Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1735 - Chương 1735: La Sát Là Cái Gì?

Chương 1735: La Sát là cái gì? Chương 1735: La Sát là cái gì?Chương 1735: La Sát là cái gì?

Theo cánh hoa nở rộ, bên trong Ma Hoa điện lại lần nữa tràn đầy khí tức tà ác, Tà Linh hiện thân từ trong cánh hoa, mở ra hai mắt đầy tinh hồng.

Mặc dù được chứng kiến Tà Linh một lần, Tuyết Cô Tình vẫn bị Tà Linh kinh khủng rung động, miệng thơm khẽ nhếch, thần sắc đầy cẩn thận.

Rống...

Bên trong miệng lớn của Tà Linh phát ra tiếng rống trầm muộn, mắt to mở rộng, tập trung vào hai kẻ ngoại lai, toàn thân càng là bùng nổ sát khí kinh người, chậm rãi trôi nổi bên trên gốc cây.

- Cắn nuốt... RốngIIIII

Giơ cao nanh vuốt, mở ra miệng to như chậu máu, Mộc linh tà ác cũng kinh khủng giống như năm trước, Tuyết Cô Tình cả kinh, gương mặt xinh đẹp tái nhợt, Từ Ngôn cũng cẩn thận đối đãi, bất quá thời gian dần trôi qua, đáy mắt Từ Ngôn hiện ra một tia hiểu rõ, trong lòng thở ra một hơi thật dài.

Tà Linh mặc dù vẫn tà ác như cũ, nhưng thần trí vẫn còn, Từ Ngôn có thể cảm giác đạt được.

Chỉ cần Tà Linh còn có thần trí, chuyến này sẽ thành công, có cơ hội trước mượn nhờ truyền tống trận đi tới Đạo phủ, bất quá trước đó, cần xử lý một chút phiên phức bên người.

Sát ý không người phát giác phun trào dưới đáy mắt, không tận dụng được cơ hội tốt như vậy, há có thể xứng đáng với danh tiếng Quỷ Diện.

Nếu như Tuyết Cô Tình chết trong Ma Hoa điện, để Tà Linh cống nồi, Tà Linh nhất định sẽ không để ý, đến lúc đó quân cận vệ Bắc Châu sẽ không có người Thống Lĩnh, tuy nói Thân Đồ Băng Yểm sẽ mất đi đại địch duy nhất có thể ngăn được hắn, mà sơ hở sau cùng của Từ Ngôn cũng sẽ biến mất, trở thành Ma tử chân chính.

Tuyết Cô Tình chết, lợi nhiều hơn hại, bây giờ, chính là thời cơ tốt nhất. Nhớ tới Tuyết Cô Tình trước kia lấy ra lệnh bài cũ kỹ, nhớ tới Thân Đồ Thiết Tâm lấy khóa sắt phong kín Ma Hoa điện, Từ Ngôn khẽ nhíu mày, bắt đầu nhanh chóng thôi diễn.

Hắn cho rằng Tuyết Cô Tình có khả năng có được thủ đoạn hay công cụ gì đó khống chế Thân Đồ Thiết Tâm, nếu như Thân Đồ Thiết Tâm quả nhiên là một bộ Thiên Nhân ma, đối đầu Tà Linh cũng sẽ không rơi vào thế hạ phong, nếu không Tà Linh lúc trước sắp xông ra Ma Hoa điện sẽ không bị Thân Đồ Thiết Tâm trấn áp.

- Thân Đồ Băng Yểm có một Hắc Ma kỳ, Tuyết Cô Tình thì có được thủ đoạn khống chế Thân Đồ Thiết Tâm, thời điểm thọ yến đại điển diễn ra, Tuyết Cô Tình vốn có tâm tư tiến về Ma Hoa điện, bởi vì nàng có nắm chắc sẽ không chết ở trong tay Tà Linh... Thật ra ta đã đoán sai...

Suy tính đến điểm này, Từ Ngôn bắt đầu âm thầm kinh hãi.

Trách không được lúc ấy hắn cảm thấy bồi tiếp Tuyết Cô Tình tiến vê Ma Hoa điện, người ta đồng ý đơn giản, nếu như không có nắm chắc, ai sẽ đi Ma Hoa điện muốn chết?

Có thể bình yên dự tiệc, lấy trí thông minh của Tuyết Cô Tình, nhất định tìm xong đường lui, chuẩn bị tốt chuẩn bị ở sau, nàng đối chọi Thân Đồ Băng Yểm, nguyên lai có chuẩn bị mà đến.

Suy nghĩ đến điểm này, sát ý trong lòng Từ Ngôn phai nhạt đi mấy phần.

Nếu như Tà Linh không cách nào tru sát Tuyết Cô Tình, lại bởi vậy đưa tới Thân Đồ Thiết Tâm, một khi xé rách da mặt, có lẽ thân phận của mình sẽ bị các Ma tử khác biết được.

Ngay tại thời điểm do dự phải chăng thừa dịp hiện tại động thủ diệt trừ Tuyết Cô Tình, Từ Ngôn chợt phát hiện vạt áo bị kéo chặt.

Tà Linh tới gần, Tuyết Cô Tình bị chấn kinh đến nỗi lòng chập trùng, theo bản năng muốn nắm chặt thứ gì, vừa hay Từ Ngôn ở ngay bên người, nàng không tự chủ bắt lấy vạt áo, nhất thời ngay cả chính nàng đều chưa từng phát giác.

Tuyết Cô Tình không có phát giác động tác của mình, Từ Ngôn phát giác được. Nghiêng đầu nhìn lại, đập vào mắt là một bên mặt tràn đầy hốt hoảng của nữ tử, giống như nữ tử phàm nhân gặp phải nguy cơ, mặc dù phần bối rối này chỉ có trong nháy mắt đã trở nên chững chạc, vẫn như cũ giống như một bức tranh tinh xảo, vừa thấy đã yêu.

- La Sát, đến tột cùng là cái gì...

Sát ý còn sót lại dần dần thối lui, bịch một tiếng Hắc Ma kỳ rơi xuống đất, Tuyết Cô Tình kinh ngạc một cái chớp mắt, như điện giật thu hồi tay mình.

Nàng rốt cục ý thức được sự thất thố của mình, bất quá Từ Ngôn giống như cũng không phát hiện cái gì, đang yên lặng nhìn chằm chằm Tà Linh.

Hắc Ma kỳ xuất hiện, khiến bước chân của Tà Linh ổn định ở bên ngoài tế đàn, tiếng rống trầm muộn kéo dài không thôi, lại không tiến thêm một bước, thời gian dân trôi qua, Tà Linh hóa thành sương mù dày đặc màu máu, hoàn toàn bao vây tế đàn nhỏ.

- Hắc Ma kỳ có tác dụng, chỉ cần chúng ta không đi trêu chọc, nó sẽ không xông tới, ngươi tu luyện đi, ta nhìn chằm chằm Tà Linh.

Dị sắc nơi đáy mắt Tuyết Cô Tình biến mất, tiếng vẫn lạnh lùng như cũ.

- Ta muốn tu luyện bốn mươi năm lâu, làm phiền Tuyết cô nương.

- Bốn mươi năm này, hi vọng ngươi sẽ không tịch mịch.

Từ Ngôn lạnh nhạt nói.

- Bốn mươi năm mà thôi, tính không được cái gì.

Bên trong tiếng nói nhỏ của Tuyết Cô Tình giống như cất giấu tâm sự gì đó, có chút dự định trở nên do dự.

Nhìn kỹ gương mặt xinh đẹp giống như lát thành tầng một băng sương, Từ Ngôn cười cười, ngồi xếp bằng trên tế đàn, quả thật chuẩn bị tu luyện.

Gặp Từ Ngôn ngồi xếp bằng, Tuyết Cô Tình đầu tiên cảm giác Tà Linh bồi hồi bên ngoài tế đàn, xác định đối phương không có dấu hiệu táo bạo, nàng mới hơi yên tâm mấy phần, khi ánh mắt lần nữa rơi trên người Từ Ngôn, đáy mắt đã bắn tung toé ra một loại sát ý lạnh lẽo.

Nàng muốn diệt trừ hắn, bởi vì hắn là một người duy nhất trên đời biết bí ẩn của nàng.

- Tung tích của Ma Đế đại nhân, không thể bị Nhân tộc biết được, Từ Tam, ngươi phải chết...

Trong lòng nói nhỏ, mặc dù lạnh lẽo, thế nhưng đầu ngón tay đang rung động lại chần chờ, bàn tay này vừa rồi còn theo bản năng nắm lấy vạt áo của đối phương.

- La Sát vô tình, Tuyết Cô Tình, ngươi thế nào?

Trong lòng thầm hô, mang theo kinh ngạc, ngay cả chính Tuyết Cô Tình cũng không dám tin tưởng, dưới đáy lòng nàng thế mà lại sinh ra vẻ bất nhẫn, vậy mà không đành lòng giết chết một tu sĩ Nhân tộc.

- Chẳng lẽ ta yêu hắn rồi? Không có khả năng! Ta là La Sát!

Suy đoán kinh dị để toàn thân Tuyết Cô Tình chấn động, trong mắt hiện ra vẻ khó tin.

Nàng đúng là La Sát của Ma tộc, bản thể tụ ra từ bên trong băng tuyết, để nàng sinh ra đã không có nhiệt độ, càng không có chút nào tình cảm, bên trong cuộc đời của nàng, chỉ có giết chóc cùng huyết tinh.

Nhưng vì sao bên tai lờ mờ có thể nghe được câu Linh Tê hoa đây?

- Thế gian này, thật có Linh Tê sao...

Giống như tự hỏi, lại giống như hỏi thăm, Tuyết Cô Tình không cách nào tưởng tượng, ngay cả La Sát do tuyết đúc thành đều có một ngày mê mang.

- La Sát, đến cùng là cái gì?

Tiếng nói khẽ của Từ Ngôn đánh gãy sự mê mang của Tuyết Cô Tình, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, cố gắng muốn che giấu mê mang trên mặt, lại phát hiện đối phương cũng không mở mắt, giống như đang tự nói chuyện.

- La Sát là cái gì... Đôi mi thanh tú của nữ tử có chút chau lại, trầm ngâm hồi lâu, nói:

- La Sát là quỷ, cũng là quái, còn là linh thể, là một tia sinh cơ ngưng tụ ra từ bên trong băng tuyết, chúng ta đến từ hư vô, cũng trốn vào hư vô, chúng ta không có sinh mệnh, không giống sinh linh...

Nói nói, trong lòng Tuyết Cô Tình không tự chủ đau đớn một chút.

Nàng cũng không cho rằng mình là sinh linh trong thiên hạ, nàng từ đầu đến cuối cho rằng mình chỉ là một khối băng tuyết mà thôi.

- Nói bậy, những thứ có thể nói chuyện, biết hít thở trong thiên hạ đều là sinh linh, ngươi cũng như thế.

Chẳng biết lúc nào, Từ Ngôn mở mắt ra, đáy mắt lộ ra thanh tịnh giống như mặt nước không hề bận tâm, Tuyết Cô Tình chưa từng gặp qua ánh mắt trong suốt như vậy trong con mắt của Nhân tộc, trong lúc nhất thời cảm thấy có chút mê mẩn.

- Ta cũng là sinh linh sao... Cảm ơn...

Thời gian dần trôi qua, bên trên gương mặt vốn xinh đẹp như hoa hiện ra ý cười, tựa như nở rộ một đóa hoa hồng do băng đúc thành từ bên trong băng tuyết, mặc dù lạnh lẽo, vẫn tràn đầy hương thơm như cũ.

Rống!!I

Tiếng gào thét đến từ Tà Linh đánh gãy bầu không khí cổ quái trên tế đàn, chẳng biết tại sao, Tà Linh kinh khủng thế mà phẫn nộ, giống như không muốn nhìn người khác nói chuyện yêu đương trước mặt nó.
Bình Luận (0)
Comment