Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1704 - Chương 1704: Ma Cũng Muốn Lõi Đời

Chương 1704: Ma cũng muốn lõi đời Chương 1704: Ma cũng muốn lõi đờiChương 1704: Ma cũng muốn lõi đời

Ngân Lân giải thích, thật ra là lời tuyên bố của một loại kinh nghiệm.

Hiểu rõ về Hải tộc để Ma tộc một phương hết sức rõ ràng thú biển mạnh nhất là cái gì, so với Huyên Quy cùng Minh Sa, làm cho Ma tộc kiêng kị nhất thật ra là đại quân cua tộc khi ẩn khi hiện dưới đáy biển.

Ngân Lân giới thiệu không sai, chỉ là nàng cách Từ Ngôn và Tuyết Cô Tình ra thì lộ ra có ý khác.

Nhất là câu không thể quá mức cường thế, nếu không sẽ bị Thiên Khiển, rất rõ ràng là nhằm vào Tuyết Cô Tình, bởi vì ở Bắc Châu, quân cận vệ của Tuyết La Sát hoàn toàn chính xác quá bá đạo, nếu như không cường thế như thế nào lại địa vị ngang nhau cùng Thân Đồ Băng Yểm.

- Ngân Lân đại nhân nói đúng, Ma tộc chúng ta phải học tập giống như Nhân tộc, không thể một con đường chạy đến đen, Nhân tộc bọn hắn làm người muốn khéo đưa đẩy, Ma tộc chúng ta làm ma cũng muốn lõi đời mới được.

Từ Ngôn rất đồng ý lời của Ngân Lân, trêu đến đối phương khẽ nở nụ cười, đang lúc đó sắc mặt Tuyết Cô Tình có chút biến hóa, hơi có vẻ không thích.

- Quỷ Diện đại nhân nói chuyện thật thú vị, ma cũng muốn lõi đời, uổng cho ngươi nghĩ ra, lạc lạc lạc lạc.

Ngân Lân yêu kiều cười liên tục, nói:

- Nhân tộc nam tử còn thích yểu điệu thục nữ, Quỷ Diện đại nhân chúng ta có phải cũng thích hay không.

- Thục nữ, không hứng thú, ta thích lạnh lếẽo một chút.

Từ Ngôn nhìn về phía Tuyết Cô Tình, cười hắc hắc nói:

- Tựa như Tuyết đại nhân loại này là tốt nhất.

- Ta cũng có thể rất lạnh, có phải là ngươi cũng sẽ thích ta hay không.

Ngân Lân có chút ngẩng gương mặt xinh đẹp, quả nhiên thần sắc trở nên lạnh lẽo. - Nhàm chán.

Quét mắt nhìn hai người, Tuyết Cô Tình hừ lạnh một tiếng đi ra nơi xa.

Nàng sớm biết tâm cơ của Từ Ngôn, càng nhìn ra được dự định của Ngân Lân, cục diện nhìn như lục đục với nhau, thật ra bất quá là gặp dịp thì chơi, ba người, ba cái miệng, nói tất cả đều là giả.

Có lẽ có chút không thoải mái với sự dối trá này, Tuyết Cô Tình không có đi để ý tới Ngân Lân cùng Từ Ngôn, đi một mình sang một bên.

Gặp Tuyết Cô Tình đi ra, khóe miệng của Ngân Lân hiện ra vẻ đắc ý, đuôi lông mày ở khóe mắt càng mang theo một cỗ kiêu ngạo, tiếp tục chuyện trò vui vẻ cùng Từ Ngôn.

Từ Ngôn ngược lại ai đến cũng không có từ chối, vừa rồi có lời giải thích, có thể để cho hắn thỉnh thoảng thăm dò được một chút chiêu thức của Vạn Ma Nhất nơi xa.

Chiến trường càng ngày càng hỗn loạn, thân hình Vạn Ma Nhất đã hóa thành tàn ảnh, trên bệ đá gió tanh xoèn xoẹt, giống như có thiên quân vạn mã đang lao nhanh, trường mâu màu máu càng biến ảo thành vô số tơ máu, dẫn đến không khí đều có thể bị chém ra.

Dứu Hổ cũng không thế yếu, lúc này hiện ra bản thể Yêu tộc.

Thân hình của Dứu Hổ không tính quá lớn, ước chừng ba trượng có thừa, nhảy vọt như gió, nhanh như sấm sét, hai thanh đoản kiếm đúng là hai cái răng nanh của Dứu Hổ, một khi vị Yêu Vương đỉnh phong này hiện ra bản thể, đoản kiếm lập tức hóa thành răng nanh, tiếp tục cắn xé đối thủ.

Đừng nhìn tốc độ kinh người, thế công của Dứu Hổ rất mãnh liệt, bất quá đã hiện ra dấu hiệu thất bại.

Linh Bảo ma khí của Vạn Ma Nhất uy lực phi phàm, tăng thêm một đầu Huyết Tu La trợ chiến, có thể nói như hổ thêm cánh, cứ việc Dứu Hổ còn nhanh hơn gió, dù sao sân bãi chỉ lớn như vậy, vị Yêu Vương này rất khó thi triển thân thủ, thiên phú tốc độ cơ bản không phát huy ra tác dụng quá lớn ở trên lôi đài.

Không đến nửa ngày, thân hình Dứu Hổ bay ngược ra ngoài, mặc dù bại trận ngược lại không có quá nhếch nhác, bốn trảo đạp trên mặt biển, gào thét một tiếng nhảy về Nghênh Hải.

Ván thứ hai, Vạn Ma Nhất chiến thắng.

Theo Ma tộc một phương reo hò gầm rú, vị thứ ba ra sân chính là Tu Ma, đối thủ của Tu Ma là vị Hỏa Viên Vương táo bạo kia.

Đánh nhau vẫn tiếp tục tiến hành, Từ Ngôn vẫn như cũ nhìn náo nhiệt, chớ nhìn hắn tựa như cùng Ngân Lân nói chuyện trời đất, ánh mắt cũng không có rời đi bệ đá.

Có thể kiến thức được năng lực của những Ma tử cùng Yêu Vương, cơ hội này rất khó được cũng không thấy nhiều.

Càng quan chiến, Từ Ngôn càng kinh hãi.

Sáu đại Ma tử không ngoa với danh hiệu người mạnh nhất Bắc Châu, tất cả đều có năng lực phi phàm, không có một người chơi không, nếu như toàn lực xuất thủ, cường giả Hóa Thần phổ thông của nhân tộc căn bản không phải đối thủ.

Cường giả Nhân tộc có thể chống lại Sáu đại Ma tử, có thể đếm được trên đầu ngón tay, cũng chỉ có những Hóa Thần đỉnh phong như Mạc Hoa Đà cùng Hiên Viên Hạo Thiên, ngay cả chính Từ Ngôn, trừ phi vận dụng tất cả át chủ bài liều mạng tử chiến, nếu không cũng khó có phần thắng.

Cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ, khoảng cách chênh lệch với hậu kỳ cũng không phải một chút nửa điểm, Từ Ngôn âm thầm quyết định, thừa dịp trong khoảng thời gian Ma tộc đại quân ra biển Tây chinh, nhất định phải đột phá tu vi đến Hóa Thần hậu kỳ mới được.

Hiện tại hắn đang lăn lộn ở giữa đám Ma tử Ma tộc, luyện hóa Ma Giác đã có thể hoàn toàn cải biến khí tức Nhân tộc, thế nhưng một khi đến Tây Châu vực, hắn cần lăn lộn ở giữa đám cường giả Nhân tộc và cường giả Ma tộc, đến lúc đó đại quân Ma tộc áp cảnh, đến tột cùng là cục diện gì cũng không từng biết, cho nên thực lực tăng lên lộ ra càng ngày càng mấu chốt.

Một bên âm thâm suy tư, một bên nhớ kỹ năng lực sở trường của các đại Ma Tử, lúc này giao đấu song phương phân ra thắng bại, Hỏa Viên Vương thừa dịp Tu Ma không sẵn sàng, nâng hắn qua đỉnh đầu trực tiếp ném ra bệ đá.

Tu Ma bay ra hơn trăm dặm mới đứng vững thân hình, có thể thấy được lực lượng Hỏa Viên Vương quăng ra đến tột cùng đáng sợ bao nhiêu, hắn thua vì có chút coi thường, thần sắc trở nên ảo não.

Nếu là giao đấu, tự nhiên có quy củ, ai bị đánh ra bệ đá coi như thua, Tước đạo nhân mặc dù là người khổ lực, người ta dù sao cũng là trọng tài.

Tu Ma rơi vào đường cùng quay trở về Nghênh Hải, Hỏa Viên Vương thì cười như điên và gào thét kêu loạn, một đôi tay lớn đập mạnh vào tim, phát ra tiếng âm ầm.

Ván thứ ba Yêu tộc một phương chiến thắng.

Trận thứ tư, ra sân chính là Minh Sa đầu trọc, nghênh chiến chính là Tuyết Cô Tình, đánh nhau ngay từ đầu lập tức gió tuyết gào thét, toàn bộ trên bệ đá hoàn toàn bị tuyết lớn bao phủ, để cho người ta rất khó nhìn rõ tình hình đánh nhau.

Lực lượng gió tuyết của Tuyết Cô Tình cực kỳ đáng sợ, bệ đá cách Nghênh Hải lại xa, chiến trường bị tuyết lớn bao phủ, đám người khó mà thấy rõ, chỉ có Ma tộc cùng Yêu tộc có được thiên phú thị lực mới có thể xuyên qua tuyết lớn thấy rõ chiến trường.

Từ Ngôn không cách nào tuỳ tiện vận dụng kiếm nhãn, nhất là bên người còn một gia hỏa vướng bận đang đứng, nhưng người ta lại không quan trọng, hai mắt Ngân Lân lần nữa nổi lên ánh bạc.

- Tuyết đại nhân của chúng ta thật sự là vũ dũng, vừa ra tay đã vận dụng lực lượng thiên phú, băng phong trình độ này, đủ để miểu sát cùng giai, Minh Sa kia sắp ăn đau khổ.

Ngữ khí của Ngân Lân nghe không quá giống mừng thay cho Tuyết Cô Tình, mà có chút ý oán trách Minh Sa quá yếu.

- Tuyết đại nhân thắng chẳng phải tốt nhất, chúng ta đang bị Yêu tộc dẫn trước một ván đây.

Từ Ngôn thuận miệng nói.

- Nàng chết mới tốt, như thế thì ngươi sẽ không nghĩ đến nàng. Âm thanh của Ngân Lân bỗng nhiên trở nên u oán, hai mắt hiện ra ánh bạc nhìn thẳng vào Từ Ngôn, nếu như không có ánh bạc, cặp mắt hạnh kia nhất định ẩn ý đưa tình, đáng tiếc ánh bạc tồn tại làm cho đôi mắt này thấy thế nào cũng quỷ dị âm trầm.

- Tuyết đại nhân há có thể tuỳ tiện chết đi, người ta là Thống Lĩnh quân cận vệ, năng lực hơn người, nếu không làm sao nàng thành Thống Lĩnh, mà không phải khác Ma tử.

Từ Ngôn căn bản không thấy ánh mắt của Ngân Lân, ha ha cười nói.

- Truyền thừa mà thôi, tính là năng lực gì, nàng nên được Thống Lĩnh cận vệ quân, ta cũng như thế nên được.

Ngân Lân chậm rãi đến gần Từ Ngôn, ôn nhu nói:

- Ngươi nói đúng không, Quỷ Diện đại nhân??

- Cái này không được biết, thay vào đó loại chuyện này, không được chết một người mới có thể biết rốt cuộc sao, ha ha.

Từ Ngôn biết châm ngòi gia hỏa tâm cơ như Ngân Lân thì không có tác dụng gì, cũng thuận miệng nói như vậy, trêu đối phương khanh khách cười không ngừng.

- Ánh mắt đại nhân Ngân Lân đã tốt như vậy, không bằng ngươi xem một chút cua dưới đáy biển đến tột cùng là chủng loại gì, nếu là Yêu tộc dùng để mai phục Ma tộc chúng ta coi như phiền toái.

Từ Ngôn đề nghị, Ngân Lân không có quá quan tâm, tùy ý nhìn một chút đáy biển.

Không nhìn không sao, vừa nhìn lại thân sắc Ngân Lân bỗng nhiên biến đổi, bên trong tiếng nói nhỏ mang theo kinh nghi nhàn nhạt, nói:

- Thế nào lại là những gia hỏa khó chơi này, lại là Đại Vương giả.
Bình Luận (0)
Comment