Chương 1836: Hiên Viên U Dạ (hạ)
Chương 1836: Hiên Viên U Dạ (hạ)Chương 1836: Hiên Viên U Dạ (hạ)
- Vận Khí, đi gặp lão bằng hữu của ngươi một lần đi, nguyên lai U Dạ tiền bối cũng không ngã xuống, mà trốn ở trong viên đá, vừa trốn chính là năm trăm năm.
Nhìn chằm chằm thạch mộ, Từ Ngôn trâm giọng nói, người gác đêm treo ở một bên, khom người nghe lệnh.
- Lão quy Hóa Vũ nô bộc của Hiên Viên đảo thế mà thành Kiếm Hồn! Tiểu tử, ngươi thật lợi hại, biết hắn là người hầu của ai, hắn là...
Âm thanh trong viên đá cứ như vậy gãy mất, giống như phát giác được một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
Hiên Viên U Dạ yên lặng không nói, bên trong tâm thần càng xuất hiện sóng lớn ngập trời.
- Ngươi đang tránh cái gì, Thiên Vẫn thật chẳng lẽ tồn tại?
Từ Ngôn không có đi giải thích, mà hỏi thăm nỗi băn khoăn lớn nhất trong lòng.
- Ta không biết Thiên Vẫn tồn tại hay không, ta chỉ biết thiên kiếp như bóng với hình, năm trăm năm qua ta ẩn thân trong Đấu Tiên đài, mục đích chỉ có một, bằng vào Đấu Tiên kiếm ý của Hiên Viên gia ta để che đậy khí tức, ta đã giúp các ngươi chém giết ba đầu Ma Vương, đây là toàn lực mà ta hội tụ năm trăm năm qua, kiếp nạn còn lại, chỉ có thể để các ngươi dùng sức mình ngăn cản.
- Nguyên lai kiếp nạn của ngươi vẫn còn ở đó.
Lông mày Từ Ngôn từ đầu đến cuối nhíu chặt, mắt nhìn mây đen đen nghịt trên bầu trời, thu hồi Kiếm Hồn quay người rời đi.
Lấy Đấu Tiên kiếm ý là dù, Hiên Viên U Dạ trốn ở trong Đấu Tiên đài năm trăm năm, chỉ vì tránh né thiên kiếp giáng lâm, tuy nói vị cường giả mạnh nhất Hiên Viên gia này có được tu vi Độ Kiếp, lại là một người đáng thương chân chính.
Đáng thương đến năm trăm năm không dám hiện thân, kiếp vân năm trăm năm không tiêu tan trở thành ác mộng của Hiên Viên U Dạ. Người ta đi ra sẽ bị sét đánh, Từ Ngôn cũng không có cách, Hiên Viên U Dạ đã không cách nào xuất chiến, còn lại chỉ có thể để chính hắn đi giải quyết.
- Ngôn Ca Nhi, chúng ta giúp ngươi!
Hà Điền đuổi theo.
- Giống như đã từng quen biết, hạo kiếp của Tình Châu, chúng ta cùng một chỗ khiêng xuống, lần này Chân Võ gặp hạo kiếp, chúng ta cũng cùng một chỗ khiêng là được.
Vương Khải không thèm quan tâm lên tiếng.
- Bát ca, Phì Cửu, lần này không cần đến các ngươi, chính ta đủ rồi.
Từ Ngôn cười nhạt một tiếng, nói:
- Các ngươi đi theo sẽ chỉ kéo chân sau của ta, giúp đỡ Tây Châu Nhân tộc giết chút Ma Quân khó chơi đi, ta không thích tu sĩ Nhân tộc, nhưng ta dù sao cũng là một thành viên của Nhân tộc.
Không có nói thêm cái gì, Từ Ngôn không có nói mình và Ma Đế là quan hệ túc địch, thân phận của hắn cũng không cần công khai, ngoại trừ Hiên Viên U Dạ trốn ở trong viên đá, không ai biết thân phận thật sự của hắn thật ra là Thông Thiên Tiên Chủ.
Có lẽ, tồn tại thực chất bên trong chính là sự cao ngạo kia của Ngôn Thông Thiên, khóe miệng Từ Ngôn nở nụ cười nhàn nhạt, cũng như năm đó đứng trên đầu tường linh thủy.
- Ta theo ngươi cùng một chỗi
Sau lưng truyền đến tiếng hô của cô gái, Từ Ngôn ngừng chân quay đầu, làm ra nụ cười cổ quái, nói:
- Chờ ta là được rồi, để ngươi kiến thức một chút năng lực chân chính của phu quân nhà ngươi, ta cũng không phải bình người thường, phu quân của ngươi đã từng là cường giả Tán Tiên.
Khi nói chuyện, thân ảnh Từ Ngôn theo gió bay nhanh, biến mất vô hình, Hiên Viên Tuyết đuổi tới không còn thấy người, sững sờ ngay tại chỗ. Bên trong tiếng oanh minh, một đầu Ma Quân thú lớn thần trí hỗn độn bò lên sơn phong, Hiên Viên Tuyết tìm không thấy tung tích Từ Ngôn, dậm chân tế ra Đấu Vương kiếm ngăn chặn vuốt lớn của Ma Quân.
- Chê chúng ta cản trở, hắn không suy nghĩ năm đó khi còn là tiểu thí hài, là ai bảo hộ ở bên cạnh.
- Đúng đấy, lão phu hạ mình làm hộ viện cho hắn, cứu hắn trong nước lửa, hiện tại ghét bỏ chúng ta, thật sự là không có lương tâm.
- Lòng người không già a, Bát ca, chúng ta giúp ai đấu Ma Quân đây, Tây Châu Hóa Thần không có mấy người tốt.
- Còn phải nói sao, tự nhiên là nha đầu họ Hiên Viên, người khác chết sống liên quan đến chúng ta chuyện gì.
Vương Khải cùng Hà Điền bị người xem như vướng víu ai thán một tiếng nhao nhao nhảy ra hiệp trợ Hiên Viên Tuyết đối địch, không ít Ma tộc thú lớn đã công lên trên bách đảo sơn, tràng diện hỗn loạn không chịu nổi. ...
Lần nữa trở lại trận chiến hỗn loạn dưới mặt đất, ánh mắt Từ Ngôn đã trở nên lạnh lùng như sương.
Hắn không quan tâm Ma tử cùng Ma Quân, Phản Kiếm Minh Hóa Thần với hắn mà nói cũng không đáng để lo, đại địch chân chính là Thiên Thủ giao càng ngày càng khổng lồ, cùng hắc thủ trốn ở trong bóng tôi kia.
Từ đầu đến cuối, Từ Ngôn đều không thể kết luận người ở phía sau màn hiệp trợ Đồ Thanh Chúc đến tột cùng là ai.
Người này còn muốn thần bí hơn cả Đồ Thanh Chúc, giống như một cây gai sắc đâm vào trong lòng Từ Ngôn.
Lộc cộc lộc cộc âm thanh cắn nuốt đánh gãy Từ Ngôn suy tư, Đồ Thanh Chúc ẩn thân trong đại quân Ma tộc đã sinh ra chín dầu, mỗi một đầu lớn nhỏ gần gần trượng, hoàn toàn là một quái vật doạ người.
- Không thể chờ đợi, trước diệt trừ Ma Đế mới được... Bên trong tiếng nói nhỏ, Liệt Diễm Lưu Tỉnh xuất thủ, cự chùy âm ầm nhấp nhô mà tràn ra ngọn lửa tựa như Phong Hỏa chỉ luân, ném ra một lối đi trong đại quân Ma tộc vô tận, cuối lối đi chính là bản thể Thiên Thủ giao.
- Quỷ Diện ngươi dám đả thương đế vương Ma tộc tai
Vạn Ma Nhất một thân đỏ như máu chặn đường đi của Từ Ngôn, Vạn Táng Tu La bị chém giết, hắn cũng bởi vậy bị trọng thương, suýt nữa bị Hiên Viên U Dạ chém giết.
Vạn Ma Nhất trốn qua một kiếp, ráng chống đỡ sáng tạo thân thể biểu hiện trung tâm, Từ Ngôn căn bản không quan tâm tiểu nhân âm hiểm tâm cơ này, đại chùy chuyển động trực tiếp đập tới, không dùng chút sức đã đập bay Vạn Ma Nhất ra ngoài.
Không phải năng lực Từ Ngôn tăng lên, mà Vạn Ma Nhất người ta cầu chính là bị đập bay mà thôi, rống to một tiếng cho người ta nghe là được, mà Ma Đế nhất định nghe được.
Biết rõ tâm tư của đối phương, Từ Ngôn mới sẽ không lãng phí sức lực trên người gia hỏa không có uy hiếp này, kéo theo cự chùy lần nữa đi nhanh.
- Ngươi đã không thuộc về Ma tộc, lui ra phía sau, nếu không, chết.
Tiếng quát lạnh ngữ cùng với gió tuyết đột kích, trước mắt thổi lên một mảnh gió tuyết rét lạnh, thân ảnh Tuyết Cô Tình xuất hiện, Ma tộc xung quanh lập tức nhường ra một mảnh đất trống.
Tiếng gió xoèn xoẹt bị Liệt Diễm Lưu Tinh chuyển động tạo ra, bước chân của Từ Ngôn dừng một chút, lông mày hơi nhíu nhìn về phía Tuyết Cô Tình đang ánh mắt thay đổi mấy lần.
- Trên chiến trường không có trò đùa, người nào ngăn ta, sẽ bị ta diệt sát.
Từ Ngôn dùng ngữ khí lạnh lẽo nói chuyện, lạnh y như ngữ khí của đối phương.
- Ngươi cũng biết nơi này là chiến trường, mà ta, là người đứng đầu quân cận vệ.
Đáy mắt Tuyết Cô Tình hiện lên một tia bất đắc dĩ, phất tay để từng bóng đen xuất hiện ở xung quanh, chừng hơn ngàn.
Đây là Ám Tu La, mỗi một tên đều có khí tức Ma Soái đỉnh phong, cho dù không đạt tới cảnh giới Ma Quân, một khi hơn ngàn Ma Soái liên thủ, đủ để chống lại Ma Quân cùng Hóa Thần đơn độc, thậm chí là Hóa Thần đỉnh phong.
Quân cận vệ thần bí nhất Vạn Táng Lĩnh một mạch chính là do những Ám Tu La này tạo thành, theo Tuyết Cô Tình lần thứ hai phất tay, từng ánh lửa xuất hiện.
Lại hơn ngàn Hỏa Tu La, cảnh giới những Hỏa Tu La này không đủ, duy nhất giống nhau, là bộ dáng vũ khí mà bọn hắn chỗ huyễn hóa.
Hơn ngàn Hỏa Tu La lấy mình làm vũ khí, huyễn hóa thành từng chuôi hỏa diễm cự đao, mà trên chuôi đao của những cự đao này là bị từng bàn tay to của Ám Tu La nắm chặt.
Bành! Bành! Bành! Bành!
Quân cận vệ Ma tộc kì lạ, hợp thành một bức tường đồng vách sắt, được thủ lĩnh suất lĩnh, che chắn phía trước Ma Đế đã phục sinh.
Ngoại trừ ngàn tên Ma Soái ra, càng có hơn vạn Ám Tu La như bão cát gào thét mà tới.
Liệt Diễm Lưu Tinh chuyển động thành ngọn lửa bên trong ma triều vô tận, hấp dẫn vô số Ma tộc đánh giết, mặc cho Từ Ngôn mạnh hơn, hắn chỉ có một người, lộ ra tứ cố vô thân ở bên trong vòng xoáy của Ma tộc.
Ken két gió tuyết bắt đầu hội tụ, một tia lắc lư cuối cùng đã bình tĩnh lại dưới đáy mắt Tuyết La Sát, vận dụng ra lực lượng thiên phú, ngay thời khắc nàng chuẩn bị ngăn cản Từ Ngôn, một cỗ khí lãng quái dị từ đằng xa xuất hiện, cùng với cỗ khí lãng này còn có tiếng rồng ngâm réo rắt.