Chương 1824: Bách Thần Bảng (28)
Chương 1824: Bách Thần Bảng (28)Chương 1824: Bách Thần Bảng (28)
Dễ như trở bàn tay chiến bại Kim Hỏa, Hiên Viên Tuyết vừa mới nhìn về phía Từ Ngôn, bỗng nhiên bị một cỗ hàn khí kinh khủng phong kín trên lôi đài, cùng lúc đó, Tuyết Cô Tình một bộ áo trắng xuất hiện trong gió tuyết.
Đứng bên cạnh băng điêu của cô gái, bên trong đôi mắt của Tuyết Cô Tình mang theo tia nguy hiểm sáng bóng.
- Tiêu chí mỹ nhân nhi, thanh tú xinh đẹp, chỉ nam nhân đều sẽ yêu thích, ngay cả Ma tử, đều sắp bị ngươi mê hoặc.
Khi nói chuyện Tuyết Cô Tình thuận ánh mắt băng điêu cô gái nhìn về phương hướng khán đài, thấy đúng là Ma tử Quỷ Diện bỗng nhiên đứng lên.
- Ngươi còn cường đại hơn Ngân Lân, không cần tâm ma, đã có thể ở trong lòng người khác, đáng tiếc, người này không thuộc về ngươi.
Tiếng nói đầy rét lạnh, Tuyết La Sát tỏ ra thái độ khác thường, không chỉ sớm lên đài, còn muốn giết một nữ tử Hóa Thần bình thường.
Khi tiếng nói ngừng lại, một chưởng của Tuyết Cô Tình đã chụp về phía băng điêu bên cạnh, nàng có thể thấy rõ ràng, Ma Giác trên đỉnh đầu Ma tử Quỷ Diện trên khán đài đối diện đang bùng nổ lửa mạnh, trong mắt càng nổi lên sát ý.
Lấy thực lực Ma Quân đỉnh phong của nàng, vận dụng toàn lực diệt sát Hóa Thần bình thường cũng không khó, nữ tu Nhân tộc mà Tuyết Cô Tình chưa hề gặp mặt này cũng trở thành mục tiêu tất giết của nàng.
Chẳng biết tại sao, một khắc khi thấy Quỷ Diện cùng cô gái này bốn mắt nhìn nhau, đáy lòng Tuyết Cô Tình sinh ra một loại phẫn nộ không cách nào áp chế, nhiều năm qua ổn trọng vào lúc này hoàn toàn biến mất, liều lĩnh lên đài, càng không để ý quy củ Bách Thần lôi, quyết ý diệt sát Hiên Viên Tuyết.
Nàng có thể cho phép Từ Tam lấy thân phận Ma tử Quỷ Diện trà trộn bên trong Ma tộc, cũng có thể dễ dàng tha thứ đối phương lần lượt khiêu khích, lại nhịn không được Từ Tam lòng có Linh Tê, mắt đi mày lại cùng nữ tử khác. Cảm xúc chưa bao giờ có khiến cho Tuyết Cô Tình đã mất đi lý trí, càng đánh ra một chưởng mang theo toàn bộ lực lượng thiên phú của nàng, đừng nói Hóa Thần bình thường ngăn không được, cho dù cường giả Hóa Thần hậu kỳ cũng ngăn không được.
Lòng bàn tay xoay tròn ra khí tức cực hàn tạo thành vòng xoáy sắc bén, chỉ cần bàn tay này đập trúng băng điêu, Hiên Viên Tuyết hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Tuyết Cô Tình!
Trong tiếng gâm rống tức giận, Từ Ngôn bỗng nhiên đứng lên, hắn không ngờ tới Tuyết Cô Tình kiên quyết như thế, muốn ra tay đã không kịp.
Răng rắc răng rắc!
Tiếng giòn vang không chỉ một cái, mà là vô cùng vô tận.
Một tia sáng xanh giống như lôi xà xoay quanh bên cạnh băng điêu, không chỉ chặn vòng xoáy băng tuyết của Tuyết Cô Tình, còn bóc ra băng điêu.
Bên trong tiếng oanh minh, thân ảnh cao lớn xuất hiện trên lôi đài, chặn trước cô gái thon gầy.
- Thân là một trong Sáu đại Ma tử, chẳng lẽ Tuyết La Sát ngươi chỉ biết khi dễ nhỏ yếu, khuê nữ ta không phải đối thủ của ngươi, lão phu đến bồi ngươi so chiêu một chút.
Hai mắt Hiên Viên Hạo Thiên như điện, trong lúc đưa tay thanh mang bên cạnh hóa thành Thanh Lôi kiếm, vị đảo chủ Hiên Viên đảo này tản ra uy áp kinh thiên, hiển thị rõ Hóa Thần cảnh đỉnh phong không thể nghi ngờ.
- Cha...
Sắc mặt Hiên Viên Tuyết tái nhợt, tình cảnh mới vừa rồi để nàng cũng cảm thấy sợ hãi không thôi.
- Lui ra, đối thủ của ngươi đã thua, vị La Sát này là đối thủ của cha ngươi.
Đảo chủ cao lớn chưa từng quay đầu, lại vĩ ngạn như núi.
Cho dù Hiên Viên Hạo Thiên lúc trước xuất thủ với mình, hận không thể trừ đi cho thống khoái, Từ Ngôn không có chút nào hảo cảm nào đối với vị nhạc phụ trong Chân Võ giới này, mà ở giờ khắc này, Từ Ngôn đứng trên khán đài rốt cục thở phào một cái, hắn lần đầu tiên cảm thấy Hiên Viên Hạo Thiên gia hỏa này không tệ, chưa chắc là người tốt, ít nhất là người cha tốt.
- Cha, Đấu Vương kiếm ở đây.
Khom người đưa ra Đấu Vương kiếm, Hiên Viên Tuyết nhu thuận như tiểu thư khuê các.
Tay to Hiên Viên Hạo Thiên nhấc Đấu Vương kiếm lên, Thanh Lôi kiếm cùng Đấu Vương phản chiếu ra ánh sáng, hai kiện linh bảo vào tay, khí thế của vị Hiên Viên đảo chủ này càng tăng lên một bậc.
- Nghe qua Vạn Táng Lĩnh La Sát nhất tộc thiên phú hơn người, Ma tử đại nhân, xin chỉ giáo!
Ông!!!III
Song kiếm hợp lại làm một, khí thế cả người Hiên Viên Hạo Thiên thay đổi.
Nếu như nói Hiên Viên Hạo Thiên trước đó hùng hậu như vực sâu, như vậy Hiên Viên Hạo Thiên lúc này trở nên sắc bén như kiếm, cả người tựa như một thanh dao, xuất thủ thì thẳng tiến không lùi.
Đối mặt Hóa Thần đỉnh phong tấn công mạnh, Tuyết Cô Tình không dám khinh thường.
Nàng lúc này đã bình tĩnh lại, càng có chút ảo não, hối hận khi lên đài, thế nhưng hối hận cũng đã muộn, Ma tộc một phương chỉ đành sớm bắt đầu quyết đấu chân chính với cao thủ Nhân tộc.
Vận dụng ra thiên phú băng tuyết, cả người Tuyết Cô Tình bị khí tức cực hàn bao phủ, toàn thân đều là băng tuyết, bốn phía tuyết bay thành đao, mang theo tiếng xé gió chém về phía cường địch.
Ván Bách Thần lôi này vừa mới giao thủ, lôi đài oanh minh vỡ vụn.
Chiến trường giao thủ từ lôi đài đổi thành mặt đất, đã mất đi lôi đài trói buộc, một trận chiến này chỉ có thể phân ra chân chính thắng bại, không ai có cơ hội chạy ra.
Một người là cao thủ mạnh nhất Cổ Bách đảo - Hiên Viên Hạo Thiên, Hóa Thần đỉnh phong.
Một người là thủ lĩnh La Sát một mạch của Ma tộc - Tuyết Cô Tình, Ma tử đỉnh phong.
Từ khi hai vị này giao thủ, quyết chiến chân chính của Nhân tộc và Ma tộc một phương cũng đã tuyên bố bắt đầu.
Nhân tộc một phương, Nam Cung Vĩnh Vọng ở bên trong xe Phượng ra một tiếng hừ lạnh kỳ quái, Phật Tử bên Phản Kiếm Minh một phương thì mỉm cười, Đan Thánh Mạc Hoa Đà một bên xem Hiên Viên Hạo Thiên chiến đấu, một bên ngắm lấy bóng người mơ hồ bên trong xe Phượng, đáy mắt có vẻ kiêng kị xuất hiện.
Cảm giác được Hồn Ngục nổi lên ngoài ý muốn Hồn Ngục Trưởng, mới vừa trở về từ Hồn Ngục, một gương mặt to âm trầm như nước, trầm mặc không nói, người áo đen đi theo phía sau hắn lộ ra càng cồng kềnh thần bí.
Quan Thiên Hữu, Vu Hôi, Vương Nguyên Phong những Hóa Thần của Kiếm Vương điện từng người vô cùng ngưng trọng, Hoa Thường Tại, Vô Tương Tử, Doãn Linh Lung những cao thủ Phản Kiếm Minh cũng lộ ra thần sắc nặng nề, các lộ Hóa Thần bên Cổ Bách Đảo như lâm đại địch, hội tụ tán tu Tây Châu tại một chỗ từ lâu đã thôi động pháp bảo Linh Bảo, lơ lửng ở bên người.
Mặc dù không cách nào cử hành đại điển liên minh, nhưng những Tây Châu Hóa Thần này sớm đã tạo thành ăn ý, liên hợp đối kháng Ma tộc, những cường giả Hóa Thần này không chỉ nhìn chằm chằm Tuyết Cô Tình cùng Hiên Viên Hạo Thiên đang giao đấu mạo hiểm tuyệt luân, còn thỉnh thoảng quét mắt một vòng xe Phượng bên Vĩnh Vọng sơn, giống như rất kiêng kị Vĩnh Vọng sơn một mạch.
Cho dù Văn Võ nhị lão nói Đồ Thanh Chúc chết tại Lâm Lang đảo, nhưng ai cũng không dám cam đoan Nam Cung Vĩnh Vọng hiện tại là chân thân hay là khôi lỗi.
Phàm là Hóa Thần năm đó đến Đạo phủ, đều rõ ràng nghe được câu nói cuối cùng của Ma tử sắp chết - Ma Đế phục sinh. Cục diện của Kiếm Vương sơn, từ khi người Vĩnh Vọng sơn tới liền trở nên quỷ dị, Nhân tộc một phương giống như có thêm một nội ứng chẳng biết lúc nào sẽ bùng nổ dữ dội, mà Ma tộc một phương cũng có một vị Ma tử thứ bảy đang âm thầm mở rộng nanh vuốt.
Trên chiến trường phong tuyết đan xen, kiếm quang cùng với tiếng sấm, uy năng linh bảo nổ lên một cỗ khí tức ba động, hình thành cuồng phong lao ra bốn phía, cát đá trên mặt đất nhao nhao bị xoắn nát.
Hiên Viên Hạo Thiên vận dụng kiếm đạo gia truyền, Thanh Lôi kiếm cùng Đấu Vương hai kiện linh bảo ở trong tay gia chủ này hiện ra được uy năng chân chính, kiếm quang qua đi, ngay cả không khí đều xuất hiện vết rách.
Trái lại Tuyết Cô Tình, lấy lực lượng thiên phú ngưng tụ ra lưỡi đao băng tuyết cũng không vào thế yếu, bản thân Tuyết Cô Tình đã biến ảo thành hình thái băng tỉnh, cả người giống như băng điêu, toàn thân tản ra cực hàn doạ người.
Trên khán đài, Từ Ngôn chậm rãi ngồi xuống lại.
Hiên Viên Tuyết suýt nữa gặp nạn, để trong lòng Từ Ngôn tràn ra hàn ý.
Cho dù là ai, dám can đảm tổn thương người nhà của hắn, đều đã chạm đến nghịch lân của hắn.
- Nên bắt đầu, chân chính ác chiến, cừu gia Nhân tộc của ta không ít, đương nhiên cừu gia Ma tộc càng nhiều, nhất là tên kia...
Nhìn về phía xe Phượng đối diện, ánh mắt Từ Ngôn hiện ra từng cơn ớn lạnh.
Quyết chiến sớm đã bị mở ra, hắn cũng muốn chuẩn bị lên đài, chấm dứt ân oán chân chính một phen.