Chương 1721: Huyết Đan Cùng Hải Vương Lệnh.
Chương 1721: Huyết Đan Cùng Hải Vương Lệnh.Chương 1721: Huyết Đan Cùng Hải Vương Lệnh.
Hải Đại Kiềm cầu khẩn, buồn bã tựa như sinh tử biệt ly, cho dù Từ Ngôn đối với hắn chỉ lợi dụng là nhiều, nhưng dù sao cũng là cố nhân.
Hải Đại Kiềm bày ra bộ dáng đáng thương để Từ Ngôn nhớ tới hai vị Yêu Vương bị Đồ Thanh Chúc đánh giết, nhớ tới thảm trạng của Vương Khải Hà Điền mang theo một thân xiềng xích xuất hiện trên Thiên Anh lôi đài.
- Khí nô vốn không tội, khí nô cũng là thiên hạ sinh linh, dựa vào cái gì không cho khí nô đường sống... Hồn Ngục.
Bỗng nhiên nắm chặt nắm đấm, ném một hạt Chú Thần Đan vào miệng Hải Đại Kiềm, chờ đối phương ăn xong, Từ Ngôn hỏi:
- Ngươi cẩn thận cảm giác, hấp lực có biến mất.
Hải Đại Kiềm cộp cộp miệng, cảm giác chỉ chốc lát liền lắc đầu to, nói:
- Không có biến mất, còn ở đây! Ta có thể xác định.
Liền biết Chú Thần Đan đã vô hiệu, Từ Ngôn mở ra Thiên Cơ phủ, nói:
- Đại Kiềm, đi theo ta.
Trở lại Thiên Cơ phủ, Từ Ngôn ngồi xếp bằng, tĩnh hạ tâm thần, bức ra một giọt máu tươi từ ngón tay.
Máu tươi xuất hiện, không khác giọt máu bình thường chút nào, thế nhưng theo Từ Ngôn điều động Anh hỏa tế luyện, bên trong giọt máu tươi này dần dần nổi lên một chút xanh biếc.
Từ Ngôn có một nửa nguyên thần là dương linh Thiên Ất mộc, máu của hắn đã có thể để cho Hỏa Hài Nhi trưởng thành, nói rõ trong máu mang theo lực lượng sinh cơ cường đại.
Từ Ngôn thật ra thử qua điều động lực lượng sinh cơ trong máu, đáng tiếc huyết dịch đơn thuần căn bản không có tác dụng quá lớn, trừ phi dùng để tưới hoa, có thể làm cho linh hoa linh thảo trưởng thành cực nhanh. Nói cho cùng hắn cũng là thân người, dùng máu tưới hoa loại cử động xa xỉ này, Từ Ngôn ngược lại cũng muốn, đáng tiếc thể cốt gánh không được, nếu dùng hết máu, chính hắn đều phải mất mạng.
Thế là Từ Ngôn bắt đầu nếm thử tế luyện huyết dịch, cuối cùng phát hiện chỉ có thông qua chật vật tế luyện mới có thể để cho lực lượng sinh cơ trong máu xuất hiện.
Bất quá xuất hiện thì xuất hiện, huyết dịch sau khi tế luyện vẫn như cũ không thể được như linh đan, chỉ có gia nhập lực lượng nguyên thần, mới có thể trở thành kỳ đan chân chính, có thể so với cực phẩm.
Lần này nếm thử, khiến Từ Ngôn vô cùng thất vọng.
Hiệu dụng của huyết đan là không thể chê, có thể so với cực phẩm linh đan, có sinh cơ cường đại ở trong đó, chỉ cân còn có một hơi, đều có thể cứu sống được, nhưng cái giá để tế luyện Huyết đan, thực sự làm người ta kinh ngạc.
Huyết thủy là thứ phụ, chân chính để Từ Ngôn nhức đầu là phần lực lượng nguyên thần kia.
Giống như một loại thuốc dẫn, Huyết đan chỉ có gia nhập chính lực lượng nguyên thần của Từ Ngôn mới có thể đạt tới trình độ cực phẩm, nếu không ngay cả hiệu dụng thượng phẩm cũng không có, không có tác dụng lớn.
Lực lượng nguyên thần quá mức trân quý, mà lại khó mà tái sinh, hao phí một chút chính là vĩnh viễn mất đi, cho nên bất kỳ tu sĩ nào cũng không dám tuỳ tiện hao tổn nguyên thần, dự định tế luyện số lượng lớn Huyết đan căn bản là không có cách thực hiện.
Luyện chế không được quá nhiều, nhưng luyện chế mấy hạt ngược lại không sao.
Không đến nửa ngày, một hạt linh đan màu máu tiểu xảo xuất hiện ở trước mặt Từ Ngôn, bề ngoài là màu máu, ẩn ẩn tản ra xanh biếc, thời khắc đan thành, đầy phòng sinh cơ.
- Huyết đan, tâm huyết thành đan...
Tán đi Anh hỏa, Từ Ngôn cảm giác sóng linh khí trên đan thể một phen, phát hiện Huyết đan cũng không có chút nào linh khí tồn tại, chỉ có một đoàn lực lượng sinh cơ bao quanh mới là chỗ trân quý của mai kỳ đan này.
Gọi Hải Đại Kiềm, giao Huyết đan nho nhỏ cho đối phương.
- Nếu quả thật có một ngày ngươi bị Hồn Ngục thu hút, tuyệt đối đừng nói ngươi đến từ Tình Châu, chớ nói nhận ra Từ Ngôn ta, nếu không đại nạn lâm đầu.
Từ Ngôn không có giải thích quá nhiều nguồn gốc giữa mình và Hồn Ngục, mà phân phó nói:
- Có lẽ sẽ bị tra tấn, chỉ cân ngươi cắn chặt răng không thừa nhận có liên quan đến ta, hẳn là không chết, thật đến trước mắt sống chết, ăn viên linh đan này có lẽ có thể cứu mạng.
- Hồn Ngục đáng sợ như vậy! Ta không muốn đi, không có biện pháp khác sao?
Hải Đại Kiềm càng nghe càng kinh hãi, buồn bã nói:
- Từ trưởng lão ngươi suy nghĩ một ít biện pháp, có thể ngăn cách liên hệ giữa Hồn Ngục cùng khí nô hay không, ta không muốn đi Hồn Ngục, năm đó ta ở Thiên Bắc làm mưa làm gió, là ngươi dẫn ta ra đưa đến Thiên Nam, lại mang ra Tình Châu, ngươi cần phải phụ trách đối với tal
- Nếu như ngay cả Hóa Vũ Cua Vương cũng đỡ không nổi lực hút của Hồn Ngục, ta làm Hóa Thần như thế nào chống đỡ được.
Từ Ngôn nhíu nhíu mày, nói:
- Bất quá ngươi yên tâm, cho dù ngươi bị thu tới Hồn Ngục, chỉ cần ngươi không chết, chúng ta nhất định còn sẽ gặp mặt, Hồn Ngục chỗ kia, ta sớm muộn cũng sẽ đi một chuyến.
- Tốt! Tốt! Có câu nói này của ngươi, ta an tâm, đáng thương Tiểu Thanh của ta, nếu như ta chết nàng làm sao bây giờ, ai.
Hải Đại Kiềm ủ rũ, lúc này bên ngoài cổng sân vừa hay có một thân ảnh áo xanh đi qua.
Không biết có phải nghe được tiếng kêu của Hải Đại Kiềm hay không, Tiểu Thanh khi đi ngang qua nghiêng đầu nhìn thoáng qua, nháy nháy mắt, mặt không thay đổi đi tới.
- Yên tâm đi Đại Kiềm, cho dù ngươi chết, Tiểu Thanh như thế nào sống thì vẫn sẽ còn thế ấy sống.
Từ Ngôn võ võ bả vai Hải Đại Kiềm, ngữ trọng tâm trường nói:
- Tự mình đa tình thật ra rất nhàm chán.
- Không phải hai tình tướng nguyện? Ta cùng Tiểu Thanh hai tình tướng nguyện tới.
- Ngươi suy nghĩ nhiều Đại Kiêm...
Đạt được Huyết đan, Hải Đại Kiềm cảm khái nửa ngày bắt đầu tìm chỗ giấu đi viên đan dược bảo mệnh này, tìm nửa ngày phát hiện giấu ở trên người không an toàn, nếu bị bắt còn không phải soát người, thế là Hải Đại Kiềm linh cơ khẽ động, há mồm nuốt Huyết đan vào.
- Giấu trong bụng còn có thể có dược hiệu sao?
Từ Ngôn rất không hiểu.
- Nhét bên trong kẽ răng, hàm răng của ta rất lớn, hắc hắc.
Hải Đại Kiềm ngược lại đắc ý, rất nhanh lại nghĩ tới mình có khả năng bị Hồn Ngục bắt được, lại trở nên nghèo túng không thôi.
- Đa tạ linh đan của Từ trưởng lão, hi vọng sẽ không dùng đến, khối lệnh bài này ta giữ lại vô dụng, Từ trưởng lão thay ta đảm bảo đi, lúc cần thiết, thôi động lệnh bài, có thể điều động một lần Hóa Vũ Đại Vương giải tương trợ.
Hải Đại Kiềm lấy ra một lệnh bài mới tinh từ trong túi thiếp thân, lệnh bài do hàn ngọc dưới đáy biển chế tạo, khắc lấy ba chữ to Hải Vương lệnh, trong đó lưu chuyển lên một tia sáng màu đỏ, nhìn kỹ lại là một giọt tinh huyết ẩn chứa nguyên thần.
Hải Đại Kiềm lấy nguyên thần tinh huyết bản thân chế tạo Hải Vương lệnh, thật ra tác dụng là vì khoe khoang, chưa từng nghĩ tới đưa cho người khác, càng không có nghĩ tới có một ngày ngay cả Hóa Vũ Cua Vương đều chưa hẳn có thể giữ được hắn.
- Nếu như ta bị Hồn Ngục bắt được, ngươi cần phải sớm một chút tới cứu ta đó Từ trưởng lão, ta mới đến Chân Võ giới vẫn chưa quen cuộc sống nơi đây, chỉ có một thân nhân là ngươi...
Giống như cảm nhận được tai kiếp khó thoát, Hải Đại Kiềm trở nên nói liên miên lải nhải, vừa nói vừa nhảy chân nhìn về phía Tiểu Thanh xa xa, mắt đầy không bỏ.
- Chưa hẳn thật có thể bị thu tới Hồn Ngục, có Hóa Vũ Cua Vương, lực hút đến từ Hồn Ngục có lẽ sẽ bị hao hết, ngươi trước lưu ở bên người Cua Vương, trong vòng mười năm tốt nhất đừng đơn độc ra ngoài.
Từ Ngôn dặn dò một câu.
- Ta cũng không đi, cứ trốn ở dưới đáy biển! Ta thà rằng làm rùa đenI
Hải Đại Kiềm thề, đừng nói mười năm, không đến Yêu Vương hắn không định rời đi đáy biển.
Giao cho Hải Đại Kiềm một hạt Huyết đan, Từ Ngôn đạt được một khối Hải Vương lệnh, đôi huynh đệ mặt ngoài này, cũng tính là cùng chung hoạn nạn.
Đi vào đáy biển thành đã sắp qua hai ngày, Từ Ngôn không còn ở lâu, sau khi rời đi Thiên Cơ phủ thì cáo từ, có Hóa Vũ Cua Vương toàn lực che chở, Hải Đại Kiềm tạm thời không ngại.
Cua lớn khổng lồ hơi mở ra vuốt lớn, Từ Ngôn phi thân nhảy ra, sau lưng, Hải Đại Kiêm không nỡ vẫy tay, nước mắt rưng rưng, giống như lại lân nữa cảm nhận được hấp lực tồn tại, hắn vội vàng lại né trở về.
Rời đi cua lớn, Từ Ngôn quay đầu nhìn một chút đáy biển thành, quay người bơi về phía mặt biển.
Đáy biển thành khổng lồ, cung điện san sát, khắp nơi là vô số Đại Vương giải nhúc nhích, cua quân đến trăm vạn mà tính thanh thế to lớn, nhất là Hóa Vũ Cua Vương lớn nhất, khiến cho toà Cua quốc này có thể xưng tường đồng vách sắt.
Cua quốc mặc dù cường đại vô song, có thể hoành hành dưới đáy biển, đáng tiếc vương của Cua quốc lại phải sống ở bên sự run rẩy vì cảm nhận khó giữ được tính mạng.