Chương 1797: Bách Thần Lôi đài (1)
Chương 1797: Bách Thần Lôi đài (1)Chương 1797: Bách Thần Lôi đài (1)
Phó Thống Lĩnh lên tiếng, Ma tử Ma Quân còn lại đầu tiên ngẩn người, tiếp đó lần nữa gào thét.
Khí huyết Ma tộc rất thịnh, càng thị sát, có thể nào bị mấy câu hù sợ, tiếng quái khiếu tiếng quát mắng liên tiếp vang lên, thật tình không biết có người đang kích động cục diện, mà người này đúng là Phó Thống Lĩnh của bọn họ.
Để Ma tử Ma Quân Ma tộc sớm giao thủ cùng Hóa Thần của Tây Châu, dù sao cũng tốt hơn để Ma tử Ma Quân suất lĩnh đại quân quét sạch Tây Châu.
Đây không phải hai nước giao chiến, mà là hai tộc giao chiến, đại quân Ma tộc phàm là gặp được Nhân tộc, bất kể tu sĩ hay là phàm nhân chắc chắn sẽ diệt sát hết thảy.
Mục đích của Từ Ngôn là muốn để trận ma kiếp này từ vừa bắt đầu đã lâm vào quyết chiến, mau chóng phân ra thắng bại, tránh khỏi Ma tộc chiếm hơn nửa Tây Châu, tàn sát phàm nhân Tây Châu trống không.
Từ Ngôn không quan tâm tu sĩ Tây Châu chết nhiều hay ít, cũng không muốn để ý tới, đã đi lên con đường tu hành, chết sống có số, chẳng trách người khác.
Nhưng phàm nhân ở Tây Châu vô tội, Từ Ngôn mặc dù không có thiện niệm, nhưng hắn từ nhỏ vào đạo môn, trong lòng còn có không đành.
Mà phần không đành lòng này chính là dự tính ban đầu khi Từ Ngôn muốn dẫn động song phương mau chóng quyết chiến.
- Chớ lỗ mãng, Kiếm chủ hẳn sớm đã ngã xuống, nhưng chưa hẳn không có truyền thừa.
Thân Đồ Băng Yểm nhíu mày nói:
- Tây Châu Hóa Thần hội tụ ở đây, bách đảo sơn đang đuổi đến, vị trí chúng ta bây giờ vừa lúc bị Nhân tộc vây quanh, cục diện rất bất lợi cho Ma tộc một phương.
- Đại nhân nói rất có lý. Tước đạo nhân từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm gần trăm Hóa Thần trên lôi đài, nói:
- Hóa Thần thành danh của Tây Châu đều đến, chuẩn bị ở sau lớn nhất của đám Nhân tộc này chính là truyền thừa của tiên bối, Hỗn Độn Ma Vương chúng ta hoàn toàn chính xác cường đại, thế nhưng ai cũng không nói chắc được bên trong Nhân tộc có tồn tại có thể chống đỡ Hỗn Độn Ma Vương hay không.
Tròng mắt quay tròn chuyển loạn, Tước đạo nhân bắt đầu phân tích.
- Thân Đồ Liên Thành là phản nghịch của Ma tộc, đầu nhập vào môn hạ Kiếm chủ, hắn đến Tây Châu vực đã ngàn năm, nói hắn không có chuẩn bị ở sau ta cũng không tin, còn có Mạc Hoa Đà kia, đã xưng là Đan Thánh, nhất định không thể coi thường, Huyễn Nguyệt Cung một mạch thần bí khó lường nhất, Tam đại trưởng lão Kiếm Vương điện Vu Hôi, Thành Lam cùng Đằng Tử cũng không phải hạng người đơn giản, nghe nói bọn hắn phụ trách trấn thủ Kiếm Vương điện, không biết đang trông nom bảo bối gì.
- Còn có Phản Kiếm Minh một phương, Hóa Thần tới đây giống như cũng không ít, nổi danh nhất phải kể tới Phật Tử Ninh Ngữ, nghe nói người này bên trong một giáp từ Hóa Thần sơ kỳ xung kích đến Hóa Thần đỉnh, người này là kỳ tài, không thể khinh thường, còn có Doãn Linh Lung, là cường giả Hóa Thần sớm đã vang danh thiên hạ, tinh thông tung hoành chi đạo, cùng là nhân vật khó chơi.
- Làm cho người suy nghĩ không thấu nhất chính là Đạo phủ, nếu như ta không có đoán sai, những đạo nhân kia nhất định đến từ Đông Châu, Đạo phủ thế nhưng là đại địch của Ma tộc ta, lại tính cả bách đảo sơn sắp chạy tới, Kiếm Vương điện, Phản Kiếm Minh, Huyễn Nguyệt Cung, Đạo phủ, năm đại thế lực liên minh, cũng không có lợi đối với một phương Ma tộc chúng ta.
Tước đạo nhân phân tích đến đạo lý rõ ràng, nói gần nói xa đều là đối Nhân tộc một phương kiêng kị.
Thật ra trách không được Tước đạo nhân kiêng kị, hắn vốn là tu sĩ nhân tộc, mưu phản Nhân tộc một phương tìm nơi nương tựa Ma tộc, cho nên hắn hết sức rõ ràng nhân tộc chư phương thế lực, càng trong lòng còn có e ngại. Tước đạo nhân e ngại, có người cũng không e ngại.
- Chờ liên minh bọn họ gây bất lợi cho Ma tộc ta à, vậy còn chờ gì! Lần này không phải là cơ hội tốt nhất sao.
Từ Ngôn ở một bên quát lạnh một tiếng, nói:
- Kim Hỏa, ngươi lại quên chức trách của mình sao, quan tiên phong phụ trách xông pha chiến đấu, trận lôi đài thứ nhất, ngươi còn đang chờ ai.
Kim Hỏa nghe vậy toàn thân chấn động, mặt to phát khổ, hắn nhìn ra được trong mắt Ma tử Quỷ Diện xuất hiện sát ý, đành phải chấn chỉnh tinh thần, phi thân nhảy lên lôi đài.
Đứng trên lôi đài trừng mắt, Kim Hỏa quát:
- Ma Quân Bắc Châu Minh Viêm Ma một mạch - Kim Hỏa ở đây! Nhân tộc Tây Châu, các ngươi có dám cùng ta đại chiến một trận! Trước đó nói rõ, chỉ có thể đơn đả độc đấu, nơi này chính là Bách Thần Lôi đài.
Vì lý do an toàn, chính Kim Hỏa trước nói ra quy củ, Bách Thần Lôi đài của nhân tộc thành cái cớ của hắn, nghe được để từng Hóa Thần sững sờ tại chỗ.
Lôi đài sớm đã không có một ai, Kim Hỏa vừa lên đến lập tức khí thế như hồng, oa oa gọi bậy, toàn thân tràn ra hỏa diễm màu đỏ.
- Ma tộc thế mà muốn mượn danh tiếng Bách Thần Lôi đài quyết chiến cùng chúng ta tại Kiếm Vương Sơn...
Mạc Hoa Đà nhíu mày tự nói.
- Bọn hắn đến cùng đánh có ý định gì?
- Không phải giương đông kích tây đó chứa?
Phòng Văn kinh ngạc.
- Không có khả năng, nếu như ba trăm Ma Quân đang giương đông, vậy sẽ có bao nhiêu Ma Quân lại kích tây, Bắc Châu tuyệt đối không có nhiều cường giả Ma Quân như vậy, ngay cả Thân Đồ Băng Yểm đều đến, bọn hắn tuyệt không phải đánh nghỉ binh. Thân Đồ Liên Thành mười phần khẳng định số lượng của Ma Quân.
- Trăm năm một lần Bách Thần Lôi đài, không nghĩ tới thịnh hội của Nhân tộc ta thế mà ngay cả Ma tộc đều đến làm càn!
Tiếng nói Mặc Quang Vũ phát chìm, trợn mắt nhìn Ma tộc.
- Chọn thời gian còn rất khéo, chẳng lẽ Ma tộc có dự kiến trước, biết nhân số Hóa Thần hội tụ Kiếm Vương Sơn?
Doãn Linh Lung liếc nhìn Kiếm Vương điện một phương, nói:
- Hay là nói, trong chúng ta có nội ứng của Ma tộc.
Ma tộc tập kích bất ngờ, tới hoàn toàn chính xác đủ xảo, cho dù là ai đều cảm thấy mấy trăm Ma Quân của Ma tộc xuất hiện tại Kiếm Vương Sơn thực sự kỳ quặc.
Ánh mắt Doãn Linh Lung không thấy người khác, chỉ rơi trên người Thân Đồ Liên Thành.
- Nếu có nội ứng, cũng nhất định là người Kiếm Vương điện các ngươi, huyết mạch Ma tộc, nói không chừng chính là tín hiệu dẫn tới cường giả Ma tộc.
Nhạc Vô Y đứng bên người Doãn Linh Lung, vị Vô Y công tử này cũng vừa tiến cấp Hóa Thần, thuận ánh mắt sư tôn Doãn Linh Lung của nàng, Nhạc Vô Y biết sư tôn đang hoài nghi Thân Đồ Liên Thành.
Có mấy lời trưởng bối khó nói, trở ngại mặt mũi, nhưng da mặt bọn tiểu bối lại không đáng tiền.
- Thế nào, Linh Lung phái các ngươi đang hoài nghi bản tọa cấu kết cùng Ma tộc?
Thân Đồ Liên Thành hừ lạnh nói:
- Đừng quên năm đó là ai bao che cho cường giả của Ma tộc, các ngươi quên mất chuyện ở Tuyết quốc ngược lại rất nhanh, năm đó nếu không phải bản tọa xuất thủ, Tuyết La Sát một trong Sáu đại Ma tử có thể tuỳ tiện bị khu trục.
Nói tới chuyện xưa năm đó, Nhạc Vô Y há to miệng không cách nào cãi lại.
Vị Hồn Ngục Trưởng này hoàn toàn chính xác ra tay với Ma Quân, bằng không quốc chủ Tuyết quốc sẽ còn bình yên vô sự làm tiếp chức vị quốc chủ của mình.
Nhạc Vô Y không lời nào để nói, nhưng có người lại không thể nhịn.
Trên bầu trời xuất hiện mây đen, răng rắc răng rắc tiếng sấm như tia chớp, từng tia sấm sét màu trắng như ẩn như hiện bên trong tầng mây, nhìn kỹ lại những sấm sét kia lại là vật sống, là từng đầu giao long màu trắng đang lăn lộn.
- Năm đó khu trục Ma tộc ra khỏi Tuyết quốc cũng không chỉ Thân Đồ Liên Thành ngươi, không có Băng giao nhất tộc ta, các ngươi có thể đánh bại dễ dàng nhiều Ma Quân như vậy.
Một tiếng ầm vang trầm đục, một thân ảnh từ giữa không trung rơi xuống, là một vị thanh niên tóc trắng, toàn thân tràn ra khí tức Yêu Vương đỉnh phong, không phải người khác, chính là thủ lĩnh Băng giao nhất tộc, cường giả yêu tộc tên là Băng Sơn.
- Băng huynhI
Quan Thiên Hữu vội vàng nghênh đón, nói:
- Băng huynh đến rất đúng lúc, Nhân tộc ta một phương lại thêm cường viện, lần này băng huynh mang đến bao nhiêu ít vị Yêu Vương của Băng giao nhất tộc? Ta thấy không ít hơn mười vị chứ.
- Quan lão đầu!
Băng Sơn quét mắt mấy trăm Ma Quân đối diện, lại nhìn quái vật khổng lồ giữa không trung một chút, cả giận nói:
- Ngươi lần trước mời ta tham gia Thiên Anh bảng, làm hại ta cùng các ngươi đi khắp Đông Châu, lần này lại mời ta tham gia Bách Thần bảng, thế mà lòi ra nhiều Ma Quân Ma tử như vậy, có phải ngươi muốn tính kế chết hết Băng giao nhất tộc ta mới vui vẻ hay không.
- Không không, Băng huynh đừng hiểu lầm.
Quan Thiên Hữu bất đắc dĩ nói:
- Đây là trùng hợp, trùng hợp thôi! Dựa vào giao tình của chúng ta, ta có thể nào hại ngươi chứ.