Chương 1730: Hai Mươi Cái Tiểu Thanh
Chương 1730: Hai Mươi Cái Tiểu ThanhChương 1730: Hai Mươi Cái Tiểu Thanh
Đao Kiếm Long Ly, Giác Thạch giáp, Long Thiệt cung, Dạ Nhãn, Hắc Ma kỳ, Liệt Diễm Lưu Tỉnh.
Tra xét sáu linh bảo, Từ Ngôn lại lấy Huyền La đan đầy trân quý ra, rốt cục hài lòng nhẹ gật đầu.
Chuyến này đến Đạo phủ, không biết sẽ đối mặt với loại hung hiểm nào, Khúc Cửu Ca tiêu diệt Tứ Vương, chỉ có ma hồn của Thiên Lân trốn thoát, ba Đại Ma Vương chết hay sống, không ai biết được.
Ma Vương hồn, khi Từ Ngôn còn ở cảnh giới Nguyên Anh căn bản không có cách ngăn cản, bất quá từ khi Hóa Thần, Từ Ngôn đã không còn e sợ Ma Vương hồn hư nhược.
- Nếu như ma hồn quá nhiều, vừa hay chộp tất cả vào tay, tu thành Thiên Ma VũI
Ánh mắt lạnh lẽo, tâm niệm Từ Ngôn vừa động, không bao lâu Tiểu Thanh bưng lấy một thứ gì đó kỳ quái bị Băng Ti bao phủ đi đến.
Thận trọng thả đồ vật trong tay xuống, Tiểu Thanh nhắc nhở:
- Hỏa Hoàng Cô sợ nhất chấn động, một khi chấn động vỡ tan, bọn chúng sẽ nổ tung hình thành ngọn lửa, chủ nhân phải cẩn thận.
- Biết, Hỏa Hài Nhi thế nào.
Từ Ngôn nâng lên một Hỏa Hoàng Cô bị Băng T¡ bao phủ, một bên cẩn thận xem xét một bên nói.
- Hỏa Hài Nhi trưởng thành một chút xíu, lúc chơi đùa thỉnh thoảng sẽ rơi mồ hôi, mồ hôi của nó rơi xuống đất sẽ thành hạt giống Hỏa Hoàng Gô.
Tiểu Thanh đáp chỉ tiết, nàng thường xuyên bồi tiếp Hỏa Hài Nhi chơi đùa trong hoa viên.
- Rất tốt, đồ ăn Băng T¡ Giải chính ngươi nắm giữ, đừng để lũ tiểu gia hỏa bị đói, còn phải dựa vào chúng nó trồng nấm. Từ Ngôn cảm giác mai Hỏa Hoàng Cô trong tay, càng ngày càng kinh hãi.
Lấy linh thức cảm giác, Hỏa Hoàng Cô bị Băng T¡ bao quanh bốc lên một loại khí tức doạ người, Từ Ngôn đoán chừng, nếu như mai Hỏa Hoàng Cô này vỡ ra, đoán chừng uy lực sẽ ngang bằng với uy năng của pháp bảo cực phẩm tự bạo.
Điều này còn không phải đáng sợ nhất, Hỏa Hoàng Cô trong nháy mắt nổ tung hoàn toàn chính xác có thể sinh ra uy năng không kém gì pháp bảo cực phẩm tự bạo, nhưng Hỏa Hoàng Cô vỡ ra hình thành ngọn lửa hừng hực, uy lực sẽ càng thêm đáng sợ, mà lại không dứt không thôi, trên mặt biển đều có thể thiêu đốt.
Tám ngàn dặm Phí Hải ngàn năm bất diệt đủ để chứng minh Hỏa Hoàng Cô đáng sợ, nhìn qua chỉ là cây nấm nho nhỏ, ai có thể nghĩ đến cây nấm này không chỉ không thể ăn, còn có thể giết người.
- Cạm bẫy hoàn mỹ, thật muốn cho Mạc Hoa Đà đi một giỏ...
Từ Ngôn nhìn sát khí trong tay hắc hắc cười lạnh, Tiểu Thanh ở một bên rụt cổ.
- Cây nấm không dễ trồng, còn không có đủ một giỏ đâu, ùng ục ục...
Tiểu Thanh bị nụ cười lạnh trên khóe miệng chủ nhân dọa đến nôn ra hai cái bong bóng.
- Không sao, chỉ cần Hỏa Hài Nhi ở đây, Hỏa Hoàng Cô sẽ càng ngày càng nhiều... Tiểu Thanh, cảnh giới của ngươi sợ là sắp đạt tới Đại Yêu đi?
Từ Ngôn bỗng nhiên ý thức được Linh thú của mình đã rất nhiều năm chưa từng tiến giai, linh khí Thiên Cơ trong phủ không yếu, thật ra Tiểu Thanh sớm có tiến giai thực lực Đại Yêu.
- Đúng vậy, Tiểu Thanh cũng sắp thành Đại Yêu, nhờ có chủ nhân nuôi tốt, ùng ục ục.
Tiểu Thanh chân thành nói, trong mắt to tràn đầy cảm kích, nàng từ nhỏ bị Từ Ngôn nuôi lớn, tình cảm dành cho vị chủ nhân Từ Ngôn này sâu nhất.
- Cũng không thể nói là nuôi ngươi, do thiên phú Cua tộc các ngươi không tồi, ha ha. Từ Ngôn cười xấu hổ, mặt mo hiếm thấy đỏ ửng.
Thật sự là hắn không có nuôi bọn Băng T¡ Giải này, nhiều lắm làm chút đồ ăn quăng xuống rồi buông tay mặc kệ, không có bị đưa ra nấu bữa ăn ngon đã tính vận khí của bọn Băng Ti Giải này tương đối tốt.
Trước khi không có đạt được Hỏa Hoàng Gô, Từ Ngôn cũng không chỉ một lần sinh ra tâm tư hầm cua, thế mà còn có thể bị cảm kích, chỉ có thể nói cua quá ngu.
- Tiến giai Đại Yêu... Tiểu Thanh, Cua tộc các ngươi có thể áp chế tốc độ tiến giai hay không?
Nhớ tới Hải Đại Kiềm dị dạng, lông mày Từ Ngôn không khỏi nhíu một cái.
- Đã áp chế thật lâu, sợ là không áp chế nổi mấy năm, phần lớn Cua tộc tiến giai tự nhiên mà thành, ta không có cách nào áp chế quá lâu, nếu không Tiểu Thanh sẽ nổ tung.
Mắt to của Tiểu Thanh chăm chú run rẩy, miệng nhỏ xẹp lép, muốn khóc, mặc dù nàng thần trí không cao, lại có thể nghe ra được ngữ khí của chủ nhân giống như không quá nguyện ý để nàng tiến giai, nàng cũng không muốn mình cuối cùng nổ tung, biến thành bộ dáng chia năm xẻ bảy.
- Có lẽ là ta quá lo lắng, ngươi nguyện ý tiến giai thì cứ tiến giai đi, sau khi Hải Đại Kiềm tiến giai Đại Yêu gặp lực hút cổ quái, ta không cách nào xác nhận hấp lực đến từ nơi nào, cũng không thể kết luận sau khi ngươi trở thành Đại Yêu có thể cũng xuất hiện loại hấp lực này hay không.
Từ Ngôn do dự một chút, vẫn nói ra lo lắng của mình.
Đang có ý nhắc nhở Tiểu Thanh, tiến giai Đại Yêu tại Chân Võ giới có lẽ sẽ có nguy hiểm.
- Tiểu Thanh không phải Đại Vương giải, Tiểu Thanh là Băng Ti Giải, Đại Vương giải quá ngu, ùng ục ục, Tiểu Thanh không sao đâu, chủ nhân yên tâm!
Tiểu Thanh càng thêm chăm chú nhẹ gật đầu, nàng cho rằng mình và Hải Đại Kiềm thực sự không cách nào so sánh được, mình thông minh như vậy sao lại đần giống Hải Đại Kiềm được, ngay cả tiến giai Đại Yêu đều có ngoài ý muốn xuất hiện. - Ngươi xác định ngươi thông minh hơn Hải Đại Kiềm?
Từ Ngôn cau mày, khóe mắt nhảy dựng.
- Tiểu Thanh xác định, mười tên Hải Đại Kiềm mới có thể tương đương với một nữa Tiểu Thanh!
Tiểu Thanh ngẩng đầu lên, nói rõ ràng từng chữ từng câu, nói xong còn tự hào phun bong bóng.
- Mấy Tiểu Thanh thì mới có thể bù đắp được một Hải Đại Kiềm?
Từ Ngôn đột nhiên hỏi.
- Hai mươi Tiểu Thanh, ùng ục ục.
Tiểu Thanh tự hào đáp trả.
Từ Ngôn đợi nửa ngày, phát hiện đáp án không có thay đổi gì, người ta vẫn là một bộ dáng cao hứng đáp đúng vấn đề, thế là thở dài một tiếng phất tay ra hiệu Tiểu Thanh lui ra, tâm trí như thế, chỉ sợ không có mạnh hơn Hải Đại Kiềm bao nhiêu.
Nhìn Tiểu Thanh muốn đi qua cổng, Từ Ngôn do dự một chút gọi lại đối phương, nói:
- Hỏa Hài Nhi, nghe lời ngươi không?
- Chỉ cần chủ nhân không đánh nó, nó sẽ rất nghe lời.
Tiểu Thanh bẩm báo chỉ tiết.
- Lúc ngươi tiến giai, nếu như ta không ở đây, nhớ kỹ để Hỏa Hài Nhi bồi tiếp ngươi, nhớ kỹ.
Từ Ngôn trầm ngâm một lúc, phân phó.
- Tiểu Thanh nhớ kỹ, ùng ục ục.
Tiểu Thanh không rõ ràng cho lắm, không biết vì sao chủ nhân an bài như thế, cũng may tâm trí nàng không cao, chỉ biết chủ nhân nói cái gì mình làm theo là được.
Đợi Tiểu Thanh rời khỏi phòng lớn, lông mày Từ Ngôn vẫn như cũ còn cau lại chưa tán đi, hắn lần này an bài, cũng là chuẩn bị một đầu sinh lộ cho Tiểu Thanh. Từ Ngôn không cách nào kết luận hấp lực trên người Hải Đại Kiềm đến tột cùng đến từ nơi nào, nếu như khi Tiểu Thanh tiến giai Đại Yêu cũng xuất hiện hấp lực, vậy hoàn toàn có thể kết luận hấp lực đến từ Hồn Ngục, nếu quả thật bị Hồn Ngục bắt được, lấy thần trí có thể xưng thật thà của Tiểu Thanh, không bị giết chết mới là lạ.
Mặc dù Hải Đại Kiềm cũng ngốc nghếch, nhưng Hải Đại Kiềm cũng có không ít tâm tư, Tiểu Thanh lại không được, đơn thuần tựa như đứa bé.
- Hi vọng không phải hấp lực đến từ Hồn Ngục...
Không còn nhiều nghĩ, Từ Ngôn lấy Hỗn Nguyên bình ra, bắt đầu chữa trị vết rạn trên miệng bình.
Từ khi đỡ được kiếm ý của Đấu Tiên, vết rạn từ đầu đến cuối tồn tại ở trên miệng Hỗn Nguyên bình, Từ Ngôn những năm nay cũng nếm thử nhiều lần chữa trị, thẳng đến khi Nguyên Anh của hắn đạt đến trình độ Hóa Thần đỉnh phong, mới có thể miễn cưỡng lấy Anh hỏa chậm rãi chữa trị Tiên Thiên Linh Bảo, còn cần vận dụng số lượng lớn vật liệu cực phẩm trong tay.
Ngày qua ngày, nửa năm trôi qua, cuối cùng thành công chữa trị hoàn toàn vết rách cho Hỗn Nguyên bình.
Nửa năm bỏ ra tâm huyết cuối cùng không có uổng phí.
Hỗn Nguyên bình được chữa trị hoàn thành, Từ Ngôn cũng coi như giải quyết xong một tâm nguyện, lúc này cách thời điểm hắn tuyên bố tạm thời bế quan trong Ma Đế thành đã qua hai năm rưỡi, cũng nên đến lúc tiến về Ma Hoa điện.
Rời khỏi Thiên Cơ phủ, Từ Ngôn chạy tới Ma Đế thành.
Tại thời điểm hắn dự định mượn nhờ truyền tống trận trong Ma Hoa điện đi đến Đông Châu, các cao thủ đến từ Tây Châu vực đã dừng lại trong Đông Châu vực hơn mười năm, những cường giả này đã hao hết kiên nhẫn, bây giờ đang hội tụ cùng một chỗ, cùng bàn đại kế.