Chương 1713: Biểu Diễn Đặc Sắc (Hạ)
Chương 1713: Biểu Diễn Đặc Sắc (Hạ)Chương 1713: Biểu Diễn Đặc Sắc (Hạ)
Ngàn năm ác chiến hay là vạn năm ác chiến, Từ Ngôn không thèm để ý, Hải Đại Kiêm căn bản cũng không có đầu óc suy nghĩ đến thâm ý ngàn năm ác chiến này.
Có Tước đạo nhân hỗ trợ toàn bộ hành trình, vở kịch kết bái này kết thúc trong tiếng hô trầm thấp của Hóa Vũ cua vương, một bọt khí kỳ dị bị cua lớn phun ra, bao phủ Từ Ngôn cùng Hải Đại Kiềm, hai người chân không chạm đất, bị bọt khí đưa về Thụ Sơn Nghênh Hải.
Không cần nhiều lời, Hóa Vũ Đại Vương giải này phun ra bọt khí, trong mắt tất cả mọi người chính là biểu tượng của tình nghĩa huynh đệ.
Đây chính là hỗn độn Hóa Vũ, có thể sử dụng bọt khí đưa một Ma tộc Ma Quân trở lại Thụ Sơn, có thể thấy được Đại Vương giải nhất tộc đã hoàn toàn đứng ở bên Ma tử thứ bảy.
Gặp bọt khí trở về, Thân Đồ Băng Yểm nhíu mày, đáy mắt xuất hiện kiêng kị thật sâu, tâm tư trước đó nhầm vào Từ Ngôn đã phai nhạt đi rất nhiều, càng đặt Ma tử Quỷ Diện ở địa vị nang bằng mình.
Không chỉ Thân Đồ Băng Yểm một người có loại suy nghĩ này, các Ma tử còn lại đều như thế, Ma Quân còn lại càng sinh ra một loại kiêng kị không hiểu dành cho Từ Ngôn.
Nhìn thấy Từ Ngôn bình yên trở về, Tuyết Cô Tình bỗng nhiên thở dài một hơi, nghe tới tiếng thở của mình, ngay cả chính nàng đều cảm thấy hơi kinh ngạc, không rõ ràng mình đang khẩn trương cái gì.
Cúi đầu nhìn lại, tay ngọc trắng nõn đang nắm chặt, ánh mắt Tuyết Cô Tình giật giật, dân dần buông lỏng bàn tay.
Nàng bắt đầu nghi hoặc, nàng rõ ràng không muốn đi cứu trợ Từ Ngôn, vì sao lại có chút bận tâm đối phương, nỗi lòng không bị khống chế này làm nàng có chút ảo não.
Lòng của phụ nữ, người ngoài không cách nào phát giác, thậm chí có đôi khi ngay cả chính nữ nhân kia cũng không thể nhận ra cảm giác.
Từ Ngôn trở về nhận lấy nghênh đón nhiệt liệt, lão Ngân Hoàn cơ hồ nước mắt tuôn đầy mặt, Ma Soái Ma Tướng Minh Viêm Ma một mạch lấy Dực Nhân cầm đầu hô lớn không ngừng, chúc mừng lấy Ma tử nhà mình đại hoạch toàn thắng.
Kết bái là kết bái, Hải Đại Kiềm chịu thua trước, như vậy Từ Ngôn chính là bên thắng chân chính của trận thứ Bảy.
Thân Đồ Băng Yểm ép xuống không vui cùng kiêng kị nơi đáy mắt, tự mình tiến lên nghênh đón, chúc phúc cho Từ Ngôn, các Ma tử khác mặc kệ có tình nguyện hay không, đành phải nhao nhao tiến lên chúc mừng, trong lúc nhất thời tràng diện náo nhiệt không thôi.
Thân Đồ Băng Yểm mốn cũng không nghĩ Từ Ngôn sẽ giành được cực phẩm linh quả, hiện tại không có biện pháp, giao đấu thắng thua đã chú định, Từ Ngôn thắng, cực phẩm hóa hình quả nên thuộc về Ma tộc.
Trải qua một màn suýt nữa đồng quy vu tận, Yêu tộc một phương căn bản không ai dám trách tội Hải Đại Kiềm, Huyền Quy càng là khuôn mặt tươi cười đón lấy, an ủi:
- Thua thì thua, một linh lung quả mà thôi, không tính là gì, không tính là gì ha ha.
Không chỉ Huyền Quy không trách tội Hải Đại Kiềm, Thứ Diêu cùng Minh Sa nhao nhao tỏ thái độ, cực phẩm linh quả ngay cả Hải Đại Kiềm một đầu ngón chân đều không bằng, chỉ cần kẻ mới xuất sắc của Hải tộc bọn hắn bình yên vô sự, đừng nói tranh cực phẩm linh quả, coi như đưa ra ngoài mấy linh quả cũng không quan hệ.
Ngay cả chính Hải tộc cũng không dám oán trách, Yêu tộc đến từ Nam Châu một phương không người nhiều lời, Hỏa Viên Vương cùng Hùng Cương hoàn toàn chính xác tính khí nóng nảy, nhưng thấy Hải Đại Kiềm vẫn cười ha hả hiện ra một bộ dáng trưởng bối hòa ái.
Những Yêu tộc cường giả này cũng không phải sợ Hải Đại Kiềm một Yêu Linh ngay cả Đại Yêu đều không phải, mà kiêng kị Đại Vương giải nhất tộc sau lưng Hải Đại Kiềm.
- Vừa rồi hôm nay nhiều người, các ngươi cũng đều phải làm chứng, ta cùng Quỷ Diện sau này sẽ là huynh đệ, ha ha!
Hải Đại Kiềm rất hưởng thụ loại này cảm giác chúng tinh phủng nguyệt này, gật gù đắc ý không thôi, giống như hắn mới là bên thắng.
- Chư vị đại nhân, Quỷ Diện tùy tiện kết bái cùng Hải tộc, có nhiều không ổn, mong rằng chư vị đại nhân thông cảm một hai.
Từ Ngôn ôm quyền với các Đại Ma Tử, nói rất khách khí, thế nhưng nghe câu thông cảm một hai lại hết sức cường ngạnh.
Thông cảm, mà không phải trách tội, Từ Ngôn có niềm tin tuyệt đối để Ma tử khác không dám trách tội.
- Nói gì vậy! Quỷ Diện ngươi là đại quân Phó Thống Lĩnh, không cần người khác thông cảm.
Thân Đồ Băng Yểm vừa cười vừa nói:
- Đừng quên, quyền lợi của ngươi là giống như ta.
- Đa tạ Thống Lĩnh, lần này chiến đến thống khoái, ha haI
Từ Ngôn cười to một tiếng, nói:
- Nên lấy quả, mai hóa hình quả này cứ để Băng Yểm Thống Lĩnh giữ gìn, như thế thì những Ma tử chúng ta mới yên tâm.
Từ Ngôn nói kiểu này, Vạn Ma Nhất nói tiếp lời:
- Không sai! Mặc dù Quỷ Diện cũng là Thống Lĩnh đại quân.
Dù sao cũng có người đứng đầu, một người chủ sự, cực phẩm hóa hình quả phải để cho Băng Yểm đại nhân đảm bảo.
Cũng nên định ra nhân tuyển trấn thủ Nghênh Hải, thời gian trăm năm, thu chí ít mấy trăm hóa hình quả, cũng không phải số lượng nhỏ.
Ngân Lân đi đến bên cạnh Từ Ngôn ôn nhu nói:
- Quỷ Diện đại nhân quả nhiên anh dũng, ngay cả Hóa Vũ đều có thể chiến bại, thật làm cho người sùng bái, có thể nói một chút ngươi làm thế nào chiến thắng hay không, còn có thể thắng được dưới vuốt Hóa Vũ, thật sự là kỳ tích.
- Đúng vậy, Quỷ Diện đại nhân thật sự lợi hại, ngay cả cảnh giới Ma Quân đỉnh phong cũng không có, vậy mà có thể để cho Hóa Vũ không dám vọng động, loại năng lực này thật hiếm thấy, dạy cho chúng ta đi.
Thiên Câu giả bộ như hiếu kì nói.
Tuy hắn kiêng kị Từ Ngôn có liên quan với kẻ mới xuất sắc của Hải tộc, nhưng trước mặt Sáu đại Ma tử cũng không thể loạn trận doanh, hắn thật lỗ mãng, nhưng vẫn hết sức rõ ràng nên đứng ở sau lưng ai.
- Thiên Câu nói không sai! Năng lực của Quỷ Diện đại nhân thật khiến người kinh hãi, chiến trường bị Đại Vương giải phong bế, chúng ta cái gì cũng không thấy, Quỷ Diện đại nhân cứ nói thủ đoạn mình dùng để chiến thắng ra đi, để chúng ta cũng kiến thức một phen.
Tu Ma ở một bên gõ bên thêm vào, Sáu đại Ma tử ngoại trừ Tuyết Cô Tình ra, vẫn như cũ lấy Thân Đồ Băng Yểm cầm đầu.
- Ta có thể thắng lợi, thật ra may mắn mà có Tuyết đại nhân.
Người ta đã nguyện ý nghe, Từ Ngôn cũng không để ý nói nhiều vài lời, dù sao không người nhìn thấy chiến trường, hắn muốn nói thế nào thì nói thế ấy.
- Tuyết La Sát? Không thể nào, nàng thế nào giúp ngươi?
Thiên Câu nghe qua sững sờ, hồ nghỉ hỏi, hắn cũng không có phát hiện Tuyết Cô Tình âm thầm ra tay.
- Tự nhiên là Linh Tê hoa của chúng ta, từ khi ta bị Hóa Vũ cua lớn vây chết, đã biết lần này sinh tử khó liệu, bên dưới uy áp khổng lồ, thậm chí không sinh ra đấu chí.
Ánh mắt dần dần ngưng trọng, Từ Ngôn mang theo một loại ngữ khí bi phẫn kể lại.
- Ngay lúc trước mắt sống chết, ta nhớ tới Tuyết La Sát, nhớ tới thân ảnh Tuyết đại nhân, nhớ tới ánh mắt cô độc của nàng, nàng vốn là nữ tử cô độc, cần phải có người đi thủ hộ, cho nên, vì có thể còn sống nhìn thấy Tuyết Cô Tình, ta quyết định liều chết chiến một trận. - Ta vận dụng lực lượng toàn bộ, thiêu đốt toàn bộ ma hồn của ta, thậm chí hao phí thọ nguyên trân quý, rốt cục để ta thấy được cơ hội, lúc này mới đánh ra sinh cơ từ bên trong tử địa, cùng đối thủ tạo thành kết cục đồng quy vu tận! Là vận khí của ta tốt, cuối cùng có thể kết thành huynh đệ với Đại Kiềm, mà không phải đồng quy vu tận, xem ra ngay cả lão thiên đều muốn cho ta lần nữa nhìn thấy dung nhan của Tuyết đại nhân.
Nói xong, Từ Ngôn chậm rãi đi đến bên cạnh Tuyết Cô Tình, mỉm cười nói:
- Trong bóng tối cua vương bao phủ, ta nhìn thấy, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như hoa của ngươi nở rộ trước mắt ta, lúc sắp chết có thể trông thấy Linh Tê hoa, nói rõ chúng ta thực sự có duyên, chúng ta, vốn nên trùng phùng.
Biết rõ Từ Ngôn đang nói hươu nói vượn, Tuyết Cô Tình hết lần này tới lần khác không cách nào tức giận, người theo đuổi vốn là vô tội, huống chi da mặt người ta còn đủ dày.
- Nói bậy.
Tuyết Cô Tình ngẩn người, đôi mi thanh tú nhíu lại.
- Lại là Linh Tê hoa? Đến cùng cái gì là Linh Tê hoa, hắn có thiên phú Linh Tê?
Thiên Câu trừng to mắt gãi đầu, hắn thực sự không nghĩ ra Linh Tê hoa đến cùng là thứ gì, có thể bị Từ Ngôn lăn qua lộn lại vận dụng, còn dùng vô cùng tốt, không thấy gương mặt lúc đầu trắng nõn như băng tuyết của Tuyết Cô Tình đang hiện ra một tia ửng đỏ nhàn nhạt đến chính nàng cũng không có phát giác à.