Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1714 - Chương 1714: Che Che

Chương 1714: Che Che Chương 1714: Che CheChương 1714: Che Che

Có người truy vấn ngọn nguồn, Từ Ngôn không có cách, đành phải nói cho bọn Ma tử này một câu chuyện xưa.

Người nói thành khẩn chân thực, người nghe bừng tỉnh đại ngộ, từng người gật đầu trầm ngâm giống như phát hiện thứ gì cực kỳ quan trọng.

Về phần trong lúc đánh nhau trải qua cái gì, nửa câu cũng không có.

Từ Ngôn giảng thuật thật ra là một loại lực lượng phấn chấn mà thôi, hắn lấy Linh Tê hoa làm nguyên do phấn chấn, tiện tay lại kéo Tuyết Cô Tình vào trong chuyện xưa của mình, về phần những Ma tử Ma Quân kia có thể trở về đau khổ tu luyện lực lượng thiên phú kỳ dị của Linh Tê hoa hay không, Từ Ngôn không xen vào.

Dùng thuyết pháp này lừa gạt quỷ, hoàn toàn bởi vì Ma tộc dễ bị lừa, Thiên Câu tên ngốc kia một bên nghe còn một bên âm thầm gật đầu.

Có lẽ người khác chưa hẳn tin tưởng thuyết pháp Linh Tê, nhưng Thiên Câu cho rằng loại thiên phú thần kỳ này nhất định tồn tại, bằng không Tuyết La Sát lạnh lẽo như băng tuyết sao lại đỏ mặt?

Nghe Từ Ngôn nói xong câu chuyện không tìm thấy giới hạn này, khóe mắt Thân Đồ Băng Yểm lại nhảy lên, qua loa vài câu không có tiếp tục truy vấn, hắn biết cho dù có hỏi thêm thì người ta cũng sẽ không nói thật tình.

Luôn cảm thấy trận giao đấu thứ Bảy tồn tại chỗ nào đó không giống bình thường, nhưng hết lần này tới lần khác Thân Đồ Băng Yểm tìm không thấy dấu vết để lại, huống chỉ kẻ mới xuất sắc của Yêu tộc kia mở miệng một tiếng huynh đệ, Hóa Vũ Cua Vương còn lơ lửng ở trên mặt biển xa xa.

Hết thảy tuyệt không phải hư ảo, cho nên Thân Đồ Băng Yểm không tin cũng phải tin.

Giao đấu kết thúc, thắng bại đã phân.

Ma tộc chiến thắng, tất cả hóa hình quả trong vòng trăm năm sau này đều thuộc về Ma tộc, bao gồm cả cực phẩm linh quả, trong vòng trăm năm Yêu tộc không được quấy rối tranh đấu.

Sau khi Tước đạo nhân cao giọng tuyên bố, Nghênh Hải chiến lần này xem như hạ màn.

Yêu tộc một phương lần lượt rút lui khỏi Thụ Sơn, lão giả Huyên Quy nhìn cực phẩm linh quả trên ngọn cây một chút, bẹp bẹp miệng, ánh mắt đây vẻ không nở lắc đầu rời đi, Minh Sa há to miệng rộng cũng không biết là thất vọng hay bất đắc dĩ cùng Huyền Quy rời đi.

Thứ Diêu mắt nhỏ rõ ràng cảm thấy rất hứng thú đối với Ma tử thứ bảy, đi đến bên người Từ Ngôn, ngữ khí cổ quái nói:

- Chuyện xưa của ngươi thật thú vị, thật muốn bắt ngươi về kể chuyện xưa cho ta nghe, đáng tiếc ngươi có Đại Vương giải làm chỗ dựa, không có cách nào bắt ngươi, thật làm cho người ta tiếc nuối, Thứ Diêu nhất tộc ẩn núp phía dưới làn cát biển, nếu như đến đáy biển, đừng quên đến hải động của ta làm khách đó, ha ha.

- Tư cách hoành hành hải vực, thật sự là tốt vận khí, không biết đến Nam Châu, vẫn có người bảo đảm ngươi hay không, hừ! Ma tộc các ngươi đều cẩn thận một chút cho tai

Hỏa Viên Vương gầm thét một tiếng cùng các Yêu tộc của Nam Châu rời khỏi Thụ Sơn, những Yêu Vương đỉnh phong đường xa mà đến này sẽ không lưu lại Bắc Châu hải vực, muốn tới cũng phải trăm năm sau.

- Từ đây hướng bắc, bên ngoài đáy biển bảy ngàn dặm có một tòa thành dưới đáy biển, ta đang ở nơi đó, xung quanh là Đại Vương giải nhất tộc.

Hải Đại Kiêm cẩn thận điểm phương hướng cho Từ Ngôn chỉ ở ngay trước mặt một đám Ma tử, tiếng to rõ nói:

- Sau này ai dám khi dễ huynh đệ của ta, cứ đến thành dưới đáy biển tìm ta! Ai khi dễ huynh đệ của ta ta sẽ để Hóa Vũ Cua Vương bóp chết người đó! Bóp chết lại cắt thành khối, từng khối từng khối cho cua ăn.

Hải Đại Kiềm nhe răng trợn mắt một bộ hung thần ác sát, theo tiếng nói của hắn, Đại Vương giải trên mặt biển nơi xa bỗng nhiên huy động càng cua, cả kinh Thiên Lân thú bên trên Thụ Sơn theo bản năng bay vọt lên trời, như lâm đại địch.

- Trình diễn xong, Sinh Thân quả kia thì nhờ Quỷ Diện trưởng lão, ta trở vê đây.

Hải Đại Kiềm diễu võ giương oai rống xong, lưu lại một câu truyên âm dặn dò, nghênh ngang nhảy vào trong biển.

Ở trong Thiên Cơ phủ mưu đồ bí mật, Từ Ngôn không chỉ dạy cho Hải Đại Kiềm tiết mục lần này, còn hứa hẹn giúp đỡ Hải Đại Kiềm tìm tới dị bảo Sinh Thân quả.

Lấy thuyết pháp của Từ Ngôn, cánh tay ngươi đã bị ta trảm, ta sẽ giúp ngươi làm nó mọc trở lại.

Sinh Thân quả có hiệu quả sinh trưởng thân xác, chỉ cần tìm được một quả đủ để cho tay cụt của Hải Đại Kiềm mọc lại.

Bên trong Đan Phủ tồn tại Sinh Thân quả, nói rõ Chân Võ giới còn có loại kỳ quả này, đáp ứng hứa hẹn này, Từ Ngôn cũng không phải vẽ bánh nướng, mà là thật tâm thật ý dự định giúp đỡ Hải Đại Kiềm tìm đến một quả.

Cho dù Hải Đại Kiềm quá ngu, ngốc nghếch, lần này nếu không phải gặp được hắn, Từ Ngôn thật sự khó mà ứng đối.

Có Đại Vương giải nhất tộc uy hiếp, Từ Ngôn lấy thân phận Ma tử thứ bảy mới có thể ngồi vững vị trí Phó Thống Lĩnh Tây chinh.

Mới có thể để Ma tử Ma Quân khác tâm phục khẩu phục.

Tuy nói trở thành Ma tử Minh Viêm Ma một mạch, Từ Ngôn ở Minh Sơn địa vực là nói một không hai, nhưng so sánh toàn bộ Bắc Châu, Ma tử quá đến từ Minh Viêm Ma một mạch là hắn quá thân đơn thế cô, bây giờ gặp Hải Đại Kiềm, tình cảnh của Từ Ngôn tại Bắc Châu Ma vực mới tính chân chính an ổn, các lộ Ma tử muốn động tâm tư với hắn, từ đây cần cân nhắc một chút.

Có câu nói nhân họa đắc phúc, Từ Ngôn từ đầu đến cuối không có trải qua, hôm nay rốt cục nếm đến tư vị nhân họa đắc phúc.

Từ Ngôn âm thầm cảm khái vận khí của mình không tệ, Tước đạo nhân ở một bên lại bắt đầu bận rộn, lấy xuống toàn bộ hóa hình quả trên cây, chỉ còn linh quả cực phẩm hiện ra ánh tím kia.

Giao đấu kết thúc, chỉ chờ thu linh quả, chuyện ở Nghênh Hải sẽ triệt để kết thúc, thế nhưng quả trái cây cuối cùng này lại làm khó Tước đạo nhân, hái cũng không phải, không hái cũng không phải.

- Cái này... Chư vị Ma tử đại nhân, cực phẩm linh quả đến cùng là hái hay là không hái, giống như không có quá quen...

Tước đạo nhân cười làm lành, trong lòng run sợ nói.

Cực phẩm linh quả ở chỗ cao nhất tuy nói hiện ra ánh tím, khí tức cũng tinh thuần hơn các hóa hình quả khác mấy lần, nhưng cũng không đạt tới tình trạng cực phẩm.

Không những không có đạt tới trình độ cực phẩm, khí tức của mai linh quả cổ quái này giống như còn có yếu hơn trước đó không ít, tựa như khuyết thiếu chất dinh dưỡng, giống như trưởng thành không đến trình độ cực phẩm.

Giao đấu trước đó hấp dẫn ánh mắt của mọi người, Tước đạo nhân nói kiểu này, các Ma tử Ma Quân mới bừng tỉnh đại ngộ, nhao nhao nhìn về phía linh quả kia.

- Làm sao khí tức còn yếu hơn hôm qua không ít, chẳng lẽ chưa trưởng thành?

- Dấu hiệu cực phẩm là không sai, chỉ còn kém một chút, bằng không đợi thêm mấy ngày nữa xem sao?

- Không thể chờ, khí tức yếu dần, nếu như đợi lâu tất sẽ càng ngày càng yếu, đến lúc đó ngay cả loại trình độ hiện tại đều không đạt được.

- Hiện tại cũng không đạt đến trình độ cực phẩm, loại hóa hình quả này mặc dù hiệu dụng hơn quả bình thường mấy lần, hỗn độn Ma Quân ăn hẳn là có thể mở rộng thần trí, nhưng Hỗn Độn Ma Vương thì chưa chắc có hiệu quả.

- Để hỗn độn Ma Quân mở rộng thần trí có cái rắm tác dụng! Ma Quân hóa hình của Bắc Châu chúng ta còn ít à.

- Quả này chỉ có thể để hỗn độn Ma Quân hóa hình, không có gì khác biệt hóa hình quả bình thường, không có tác dụng lớn, chúng ta muốn là hóa hình quả trình độ cực phẩm, nếu không Hỗn Độn Ma Vương căn bản không có cách hoàn toàn mở ra thần trí. l

Một đám Ma tử Ma Quân nghị luận ầm ï, có than thở, có không rõ ràng cho lắm, cũng có âm thầm mừng rỡ.

Thân Đồ Băng Yểm đang âm thầm mừng rỡ, hắn ước gì mai hóa hình quả này không thành cực phẩm, cứ như vậy Bắc Châu vẫn không có Ma Vương thần trí hoàn chỉnh, Thân Đồ Băng Yểm hắn vẫn là đệ nhất nhân trong Ma tộc.

- Quả này sợ là không trưởng thành đến cực phẩm, bất quá có lẽ còn có cơ hội, đó chính là che.

Từ Ngôn bắt đầu bày mưu tính kế, nói:

- Ta nghe nói phàm nhân Nhân tộc đều sẽ lấy đồ đựng rau quả trước khi trời đông giá rét đến, có quả không chưa chín, chênh lệch một chút, nếu như không hái sẽ bị đông lạnh hư mất, chỉ cần hái xuống đặt ở trong hầm che, còn có thể trở thành quả thành thục, không bằng như vậy đi, trái cây này chỉ có Băng Yểm đại nhân mới có tư cách chưởng quản, cứ để Băng Yểm đại nhân che chở, nói không chừng qua mấy năm có thể che ra một quả cực phẩm hóa hình quả chân chính.
Bình Luận (0)
Comment