Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1827 - Chương 1827: Bách Thần Bảng (31)

Chương 1827: Bách Thần Bảng (31) Chương 1827: Bách Thần Bảng (31)Chương 1827: Bách Thần Bảng (31)

Nam Cung Vĩnh Vọng được vinh dự một trong tam đại mỹ nhân Tu Tiên Giới, lần này có chút khiến người ta thất vọng, cũng không có xuất hiện chân dung, mà mang theo mũ rộng vành dùng mạng che mặt.

Diện sa này hẳn là pháp bảo, chặn lại hình dáng của vị chủ nhân Vĩnh Vọng sơn này, chỉ có thể nhìn thấy một bộ váy dài lê trên đất, bao lại thân hình uyển chuyển.

- Tán tu Vĩnh Vọng sơn, Nam Cung Vĩnh Vọng, lĩnh giáo thần thông của Ma tử đại nhân.

Ngữ khí Nam Cung Vĩnh Vọng thâm trầm, khi nói chuyện từng đạo kiếm quang xuất hiện, trọn vẹn ba mươi sáu chuôi phi kiếm pháp bảo cực phẩm hợp thành kiếm trận huyền ảo, che lại chân thân bản thể.

- Khách khí khách khí, thần thông không dám nhận, Ma tộc không có thứ kia.

Từ Ngôn cười ha ha, Liệt Diễm Lưu Tinh quấn quanh ở trên ngón tay bắt đầu xoay tròn.

- Không biết thân thông, vậy Ma tộc các ngươi biết cái gì.

Ngữ khí Nam Cung Vĩnh Vọng từ đầu đến cuối trầm thấp, giống như đang áp chế tâm tình gì.

- Biết giết người! Giết một chút Hóa Thần của Nhân tộc.

Trong lúc Từ Ngôn cười lạnh đánh ra Liệt Diễm Lưu Tinh, ngọn lửa bao vây lôi đình nổ vang mà tới.

Chọn lựa đối thủ cho các Đại Ma Tử, Từ Ngôn tìm cường giả thế lực ngang nhau cũng cho mình, đó chính là người xếp thứ bảy Bách Thần bảng này, Vĩnh Vọng sơn Nam Cung Vĩnh Vọng.

Gặp Từ Ngôn xuất thủ, nghi hoặc của Thân Đồ Băng Yểm theo đó dần dần biến mất.

Cho dù không còn hoài nghi Ma tử Quỷ Diện, nhưng Thân Đồ Băng Yểm cũng ở vào cục diện tiến thối lưỡng nan.

Lui, Sáu đại Ma tử đã riêng phần mình tử đấu với đối thủ trên lôi đài, mà manh mối của Tứ Vương đang ở ngay trong Kiếm Vương sơn.

Tiến, Thân Đồ Băng Yểm cần tự mình đăng tràng, chọn một đối thủ thế lực ngang nhau, bằng không vị trí chủ soái của hắn là ngồi không nổi nữa.

Sáu vị Ma tử lên đài, đường lui của Thân Đồ Băng Yểm đã bị triệt để đoạn mất, hắn do dự một lúc, đứng dậy đi đến chiến trường, ánh mắt tập trung vào Thân Đồ Liên Thành.

- Phản đồ Thân Đồ gia, hôm nay ta đến thanh lý môn hội

Thân Đồ Băng Yểm lạnh giọng gào to, nghe nói lời ấy, Thân Đồ Liên Thành cười gần phi thân mà tới.

- Ta là phản đồ? Thân Đồ Băng Yểm, chẳng lẽ những Ma Quân khác đều không biết được tâm tư của ngươi những năm gần đây, vọng tưởng lấy cảnh giới Ma Quân xưng đế, không tiếc xuất động chiến tranh vượt vực, ngươi thật sự là giỏi tính toán!

Thân Đồ Liên Thành vừa lên đã nói ra nội tình của Thân Đồ Băng Yểm.

- Ngươi là phản đồ! Đừng nói hươu nói vượn, đi chết đi!

Thân Đồ Băng Yểm xuất thủ, lại để cho Thân Đồ Liên Thành nói tiếp, hậu duệ Thân Đồ gia hai người bọn họ chỉ có thể riêng phần mình nói ra nhược điểm của đối phương, để người ngoài nhìn náo nhiệt.

Thân Đồ thế nhưng là dòng họ của Ma Đế, há có thể bị người xem như trò cười nghe chuyện vui.

Thân Đồ Băng Yểm vừa ra tay đã tế ra hắn Hắc Ma kỳ, đồng thời thả ra Thiên Giao Ma Quân cảnh, Thân Đồ Băng Yểm liên thủ cùng Thiên Giao, nếu như liều mạng chiến, có thể đối đầu Hỗn Độn Ma Vương.

Trái lại, Thân Đồ Liên Thành cũng không yếu thế, Đồ Ma kiếm ra khỏi vỏ, linh bảo phun trào kiếm khí ra bốn phương, linh lực xen lẫn ma khí, vị Hồn Ngục Trưởng lúc này hoàn toàn là trạng thái nửa người nửa ma, lộ ra vô cùng hung hãn. Bảy trận ác chiến, bảy chỗ chiến trường, mỗi một chỗ đều hiểm tượng hoàn sinh, trong lúc nhất thời Ma tộc cùng Nhân tộc song phương nhìn đến hoa cả mắt.

Hiên Viên Hạo Thiên đối chiến Tuyết Cô Tình, thế lực ngang nhau.

Thiên Câu đối chiến Vương Nguyên Phong, tương xứng.

Tu Ma đối chiến Đằng Tử, khó phân thắng bại.

Ngân Lân đối chiến Doãn Linh Lung, lực lượng ngang nhau.

Vạn Ma Nhất đối chiến Mặc Quang Vũ, không phân sàn sàn nhau.

Quỷ Diện đối Nam Cung Vĩnh Vọng, kỳ phùng địch thủ.

Thân Đồ Băng Yểm đối Thân Đồ Liên Thành, mỗi người mỗi vẻ.

Bảy trận đại chiến cùng diễn ra, đánh đến thiên hôn địa ám, chiến trường không ngừng khuếch trương, cuối cùng ngay cả chỗ lôi đài của mấy trăm Ma Quân đều bị tác động đến, rơi vào đường cùng rất nhiều Ma Quân đành phải nhao nhao lui lại.

Khác biệt với Bảy trận liên chiến ở Nghênh Hải, lần này đồng thời tiến hành bảy trận giao đấu, có thể xưng cuộc đọ sức giữa những người mạnh nhất Nhân tộc cùng Ma tộc.

Bảy đại Ma tử lựa chọn đối thủ, đúng là xếp hạng thứ tư đến người thứ mười bên trong mười vị trí đầu Bách Thần bảng, không biết là cố ý hay là ngẫu nhiên, lại không ai khiêu chiến cao thủ trước ba Bách Thần bảng.

Đan Thánh Mạc Hoa Đà xếp ở vị trí thứ nhất, tuy nói không ai khiêu chiến, sắc mặt lại không tốt, nhìn chòng chọc vào chiến trường, trong hai mắt khi thì hiện lên hào quang.

Đồng thời quan chiến bảy chỗ chiến trường, cũng chỉ có cường giả Hóa Thần mới có thể làm được, Nguyên Anh tới tu sĩ Kim Đan có thể thấy rõ một chỗ chiến trường giao đấu đã rất tốt rồi.

Vị xếp thứ hai Bách Thần bảng là Cao Thiên Tề. Người này nhiều năm không có tin tức, thật ra sớm đã vẫn lạc tại Ma Hoa điện ở Bắc Châu.

Vị thứ ba Phật Tử Ninh Ngữ vẫn như cũ an tọa trên đài sen, thần sắc an bình giống như cao tăng, chỉ là một đầu tóc dài ngẫu nhiên đong đưa, biểu thị trong lòng vị cao thủ thiên phú mạnh nhất trong Hóa Thần Nhân tộc này cũng đang chập trùng.

Nhưng Phật Tử khác Hóa Thần khác, giống như không có hứng thú về chiến trường khác, chỉ nhìn giao đấu giữa Nam Cung Vĩnh Vọng cùng Ma tử Quỷ Diện.

Chiến trường càng phân loạn, hấp dẫn ánh mắt của hai phương Nhân tộc cùng Ma tộc, tất cả chí cường của hai tộc đều đang bình tức tĩnh khí, chú ý Bảy trận cùng chiến này, một khi phân ra thắng bại, mới là thời khắc mấu chốt nhất.

Ma tộc một phương, không ai quan tâm Dực Nhân rời đi, Ma tử thứ bảy đã muốn ngâm rượu khánh công, nói rõ người ta nắm chắc rất, Ma Quân Ma tử còn lại không ai đi ngăn cản.

Một Ma Soái nho nhỏ mang theo một nữ tu Kim Đan đi ngâm rượu mà thôi, cho dù tất cả đều chết thì trong mắt những Ma Quân này cũng không đủ hiếm lạ, bởi vì bên trong loại tình hình chiến đấu hiện tại, một hai Ma Soái căn bản không có tác dụng lớn.

Bên trong Ma tộc không ai quan tâm Dực Nhân rời đi, Nhân tộc cũng giống vậy, thậm chí ít có người cảm giác có một Ma Soái bên trong Ma tộc rời đi.

Ít có người cảm giác, không có nghĩa không ai cảm giác, nhất là ở trên bách đảo sơn cao cao, ở trên cao nhìn xuống không chỉ có thể nhìn thấy toàn bộ chiến trường, còn có thể nhìn thấy bất kỳ động tĩnh gì bên đội ngũ Ma tộc.

- Ngươi đi hay là ta đi, nha đầu kia chắc hẳn liên quan không cạn đến Ngôn Ca Nhị, bằng không sao có thể bị ngâm rượu, đãi ngộ này là không nhận được nha.

Hà Điền nhếch miệng, truyền âm nói.

- Để ta đi, xem ra nha đầu kia hẳn là đệ tử của Ngôn Ca Nhi, coi như nàng vận khí tốt, rơi vào bên trong mấy trăm Ma Quân còn có thể chạy thoát.

Vương Khải truyền âm đáp lời.

- Xử trí điểu nhân có cánh kia như thế nào, giết sao, tựa như là thủ hạ Ma tộc của Ngôn Ca Nhi.

Hà Điền vẫn rất cẩn thận. - Một Ma Soái mà thôi, giết hay không không quan hệ đến phong nhã, bất quá ngươi nói giống như có lý, nếu là thủ hạ của Ngôn Ca Nhi tại Ma tộc, vậy thì cưỡng chế di dời đi chỗ khác.

Khi nói chuyện Vương Khải lui về phía sau mấy bước, Hà Điền lấy thân hình lớn mập ngăn cản, nhẹ nhàng giậm chân một cái thi triển ra độn pháp biến mất không còn tung tích.

- Ngôn Ca Nhi đang tính toán cái gì đây, Nam Cung Vĩnh Vọng cũng không phải Đồ Thanh Chúc, chẳng lẽ nàng cũng có quan hệ đến Ma Đế?

Hà Điền nhìn chiến trường bên dưới, đáy lòng âm thầm tự nói, hắn đã xem không hiểu dụng ý của Từ Ngôn, càng xem không hiểu thời cuộc bây giờ.

Thật ra không chỉ có Hà Điền xem không hiểu, ngay cả Đan Thánh mạnh nhất một phương Nhân tộc cùng Thân Đồ Băng Yểm mạnh nhất một phương Ma tộc đều đang nghi ngờ không hiểu.

Đan Thánh không nghĩ ra vì sao Ma tộc được ăn cả ngã về không như thế, Bảy đại Ma tử đồng thời xuất thủ khiêu chiến cao thủ mười vị trí đầu Bách Thần bảng.

Thân Đồ Băng Yểm không nghĩ ra vì sao từ khi Tây chinh đến nay, đại quân Ma tộc giống như không phải hắn do suất lĩnh, mà là bị một bàn tay tay vô hình bài bố, càng nghĩ, bàn tay to bài bố hàng tỉ Ma tộc giống như chính là Ma tử thứ bảy - Quỷ Diện.

Không bao lâu Vương Khải bay vọt lên từ phía sau bách đảo sơn, trở lại chỗ cũ, trong tay có thêm một nữ tử sắc mặt tái nhợt, chính là Tiền Thiên Thiên.

Không có giải thích một câu, hai người ném Tiền Thiên Thiên ở một bên mặc kệ, tự mình tiếp tục dùng truyền âm nói chuyện, phân tích thời cuộc trước mắt.

Tiền Thiên Thiên cũng không nhìn bên ngoài, lấy ra linh đan tự mình khôi phục, giống như biết rõ có thể bị giải cứu trở về, thật tình không biết nàng có thể thoát ra khỏi miệng ma, thực sự may mắn, nếu như Vương Khải Hà Điền không đến, căn bản không có người nhìn hiểu mục đích của Từ Ngôn, Tiền Thiên Thiên cũng thật sẽ bị Dực Nhân rửa sạch sạch sẽ dùng ngâm rượu.
Bình Luận (0)
Comment