Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1765 - Chương 1765: Phát Dương Quang Đại

Chương 1765: Phát Dương Quang Đại Chương 1765: Phát Dương Quang ĐạiChương 1765: Phát Dương Quang Đại

Hắc Phong kỳ lấy được từ Cửu Anh Thần Hỏa đỉnh, lúc đầu bị Từ Ngôn xem như pháp bảo cực phẩm, về sau phát hiện bên trong mặt cờ có phong ấn linh bảo Hắc Ma kỳ.

Từ Ngôn lần này ngược lại nói lời giữ lời, vứt Hắc Phong kỳ cho Tuyết Cô Tình.

- Đây là... Tín vật? Chìa khoá? Hay là lệnh bài mở ra đại trận?

Tuyết Cô Tình nhìn hồi lâu, không nhìn ra cờ đen có chỗ gì đặc thù, thế là kinh ngạc lên tiếng hỏi.

- Pháp bảo cực phẩm Hắc Phong kỳ, ta tìm tới Hắc Ma kỳ từ bên trong Hắc Phong kỳ, ngươi tìm tiếp, nói không chừng còn có.

Từ Ngôn thành thật nói, giọng đầy thành khẩn.

- Ngươi...

Tuyết Cô Tình đầu tiên ngẩn người, sau đó vứt Hắc Phong kỳ ra ngoài, cả giận quát:

- Ngươi dám trêu đùa ta!

- Không đùa ngượi, ta quả thật tìm được Hắc Ma kỳ từ bên trong Hắc Phong kỳ!

Từ Ngôn bắt Hắc Phong kỳ trở về, người ta không thèm, vừa hay không mất một món pháp bảo.

- Quỷ Diện... Ta không muốn gặp lại ngươi!!!

Xoa lỗ tai, Từ Ngôn đi ra đại điện, tiếng gâm gừ sau lưng còn đang vang vọng không ngứớt.

- Nói láo ngươi không tin, nói thật vẫn không tin, đúng là nữ nhân, thật sự xem không hiểu, La Sát âm chấn thiên cổ, không biết Tuyết Cô Tình rống nhiều hơn có thể tu thành kỳ công La Sát âm này hay không, nàng không phải là La Sát à, tiếng thật sự chói tai, một khi tu thành La Sát âm, uy lực nhất định không thể coi thường. Lắc đầu, chắp tay sau lưng, Từ Ngôn chọc Tuyết La Sát kém chút tức giận nổi điên dù bận vẫn ung dung rời khỏi Ma Đế thành, đi vào tiệm thợ rèn ở trên nhánh Bàn Thiên. Nữ nhân thì không dễ liên hệ, nhưng nam nhân với nhau thì đơn giản hơn nhiều.

- Lão Xích Liệt, bận rộn như thế nào, mười năm đã đến, ta đến thu hàng.

Tiến vào tiệm thợ rèn, sóng nhiệt đập vào mặt.

Trong lò sắt cao lớn, ngọn lửa giống như nham tương, Hỏa Tu La già nua ngay đang tập trung tinh thân rèn đúc cái gì, ngay cả giọng Từ Ngôn cũng không có phát giác.

- Nhanh, cũng sắp thành công... Còn kém một chút, lại thêm năm cân sắt sương văn, nhanh.

Theo lão Xích Liệt phân phó, có đồ đệ mang tới vật liệu, lại bị Từ Ngôn ngăn lại giữa đường.

Ra hiệu đồ đệ trong lò rèn lui ra, Từ Ngôn tự mình đưa vật liệu cho lão Xích Liệt, chắp tay sau lưng chờ ở một bên.

Lộc cộc lộc cộc tiếng vang xuất hiện trong tay lão Xích Liệt, sau khi Hỏa Tu La già nua dung hợp một loại vật liệu cuối cùng, run rẩy bưng ra một đồ vật như bọt khí từ trong ngọn lửa.

Bọt khí cũng không phải là hình tròn theo quy tắc, mà là không ngừng vặn vẹo, mặt ngoài là màu đỏ hồng, bên trong chia làm tầng hai.

Tầng ngoài lưu chuyển lên tia sáng trắng như gợn nước, nhìn kỹ lại là một tâng hỏa diễm kinh khủng, ngọn lửa bị rút ra áp súc đến cực hạn, đã tiếp cận uy năng của hỏa diễm bản nguyên, nếu như nổ tung, trong vòng phương viên trăm dặm chỉ sợ tấc cỏ không còn.

Tầng bên trong thì là một loại màu sắc đen nhánh, không nhìn thấy đến tột cùng, nhưng có thể cảm giác được một loại lực bộc phát cường đại tồn tại, Từ Ngôn hết sức quen thuộc khí tức này, chính là khí tức của Võ Thần đạn.

Tầng bên trong là Võ Thần đạn, tâng ngoài là hỏa diễm đạn do tỉnh hỏa áp súc thành, lão Xích Liệt bưng lấy dị bảo được xưng là Hỏa Vũ Thần này, giống như bưng lấy một anh hài vừa mới sinh ra, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ.

- Thành công... Thành công! Đây là Hỏa Vũ Thần, Hỏa Diễm Thần! Một khi số lượng đầy đủ, uy lực đủ để kinh thiên!!!

Lão Xích Liệt kinh hỉ, phát minh ra vũ khí mang theo uy lực kinh khủng, có thể để cho Hỏa Vũ Thần ra mắt, Ma tộc đại tượng hắn có chết cũng không tiếc.

- Tỉnh hỏa làm áo, bí pháp là tâm, hay cho một Hỏa Vũ Thần!

Giọng Từ Ngôn tràn đầy rung động.

Dung hợp trí tuệ của cao thủ luyện khí Nhân tộc - Võ Thần đạn, tăng thêm Hỏa Diễm đạn - sản phẩm đúc kết kinh nghiệm hơn ngàn năm của đại tượng Ma tộc, rốt cục dung hợp thành một loại Hỏa Vũ Thần ngay cả Từ Ngôn đều cảm thấy trong lòng kinh hãi.

Loại vật kinh khủng này, một cây đã có thể để Ma Quân bị thương, nếu như hàng trăm hàng ngàn, hàng ngàn hàng vạn, có thể để phàm nhân cũng có được năng lực tru tiên đồ thần.

Khác biệt so với những pháp bảo Linh Bảo khác, Hỏa Vũ Thần thôi động không cần linh lực linh khí, chỉ cần một kíp nổ.

Rung động vì suy nghĩ phàm nhân cũng có thể tru tiên, Từ Ngôn rất nhanh bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, cho dù phàm nhân cũng có thể nhóm lửa Hỏa Vũ Thần, thế nhưng phàm nhân tuyệt đối luyện chế không ra loại sát khí kinh khủng này, không nói cái khác, những nguyên vật liệu để chế tạo nó phong phú đến có thể làm cho cường giả Hóa Thần nhức đầu.

Đây tuyệt không phải phàm nhân có thể tìm được.

- Đại nhân? Quỷ Diện đại nhân.

Lão Xích Liệt sau một lúc lâu mới phát hiện bên người không phải đồ đệ trong tiệm thợ rèn, mà là Ma tử Quỷ Diện, vội vàng muốn bái kiến, bị Từ Ngôn khoát tay ngăn lại.

- Làm phiền đại tượng, mười năm vất vả, rốt cục nghiên cứu ra sát khí Hỏa Vũ Thần, đây là cây Hỏa Vũ Thần thứ nhất, còn muốn đại tượng tự mình thí nghiệm uy lực mới được.

Từ Ngôn ha ha cười nói.

- Vất vả cũng đáng! Không nghĩ tới khi ta còn sinh thời thật có thể rèn đúc ra Hỏa Vũ Thần, để cho ta hiện tại đi chết cũng có thể nhắm mắt, ha ha ha haI

Lão Xích Liệt rất thoải mái, tuổi thọ của hắn còn có thật lâu, ba hóa hình quả kia của Từ Ngôn đủ để cho hắn lại sống thêm hai ba mươi năm.

- Đi thôi, chúng ta chọn một chỗ không người, nhìn Hỏa Vũ Thần đến tột cùng có uy năng bao lớn.

- Tốt! Đại nhân mời!

Khi nói chuyện hai người rời đi tiệm thợ rèn, lão Xích Liệt cố ý kéo một hoả pháo to lớn đã sớm rèn đúc đi ra ngoài, chờ rời đi nhánh Bàn Thiên ba trăm dặm, lão Xích Liệt mới chọn một chỗ núi hoang.

- Quá gần, vẫn nên cách xa một chút cho thỏa đáng, liên lụy Đỉnh tán cây thần cũng không ổn.

Từ Ngôn lên tiếng nhắc nhở.

- Đúng thế! Luôn cho rằng vẫn còn là hỏa diễm đạn của ta, năm đó khi thí nghiệm hỏa diễm đạn, cách nhánh Bàn Thiên ba trăm dặm đã đầy đủ, lần này là Hỏa Vũ Thần, chúng ta nên tránh xa một chút.

Lão Xích Liệt bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng tiếp tục đi đường.

Thẳng đến hai người rời đi Ma Đế thành hơn ba ngàn dặm, đến một khu vực trống không, ở phương viên trăm dặm đều là đầm lầy hoang vu, lão Xích Liệt đốt lên kíp nổ nhắm đến trung tâm của chiểu trạch.

Tiếng xèo xèo nổi lên, Hỏa xà nho nhỏ rất nhanh bò vào ống pháo.

OanhiIIIIIIIIIIII

Tiếng nổ rung trời vang lên, hoả pháo to lớn giống như phun ra một vòng liệt nhật, lúc Hỏa Vũ Thần nổ ra, đồng thời, cây hoả pháo lấy tinh thiết rèn đúc này cũng tự động sụp đổ, thế mà vỡ vụn thành bột mịn.

Trung tâm đầm lầy xuất hiện kỳ cảnh 'nắng gắt vào biển, một đám lửa đỏ tạo ra hình cung đập xuống.

Ngay khi Hỏa Vũ Thân rơi vào đầm lầy, vô thanh vô tức, tựa như giọt nước nhỏ xuống mặt nước, ngay cả chút bọt nước cũng không có tóe lên.

Từ Ngôn cùng lão Xích Liệt hồ nghi nhìn nhau, lão Xích Liệt vừa muốn tiến lên xem xét, đột nhiên đất rung núi chuyển.

Tiếng oanh minh giống như vạn mã bôn đẳng, từ xa mà đến gần, mặt đất nứt ra, bùn nhão đầy trời, Hỏa Vũ Thần nổ tung ở bên trong đầm lầy, bộc phát ra uy năng vượt qua pháp thuật đỉnh phong.

Dư ba về sau nổ tung tràn ra tạo thành cuồng phong nóng rực, thổi tóc dài của Từ Ngôn bay phất phới, làm cho ngọn lửa toàn thân của lão Xích Liệt lúc sáng lúc tối.

- Có thể so với một kích toàn lực của linh bảo... Đây chính là uy lực của Hỏa Vũ Thần! Ha ha ha ha.

Lão Xích Liệt điên cuồng cười to, quát:

- Đây mới thật sự là Hỏa Vũ Thần! Tuy nói Ma tộc ta rèn đúc không ra Linh Bảo? Có Hỏa Vũ Thần, Nhân tộc không đủ gây sợi

- Đúng vậa, Nhân tộc không đủ gây sợ, Hỏa Vũ Thần sẽ thành đòn sát thủ của Ma tộc ta.

Từ Ngôn cũng đang cười, chỉ là nụ cười của hắn không thoải mái giống như lão Xích Liệt, mà lộ ra rất chất phác.

- Đây là danh sách toàn bộ vật liệu để luyện chế ra Hỏa Vũ Thần, trên đời chỉ một phần này, Quỷ Diện đại nhân nhất định phải phát dương quang đại Hỏa Vũ Thần!

Lão Xích Liệt giao một phần danh sách cho Từ Ngôn, phía trên còn ghi lại kỹ càng thủ pháp luyện chế.

Đây là tâm huyết suốt đời của hắn, chỉ có giao cho Ma tử hắn mới yên tâm.

- Yên tâm đi, Hỏa Vũ Thần trong tay ta, tự nhiên sẽ phát dương quang đại. Từ Ngôn ha ha cười nói, trong nụ cười kia mang theo chân thành vô tận, chỉ bất quá, bốn chữ phát dương quang đại sau cùng bị nhấn có chút nặng.
Bình Luận (0)
Comment