Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1810 - Chương 1810: Bách Thần Lôi Đài (14)

Chương 1810: Bách Thần Lôi đài (14) Chương 1810: Bách Thần Lôi đài (14)Chương 1810: Bách Thần Lôi đài (14)

Trong đại điện huyết quang ngập trời, Huyết Tu La Huyết Hà không được tính là tôn tài mạnh nhất ở trong Vạn Táng Lĩnh một mạch, nhưng cũng không phải hạng người hời hợt, bây giờ hắn xung phong đi đầu xuất thủ, lại đang ở trước mặt Phó Thống Lĩnh, càng sẽ không ném đi mặt mũi Vạn Táng Lĩnh.

Không đến một khắc đồng hồ thời gian, Thi Vương đáng sợ bị huyết quang ngập trời xé thành vỡ nát.

Thi Vương có thể so với Hóa Thần sơ kỳ, là vị thứ nhất trông coi trấn thủ Hồn Ngục, thời điểm bình thường nhìn không có gì khác biệt với khí nô chết thảm trên luyện hồn trụ, một khi có người tự tiện xông vào Hồn Ngục, nó sẽ ra tay cướp giết.

Bởi vì đại điện bị triệt để phong cấm, cái chết của Thi Vương không có động tĩnh chút nào truyền đến bên ngoài, chờ chiến đấu kết thúc, Huyết Hà nhìn như không ngại, trên thực tế phía sau đã nhiều hơn một vết thương thật lớn.

Người ngoài không nhìn ra vết thương trên người Huyết Tu La, vì mau chóng diệt trừ Thi Vương, Huyết Hà không tiếc liều mạng đón đỡ một kích của Thi Vương mới có thể mau chóng diệt sát nó, nếu không trận ác chiến này không biết muốn đấu tới khi nào.

Thanh lý xong Thi Vương, trong đại điện khôi phục yên tĩnh, một đoàn người đi qua đại điện tiếp tục tiến lên.

Lại là từng đầu hành lang tĩnh mịch, từ đại điện thứ nhất bắt đầu, bên trong Hồn Ngục nhiều thêm vài tiếng cổ quái, giống như cô hồn dã quỷ đang kêu rên gào thét.

Quét mắt một lao ngục tiếp một lao ngục, Từ Ngôn đang tìm tung tích của sư huynh, để hắn cảm thấy kỳ quái là, không chỉ có không nhìn thấy cái bóng của Sở Bạch, ngay cả Tiểu Thanh cùng Hải Đại Kiềm cũng không có chút tung tích nào.

Đừng nhìn Kiếm Vương sơn phía ngoài xuất hiện nóng rực, bên trong Hồn Ngục trong lòng đất vẫn như cũ âm trầm lạnh lẽo.

- Ngay cả hỏa diễm của Hỏa Hài Nhi đều có thể ngăn cách đến trình độ như vậy, Hồn Ngục đến cùng là làm như thế nào được, đây chính là bản nguyên hỏa diễm nha.

Âm thầm suy tư tung tích của Tiểu Thanh cùng Hải Đại Kiềm, Từ Ngôn suy đoán chỉ sợ hai người bị ngăn cách ở nơi nào đó trong Hồn Ngục, mà lại trốn không thoát, nếu không đã nhiều năm như vậy, Kiếm Vương sơn không nên vẫn tồn tại nóng rực.

Ngọn núi nóng rực, biểu thị Tiểu Thanh cùng Hỏa Hài Nhi còn bị nhốt trong Hồn Ngục, để Từ Ngôn kinh ngạc chính là phương pháp bắt giam Hỏa Hài Nhi là cái gì.

Rất nhanh, đại điện thứ hai xuất hiện.

Trung tâm đại điện có một ao máu cổ quái, mặt nước ao máu không nhúc nhích tí nào, lại có một vài bức xương trắng đang phập phồng lăn lộn, nhìn qua cực kỳ làm người ta sợ hãi.

- Ma huyết thấu xương, lại là một loại hình phạt cực hạn, đây không phải huyết thủy phổ thông, mà là linh viêm huyết tràn đầy oán niệm, nhìn là máu, nhưng thật ra là vô số oán linh hỗn hợp lại một chỗ, lấy oán linh hóa thành ma viêm, thiêu hủy hết thảy sinh mệnh.

Trong giọng nói của Huyết Hà nhiều hơn một loại kiêng kị, hình phạt mà ngay cả vị Huyết Tu La tinh thông hình phạt này đều cảm thấy kiêng kị, thế gian ít có.

- Nếu như rơi vào, chỉ sợ ngay cả Hóa Thần đều chết chắc, Ma Quân phổ thông cũng không leo lên được, trong này có đồ vật cường đại, là linh thể?

Tước đạo nhân cảm giác được cường địch tồn tại, không khỏi lui về sau hai bước.

Rống!!!I!I

Hắc Tâm vừa mới lấy hắc ám phong cấm tòa đại điện này, ao máu lăn lộn, vô số huyết thủy hợp thành một gương mặt kỳ quái to lớn, trong hốc mắt lấp lóe hàn quang nhiếp tâm hồn người ta.

- Người tự tiện xông vào Hồn Ngục, cần chịu nỗi khổ Luyện Ngục, trải nghiệm tử vong đi... Các ngươi là Ma tộc?

Khuôn mặt kỳ quái bên trong ao máu bỗng nhiên trở nên kinh ngạc, ngữ khí cũng lộ ra rất ngoài ý muốn. - Đúng vậy, chúng ta là Ma tộc, nếu như ngươi muốn trở về bản tộc, vậy thì hiện ra bản thể, thần phục dưới chân ta.

Từ Ngôn rét căm căm nói, ngữ khí bất thiện.

- Thần phục? Ha ha ha ha! Mấy Ma Quân mà thôi, liền muốn đột phá Hồn Ngục? Các ngươi sỉ tâm vọng tưởng.

Mặt máu to lớn gào thét hóa thành một đầu quái vật màu máu đánh tới, không đợi Từ Ngôn hạ lệnh, Ma Tây đã xuất thủ.

Chỉ thấy lông dài toàn thân Ma Tây nhao nhao nổ bể ra, trong nháy mắt chống lên một quái vật bộ dáng quả cầu, cao cùng bằng cả đại điện, một cái miệng lớn phát ra tiếng gầm thét.

- Ngươi là... Bát đại Ma Linh!

Quái vật màu máu bỗng nhiên ngừng chân, ngữ khí càng thêm kinh ngạc.

- Huyết Linh, ngươi đã là Ma Quân có được thần trí, vì sao muốn bị Nhân tộc thúc đẩy, chúng ta cùng là linh thể một mạch, vốn là đồng tộc.

Tiếng Ma Tây trầm thấp mà phẫn nộ, Huyết Linh đối diện hắn thật ra có được khí tức bản nguyên.

- Nhân tộc không cách nào thúc đẩy ta, ta chỉ nghe mệnh lệnh của Hồn Ngục Trưởng đại nhân, cho nên hết thảy kẻ ngoại lai đều phải chết.

Quái vật màu máu khổng lồ lại lần nữa đánh giết đến, chém giết cùng một chỗ với Ma Tây to lớn, toàn bộ đại điện tràn ngập tiếng gào thét phẫn nộ cùng từng hồi huyết quang.

- Bên trong Hồn Ngục thật có không ít quái vật.

Nhìn Ma Tây cùng Huyết Linh chém giết, Từ Ngôn hừ lạnh một tiếng, không để lại dấu vết liếc mắt nhìn thông lộ lúc đến.

Cuối cùng mờ tối hành lang, có một hạt bụi nhỏ bé đang khẽ động.

So với Thi Vương trong đại điện thứ nhất, Huyết Linh bên trong đại điện thứ hai càng khủng bố hơn, ngay cả Huyết Hà đều chưa hẳn là đối thủ, đầu Huyết Linh cường đại này đủ để giết thành thế hoà với cao thủ Hóa Thần trung kỳ.

Cũng may Ma Tây là một trong bát đại Ma Linh, thực lực của hắn có thể so với cường giả Hóa Thần hậu kỳ, đối mặt Huyết Linh đồng nguyên với mình, cũng có thể vững vàng chiếm thượng phong, chiến thắng chỉ là vấn đề thời gian.

- Hồn Ngục thật thú vị, chờ qua thứ hai đại điện, còn muốn làm phiền Tước đạo nhân mang chúng ta một đoạn đường, đằng sau có cấm chế tồn tại, Tang Hồn Tước của ngươi sẽ phát huy được tác dụng.

Từ Ngôn một bên quan chiến một bên nói.

- Phó Thống Lĩnh đại nhân hảo nhãn lực! Phía sau tòa đại điện này hoàn toàn chính xác xuất hiện khí tức cấm chế, mà lại rất mạnh, hẳn là do cao thủ Kiếm Vương điện bố trí.

Tước đạo nhân cẩn thận cảm giác một phen, nói:

- Bất quá muốn ngăn cản Tang Hồn Tước còn kém chút hỏa hầu, hắc hắc, đến lúc đó để ta.

Lại là ác chiến một khắc đồng hồ, Huyết Linh từ đầu đến cuối đều ở hạ phong, cuối cùng bị Ma Tây đột nhiên dữ dội há to miệng cắn nuốt.

Huyết Linh giãy giụa gào thét ở bên trong bụng Ma Tây, lại không cách nào xông ra giam cầm, Ma Tây cũng tạm thời đã mất đi chiến lực, hắn cần triệt để cắn nuốt Huyết Linh mới được.

Gặp ao máu đã không còn nguy hiểm, Tước đạo nhân gọi ra Tang Hồn Tước, một nhóm bảy người nhao nhao nhảy lên, đầu chim Tước kỳ dị này nháy nháy mắt, hô một tiếng biến mất tại chỗ, chui vào hư vô.

Tang Hồn Tước ở giữa âm dương hai giới, chiến lực cơ hồ không có, nhưng lại có năng lực kỳ dị, có thể mặc kêh cấm chế trận pháp.

Tang Hồn Tước cảnh giới Yêu Vương đủ để ghé qua bên trong trận đạo cùng cấm chế do cường giả Độ Kiếp bày ra, trừ phi là cấm chế của Tán Tiên, Tang Hồn Tước khó mà xuyên qua, nếu không trên đời thật sự không có địa phương nào mà Tước đạo nhân không đi được. Khống chế lấy Tang Hồn Tước, một đoàn người rất nhanh xuyên qua đại trận ẩn tàng bên trong Hồn Ngục, đi tới đại điện thứ ba.

Đại điện này có chút khác biệt, trong đại điện có từng pho tượng cao lớn đang đứng, pho tượng khoác thiết giáp, có Nhân tộc cũng có Yêu tộc, còn có quái thú hình dạng khác nhau.

Mấy người đi qua hai đại điện phía trước đều biết những pho tượng này nhất định không tầm thường, trong pho tượng không biết cất giấu cường giả gì, nhưng điều khiến Từ Ngôn cảm thấy hứng thú là sau đại điện vậy mà chỉ còn lại một đầu thông đạo, xem bộ dáng là thông đến chỗ sâu nhất của Hồn Ngục.

Trong mắt trái lóe lên tia đen, ánh mắt Từ Ngôn vụt sáng một chút, đáy mắt lướt qua một tia kinh ngạc.

Hắn có thể nhìn thấy cuối thông đạo phía sau đại điện thứ ba tồn tại một vách đá cổ xưa, trên vách đá khắc chữ viết, chữ viết bị thông đạo che cản hơn phân nửa, chỉ có thể nhìn thấy lác đác không có mấy chữ.

Lấy năng lực Ác Niệm chi nhãn của Từ Ngôn, khoảng cách xa như vậy đủ để thấy rõ những chữ viết kia, thế là hắn âm thầm kinh ngạc thấp giọng hô.

- Ma Kiếm chỉ pháp...
Bình Luận (0)
Comment