Chương 1673: Tạm Thời Hợp Tác.
Chương 1673: Tạm Thời Hợp Tác.Chương 1673: Tạm Thời Hợp Tác.
Hành lang Ma Hoa điện Âm trầm, cánh hoa tường lớn hai bên đang chậm rãi lắc lư, tựa như Ma hoa đang hô hấp.
Đối mặt Tuyết Cô Tình chất vấn, Từ Ngôn bỗng nhiên nở nụ cười, tiếng cười rất quỷ quyệt.
- Ta biết không nhiều, chỉ là thích đoán một chút bí ẩn, tỉ như nói, ngươi vị Thống lĩnh quân cận vệ đại nhân này vì sao muốn độc thân ẩn núp Tây Châu, trở thành quốc chủ Tuyết quốc.
Từ Ngôn chậm rãi dạo vây quanh Tuyết Cô Tình một vòng, nói:
- Nếu là quân cận vệ, thủ vệ tự nhiên là Ma Đế, Tuyết Thống lĩnh không ngại đường xa vạn dặm vượt vực đến Tây Châu, có phải là đạt được tin tức Đế Vương phục sinh hay không? Ngàn năm mà thôi, loại cường giả như Ma Đế kia không chừng thật không có chết, lưu một chút một sợi tàn hồn chuyển thế trùng sinh, hắn có thể từ Ma tộc biến thành Nhân tộc hay không?
OanhI
Từ Ngôn vừa dứt lời, chỉ thấy hô hấp Tuyết Cô Tình trở nên dồn dập, dẫn đến hai mắt đều trở nên đỏ thắm.
Ngay tại lúc đó, một tay Tuyết Cô Tình nhô ra như quỷ mị, thẳng đến cái cổ của Từ Ngôn.
Bịch một tiếng, một tay như ngọc không có bắt lấy cổ của đối phương, mà bắt lấy một cánh tay thon dài khác.
Két kít một trận xương cốt vang lên, hai cánh tay giữ lại cùng nhau, tuyệt không phải đại biểu cho hữu nghị, mà là tràn đầy sát ý, lẫn nhau đều đang thúc giục lực lượng to lớn, giằng co không thôi.
- Ngươi không phải Hóa Thần sơ kỳ bình thường.
Ánh mắt Tuyết Cô Tình đầy lạnh lẽo, lấy lực lượng Ma Quân đỉnh phong của nàng, thế mà không thể nắn được đối phương.
- Ngươi cũng không phải Ma tử bình thường.
Mặt Từ Ngôn mỉm cười, lực đạo của Tuyết Cô Tình hoàn toàn chính xác đáng sợ, nhưng hắn không sợ chút nào.
- Ngươi đến tột cùng biết cái gì, nói, nếu không ngươi đừng nghĩ còn sống rời đi Ma Đế thành.
Tiếng Tuyết Cô Tình lạnh dần, trong một tay ngọc khác nhiều hơn một vật, nhìn như một khối lệnh bài cổ xưa.
Khi thấy khối này lệnh bài, Từ Ngôn đột nhiên sinh ra ảo giác trên lưng vác châm, giống như mình bị vật gì đáng sợ tập trung vào.
Trong tay Tuyết Cô Tình xuất hiện lệnh bài cũ kỹ, đồng thời, ky sĩ đang từ đầu đến cuối tuần tra trong thành bỗng nhiên ghìm chặt chiến mã, hai mắt sáng tối chập chờn dấy lên u mang, nhìn về phương hướng Ma Hoa điện.
- Ta biết không nhiều, ta đã nói rồi, ta chỉ thích suy đoán một vài thứ, cũng thích suy nghĩ lung tung, chỉ cần ta có thể bình yên vô sự, ta sẽ không dễ dàng nói ra những tưởng tượng thiên mã hành không kia.
Ánh mắt Từ Ngôn nhắm lại, yên lặng nhìn Tuyết Cô Tình, nói:
- Ngươi có điểm yếu của ta, ta có thể đoán được động cơ của ngươi, chúng ta hòa nhau, độc thân một mình đi vào ngoại vực, có thể tìm tới che chở cũng không dễ dàng, yên tâm, ta sẽ không nói lung tung, chắc hẳn Tuyết đại nhân cũng sẽ không nói lung tung.
Con ngươi Từ Ngôn đã biến thành châm mang, Đao Kiếm Long Ly chuyển động ở giữa đầu ngón tay, chỉ cần Tuyết Cô Tình dám ra tay, Từ Ngôn cũng sẽ không ngồi chờ chất.
Dù sao nơi này là Ma Hoa điện, một khi dẫn động Tà Linh, Tuyết Cô Tình không chiếm được chỗ tốt, trừ phi nàng cũng có Hắc Ma kỳ.
Yên lặng giằng co nửa ngày, Tuyết Cô Tình cuối cùng không có động thủ, mà thu vào lệnh bài cũ kỹ trong tay.
- Sự khoan dung của ta có hạn, hi vọng ngươi sẽ không thật chọc giận ta, quên mất suy đoán của ngươi, ta cũng sẽ quên băng điêu Quỷ Diện mà ngươi từng điêu khắc.
Tuyết Cô Tình châm chước hồi lâu, rốt cục làm ra quyết định, không chỉ địch nhân mà nàng cần đối đầu quá nhiều, đã bị cô lập ra khỏi Sáu đại Ma tử, còn có một phần không muốn người biết nỗi khổ tâm trong lòng.
Vì phần nỗi khổ tâm này, nàng nhất định phải ẩn nhẫn, mà lại không thể xuất hiện nửa điểm sai lầm.
- Cái gì suy đoán? Cái gì băng điêu? Tuyết đại nhân sợ là bị khí tức Ma hoa làm cho choáng váng đầu óc.
Từ Ngôn cũng thu Long Ly vào, trong lòng buông lỏng mấy phần, cục diện vừa rồi là hắn ngả bài, còn tốt, Tuyết Cô Tình quả nhiên cố ky rất sâu.
- Tuyết đại nhân chớ có lo lắng, có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để Tà Linh kia tổn thương ngươi, chúng ta đi thôi, tứ Vương có lẽ thật có di chiếu còn sót lại, chắc hẳn ngươi cũng hết sức tò mò.
Từ Ngôn khẽ nở nụ cười.
- Chỉ cần là Ma tộc, tất nhiên hiếu kì về di chiếu của tứ Vương, muốn biết bốn vị đại nhân đi nơi nào, lại lưu lại chiếu nào di.
Lông mày Tuyết Cô Tình cau lại, nói:
- Bất quá ta càng hiếu kì hơn về ngươi, ngươi thật vừa thấy ta đã yêu?
- Coi là thật! Ta thật vừa thấy đại nhân đã yêu, nếu như có nửa lời giả dối, Từ Tam ta sẽ bị thiên lôi đánh chết!
Từ Ngôn rất nói nghiêm túc, còn phát ra lời thê độc, nhìn chất phác lại ngại ngùng.
- Từ Tam, ngươi không cảm thấy cái tên này quá giả... Buông ra.
Tuyết Cô Tình căn bản cũng không tin lời thê, nàng cũng không phải nữ tử si tình của Nhân tộc, mà là Ma Quân lãnh khốc hung tàn, lạnh lùng hừ một tiếng, lúc này mới phát hiện tay của hai người còn nắm cùng một chỗ. Trước đó là vận chuyển lực lượng to lớn dự định liều mạng chiến một trận, lúc này lực đạo không còn, hai bàn tay nắm cùng một chỗ trở nên cổ quái, thậm chí ẩn ẩn có một tia mập mờ ở trong đó.
Hai tay tách ra, riêng phần mình mang tới nhiệt độ của đối phương.
Đáng tiếc, hai vị này đều là người lãnh huyết, nhìn như tạm thời hợp tác, cũng là xây dựng ở phía trên lợi ích cùng điểm yếu của mỗi người.
- Tên bất quá là một danh hiệu mà thôi, nếu như ngươi muốn biết, nói cho ngươi cũng không sao.
Từ Ngôn ngược lại không có gì xấu hổ, nâng lên bàn tay vừa rồi bắt lấy tay Tuyết Cô Tình, đặt ở trước mặt giống như đang thưởng thức khoảnh khắc vuốt ve an ủi vừa rồi.
- Thật ra, ta không gọi Từ Tam, ta gọi Khương Đại Xuyên.
Từ Ngôn rất nghiêm túc báo ra tục danh, hắn càng chăm chú, Tuyết Cô Tình càng không tin.
- Khương Đại Xuyên... Cái tên này còn khó nghe hơn, còn không bằng gọi ngươi là Từ Tam, hoặc gọi ngươi là Quỷ Diện đại nhân.
Tuyết Cô Tình lạnh giọng nói.
- Vậy cứ gọi Quỷ Diện đi, ta dùng cái tên này lâu nhất, nghe cũng thân thiết nhất.
Từ Ngôn cười ha ha, đi đầu cất bước về phía hành lang cuối cùng.
- Bộ dáng của băng điêu, là bộ dáng của giáp trụ chính ngươi đang khoác lên nhỉ.
Tuyết Cô Tình đi theo, trầm giọng nói.
- Đúng vậy, hồi nhỏ thích chơi đùa, cố ý chế tạo một bộ khôi giáp dọa người, nhìn quen thuộc, cũng thuận mắt hơn, về sau dùng giáp trụ phần lớn đều có bộ dáng như vậy.
- Thật sự là sở thích đặc biệt, không nghe nói có ai từ nhỏ đã thích lấy Quỷ Diện che mặt trừ phi ngươi không còn mặt mũi gặp người. - Ngươi có thể đã nói sai, không phải ta không còn mặt mũi gặp người, mà vừa thấy được ta, đám động vật nhỏ xung quanh đều bị dọa đến tình trạng vừa nghe tên đã chuồn mất, thế nào, uy phong chứ.
- Hù dọa động vật nhỏ? Ngươi thật có tiền đồ.
- Cũng có chút động vật lớn tới, đáng tiếc bọn chúng cũng không có tâm, hù giật mình liền chạy mất, ha ha.
- Không có tâm? Có ý gì?
- Không có gì, động vật quê quán của ta tương đối nhiều mà thôi.
Trên đường đi nhìn như đang nói chuyện phiếm, cảm giác của Từ Ngôn đã đạt đến cực hạn, từ đầu đến cuối quan sát đến hoàn cảnh xung quanh cùng Tuyết Cô Tình bên cạnh.
Hắn lần đầu tiên tới Ma Hoa điện, mặc dù có Hắc Ma kỳ trong tay, cẩn thận một chút cũng sẽ không sai, nhất là giao dịch cùng Tuyết Cô Tình, Từ Ngôn không cách nào cam đoan đối phương có thể âm thầm động thủ hay không.
Trước khi không có gặp Tuyết Cô Tình, Từ Ngôn cũng không biết năm đó vì sao quốc chủ Tuyết quốc sẽ ẩn núp Tây Châu.
Cho dù là Ma Quân đỉnh phong, ẩn núp Tây Châu cũng có được nguy hiểm không nhỏ, Hóa Thần đỉnh phong bên trong Nhân tộc cũng không phải bài trí.
Từ khi biết được thân phận Thống lĩnh quân cận vệ của Tuyết Cô Tình, kết hợp Đồ Thanh Chúc chính là Ma Đế phục sinh, Từ Ngôn có thể đại khái suy tính ra mục đích của Tuyết Cô Tình năm đó ẩn núp ở Tây Châu.
Nhất định là vì nghe theo lệnh Ma Đế phục sinh điều khiển.