Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1835 - Chương 1835: Hiên Viên U Dạ (Thượng)

Chương 1835: Hiên Viên U Dạ (thượng) Chương 1835: Hiên Viên U Dạ (thượng)Chương 1835: Hiên Viên U Dạ (thượng)

Kiếm Vương sơn, chiến trường hỗn loạn bao phủ toàn bộ dãy núi.

Tu sĩ Nhân tộc liên thủ đúc thành tường dài, tạo thành một hàng rào cùng giới hạn, chặn đại quân hàng tỉ Ma tộc.

Đây là một phòng tuyến lấy sinh mệnh của tu sĩ tạo thành, đại biểu cho việc Tây Châu vực sau này thuộc về thế lực nào.

Phòng tuyến sụp đổ, Tây Châu sẽ biến thành Ma vực.

Phòng tuyến kiên cố, Tây Châu vẫn là nhân gian.

Thế nhân đều biết thần tiên tốt, ai nào biết khi tận thế tiến đến, thân tiên cũng phải trở thành người thường đi nghênh đón trận hạo kiếp nhân gian này.

Ngàn năm trước, Ma Đế suất lĩnh đại quân hàng tỉ Ma tộc vượt vực mà đến, lại bị ngăn ở bên ngoài Lâm Lang đảo, tám ngàn dặm Phí Hải diệt sát vô số Ma tộc.

Ngàn năm sau, Ma Đế phục sinh lần nữa hội tụ hàng tỉ đại quân, lần này xông lên Tây Châu vực, mấy chục vạn tu sĩ thành phòng ngự sau cùng.

Đại chiến bắt đầu, tiếng chém giết ngập trời.

Cứ việc Minh Viêm Ma một mạch bên trong Ma tộc xuất hiện phản loạn, lại còn phản nghịch còn sót lại của Vô Tương phái, rất nhanh đã bị đại quân bên mình nuốt mất.

Tu sĩ cấp thấp đối mặt Ma tộc cấp thấp, Kim Đan cùng chém giết Ma Tướng, ác chiến Nguyên Anh cùng Ma Soái, Hóa Thần, thì tử đấu không ngớt với Ma Quân.

Theo đại quân Ma tộc đột kích, chiến trường triệt để đã mất đi khống chế, loại toàn tộc chiến này không ai có thể dừng lại, chỉ có giết chóc mênh mông vô bờ, không dứt không thôi.

Chỗ sâu trong đại quân Ma tộc, một con rắn trắng không ngừng cắn nuốt Ma tộc cấp thấp, thời gian dần trôi qua, đầu thứ hai sinh ra, sau đó là đầu thứ ba, thân thể Thiên Thủ giao trở nên càng ngày càng cao lớn, một đôi xà nhãn đỏ tươi hiện ra tia sáng đầy cừu hận.

Đối diện, Từ Ngôn khoác giáp trụ sâm bạch ném thi thể Vô Tương Tử ở một bên, nguyên thần của đối phương chẳng biết tại sao cũng vỡ tan tiêu vong, không có cơ hội luyện hóa.

- Xem ra tu sĩ Nhân tộc cũng không phải là một lòng, các ngươi cẩn thận một chút đi.

Tiếng nói nhỏ đạm mạc nghe không ra lo lắng, chỉ là một loại nhắc nhở, Từ Ngôn cầm Long Ly trong tay bắt đầu loé lên ánh sáng sắc bén.

- Chúng ta cẩn thận hẳn là gia hỏa không người không ma như ngươi!

Hoa Thường Tại tức giận không thôi, đến bây giờ hắn còn cho rằng Vô Tương Tử trúng pháp thuật của Từ Ngôn mới làm ra cử động ám sát đồng bạn.

- Tùy các ngươi nghĩ như thế nào, đầu rắn trắng kia là con mồi của ta, sau khi giúp các ngươi diệt trừ Ma Đế, ta và Tu Tiên giới Tây Châu lại không liên quan, chúng ta không thiếu nợ lẫn nhau.

Khi nói chuyện Từ Ngôn quét mắt nhìn những Hóa Thần cường giả Tây Châu, khóe miệng nở nụ cười lạnh, nói:

- Nếu như còn có người muốn bảo bối trên người ta, đều có thể tới lấy bất cứ lúc nào, chỉ cần ngươi không sợ chết là được.

- Tùy tiện!

- Ngươi thì tính là cái gì! Khoa tay múa chân với Hóa Thần Tây Châu chúng ta, ngươi còn chưa xứng.

- Từ Ngôn ngươi vĩnh viễn là đại địch của Tây Châu ta! Người người có thể tru diệt!

Một đám cường nhân Phản Kiếm Minh giận dữ nhao nhao lên tiếng quát mắng.

- Hắn là đại địch của Phản Kiếm Minh các ngươi, không phải địch nhân của Cổ Bách Đảo chúng ta.

Chương Uyển Vân dựng ngược đôi mi thanh tú, đứng ở bên Từ Ngôn, quát: - Ta mặc kệ người khác như thế nào, Từ Ngôn là bằng hữu của Chương gia ta.

- Đạo phủ không thích sát sinh, cũng không thích chí bảo, người người trong chúng sinh thiên hạ đều bình đẳng, ta và Từ huynh không thù, chúng ta cũng là bằng hữu.

Đạo tử Quân Vô Nhạc mỉm cười mở miệng nói.

- Kiếm Vương điện chỉ tôn thờ cường giả, kẻ yếu ở trong mắt chúng ta không khác gì sâu kiến, Từ đạo hữu đã đạt tới Hóa Thần hậu kỳ, Kiếm Vương điện ta thừa nhận ngươi là cường giả thiên hạ, sẽ không đối địch với ngươi.

Vu Hôi trầm ngâm một chút mở miệng nói, những Hóa Thần khác của Kiếm Vương điện một mạch có trâm mặc không nói, có âm thâm gật đầu đồng ý cách làm của Vu Hôi.

Vốn là bởi vì chí bảo mới dẫn tới tranh đoạt, người ta lúc ấy là Nguyên Anh, cường giả Hóa Thần tự nhiên có thể đi tranh đi đoạt, nhưng hôm nay người ta thành Hóa Thần, còn là Hóa Thần hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, còn đi tranh đoạt vậy chỉ đơn thuần là tự mình gây thù hẳn, lại không có cừu hận bao lớn, không bằng sớm lấy lòng, tiêu tan hiềm khích lúc trước.

Đan Thánh giảo hoạt ở một bên không nói gì, chỉ là âm thầm cười lạnh một tiếng, không biết đang có tâm tư gì.

Thấy phần lớn Hóa Thần cùng Từ Ngôn hóa giải ân oán, mấy vị sắc mặt cường giả Hóa Thần ở Phản Kiếm Minh một phương trở nên không tốt lắm, lúc này vô số Ma tộc đã công tới, nghị luận ngắn ngủi tuyên bố kết thúc.

Rời khỏi đám Hóa Thần của Tây Châu, Từ Ngôn xuyên thẳng qua chiến trường, đi đầu đuổi tới bách đảo sơn, gặp được Hiên Viên Tuyết phụng mệnh thủ vệ Đấu Tiên đài.

- Hiên Viên U Dạ tiền bối còn có chiến lực?

Từ Ngôn trực tiếp hỏi.

Hắn và Hiên Viên Tuyết đã không phân khác biệt, không cần nói lời khách sáo.

Hiên Viên Tuyết nhìn thấy Từ Ngôn đầu tiên là kinh hỉ, ngay sau đó nhíu mày lắc đầu, nói:

- Thương thế của thúc công chưa lành, chỉ sợ không còn sức tái chiến.

Hiên Viên Tuyết vừa nói xong, có hai thân ảnh từ đằng xa chạy đến, một béo một gầy chính là Vương Khải cùng Hà Điền.

- Cái gì thương thế chưa lành, ta thấy vị tiền bối này muốn lười biếng! Nhân tộc đối mặt hạo kiếp, Độ Kiếp cường giả có thể nào khoanh tay đứng nhìn?

Hà Điền quệt miệng một mặt xem thường.

- Ma Đế phục sinh, một khi trưởng thành ai có thể địch? Bây giờ bị nhốt vào bên trong thân thú, chính là cơ hội tốt để diệt trừ, cái gì nhẹ cái gì nặng, tiền bối hẳn là phân rõ chứ.

Ngữ khí của Vương Khải ngược lại khách khí, hai vị này một người hát mặt đỏ một người hát mặt trắng, dùng ra thủ đoạn với cường giả Hiên Viên gia.

Biết rõ bụng dạ hai người cực sâu, sao Từ Ngôn không nhìn ra dụng ý của hai tên gia hỏa, thế là phối hợp nói ra một câu đổ thêm dầu vào lửa, nói:

- Hẳn là U Dạ tiền bối đã đồng quy vu tận cùng ba Đại Ma Vương, chỉ còn nguyên thân? Cần phải cứu trợ một phen, các ngươi theo ta cùng một chỗ đào ra Đấu Tiên đài này, nếu chậm, chỉ sợ U Dạ tiền bối sẽ đại nạn lâm đầu!

Từ Ngôn nói rất rõ ràng, thần sắc đều mang vẻ lo lắng, ngay cả Hiên Viên Tuyết nghe xong đều sốt ruột theo, cũng muốn cùng một chỗ giúp đỡ đào thạch mộ.

- Tiểu tử ngươi quá độc ác, loại chuyện đào mộ phần tuyệt hậu này đều có thể dùng, ngươi không sợ thiên lôi đánh xuống.

Thạch trong mộ truyền đến tiếng thở dài bất đắc dĩ, nghe âm thanh chính là của Hiên Viên U Dạ.

- Thúc công! Người không có chết?

Hiên Viên Tuyết khẩn cấp hỏi.

- Nha đầu ngốc, người ta nói cái gì chính là cái đó sao, cha ngươi để ngươi đến bảo hộ Đấu Tiên đài, ngươi ngược lại tốt, muốn giúp người ngoài đào ta đi ra. - Từ Ngôn không phải người ngoài, hắn là phu quân của ta.

- Tốt tốt, các ngươi là người một nhà, ta là người ngoài được rồi.

Hiên Viên U Dạ càng thêm bất đắc dĩ nói:

- Coi như ta chết đi, giúp các ngươi chém ba đầu Ma Vương đã là cực hạn, lại đi ra ta sẽ chết thật.

- Có thể chém giết ba đầu Ma Vương, còn kém một Ma Đế đây?

Hà Điền nói lần nữa.

- Đúng đấy, lão tiền bối nhất định là cường giả đức cao vọng trọng, lại ra tay một lần diệt trừ Ma Đế phục sinh, thiên hạ sẽ thái bình.

Vương Khải cười hì hì cầu khẩn.

- Không phải ta không muốn ra ngoài, mà là thật không ra được, cũng không có cách vận dụng Tán Tiên kiếm ý, có thể ngăn cản lần hạo kiếp này hay không, đều xem các ngươi.

Sau khi Hiên Viên U Dạ dứt lời liền trâm mặc không nói, mặc cho Vương Khải Hà Điền khích tướng như thế nào, cầu khẩn như thế nào, người ta không nói nữa.

- U Dạ tiền bối trốn ở Đấu Tiên đài không ra, nhất định có nỗi khổ tâm, không biết phải chăng có quan hệ đến Thiên Vẫn năm trăm năm.

Từ Ngôn bảo Vương Khải Hà Điền ngừng lại, tự mình nói ra câu không ai có thể nghe hiểu này, trong thạch mộ ẩn ẩn xuất hiện một tiếng thở dài, vẫn như cũ không ai lại mở miệng.

Đợi một lúc sau, nhìn qua đại quân Ma tộc như mây đen dưới bách đảo sơn, Từ Ngôn trực tiếp tế ra Đao Kiếm Long Ly, Hiên Viên Tuyết cả kinh còn tưởng rằng hắn muốn chém ra thạch mộ.

Ra hiệu Hiên Viên Tuyết không cần kinh hoảng, tâm niệm Từ Ngôn vừa động, Kiếm Hồn ngưng hình mà ra.
Bình Luận (0)
Comment