Chương 1706: Hồng nhan xương trắng
Chương 1706: Hồng nhan xương trắngChương 1706: Hồng nhan xương trắng
Trao đổi thần hồn, nói rõ Thân Đồ Băng Yểm cùng Ngân Lân là minh hữu tuyệt đối, nếu không không ai sẽ tuỳ tiện có thể thi triển loại năng lực nguy hiểm này.
Âm thanh của Ngân Lân vẫn ôn nhu như cũ, thế nhưng nói ra từ trong miệng Thân Đồ Băng Yểm, cũng làm người ta toàn thân không thoải mái, Từ Ngôn cảm thấy buồn nôn một trận, vội vàng bảo ngừng cử động đang muốn tiến tới của đối phương.
Hắn cũng không sợ ở gần Ngân Lân, mà là sợ khi thân hồn Thân Đồ Băng Yểm đổi lại, hai người sẽ cùng một chỗ nôn.
- Giữ một khoảng cách! Ngân Lân đại nhân chớ động loạn, quấy rầy bí pháp của Băng Yểm đại nhân coi như gặp.
Từ Ngôn hảo tâm nhắc nhở đối phương, thế mà trên mặt Thân Đồ Băng Yểm hiện ra ý cười tràn ngập mị thái, cười nhạo Từ Ngôn cẩn thận quá mức.
- Bí pháp đã hoàn thành, hắn có thể sử dụng thân thể của ta cùng Huyền Quy ác đấu, ta đi mấy bước chẳng lẽ đều không được, yên tâm đi Quỷ Diện đại nhân.
- Đại cục làm trọng, thời khắc mấu chốt không cẩn thận chút sao có thể được, ngươi vẫn là đừng nhúc nhích, nhìn một chút bản thể mình đi.
- Nói đến cũng đúng, ngươi đi đâu vậy?
- Ta đi kiếm một chỗ mát mẻ...
Từ Ngôn tránh đi Ngân Lân, đi đến bên cạnh Tuyết Cô Tình đang một mình đứng ở biên giới Thụ Sơn, sắc mặt lúc này mới chuyển tốt mấy phần.
- Ta là chỗ mát mẻ.
Tuyết Cô Tình từ đầu đến cuối nhìn vê phía bệ đá mặt biển.
- Chí ít không buồn nôn.
Từ Ngôn thở một hơi thật dài.
- Nếu giao hảo Thiên Lân bộ, ngươi có lợi không hại, làm gì lội vào vũng nước đục như ta.
Tuyết Cô Tình không có phát ra âm thanh, mà lấy ma khí hình thành âm thanh đưa vào trong tai Từ Ngôn, đạt tới hiệu quả truyền âm.
Có mấy lời, nàng không cách nào nói rõ, nhất là bí ẩn giữa nàng và Từ Ngôn, liên luy quá lớn.
- Nhiều người giúp đỡ không tốt sao, năm vị kia đều không thành tâm với Phó Thống Lĩnh như ta.
Từ Ngôn cũng vận dụng thủ đoạn ma khí thành âm.
- Tùy ngươi, bất quá ngươi cũng nên cẩn thận, nếu ngươi chết ở trận thứ bảy, rất nhiều người đều sẽ vui vẻ.
Ngữ khí Tuyết Cô Tình lạnh nhạt.
- Cũng bao gồm cả ngươi, đúng không.
Từ Ngôn mỉm cười, ý cười thậm chí có chút chất phác, truyền âm nói:
- Đều nói hồng nhan nhiều bạc mệnh, nguyên lai hồng nhan không bạc mệnh, bạc mệnh chính là những kẻ chết thay vì thân cận hồng nhan kia, Thân Đồ Băng Yểm rất ra sức, ván kế tiếp nếu như Ngân Lân cũng thắng, ta sẽ không cần ra sân.
- Hồng nhan...
Tuyết Cô Tình nỉ non loại xưng hô xa lạ này, trong mắt xuất hiện mờ mịt hiếm thấy, chỉ bất quá trong nháy mắt đã biến mất.
- Nhân tộc dỗ ngon dỗ ngọt, quả nhiên có lực lượng thần kỳ, nhiếp tâm phách người ta, đáng tiếc sát khí của ngươi quá nặng, trong mắt ngươi, ta không phải hồng nhan, mà là xương trắng.
Tuyết Cô Tình như có thâm ý nhìn Từ Ngôn một chút, nói:
- Thân Đồ Băng Yểm nhất định sẽ ra sức, mà lại nhất định sẽ thắng, nhưng hắn không phải thay ngươi ra sức, hắn đang ra sức thay cho thanh danh của mình, nếu như thua, mộng vương giả của hắn sẽ bị phá diệt, cho nên hắn sẽ không thua ván này. - Nói như vậy, ván kế tiếp Ngân Lân sẽ không thắng, bọn hắn nhất định để ta lên đài mới bằng lòng bỏ qua.
Từ Ngôn gật đầu nói.
- Ai bảo ngươi là cái đinh trong mắt của hắn, đừng quên ngươi mới là Thống Soái chân chính mà bên trong di chiếu Tứ Vương quyết định, thật thú vị, thế mà để ngươi một Nhân tộc trở thành Thống Soái Ma tộc, ai có thể muốn kết cục như thế, thật sự là thế sự vô thường.
Tuyết Cô Tình truyền âm mang theo một tia cảm khái cùng bất đắc dĩ.
- Ta phù hợp làm Thống Soái, bên trong Nhân tộc có rất nhiều cừu gia của ta, nếu không ta cần gì phải chạy nạn đến Ma vực.
Từ Ngôn ha ha cười nói, chỉ là trong tiếng cười tràn đầy lạnh lẽo.
- Rất nhiều cừu gia? Ngươi muốn giết ai.
- Giết rất nhiều người, đều là chút cường giả thành danh, đại nhân vật hiệu lệnh một phương.
- Giết hết cừu gia thì sao, ngươi muốn đi con đường nào.
- Ai biết được, có lẽ đi theo đại quân Ma tộc là lựa chọn tốt, ta càng ngày càng cảm thấy mình thích hợp thân phận Ma tử này, có lẽ thời gian dài ta sẽ cho rằng mình thật là ma.
- Ngươi sẽ không, thanh minh ở dưới đáy mắt ngươi không mảy may yếu đi.
- Thanh minh loại vật liệu này, sẽ theo thời gian mà biến mất, cho đến luân hồi thành hỗn độn.
Từ Ngôn mở rộng ra hai tay, giống như muốn ôm biển cả, bên trong truyền âm mang theo khí chất vương giả, nói:
- Hoặc là đứng trên đỉnh phong, thành tựu đế vương chân chính, càng sẽ không nhớ rõ thân phận của mình.
- Không thể nào là ngươi... Từ bỏ loại ý nghĩ nguy hiểm này, nếu không ngươi sẽ chất. Đôi mi thanh tú của Tuyết Cô Tình giật giật, ánh mắt băng lạnh.
- Từ bỏ, sẽ không phải chết à, ngươi có thể bảo chứng? Hay là nói, ngươi không muốn nhìn thấy ta chết?
Từ Ngôn buồn cười nhìn về phía đối phương.
- Không muốn nhìn thấy ngươi chết trong tay người khác, bởi vì ngươi biết nhiều lắm.
ngữ khí Tuyết Cô Tình đầy băng giá, tràn đầy sát ý.
- Nguyên lai không phải năm vị Ma tử kia hi vọng nhất ta chết, mà là Tuyết Cô Tình ngươi, chúng ta thế nhưng là châu chấu trên một sợi thừng, nếu ta chết rồi, không biết vị Ma Đế đại nhân kia có thể bình yên vô sự sống sót hay không.
Uy hiếp đến từ Từ Ngôn chính là uy hiếp Tuyết Cô Tình, ánh mắt nàng mặc dù băng giá, nhất thời lại á khẩu không trả lời được, không biết nói cái gì mới tốt.
- Mang ngọc có tội, mang ngọc có tội, nguyên lai có người giống như ta, đều là tội nhân, a, ha ha ha ha...
Giống như nghĩ tới chuyện gì vui vẻ, Từ Ngôn bỗng nhiên nở nụ cười, không dùng truyên âm, mà là giọng nói nhẹ nhàng, ánh mắt càng làm càn không kiêng sợ nhìn qua gương mặt tinh xảo của Tuyết Cô Tình.
- Ngươi sẽ chết trong tay ta...
Tuyết Cô Tình dưới đáy lòng tự nói, dơi ánh mắt sang chỗ khác không còn nhiều nhìn gia hỏa bên người, nàng phát hiện càng hiểu rõ đối phương, tâm tư lúc đầu không hề bận tâm của nàng sẽ nổi lên một tia gợn sóng.
Làm đồng minh, lại riêng phần mình nắm lấy điểm yếu để uy hiếp đối phương, quan hệ giữa Từ Ngôn và Tuyết Cô Tình có thể xưng phức tạp quỷ di.
Hai người là đồng minh không giả, đồng thời cũng là người muốn đối phương chết nhất, đừng nhìn Từ Ngôn tựa như đang nói lời tâm tình, bất quá là đang thử thăm dò ranh giới cuối cùng của Tuyết Cô Tình.
Tình hình chiến đấu trong bệ đá trên mặt biển, càng diễn càng mãnh liệt. Được xưng là Thánh khí Ma tộc - Hắc Ma kỳ, uy lực kinh người, Thiên Thủ giao càng cổ quái xảo trá, cứ việc Huyền Quy hiện ra bản thể lấy mai rùa phòng ngự, bạch xà vẫn như cũ có thể từ bên trong khe hở cắn được đối thủ, tăng thêm thiên phú Yểm tộc quỷ dị của Thân Đồ Băng Yểm, cuối cùng Huyền Quy rốt cục không địch lại, thối lui ra khỏi bệ đá.
Thân Đồ Băng Yểm chiến thắng không có gì bất ngờ xảy ra, mặc dù là thân thể của Ngân Lân, Ma tộc cùng Yêu tộc một phương đều biết người chân chính giao thủ cùng Huyền Quy là ai.
Trận năm, Ma tộc chiến thắng.
Sáu trận bắt đầu, Ngân Lân khống chế bản thể Thân Đồ Băng Yểm phi thân nhảy ra, lúc này Thân Đồ Băng Yểm khống chế bản thể Ngân Lân vừa trở vê.
Lúc thân thể hai người đang đi qua nhau, Thân Đồ Băng Yểm phát ra một đạo truyên âm đưa vào trong tai Ngân Lân.
Truyền âm chỉ có một chữ, bại!
Nghe Thân Đồ Băng Yểm phân phó, Ngân Lân nhẹ gật đầu, thân thể thay đổi bay vào biển cả, đang lúc đó đầu Thiên Lân thú kia gầm gào một tiếng cũng vỗ cánh mà lên, xoay quanh trên không bệ đá.
Cứ việc thay đổi thân hồn, Ngân Lân chỗ khống chế Hỗn Độn Ma Vương cũng không phải nhìn bộ dáng bề ngoài của nàng, mà là có thủ đoạn khác.
Cùng Ngân Lân đồng thời lên đài, là vị đỉnh phong Yêu Vương cuối cùng của Yêu tộc - Thứ Diêu, theo Thứ Diêu nhảy lên bệ đá, dưới mặt biển xuất hiện một bóng ma cự đại, chậm rãi xoay tròn vây quanh bệ đá, tựa như một mảnh mây đen.
Cảm nhận được cường địch ẩn hiện, Thiên Lân thú xoay quanh trên không trung lại lần nữa phát ra tiếng rống, trở nên nóng nảy.
- Thân Đồ Băng Yểm vì danh vọng của mình mà nhất định phải chiến thắng, lúc này mới lựa chọn Huyền Quy làm đối thủ, hắn vốn không muốn đạt được cực phẩm Hóa Hình quả, nếu như xuất hiện Ma Vương thần trí hoàn chỉnh, địa vị của hắn tràn ngập nguy hiểm, cứ tiếp tục như vậy, Ngân Lân sẽ không thắng, mà tất thua không thể nghỉ ngờ.
Nhìn qua hai vị cường giả đụng vào nhau trên mặt biển, Từ Ngôn ở trong lòng thâm suy đoán.
Lấy sự hiểu rõ của hắn về Thân Đồ Băng Yểm, trận thứ bảy nhất định chạy không thoát, Thân Đồ Băng Yểm không muốn lấy được cực phẩm linh quả là thứ nhất, nếu như còn có thể thừa cơ diệt trừ Từ Ngôn, chẳng phải là nhất cử lưỡng tiện.