Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1674 - Chương 1674: Tâm Cơ Của Ma Đế

Chương 1674: Tâm Cơ Của Ma Đế Chương 1674: Tâm Cơ Của Ma ĐếChương 1674: Tâm Cơ Của Ma Đế

Ngoại trừ Từ Ngôn ra, không ai biết Đồ Thanh Chúc chính là Ma Đế Thân Đồ Vân Thiên.

Nếu có người thứ hai biết, nhất định là thuộc hạ Ma Đế tín nhiệm nhất, mà Thống lĩnh quân cận vệ chính là nhân tuyển tốt nhất.

Đã có thể kết luận Ma Đế phục sinh, lại biết thân phận Thống Lĩnh của Tuyết La Sát, suy tính ra mục đích Tuyết Cô Tình năm đó ẩn núp Tây Châu cũng không khó.

Chỗ khó khăn là duy trì được cân bằng vi diệu với Tuyết Cô Tình.

Từ Ngôn không có nói chết, càng không có nói thẳng kết luận Ma Đế phục sinh, nói chính là một loại suy đoán.

Lấy tâm cơ của Từ Ngôn, cuối cùng nắm giữ được của tâm tư Tuyết Cô Tình, duy trì phân cân bằng này, tạo thành tình trạng hai người cùng có lợi lại thù địch lẫn nhau, bảo trì cục diện ở trình độ ai cũng không dám tuỳ tiện làm khó ai.

Đạt tới hiệu quả như thế, Từ Ngôn đã vừa lòng thỏa ý, chỉ cần có thể ổn định vị Tuyết La Sát này, sẽ có cơ hội diệt trừ.

Cái gì vừa thấy đã yêu, cái gì suy đoán Ma Đế phục sinh, những lời nói kia đều là tâm kế của Từ Ngôn, mục đích thực sự của hắn là giết chết Tuyết Cô Tình, mà đối phương cũng giống như vậy, một khi nhìn thấy cơ hội chắc chắn kiên quyết xuất thủ.

Hành lang âm u thật dài, hai người dần ngừng nói chuyện, chỉ có tiếng bước chân chậm rãi từng bước một vang lên, tựa như gợn sóng đánh vỡ mặt nước.

Vừa quan sát bốn phía, Từ Ngôn một bên ở trong lòng trầm ngâm.

Tâm cơ của Ma Đế tuyệt không phải người thường có thể so sánh, trùng sinh thành Nhân tộc, không ai biết Thân Đồ Vân Thiên hắn còn sống, cũng sẽ không có địch nhân cường đại cùng đối thủ, Ma Đế làm như thế có thể tránh đi rất nhiều nguy cơ, càng có thể tìm được túc địch là Từ Ngôn.

- Chẳng những trùng sinh Nhân tộc, còn gọi Thống Lĩnh cận vệ quân chờ đợi điều khiển, Đồ Thanh Chúc tên kia thật sự khó giải quyết, mau chóng diệt trừ hắn mới là thượng sách, đáng tiếc ta đến Bắc Châu, coi như hắn mạng lớn.

Trâm ngâm đối thủ cũ của mình, trước mặt Từ Ngôn dần dần xuất hiện ánh sáng.

Một hành lang, quay xung quanh Ma Hoa điện trọn vẹn một vòng, cuối cùng hành lang là khu vườn cây mọc vô số gốc cây kỳ quái như rừng.

Quái thụ bên trong lâm viên hết sức đặc thù, lít nha lít nhít một cây sát một cây, những quái thụ này chỉ có thân cây không có lá cây, trên đỉnh mọc một chút cành lông xù, không ngừng đong đưa trái phải.

Quái thụ chặn ánh mắt, tựa như một mảnh rừng, trong rừng tĩnh mịch yên tĩnh, chỉ có một đường mòn thông qua, không biết thông đến hướng nơi nào, .

- Hoa Tâm lộ, dọc theo con đường này đi đến cuối cùng, chính là Ma Hoa điện chân chính.

Tuyết Cô Tình đứng ở rừng ngoài bìa, thân sắc trở nên ngưng trọng lên, trâm giọng nói:

- Ngươi đã biết Tà Linh tồn tại, vậy nói một chút biện pháp của ngươi đi, coi như chúng ta hợp lực cũng không phải đối thủ của Tà Linh, trừ phi Ma Vương, Ma Quân chỉ có thể trở thành đồ ăn của Tà Linh.

- Tế điện mà Băng Yểm nói, muốn thế nào mới tính hoàn thành, nếu như chỉ là tế điện bình thường một phen, chúng ta bây giờ có thể trở về, nói đã tế điện xong.

Từ Ngôn nảy ra một ý kiến hay, bất quá chủ ý này của hắn ngay cả chính hắn đều không tin, Thân Đồ Băng Yểm tuyệt đối sẽ không dễ dàng để Tuyết Cô Tình hoàn thành cái gọi là tế điện kia.

- Tế điện Ma tộc ta, tự nhiên chỉ là sinh tế, tế điện Ma Hoa điện, thật ra là tế điện Tà Linh mà thôi.

Tuyết Cô Tình trầm giọng nói.

- Vậy dễ làm, trở về tìm một chút Ma tộc mắt còn chưa mở, mang vào để Tà Linh ăn đủ. Từ Ngôn thuận miệng nói, từ đầu đến cuối đánh giá mảnh lâm viên cổ quái này, bên trong mắt phải ẩn ẩn xuất hiện một sợi kiếm mang.

- Sinh tế chỉ là nghi thức mở ra tế điện, năm trăm năm qua, sinh tế bên trong Ma Hoa điện tổng cộng không dưới mười lần, Thân Đồ Băng Yểm thậm chí đưa Ma tử cho Tà Linh thôn phệ, mục đích của hắn là di chiếu của tứ Vương, cho nên chúng ta lần này tế điện, sinh tế là loại hình thức, chỉ cần đạt được di chiếu của tứ Vương coi như thành công.

- Di chiếu của tứ Vương đang ở trong tay Tà Linh, Thân Đồ Băng Yểm không được Thống Lĩnh là ngươi ủng hộ, cho nên muốn dùng di chiếu để xưng đế, hắn suy nghĩ vô cùng đẹp.

Từ Ngôn gật đầu nói.

- Ngươi rất thông minh, cho ngươi chút manh mối ngươi đã có thể thôi diễn ra chân tướng, khó có được.

Tuyết Cô Tình hơi kinh ngạc nhìn đối phương.

- Ta cũng không phải mù lòa, tâm tư Thân Đồ Băng Yểm ra sao, người qua đường đều biết, chỉ sợ tất cả cử động của hắn là đều có thể lấy xưng đế làm mục đích, bất quá nếu di chiếu của tứ Vương không quan hệ gì đến lập đế thì sao.

Từ Ngôn hỏi.

- Bên trong di chiếu có phải có lập đế hay không không quan trọng, tứ Vương năm trăm năm trước suất lĩnh ngàn tên Ma Quân viễn chinh, nhất định gặp nạn, chỉ cần bên trong di chiếu đề cập đến mục đích tứ Vương viễn chỉnh, dù là chỉ có một câu phân phó, cũng có thể để Thân Đồ Băng Yểm dùng làm mưu đồ lớn.

Ngữ khí Tuyết Cô Tình càng trầm thấp, nói:

- Đừng quên, hắn muốn không phải di chiếu của tứ Vương, mà là một thời cơ xưng đế mà thôi, chỉ cần có thể thống lĩnh đại quân Ma tộc, thời cơ nào cũng được tận dụng.

- Gấp gáp thống trị Bắc Châu như vậy, nóng vội có thể ăn không được đậu hũ nóng, có ít người không vội. Từ Ngôn cười ha ha, một câu hai ý nghĩa lần nữa để sắc mặt Tuyết Cô Tình chìm xuống.

- Đi qua Hoa Tâm lộ liền sẽ gặp được Tà Linh, chuẩn bị ở sau của ngươi là cái gì.

Hai mắt Tuyết Cô Tình nhìn chòng chọc vào Từ Ngôn, nàng có thể khoan nhượng Từ Ngôn biết được bí mật lớn nhất của nàng, thật ra, điều quan trọng nhất vẫn là đối phương có thủ đoạn chống cự Tà Linh, nếu như Từ Ngôn chỉ nói khoác, căn bản ngăn không được Tà Linh, Tuyết Cô Tình sẽ xuất thủ, nhất quyết tử chiến với họa lớn trong lòng này.

Từ Ngôn có thể nhìn ra trên người đối phương đang phun trào ý lạnh, thậm chí có thể nhìn ra sát cơ trong mắt đối phương, hắn bất đắc dĩ thở dài, tâm niệm vừa động, lòng bàn tay nhiều hơn một cây cờ đen tiểu xảo.

Tùy ý lắc lư một cái, một tia hắc khí xuất hiện, cờ đen đã bị thu hồi, Từ Ngôn nắm tay một cái, lại buông ra trong tay đã không có vật gì.

- Cái đó là... Hắc Ma kỳ!

Tuyết Cô Tình hoảng sợ nói:

- Nguyên lai còn có một thanh Hắc Ma kỳ! Ngươi ở nơi nào đạt được thánh vật của Ma tộc?

Tuyết Cô Tình truy vấn, chú định không chiếm được đáp án chân chính.

- Nhặt trong biển, nguyên lai đây là thánh vật của Ma tộc, xem ra vận khí của ta không tệ.

Từ Ngôn khoe khoang nói.

- Rất tốt, đã ngươi có Hắc Ma kỳ, chúng ta không sợ Tà Linh, ngươi quả nhiên có chuẩn bị mà đến, rất tốt.

Tuyết Cô Tình nói liên tục hai chữ rất tốt, nói rõ nàng tâm tình không tệ, có thể tạm thời giữ lại Từ Tam cổ quái này, chỉ cần có thể đạt được di chiếu của tứ Vương, nàng có thể thừa cơ điều khiển càng nhiều nhân mã đi hiệp trợ chủ nhân chân chính của nàng. - Đi thôi, chuyến này không cần lo ngại, chúng ta an toàn.

Khi nói chuyện Tuyết Cô Tình đi đầu đi vào Hoa Tâm lộ.

Hắc Ma kỳ hóa thành một lá cờ nho nhỏ trong lòng bàn tay, lập loè, Từ Ngôn không có ý định nới lỏng tay cần thánh vật Ma tộc, Tuyết Cô Tình kết luận cũng làm cho hắn yên tâm không ít, chí ít Tà Linh sẽ không bùng nổ đả thương người.

Đi vào Hoa Tâm lộ, cách mỗi mấy bước đều có thể nhìn thấy một chút xương trắng.

Xương trắng hình dạng khác nhau, có Ma tộc có Yêu tộc cũng có Nhân tộc, lộ ra Hoa Tâm lộ thông hướng Ma Hoa điện càng thêm âm trầm.

- Hắc Kiếm trong tay Thân Đồ Băng Yểm là linh bảo chứ, trên chuôi kiếm khắc hai chữ Thiên Tề, chẳng lẽ là Nhân tộc luyện chế?

Trên đường, Từ Ngôn nhớ tới Hắc Kiếm trong tay Thân Đồ Băng Yểm, không khỏi lên tiếng hỏi.

- Đích thật là đồ vật của Nhân tộc, xuất từ tay của một vị Hóa Thần đỉnh phong, người kia có thể xưng nửa bước Độ Kiếp, ta còn gặp qua, chính là hắn.

Lúc đi qua một bộ xương khô của Nhân tộc, Tuyết Cô Tình dừng bước, chỉ vào xương trắng nói:

- Hắn gọi Cao Thiên Tề.
Bình Luận (0)
Comment