Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1828 - Chương 1828: Bách Thần Bảng (32)

Chương 1828: Bách Thần Bảng (32) Chương 1828: Bách Thần Bảng (32)Chương 1828: Bách Thần Bảng (32)

Vận khí của Tiền Thiên Thiên Tương đối tốt, một gia hỏa khác cả đời đều làm bạn với vận rủi lúc này cũng lại đang tận hưởng vận khí tốt ở ngay bên trong bụng cá.

- Quả nhiên, thiên phú tu luyện của lão tử đệ nhất thiên hạ! áu mươi năm mà thôi, đã có thể đột phá đến Hóa Thần cảnh, đợi ta quân lâm thiên hạ, sẽ làm cho vạn vật sợ hãi! Hắc hắc hắc hắc, Khương Đại Xuyên ta đến rồi! Lũ sâu kiến Chân Võ giới, các ngươi sợ chưa? Các ngươi run rẩy đi? Oa ha ha ha haI

Cảm thụ được khí tức chập trùng xung quanh, Khương Đại Xuyên bế quan Ngư Phúc thành một giáp, rốt cục đột phá Hóa Thần.

Bên trên mặt to của vị chủ nhân Hung Điện đến từ Tình Châu giới này hiện lên nụ cười dữ tợn.

Hắn là ác nhân thuần túy, cho nên nhất định làm hại thiên hạ. Chân Võ giới này lại không quá hữu hảo đối với hắn, kém chút đã bị người đuổi giết đến chết, nghĩ tới lão đầu mình gặp phải trên Ác Nhân đảo nhiều năm trước, Khương Đại Xuyên hận đến ngứa cả hàm răng.

- Lão già, đừng để ta tìm tới ngươi, không làm thịt ngươi ta không gọi Khương Đại Xuyên.

Khương Đại Xuyên thầm hận không thôi, dưới chân bỗng nhiên đảo lộn, thân thể hắn lệch ra kém chút té ngã.

- Muốn xui xẻo?

Khương Đại Xuyên thốt ra, sau khi đứng vững lại hồ nghi.

- Không thể nào, sáu mươi năm qua, vận khí ta cực kỳ tốt! Đồ tốt ở trong Ngư Phúc thành đều bị ta thu hết không còn, chẳng lẽ ra ngoài liền muốn xui xẻo? Không có khả năng! Lão tử đã chuyển vận rồi.

Khương Đại Xuyên rất tự tin, cố chấp cho rằng mình hẳn là gặp may mắn, thật tình không biết những năm gần đây, Thôn Hải Kình gánh chịu xui xẻo của hắn đã mình đầy thương tích, mà lại bị một đám dị thú đáng sợ dưới biển sâu đuổi giết, thụt mạng mà chạy, phương hướng chạy trối chết lại chính là Tây Châu vực.

- Công chúa đến cùng như thế nào? Mấy ngày nay từ đầu đến cuối đứng trên Long Nham không nhúc nhích.

Khu vực dung ao của Giao quốc, Thủ Đồng gãi cái đầu to rất không hiểu, hắn không nghĩ ra vì cái gì công chúa mấy ngày nay chỉ đứng trên Long Nham ngây ngốc.

Thủ Đồng không nghĩ ra chuyện, giao nhân khác càng nghĩ không thông.

Thật ra ngay cả Tiểu Tịch cũng không nghĩ ra, tại sao nàng lại xuất hiện một loại cảm giác thần hồn sắp rời đi.

Giống như thần hồn ly thể, trở về đến thể xác chân chính, theo Thôn Hải Kình hoảng hốt chạy bừa phóng tới mặt đất Tây Châu, công chúa Giao Nhân tộc càng mờ mịt.

Nàng mơ hồ nhớ tới một chút trí nhớ mơ hồ, giống như mộng cảnh của kiếp trước.

Trong mộng cảnh nàng thành công chúa điêu ngoa, thích phu quân của một hảo tỷ muội của mình, thế nhưng nàng lại biết người trong lòng của nàng cũng không yêu nàng, nàng chỉ có thể một mình đi tắm trong thất vọng cùng cô độc.

Còn tốt, nàng còn có một hoàng thúc thương nàng, có thể dùng thọ nguyên độ mệnh cho nàng.

Mộng cảnh trở nên lạnh như băng, nàng thành một loại thú lớn có thể bay vút lên trong mây mù, một mình xoay quanh ở chỗ sâu thiên khung, quan sát chúng sinh.

Nàng có một vị chủ nhân càng mạnh hơn, nàng kính trọng chủ nhân của nàng, lại phẫn hận một thú lớn của chủ nhân.

Đó là một đầu Rồng Đen, tà ác mà hung mãnh.

Đó là thiên địch của nàng, gặp nhau nhất định phải chém giết.

Răng rắc, răng rắc.

Tiếng vỡ vụn nhỏ xíu vang lên truyền đến, theo Thôn Hải Kình kịch liệt lăn lộn, bên trên Long Nham xuất hiện vết rách, bong ra từng màng mảnh vỡ nham thổ, khối lớn khối lớn rơi xuống, thời gian dần trôi qua, có thể nhìn thấy từng mảnh từng mảnh lân phiến bạc trắng xuất hiện sau nham thổ, lớn chừng bàn tay, dường như là vảy rồng.

Rống...

Tiếng rông gầm như trong cõi u minh phát ra từ trong miệng công chúa Giao quốc, có lẽ ngay cả chính nàng đều không phát hiện được. ...

Dưới Kiếm Vương sơn, chiến trường của hai tộc.

Bảy trận giao đấu thảm liệt đã kéo dài nửa ngày, có người mang thương, có người dần dần không địch lại, có máu người rơi tại chỗ.

Lão tổ Linh Lung phái Doãn Linh Lung vận dụng tung hoành thuật huyền ảo, lấy bí pháp đả thương nặng Ngân Lân, mà thiên phú tâm ma của Ngân Lân đối đầu với Doãn Linh Lung vốn lấy tu tâm làm chủ lại không có tác dụng quá lớn, thế là Ngân Lân bị thua thành chuyện tất nhiên.

Hai tộc tranh chấp, vốn cũng không có khiêm nhượng, một khi chiếm thượng phong, Doãn Linh Lung muốn thừa cơ diệt sát cường địch.

Nhìn ra đối thủ dùng át chủ bài, Ngân Lân bóp lấy một khối tinh thạch óng ánh, bên trong tiếng gào thét rung trời, Hỗn Độn Ma Vương xuất hiện trên chiến trường.

Thiên Lân thú cường đại không kém gì Độ Kiếp cùng Hóa Vũ, đầu thú lớn này từ trên trời giáng xuống, một trảo chụp về phía Doãn Linh Lung, nếu không phải lấy linh bảo ngăn cản, Linh Lung suýt nữa bỏ mình tại chỗ.

Mặc dù như thế, Doãn Linh Lung vẫn như cũ miệng phun máu tươi, người bị thương nặng.

- Hỗn Độn Ma Vương!

Tiếng rống của Doãn Linh Lung tạo thành tín hiệu, Ma tộc đã vận dụng Hỗn Độn Ma Vương, Bảy trận liên chiến này cũng đã mất đi trói buộc.

Bên ngoài sân, tu sĩ sớm đã chuẩn bị sẵn sàng nhao nhao xuất thủ.

- Lưỡng Nghi trận, phong!

Ngu Thiên Kiều cùng Hoa Thường Tại vận dụng một loại trận đạo cường hoành tên là Lưỡng Nghi đại trận, đến từ hai vị lão tổ Lưỡng Nghi phái, một trái một phải, bày ra một trận pháp lưu chuyển ra ánh sáng đen trắng trong hư không.

Đại trận theo sát tiến đến Thiên Lân thú, bao phủ chiến trường, đều giam bảy trận đấu của hai phương ở trong đó. Nhất là Thiên Lân thú, rống giận đâm vào lồng giam, trong lúc nhất thời trùng sát không ra.

Tuyệt học mạnh nhất Lưỡng Nghi phái - Lưỡng Nghi trận, hao phí chính là lực lượng nguyên thần của Ngu Thiên Kiều và Hoa Thường Tại, cũng chỉ có kỳ trận như thế mới có thể vây khốn Hỗn Độn Ma Vương nhất thời.

Một khi Thiên Lân thú bị nhốt, chiến trường xuất hiện biến hóa.

Đấu Vương kiếm Hiên Viên Hạo Thiên cải biến phương hướng, Mặc Quang Vũ xuất ra trăm tờ phù lục huyền ảo, Vương Nguyên Phong thì cứng rắn chịu một đao thủ của Thiên Câu, toàn lực chém ra hoàng bá thiên hạ tuyệt sát.

Phương hướng ba vị cường giả ra tay cũng không phải đối thủ của mình, mà là cùng một chút lao tới Ngân Lân đang đối mặt với Doãn Linh Lung.

- Tung hoành thiên hạ! Quấn!

Doãn Linh Lung cũng không nhàn rỗi, bất kể cái giá thi triển tung hoành thuật, lấy bí pháp hình thành lồng giam cuốn lấy Ngân Lân, sau một khắc một kích hợp lực của ba vị chí cường đã đến.

Nổ vang dữ dội.

Bên trong tiếng oanh minh, một trong Bảy đại Ma tử - Ngân Lân bị một kích toàn lực của ba vị Hóa Thần đỉnh phong đánh thành tro bụi, chỉ để lại một tiếng hét thảm, thế mà ngã xuống.

Những Hóa Thần này không có một người nào đơn giản, nhìn thấy sơ hở sao có thể bỏ lỡ, thế là hợp lực chém giết Ngân Lân.

Ngân Lân vừa chết, ma tinh cũng bị đánh thành mảnh vỡ, Thiên Lân thú mất đi ma tỉnh khống chế trở nên vô cùng táo bạo, hiện ra trạng thái bình thường của Hỗn Độn Ma Vương.

Ma Vương vốn là thần trí hỗn độn, một khi táo bạo căn bản không nhận ra Ma tộc hay là Nhân tộc, phàm là tất cả vật sống xung quanh đều thành mục tiêu công kích của nó, thế là Hỗn Độn Ma Vương phá vỡ đại trận nhấc lên đất đá ngập trời, chấn động mặt đất ra từng vết rách to lớn.

- Ngân Lân!

Vạn Ma Nhất gặp Ngân Lân bị giết, Thiên Lân thú mất đi khống chế, dưới sự sợ hãi lấy ra ma tinh của Tu La một mạch, bỗng nhiên bóp chắt, trong hư không truyền đến tiếng gào thét dữ tợn.

Một mảnh màu máu bao phủ bầu trời, giống như biển máu ngập trời, màu máu đến từ hư vô ngưng tụ thành một quái vật cực lớn, hình người tám tay, ba đầu chín con mắt, cao tới ngàn trượng, giống như ác quỷ leo ra từ lòng đất.

Rống!!IIIIIIIII

Quái vật kinh khủng phát ra tiếng gào thét rung trời, tiếng gào thét chấn động tu sĩ cấp thấp ngoài mười dặm đến lỗ tai đau nhức, trong lỗ tai tu sĩ dưới Kim Đan thậm chí xuất hiện vết máu.

- Vạn Táng Tu Lai

Nhân tộc Hóa Thần một phương, Đan Thánh cũng không còn cách nào giữ vững tỉnh táo, lại một tôn Hỗn Độn Ma Vương xuất hiện, làm cho chiến trường trở nên càng thêm hỗn loạn.

- Phật Tử, chúng ta cũng nên xuất thủ, trận quyết chiến này, chúng ta ai cũng đừng nghĩ không đếm xỉa đến.

Mạc Hoa Đà nhìn về phía Ninh Ngữ ở một bên, đồng thời phi thân lên.

- Tốt, Đan Thánh xuất thủ, Không Thiền phái ta tự nhiên toàn lực tương trợ.

Phật Tử từ đầu đến cuối mang theo mỉm cười, vỗ đài sen bên dưới, theo sát phía sau.

Theo Đan Thánh cùng Phật Tử gia nhập chiến đoàn, càng nhiều Nhân tộc Hóa Thần nhao nhao điều động kiếm quang, Ma Quân của một phương Ma tộc cũng đều nóng nảy gào thét trùng sát mà tới. Hỗn loạn quyết chiến diễn ra sau khi Ngân Lân ngã xuống dưới Kiếm Vương sơn.
Bình Luận (0)
Comment