm mại, giống như giẫm trên bãi cỏ.

Đi vào Ma Hoa điện quỷ dị, Từ Ngôn từ đầu đến cuối một câu không không nói, cắm đầu hành tẩu, bước chân chậm chạp mà nặng nề.

Tuyết Cô Tình ở một bên hẳn là tới qua nơi này, không quá để ý hoàn cảnh xung quanh, ngược lại từ đầu đến cuối nhìn Từ Ngôn. - Từ Trúc Cơ đến Hóa Thần, chỉ vài chục năm, ngươi như thế nào làm được đây.

Tiếng Tuyết Cô Tình mang theo một phần hiếu kì vang lên.

Từ Ngôn giống như không nghe thấy lại đi ra vài chục bước mới ngừng lại, kinh ngạc nhìn về phía đối phương, nói:

- Ai từ Trúc Cơ đến Hóa Thần chỉ dùng vài chục năm? Tu sĩ Nhân tộc có lợi hại như vậy?

- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, nơi này có kết giới cường đại tồn tại, người bên ngoài cảm giác không đến thân ảnh của chúng ta, cũng không nghe thấy tiếng của chúng ta, ngươi có thể nói lời nói thật.

Tuyết Cô Tình có chút ngẩng đầu, nhìn chằm chằm đối phương.

- Tốt, Tuyết đại nhân đã muốn nghe lời nói thật, vậy ta sẽ ăn ngay nói thật, thật ra ta vừa rồi thật sự đối với ngươi là vừa thấy đã yêu, bất quá ta hiện tại có chút hối hận, ngươi nhìn chúng ta có phải tìm đường lui trước chạy đi hay không, mới hảo hảo suy nghĩ một chút vấn đề tình cảm giữa chúng ta?

Từ Ngôn rất chăm chú giải đáp, Tuyết Cô Tình đầu tiên ngẩn người, sau đó phù một tiếng bật cười.

Nhất tiếu bách mị sinh.

Không ai thấy qua Tuyết La Sát của Bắc Châu cười ra tiếng, còn đang ở trong nơi hiểm địa như Ma Hoa điện này, chỉ là tươi cười trên nét mặt chớp mắt mà qua, trong chớp mắt vị Thống lĩnh quân cận vệ này lại khôi phục bộ dáng không chút biểu tình.

- Chuyện cười của ngươi, tuyệt không buồn cười. Đừng chơi trò giả ra bí hiểm, cái tên ngươi năm đó lưu ở Tuyết quốc chắc chắn là giả, Từ Tam, ngươi đến tột cùng là ai, vì sao lẫn vào Bắc Châu Ma vực.

Tuyết Cô Tình lạnh lùng chất vấn, chẳng lẽ vị quốc chủ Tuyết quốc này còn nhớ rõ giải thi đấu băng điêu năm đó.

Từ Ngôn lúc ở Tuyết quốc đề tên đích thật là tên giả Từ Tam, tên của Phí Tài thì bị đổi thành Tổn. - Không buồn cười, quốc chủ đại nhân vì cái gì lại cười.

Từ Ngôn khẽ cười nói, nụ cười trên mặt đầy chất phác.

- Không nói lai lịch của ngươi cũng được, chỉ cần phái người đi Tây Châu vực tìm hiểu một phen cũng sẽ biết ngươi không phải là tu sĩ không có tiếng tăm gì.

Ngữ khí Tuyết Cô Tình đều lộ ra vẻ mọi chuyện ở trong lòng bàn tay, nói:

- Tay cầm của ngươi đã rơi vào trong tay ta, sau này ngươi phải nghe theo ta điều khiển, nếu không, ngươi hẳn phải biết kết cục khi một Ma tộc bị Nhân tộc Tu Tiên Giới bắt được chứ, chính là kết cục của ngươi ở Bắc Châu Ma vực.

- Quốc chủ nói lời này, chúng ta bây giờ là người một nhà, nói thế nào ra thành hai nhà?

Từ Ngôn rất chăm chú giang hai cánh tay, nói:

- Ngươi xem một chút, ta thế nhưng là Ma tộc thuần túy, ta đã bị ma hóa rất hoàn toàn, ngay cả tâm đều bốc lên ma khí, mà lại gần đây ta trở nên càng hung tàn, luôn yêu thích uống máu, ăn thịt sống!

Rống rống.

Nghe tiếng rống cổ quái của Từ Ngôn, Tuyết Cô Tình mỉm cười thản nhiên nói:

- Yêu tộc cũng thích uống máu ăn thịt sống, ngươi đã là tu sĩ Nhân tộc ma hóa, như thế nào lại thành Ma tử một mạch của Minh Viêm Ma, ngươi hẳn phải biết, huyết mạch của Ma tử nhất định thuần khiết, đầu Ma Quân mẫu thú kia là như thế nào sinh ra ngươi, một vị Nhân tộc Ma tử đây.

Nói đến Nhân tộc Ma tử, khóe mắt Từ Ngôn co lại. Lần này, lỗ thủng về mặt thân phận xem ra làm sao cũng lấp không lên được, trừ phi giết chết Tuyết Cô Tình, nếu không điểm yếu của Từ Ngôn tất sẽ bị người ta giữ trong tay.

- Tốt, quốc chủ đại nhân đã hiếu kỳ với lai lịch của ta như vậy, nói cho ngươi lai lịch của ta cũng không sao, bất quá trước đó, chúng ta phải chăng nên thẳng thắn mà đối đãi.

Từ Ngôn giang tay ra, làm ra một bộ dáng khó xử. - Thẳng thắn mà đối đãi? Tu sĩ ngươi thật thú vị, mình thành tù nhân, còn dám cùng ta bàn điều kiện.

Tuyết Cô Tình lạnh lùng nói:

- Tự mình hiểu lấy bốn chữ này, Nhân tộc các ngươi không phải rõ ràng nhất à, tình cảnh ngươi bây giờ rất nguy hiểm, chỉ cần ta hô một câu đã có thể vạch trần thân phận của ngươi, một tân tấn Ma Quân, chỉ có tu vi Hóa Thần sơ kỳ mà thôi, bên trong Ma Đế thành, ngươi trốn không thoát.

- Ta trốn không thoát, ngươi cũng không sống được phải không, không có ta giúp ngươi, quốc chủ đại nhân muốn thế nào đối mặt Tà Linh.

Khi Từ Ngôn nói chuyện rõ ràng có thể nhìn thấy đôi mi thanh tú của đối phương có chút giật giật.

- Ngươi biết Tà Linh tồn tại? Ai nói cho ngươi.

Tuyết Cô Tình ngoài ý muốn hiện đối phương biết đến tin tức còn giống như không ít.

- Ta không chỉ biết Tà Linh tồn tại, còn biết mục đích của quốc chủ đại nhân ẩn núp ở Tây Châu vực.

Từ Ngôn nói ra câu này, sắc mặt Tuyết Cô Tình biến đổi, đáy mắt thậm chí xuất hiện một tia sát cơ.

- Ngươi đến tột cùng biết cái gì, Từ Tam.

Mỉm cười biến mất trên khóe miệng Tuyết Cô Tình, thay vào đó là hàn ý lạnh thấu xương.
Bình Luận (0)
Comment