Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1811 - Chương 1811: Bách Thần Bảng (15)

Chương 1811: Bách Thần Bảng (15) Chương 1811: Bách Thần Bảng (15)Chương 1811: Bách Thần Bảng (15)

Đại điện sau cùng, từng pho tượng cao lớn âm trầm như rừng, cuối thông đạo sau đại điện xuất hiện ghi chép về Ma Kiếm chỉ pháp.

Đang lúc Từ Ngôn lấy mắt trái nhìn thấy mấy chữ Ma Kiếm chỉ pháp, pho tượng trong đại điện thứ ba phát sinh biến hóa quỷ di.

Một pho tượng quái nhân tám tay, con mắt vốn nên trống rỗng thế mà chuyển động một chút, phát ra tiếng vang lộc cộc kỳ quái.

Một bên khác, một pho tượng thân rắn mặt sói phát ra tê' một tiếng vang nhỏ, giống như đang phun ra nuốt vào lưỡi rắn.

Khóe miệng của một pho tượng cự nhân có ba con mắt bên trong nơi hẻo lánh nhếch lên một cái, giống như đang cười quái dị.

Biến hóa yếu ớt trốn không thoát ánh mắt của Từ Ngôn, mấy người Tước đạo nhân cũng nhao nhao phát giác.

- Những pho tượng này là vật sống! Hẳn là bị một loại cấm chế kì lạ, không nhìn ra cảnh giới, ngay cả linh thức cũng cảm giác không được.

Tước đạo nhân cau mày cẩn thận nói.

- Không giống Nhân tộc, cũng khác biệt Ma tộc, chẳng lẽ là cường giả Yêu tộc?

Thân Đồ Lãnh Vũ cảm thấy rất mới lạ, Bắc Châu quả thật không có loại địa cung lao ngục này.

- Càng có thể là yêu nhân hỗn huyết, lại thêm bị ma hóa, liền thành quái vật dở dở ương ương.

Bạch Ngạc trên đường đi từ đầu đến cuối không có lên tiếng, vào lúc này rốt cục nói chuyện.

Hắn là Ma Quân đỉnh phong, năng lực cảm giác cực mạnh, hắn là Yêu tộc bị ma hóa, thấm sâu trong người về trải nghiệm về việc ma hóa tàn nhãn lại đáng sợ này, cho nên thấu hiểu rất rõ. Hắn có thể đại khái cảm giác được khí tức của đồng loại, cường giả bị ma hóa, ẩn thân ở trong những pho tượng này.

Răng rắc!!!

Tiếng giòn vang xuất hiện, quái nhân tám tay đi ra pho tượng, tuy nói chân thân không có tám tay, chỉ mọc bốn cánh tay, bốn cái còn có thế mà cùng loại với xúc tu của bạch tuộc.

Người này cao ba trượng, có một khuôn mặt người, thế nhưng thân thể dữ tợn rõ ràng xuất hiện đặc thù của Yêu tộc, tăng thêm cặp mắt đỏ như máu như ma, quái vật này chính như lời Bạch Ngạc nói, là một loại quái vật có yêu nhân hỗn huyết lại bị ma hóa chân chính.

- Người tự tiện xông vào Hồn Ngục... Chết!

Trong tiếng gâm nhẹ, quái vật tám tay mở rộng ra bốn xúc tu bạch tuộc, giống như một con nhện to lớn nằm sấp xuống, bốn tay trong người riêng phần mình nắm một kiện pháp bảo, nhìn khí tức thì ở trình độ cực phẩm.

Theo quái vật tám tay phát ra tiếng rống, khí tức không kém gì Hóa Thần hậu kỳ tạo thành uy áp đáng sợ bao phủ đại điện thứ ba, cường giả trấn thủ Hồn Ngục rốt cục hiện ra chân thân.

- Bạch tuộc giao cho ngươi, Bạch Ngạc, Cá sấu tộc các ngươi hẳn là rất thích ăn cá.

Từ Ngôn bình tĩnh tự nhiên phân công nhân tuyển xuất chiến.

Phó Thống Lĩnh đã phân phó, Bạch Ngạc từ đầu đến cuối không có xuất thủ đành phải lĩnh mệnh, trước khi xuất chiến hắn cải chính:

- Bạch Ngạc đến từ một mạch Thiên Lân bộ, là Ma tộc, không phải Cá sấu tộc!

Dứt lời Bạch Ngạc gầm thét một tiếng, xả oán hận tích tụ dành cho Ma tử Quỷ Diện đến trên người quái vật tám tay, hiện ra bản thể chân thân của mình.

Chỉ thấy trong đại điện xuất hiện một đầu cá sấu lớn trăm trượng, lân phiến toàn thân trắng bạc, đầu sinh một cây sừng bằng xương, răng nanh như cánh tay, vô cùng dữ tợn, hai mắt đỏ tươi hiện ra sát cơ vô tận.

- Bạch Lân Ngạc, vốn là Hải tộc cường đại, ngàn năm trước bị Ma Đế đại nhân thu phục trở thành một mạch của Ma tộc, sức chiến đấu của bọn họ cực kỳ đáng sợ, cái miệng rộng kia thậm chí có thể cắn nát pháp bảo.

Tước đạo nhân thấp giọng nói, giải thích.

Cũng không phải hắn lắm lời, mà muốn dùng cái này để tạo ra hứng thú cho Phó Thống Lĩnh, chiến đấu tiếp theo sẽ điều động người khác ra mặt.

Tước đạo nhân cơ linh ra sao, dù sao nhiều cao thủ cùng đi như vậy, hắn có thể không xuất thủ thì sẽ không xuất thủ.

Răng rắc! Răng rắc!

Lại là tiếng vỡ vụn xuất hiện, pho tượng thứ hai vỡ vụn là quái vật thân rắn mặt sói.

Sau khi pho tượng này sống lại, một màn đáng sợ hiện ra, bên trên thân rắn thế mà mọc lên hai tay hai chân, tay chân chạm đất bò, mặt sói mơ hồ có thể nhìn ra ngũ quan của nhân tộc, quỷ dị kinh khủng không nói lên lời.

- Xem ra quái vật bị phong ấn ở nơi này đều có được huyết mạch yêu nhân hai tộc, sau khi bị Hồn Ngục Trưởng ma hóa trở thành cường giả trấn thủ Hồn Ngục.

Tước đạo nhân đứng ở bên cạnh Từ Ngôn nói:

- Trách không được có rất nhiều lời đồn nói Hồn Ngục âm trầm kinh khủng, mà cường đại vô song, nguyên lai nơi này có nhiều quái vật trấn thủ như vậy, chỉ sợ những quái vật này là Hồn Ngục cố ý thu thập đến, bọn chúng chỉ có thể ở lại trong Hồn Ngục, một khi rời đi sẽ bị Nhân tộc truy sát khu trục, dù sao Nhân tộc không chịu đựng được quái vật tồn tại. Không giống Ma tộc chúng ta, không có thành kiến gì về quái vật.

Tước đạo nhân nói xong, Hắc Tâm ở một bên gật đầu đồng ý, nói:

- Đúng vậy, Nhân tộc chính là phiền phức, không thể gặp quái vật, đối với Ma tộc chúng ta mà nói, bất kể Nhân tộc Yêu tộc hay là quái vật, hết thảy đều là đồ ăn.

Bẹp bẹp, Ma Tây ở một bên khác phát ra tiếng nhấm nuốt biểu thị đồng ý, hắn vừa mới nuốt Huyết Linh, bây giờ còn chưa ăn xong đâu.

Phát hiện dung nhập không được vào bên trong bọn dị loại này, Từ Ngôn đành phải chuyển mục tiêu tới quái vật thân rắn mặt sói sống lại, nói:

- Ai đến giải quyết con quái vật này, nhìn khí thế cũng là cường giả khó chơi.

- Để ta tới đối phó nó, quái vật của Tây Châu vực thật sự cổ quái kỳ lạ, ta thử một chút có thể bắt một tên mang về Ma Đế thành hay không.

Khi nói chuyện, Thân Đồ Lãnh Vũ đón quái vật thân rắn mặt sói xông tới, trong lúc đưa tay tế ra ba kiện ma khí, uy lực chí ít ở trình độ pháp bảo cực phẩm.

Xem ra Ma tử nhà Thân Đồ đều có gia sản tương đối khá, Từ Ngôn âm thầm cảm thán một phen, chỉ bất quá là Ma tử có gia sản tương đối khá, phần lớn tự cho mình siêu phàm, đừng nói bắt quái vật mang về Ma Đế thành, chỉ sợ chính hắn cũng không thể rời đi Hồn Ngục.

Một tia hung mang bị ẩn tàng đến cực sâu dưới đáy mắt, Từ Ngôn cười ha hả quan chiến.

Đối thủ của Bạch Ngạc cùng Thân Đồ Lãnh Vũ đều rất khó chơi, những quái vật này không chỉ có sự cường đại và hung hãn của Yêu tộc, còn có lãnh huyết cùng tàn nhẫn của Ma tộc, đáng sợ nhất là hai đầu quái vật này thế mà còn có tâm trí của Nhân tộc, có thể phân tích chiến cuộc.

Nhân tộc đầu não, Yêu tộc cường tráng, lại thêm Ma tộc hung ác, cho dù ai đối đầu với đối thủ đáng sợ như vậy đều sẽ sinh ra một loại cảm giác không rét mà run.

Tiếng tạch tạch lần nữa truyền đến, pho tượng cự nhân ba con mắt là tên thứ ba sống lại, một tên tráng hán nhảy ra từ bên trong mảnh vỡ, người này có khí tức Hóa Thần trung kỳ, chỉ là trên trán sinh nhiều thêm một con mắt, mà trên người mọc ra lông tóc dài hơn ba tấc, nhìn lông xù giống như một đại tinh tỉnh.

- Huyết Hà, tên giao cho ngươi này.

Theo Từ Ngôn phân phó, Huyết Hà chưa hồi phục nguyên khí đành phải lần nữa sát nhập vào chiến trường. Ngay sau khi pho tượng thứ tư cầm song đao trong tay vỡ vụn ra, hiện ra một quái vật hai tay như đao, thân người đầu trùng, con quái vật này cực hung, không đợi pho tượng phong bế mình hoàn toàn vỡ ra, người đã gào thét vọt ra.

- Hắc Tâm đại nhân, làm phiền.

Từ Ngôn lần này điều động Hắc Tâm đi nghênh địch.

Liên tiếp bốn pho tượng phục sinh, bốn vị cao thủ Ma tộc tất cả đều gặp đối thủ thế lực ngang nhau, trên lôi đài phía ngoài, Nhân tộc cùng Ma tộc đang liều chết chém giết, tranh đấu dưới lòng đất thật ra càng thêm hung hiểm.

Đang ở chỗ sâu trong Hồn Ngục, sơ sẩy một cái ngay cả Ma Quân đỉnh phong đều có nguy hiểm bị đánh giết.

Bốn phía đang diễn ra chiến đấu đầy tuyệt hiểm, phát sinh ở bốn góc của đại điện thứ ba, các pho tượng còn lại cũng không có dấu hiệu tỉnh lại.

- Tước đạo nhân phụ trách đoạn hậu, ta cùng Ma Tây đi đại điện phía sau dạo qua một vòng, nói không chừng có thể phát hiện thu hoạch không tưởng tượng được.

Võ vỗ một pho tượng bên người, khi nói chuyện Từ Ngôn vận dụng lực lượng cực lớn, chỉ nghe nghe răng rắc một tiếng, cỗ pho tượng nhìn qua rất dữ tợn này chia năm xẻ bảy, bên trong rỗng tuếch.

- Xem ra trong đại điện chỉ những thứ quái vật này, nếu như lại có quái vật, chỉ có thể là đuổi theo từ phía sau.

Thời khắc Từ Ngôn cất bước, bàn tay cách không ép xuống mặt đất, một tia màu xanh biếc vô thanh vô tức thâm nhập vào mặt đất hắc ám, sau đó điềm nhiên như không quét mắt nhìn thông đạo sau lưng, dặn dò Tước đạo nhân:

- Tước đạo nhân ngươi cẩn thận, đường lui cũng không thể bị đoạn, nếu không tất cả mọi người chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm.
Bình Luận (0)
Comment