Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1717 - Chương 1717: Sinh Nhiều Thêm Mấy Minh Viêm Ma

Chương 1717: Sinh Nhiều Thêm Mấy Minh Viêm Ma Chương 1717: Sinh Nhiều Thêm Mấy Minh Viêm MaChương 1717: Sinh Nhiều Thêm Mấy Minh Viêm Ma

Cử động đột nhiên của Tuyết Cô Tình, người khác không biết ý gì, Từ Ngôn lại như thế nào không biết.

Tu thành Linh Tê bất quá là lí do thoái thác, mục đích thực sự của Tuyết Cô Tình là muốn hiểu động cơ của Từ Ngôn.

Từ đầu đến cuối, Tuyết Cô Tình cũng không biết mục đích của tu sĩ nhân tộc như Từ Ngôn xuất hiện ở Bắc Châu vực làm cái gì, nàng mặc dù không hợp cùng Thân Đồ Băng Yểm, lại là Thống Lĩnh cận vệ quân chưởng quản quân cận vệ.

Tuyết Cô Tình yêu cầu, Thân Đồ Băng Yểm cùng đáp ứng xuống, đồng thời phân phó một vị Ma tử nhà Thân Đồ đóng giữ Ma Đế thành.

Người này tên Thân Đồ Phong, bề ngoài là nam tử thanh niên, ánh mắt có thần lộ ra rất già dặn, tu vi chỉ là Ma Quân cảnh phổ thông, thực lực không sai biệt nhiều với lão Ngân Hoàn cùng Kim Hỏa.

Rồng sinh chín con đều không giống nhau, cho dù có huyết mạch nhà Thân Đồ, cũng không phải tất cả Ma tộc họ Thân Đồ đều có năng lực như Thân Đồ Băng Yểm, nếu không Thân Đồ gia đã sớm lấy lực lượng một nhà chiếm cứ toàn bộ Bắc Châu, làm sao tới cục diện bốn đại tộc hiện tại.

Cho dù tu vi tính không được quá cao, năng lực giao tiếp của Thân Đồ Phong lại không tệ, sau khi lĩnh mệnh trước tiên kéo gần cùng Từ Ngôn, chuyện trò vui vẻ, không chỉ lời nói hào phóng lộ ra bình dị gần gũi, càng đối biểu hiện ra một loại cảm giác ngưỡng mộ dành cho Từ Ngôn.

Đây chính là người biết nói chuyện, để cho người ta không sinh ra cảm giác phiền chán.

Tiệc ăn mừng náo nhiệt tiếp tục đến ngày thứ hai mới kết thúc, bởi vì khí tức của cực phẩm hóa hình quả kia càng lúc càng mờ nhạt, hứng thú uống rượu của các cường giả Ma tộc thì càng lúc càng mờ nhạt.

- Cái quả này, có thể che cho chín sao? Kim Hỏa ngẩng lên cái cổ có chút mỏi nhừ nói một mình, hắn đã nhìn quả màu tím trên đỉnh đầu viên hồi lâu, không chỉ là hắn, tất cả mọi người ở đây đều đang ngửa đầu nhìn ngọn cây.

- Che không được cũng không có cách, nếu còn không hái, ngay cả khí tức trình độ hiện tại loại đều không gánh nổi.

Lão Ngân Hoàn lần này thông minh một lần, không có nói thành chết, Ma tử nhà bọn hắn nói có thể che chín, nếu che không được còn không phải bị oán trách.

- Lấy xuống đi, đợi thêm, tác dụng của quả sợ là sẽ phải thấp hơn.

Có Ma Quân âm thầm nói.

- Đáng tiếc, thế mà trưởng thành không tới cực phẩm, để chúng ta đánh không bảy trận ác chiến với Yêu tộc, sớm biết quả này không thành được cực phẩm linh quả, đã không cần liều mạng cùng Yêu tộc.

- Ai biết xảy ra chuyện gì, quả này vốn nên đến trình độ cực phẩm, còn có thể nghịch hướng sinh trưởng, khí tức càng ngày càng yếu, hại chúng ta cao hứng hụt một trận.

- Không phải sao, còn tưởng rằng Ma tộc ta sẽ xuất hiện Ma Vương đại nhân thần trí hoàn chỉnh, nguyên lai là không vui.

Các lộ Ma Quân mồm năm miệng mười nghị luận âm ï, đều đang tỏa ra thất vọng không thôi về linh quả đã trở về đúng phẩm chất của mình, cho rằng vận khí của Ma tộc không tốt, không chiếm được cực phẩm quả, thật tình không biết mai linh quả này có thể hiện ra hiện tượng cực phẩm, bất quá là thủ đoạn của vị Ma tử thứ bảy kia mà thôi.

Lấy một sợi lực lượng bản nguyên để mai hóa hình quả vốn nên là trình độ phổ thông xuất hiện dấu hiệu cực phẩm, khi Từ Ngôn mới vừa tới Nghênh Hải, đã động tay chân.

Từ Ngôn sử dụng bản nguyên Thiên Ất Mộc, cực kì thưa thớt càng tối nghĩa vạn phần, mà theo thời gian trôi qua sẽ càng lúc càng mờ nhạt, trái cây này thật ra hái hay không hái, đều cùng một kết quả. Đợi đến sợi lực lượng bản nguyên kia tiêu tán, cũng sẽ khôi phục thành hóa hình quả phổ thông.

Một lần vận dụng lực lượng bản nguyên, mục đích của Từ Ngôn không chỉ có kích thích tranh đấu giữa Ma tộc và Yêu tộc, càng sớm đào xuống cạm bẫy hố người, Thân Đồ Băng Yểm không thu trái cây này còn tốt, chỉ cần hắn thu, tương lai chính là một phần tay cầm.

Trái cây này hiện tại có dấu hiệu đạt tới cực phẩm, chỉ là kém một chút, dù sao màu sắc đã chuyển thành màu tím, có thể thấy được có cơ hội trở thành cực phẩm linh quả, nhưng mà một khi thời gian lâu dài, tia lực lượng bản nguyên kia của Từ Ngôn hoàn toàn biến mất, hóa hình quả màu tím sẽ khôi phục thành màu sắc ban đầu, mà khí tức không khác gì hóa hình quả phổ thông, đến lúc đó ai cầm mai hóa hình quả này, người đó tương đương với việc làm mất một cực phẩm hóa hình quả.

Đến tương lai, Thân Đồ Băng Yểm lại không bỏ ra nổi cực phẩm hóa hình quả màu tím, có thể nhờ vào đó làm mưu đồ lớn, hố hắn trở tay không kịp.

Nhìn Thân Đồ Băng Yểm lộ ra vẻ mặt nghiêm túc thu lấy hóa hình quả kỳ dị này cuối cùng, khóe miệng Từ Ngôn hiện ra nụ cười hài lòng, phần tay cầm này xem như tới tay, có cần hay không, khi nào dùng, cần một thời cơ.

- Cười đến cực kỳ âm hiểm. Ngươi bắt được thóp của hắn rồi?

Một đạo truyền âm vang lên trong tai Từ Ngôn, đến từ Tuyết Cô Tình.

- Nụ cười không phải rất chất phác sao! Không thể nào, chẳng lẽ chúng ta thật có tâm Linh Tê rồi?

Từ Ngôn kinh ngạc nhìn về phía đối phương, lấy truyền âm nói chuyện.

- Ta cùng ngươi không có khả năng có Linh Tê gì.

Ánh mắt Tuyết Cô Tình càng lạnh nhạt mà băng giá.

- Vậy thì chưa hẳn, lực lượng thiên phú đều có thể hậu thiên tu ra, Linh Tê hoa cũng có thể hậu thiên tu ra, chúng ta có bốn mươi năm thời gian gặp nhau, không chừng thật có thể tu ra Linh Tê. Từ Ngôn mỉm cười, xa xa nâng chén.

- Nếu muốn cùng ta lòng có Linh Tê, ngươi trước trở thành Ma tộc chân chính rồi nói sau.

Tuyết Cô Tình có chút cúi đầu nhìn một ly rượu không trước mặt, theo bản năng như muốn nắm lên, nâng lên một tay lại bị buông xuống, nàng không thích cảm giác bị người khác cổ động.

- Chân chính Ma tộc... Tốt, làm phiền Tuyết cô nương, đến lúc rảnh ma hóa ta là được.

Bên trong truyên âm của Từ Ngôn cũng không có ngữ khí trêu chọc, hắn dùng hai chữ cô nương mà không phải Ma tử, ngữ khí bình thản đến tựa như đang trò chuyện phiếm cùng bạn bè.

Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Cô Tình hơi lắc lư một cái, bên trong tâm thần bình tĩnh nổi lên một tia gợn sóng, bất quá rất nhanh lần nữa bị nàng dập tắt.

- Khi nào lên đường.

Tuyết Cô Tình đứng dậy rời đi, hỏi thăm sau cùng lạnh như băng không mang theo chút tình cảm nào.

- Ba ngày sau.

Nhìn qua bóng lưng đối phương đi xa, Từ Ngôn như có điều suy nghĩ nói, chỗ sâu trong ánh mắt là một loại lạnh lùng.

Tuyết Cô Tình chặn ngang một chân để kế hoạch của Từ Ngôn xuất hiện thay đổi.

Bí ẩn bên trong Ma Hoa điện, không thể để cho người ngoài biết được, càng không thể để người ngoài biết tung tích của Tứ Vương, Tuyết Cô Tình đã khư khư cố chấp muốn đi Ma Hoa điện, Từ Ngôn suy tính không phải là như thế nào giấu diếm được đối phương, mà là như thế nào diệt trừ vị Tuyết La Sát vướng bận này.

- Đại nhân phải cẩn thận, La Sát chính là Ma tộc thuần túy, cổ xưa mà cường đại, trong huyết mạch có tiếp nhận lực lượng truyền thừa càng đáng sợ.

Tiệc rượu tán đi, lão Ngân Hoàn đi tới gần nhắc nhở Ma tử nhà mình, Từ Ngôn nghe nói vậy ngược lại cảm khái rất nhiều, còn tưởng rằng vị Ma Quân già nua này rốt cục có thể nói chút lời hữu dụng, không ngờ tới câu tiếp theo đã bắt đầu biến chất.

- Ma tử đại nhân trẻ trung khoẻ mạnh, Tuyết Cô Tình kia cũng tính là niên kỷ tuổi trẻ bên trong Ma tộc ta, thời gian bốn mươi năm bế quan, đầy đủ sản xuất ra rất nhiều hậu đại, đại nhân phải cẩn thận, cũng không thể để huyết mạch La Sát của nàng quá truyên thừa xuống nhiều tiếp, tốt nhất sinh nhiều thêm mấy Minh Viêm Ma, ít sinh mấy La Sát nhỏ.

Lão Ngân Hoàn nói, còn thở dài, lo lắng suôn về loại chuyện này thôi, thần tử như hắn bất lực làm thay, không giúp được Ma tử nhà mình.

May mắn tiệc rượu đã kết thúc, bằng không nghe nói về câu khuyên nhủ này, nếu như trong miệng có rượu, Từ Ngôn đều có thể phun đầy mặt Sáu đại Ma tử.

- Sinh nhiều mấy Minh Viêm Ma? Ít sinh mấy tiểu La Sát? Lão Ngân Hoàn ngươi suy nghĩ quá xa rồi!

Từ Ngôn trừng to mắt, hắn đi Ma Hoa điện bế quan là muốn đi một chuyến đến Đạo phủ, lúc nào thành đi sinh con.

- Không xa, không xa, huyết mạch truyền thừa vốn chính là chuyện thuộc bổn phận của Ma tử đại nhân, nếu như khống chế không tốt, sinh nhiều mấy tiểu La Sát, sinh ít mấy Minh Viêm Ma cũng không ai trách tội đại nhân, coi như luyện tay một chút, về sau có rất nhiều cơ hội, hắc hắc, không vội, chúng ta không vội.

- Lão Ngân Hoàn nói đúng, chúng ta không vội, đại nhân tùy tiện sinh, hắc hắc.

Kim Hỏa cũng ở một bên xen vào, Quỷ Diện bế quan Ma Hoa điện, hắn cũng cao hứng, hắn không quan tâm sinh hay không sinh Minh Viêm Ma, chí ít không ai tìm Kim Hỏa hắn gây phiền toái.
Bình Luận (0)
Comment