Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1716 - Chương 1716: Từ Ngôn Yêu Cầu

Chương 1716: Từ Ngôn Yêu Cầu Chương 1716: Từ Ngôn Yêu CầuChương 1716: Từ Ngôn Yêu Cầu

Chén rượu lơ lửng, lòng bàn tay xanh biếc, Từ Ngôn biểu hiện ra năng lực, không chỉ là một gió lốc cỡ nhỏ, còn có rêu xanh sinh ra trên bàn gỗ.

Theo Từ Ngôn nhẹ nhàng gõ cái bàn, trên bàn gỗ lan tràn ra từng tâng từng tâng rêu xanh, rất nhanh bày khắp cả bàn lớn, lúc này gió lốc tán đi, cái chén lơ lửng rơi xuống trên bàn, bởi vì có tầng một cỏ xỉ rêu, một chút vết rách trên ly cũng không có.

Xung quanh đầu tiên là lặng ngắt như tờ, rất nhanh tiếng hô sợ hãi nổi lên bốn phía.

- Gỗ sinh gió! Ngươi thế mà nhiều hơn một loại lực lượng thiên phú!

- Gỗ mục sinh rêu, mộc lực lượng thuần túy, vậy mà có thể khống chế Mộc linh lực.

- Nước, lửa, gỗ, ba loại thiên phú, Ngũ Hành chiếm thứ ba, đây mới thật sự là thiên kiêu của Ma tộc ta.

- Ngày sau thức tỉnh mộc thiên phú, nói rõ hắn còn có cơ hội thức tỉnh mặt kim cùng thổ khác, nếu như Ngũ hành thiên phú đều thức tỉnh, hắn chính là Ngũ Hành Ma tử ngàn năm không gặp.

- Ngay cả Ma Đế đại nhân đều không phải thiên phú Ngũ Hành đều đủ, chẳng lẽ Ma tộc ta thật có thể xuất hiện Ngũ Hành Ma tử loại quỷ tài này?

- Nếu như xuất hiện Ngũ Hành Ma tử, nói rõ ta Ma tộc sẽ đại hưng.

Tiếng kinh hô đến từ các lộ Ma tử cùng Ma Quân, mang theo ngữ khí không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Thân Đồ Băng Yểm cũng không ngờ Quỷ Diện còn có một tay như thế.

Thiên phú ngũ hành vốn hiếm thấy, lấy được một loại đã có thể trở thành người nổi bật bên trong Ma tộc, Quỷ Diện năm đó xuất thế đã mang theo hai loại Ngũ hành thiên phú băng cùng lửa, thời gian qua đi không đến mười năm, vậy mà lại nhiều thêm một mộc thiên phú, như thế tính ra, thiên phú của Ma tử Quỷ Diện là đứng số một bên trong tất cả Ma tử.

Vô luận Ma tộc hay là Yêu tộc hoặc Nhân tộc, rất coi trọng thiên kiêu trong tộc, Từ Ngôn sử dụng mộc lực lượng, mặc dù dẫn tới không ít ánh mắt ghen ty, càng nhiều là tán thưởng cùng kính sợ.

Cường giả là vua, không chỉ có Nhân tộc cùng Yêu tộc thờ phụng, càng là pháp tắc sinh tôn của Ma tộc, trong mắt những dị tộc này, kẻ yếu chỉ xứng trở thành đồ ăn.

- Thủy, mộc, hỏa, tam hành thiên phú, Quỷ Diện, ngươi quả nhiên là thiên kiêu của Ma tộc ta, trách không được ngươi có thể chiến thắng kẻ mới xuất sắc của Hải tộc, chỉ có thiên kiêu Ma tộc ta mới năng lực khắc Hải tộc.

Thân Đồ Băng Yểm ngưng trọng đứng lên, nâng chén hô to:

- Tứ Vương cường đại, vậy mà có thể tính ra năm trăm năm sau thiên kiêu hiện thết Ma tử Quỷ Diện sẽ thành Ma tử có thiên phú hạng nhất của Ma tộc ta, ngàn năm qua không ai bằng, thành tựu tương lai bất khả hạn lượng, Thân Đồ Băng Yểm ta ở đây chúc mừng Quỷ Diện, sớm ngày Ngũ Hành viên mãn, trở thành Ngũ Hành Ma tử bên trong truyền thuyết kia.

Thân Đồ Băng Yểm lời nói thấm thía, nghe đến tình cảm sung mãn, giống như xuất phát từ nội tâm, nhưng Từ Ngôn lại biết, đối phương chúc mừng căn bản nghĩ một đằng nói một nẻo, trừ phi Thân Đồ Băng Yểm hắn không có dã tâm xưng đế.

Một khi loại lực lượng thiên phú thứ ba xuất hiện, tất nhiên sẽ gây nên Thân Đồ Băng Yểm không vui, nhưng Từ Ngôn đã không lo được, bởi vì hắn muốn lấy loại thiên phú thứ ba này đạt tới mục đích của mình.

- Đa tạ Băng Yểm đại nhân, đa tạ chư vị coi trọng, thiên phú hậu thiên của ta nhìn như kinh người, trên thực tế hỏa hầu kém quá xa, chỉ có thể thổi bay cái chén, để cái bàn gỗ sinh trưởng chút rêu xanh, căn bản không có tác dụng gì.

Từ Ngôn tự giễu cười một tiếng, nói:

- Bất quá ta không cam tâm, ta muốn khổ tu loại thiên phú thứ ba gân gà này, tu luyện nó tới đại thành cho đến viên mãn! Cho nên, mong rằng Băng Yểm đại nhân cho phép, để cho ta trở lại Ma Đế thành.

- Ma Đế thành ở vào Đỉnh tán cây thần, Đỉnh tán cây thần là trung tâm của Vạn Dương Thần Mộc, cho nên mộc linh khí nông đậm, Quỷ Diện đại nhân muốn mượn chuyện này tu luyện mộc thiên phú.

Có người nhìn ra ý đồ của Từ Ngôn, cũng chẳng suy nghĩ gì về việc hắn thỉnh cầu muốn trở về Ma Đế thành, Ma tộc tu luyện mặc dù không quá cần linh khí phụ trợ, nhưng tu luyện thiên phú mộc lực lượng, nếu ở trong địa phương mộc linh khí tỉnh thuần có thể đạt tới hiệu quả làm ít công to.

- Đỉnh tán cây thần mặc dù mộc linh khí nông đậm, Ma Đế thành tóm lại là nơi Ma Đế đại nhân bế quan, ngoại trừ hậu duệ Thân Đồ gia ra, người ngoài đóng quân Ma Đế thành, giống như không ổn.

- Băng Yểm đại nhân đóng quân Nghênh Hải, nếu Quỷ Diện đại nhân lưu ở Ma Đế thành, giống như không quá phù hợp.

- Cho dù đều là Thống lĩnh đại nhân, dù sao có chính phó phân chia, Ma Đế thành chính là hạch tâm của Bắc Châu, càng là cấm địa của Ma tộc ta.

Ma tử Ma Quân lộ ra phân vân, hiển nhiên phần lớn có chút bất mãn với yêu cầu của Từ Ngôn, bất quá không có mấy người thực có can đảm nói ra bất mãn.

- Quỷ Diện, ngươi thật muốn đi vào Ma Đế thành?

Thân Đồ Băng Yểm mỉm cười, răng nanh nơi khóe miệng lại biểu thị ra sự tàn nhẫn của hắn, yêu cầu này rõ ràng là muốn đoạt quyền, là ranh giới cuối cùng của hắn.

Thân Đồ Băng Yểm sẽ không dễ dàng tha thứ bất kỳ kẻ nào nhìn trộm Ma Đế thành của hắn, Ma Đế bảo tọa chỉ có hậu duệ Thân Đồ gia mới có tư cách chiếm cứ.

- Đúng thế, ta dự định bế quan tại Ma Đế thành vài tháng, ngay ở Ma Hoa điện.

Từ Ngôn cười mỉm nói, giống như cũng không phát giác ý lạnh nơi đáy mắt Thân Đồ Băng Yểm.

- Ngươi muốn bế quan ở trong Ma Hoa điện?

Thân Đồ Băng Yểm đầu tiên sững sờ, tiếp đó cười ha ha, nói:

- Tốt! Ma Hoa điện từ nay về sau giao cho ngươi, bất quá ngươi cũng phải cẩn thận Tà Linh kia, tuyệt đối đừng để nó đả thương ngươi, có thể tu thành mộc thiên là phú tốt nhất, tu không thành cũng không ai trách ngươi, nhớ kỹ! Vô luận ngươi có mấy loại thiên phú, ngươi cũng là đại Ma tử thứ Bảy, Phó Thống Lĩnh quân viễn chinh.

Thân Đồ Băng Yểm chuyển biến thái độ, là bởi vì địa điểm Từ Ngôn muốn bế quan.

Nếu như là địa phương khác, cho dù tường thành của Ma Đế thành, Thân Đồ Băng Yểm hắn đều không thể dễ dàng tha thứ, thế nhưng Ma Hoa điện thì lại khác.

Chỉ cần Từ Ngôn thật dự định bế quan trong Ma Hoa điện, Thân Đồ Băng Yểm không chỉ có sẽ không ngăn cản, hắn ước gì Từ Ngôn ở thêm mấy năm trong Ma Hoa điện, tốt nhất ở cả đời, liền thành một bộ xương trắng.

Không người nào có thể khống chế Tà Linh, mà lại hung hãn dữ tợn, phàm là người đi qua Ma Hoa điện đều biết Tà Linh mới là tôn tại đáng sợ nhất Bắc Châu, mà Mộc linh lực bên trong Ma Hoa điện cũng là địa phương nồng nặc nhất toàn bộ Bắc Châu.

Từ Ngôn đã dự định mạo hiểm bế quan trong Ma Hoa điện, Thân Đồ Băng Yểm tự nhiên muốn thành toàn cho đối phương, vị Ma tử thứ nhất tâm cơ thâm trầm này rốt cục nở nụ cười thoải mái.

Thân Đồ Băng Yểm đang cười, Từ Ngôn cũng đang cười, hai người cười đến một người thoải mái hơn một người, một người cao hứng hơn một người.

Ma Hoa điện có lẽ là tử địa đối với người khác tới nói, đối Từ Ngôn mà nói, thật là sinh địa, còn có cơ hội thẳng đến Đạo phủ.

Từ khi biết được truyền tống trận thông hướng Đạo phủ cũng không đóng lại, Từ Ngôn định đi một chuyến đến Đông Châu, bên trong Đạo phủ đến tột cùng như thế nào, hắn cần xác nhận một phen mới có thể an tâm.

Vừa rồi lần này gặp cơ hội, tất cả Ma tử đều tập kết tại Nghênh Hải, Từ Ngôn chỉ cần đến Ma Hoa điện, không ai sẽ giám thị nhất cử nhất động của hắn, nếu như Tà Linh có thể ngăn chặn ngang ngược, Từ Ngôn thậm chí có thể tùy ý tu luyện trong Ma Hoa điện.

Ngay khi cảm khái may mắn vận khí của mình không tệ, một tiếng nói yếu ớt truyền đến.

- Quỷ Diện đại nhân đã muốn tu luyện trong Ma Hoa điện, ta đi cùng ngươi, ta cũng nghĩ một chút như thế nào là Linh Tê hoa. Nói chuyện không phải là người ngoài, chính là Tuyết Cô Tình, vừa nghe lời này của nàng, Ma tử Ma Quân nhao nhao xung quanh lộ ra thần sắc cổ quái.

- Tốt, hai người các ngươi đã tình đầu ý hợp, nếu như ta không đồng ý thì quá bất cận nhân tình.

Thân Đồ Băng Yểm nhìn Tuyết Cô Tình một chút lại nhìn Từ Ngôn một chút, cười nói:

- Hi vọng hai địa vị đi vào Ma Hoa điện tu thành chính quả, trải nghiệm vẻ đẹp của Linh Tê một phen, ha ha, ha ha ha hai

Tiếng cười của Thân Đồ Băng Yểm đưa tới tiếng cười to của các Ma tử Ma Quân khác, duy chỉ có Từ Ngôn, bên trong khóe miệng mỉm cười lộ ra một tia ý lạnh không dễ dàng phát giác.
Bình Luận (0)
Comment