Chương 1851: Nhân Quả
Chương 1851: Nhân QuảChương 1851: Nhân Quả
Đại Vương giải sắp dữ dội bị một tiếng nói hư nhược ngăn lại.
- Kẻ cầm đầu là Hồn Ngục Trưởng, không cần thương tới người vô tội...
Sở Bạch dựa tảng đá hư nhược nói một câu, nộ khí trong người Hải Đại Kiềm tiêu tán không ít, lại ra một loại cảm giác đồng bệnh tương liên, để Cua Vương phun ra bong bóng cũng lưu Sở Bạch trên lưng cua lớn.
- Chúng ta đều ra từ Hồn Ngục, bọn hắn quá khi dễ người, xem xét ngươi chính là người tốt, giống như Từ trưởng lão, à mà ngươi gọi là cái gì, nghe rất quen tai đây.
- Sở Bạch...
- A Sở Bạch... Sở Bạch bào? Ta nhớ ra rồi! Ngươi không phải Trấn Sơn vương à.
- Ngươi nhận ra ta?
- Gặp qua trong Thiên Cơ phủ, các ngươi uống trà tán chuyện, ta đang trồng cây, cũng đã gặp hai lão gia hỏa kia, các ngươi đều tới qua Thiên Cơ phủ, nguyên lai chúng ta là đồng hương.
Đồng hương gặp gỡ đồng hương, hai mắt lưng tròng, Hải Đại Kiềm cảm khái vạn phần, đến mảnh thiên địa xa lạ này, hắn rốt cục gặp được mấy cố nhân ở Tình Châu.
- Trồng cây?
Sở Bạch đến bây giờ cũng không nhận ra được Hải Đại Kiềm là ai, lúc trước hắn đến Thiên Cơ phủ ngược lại gặp qua Hải Đại Kiềm, chỉ là Hải Đại Kiềm bây giờ thực sự không có hình người, đổi thành ai cũng nhận không ra.
- Ngươi là... Vị Yêu linh hóa hình oai hùng cụt một tay kial
Vương Khải biết rõ là Hải Đại Kiềm, giả bộ như mới nhận ra.
- Ta cũng nhớ tới, vị Hải tộc anh hào trồng cây trong hoa viên kial
Hà Điền làm bộ bừng tỉnh đại ngộ, lại thở dài nói:
- Hải anh hùng vận khí không tệ, có nhiều đồng tộc cường đại như vậy, đáng thương cho Đại Xuyên kia, vừa đi ra lại bị nuốt trở về.
Nhớ tới Khương Đại Xuyên chớp mắt ra sân chói mắt như lưu tỉnh rơi xuống, Vương Khải cùng Hà Điền đồng thời thở dài, lắc đầu.
Xem Hải Đại Kiềm người ta, tuy nói bị đánh đến không có hình người, người ta khổ tận cam lai, nghênh đón nhiều đồng tộc cường đại như vậy, ngay cả Kiếm chủ đều phải nhượng bộ lui binh, lại nhìn Khương Đại Xuyên...
Hai người đã không nghĩ nhiều nữa, số phận của Khương Đại Xuyên dù sao thì chính hắn đã sớm quen thuộc, nhiều năm như vậy cũng không thấy chết, hẳn là vận khí không tệ.
Một đám Hóa Vũ Cua Vương không còn nhìn chằm chằm, Chân Vô Danh cũng thở dài một hơi.
Cục diện bây giờ, Nhân tộc một phương xem như giữ vững Tây Châu, Ma tộc chạy trối chết, ngay cả Ma Đế đều bị chém giết tại chỗ, Ma tộc một phương xem như tổn binh hao tướng, bất lực đến quấy rối thế giới của Nhân tộc.
Bất quá Tu Tiên Giới Nhân tộc thương vong cũng không nhỏ, hơn trăm vị Hóa Thần vẫn lạc một nửa, hơn mười cao thủ vị thành danh táng thân ở Kiếm Vương sơn, tu sĩ cấp thấp tử thương vô số, liếc nhìn lại khắp nơi trên đất đều là thi thể.
- Chúng ta đừng ôn chuyện, ma kiếp đã kết thúc, Ngôn Ca Nhi còn không biết đi về phía, tranh thủ thời gian tìm đi thôi.
Vương Khải lo lắng nói:
- Cho chúng ta một đầu Hóa Vũ Cua Vương, hiện tại nhanh chóng vượt ngang đại vực, dù sao cũng mạnh hơn chờ ở Tây Châu.
- Mượn cái gì! Từ trưởng lão là huynh đệ của ta, chúng ta xuất phát ngay, tất cả Cua Vương nhất tộc đều đi Bắc Châu! Đan Thánh kia dám đả thương huynh đệ ta, ta sẽ san bằng Huyễn Nguyệt Cung của hắn.
Hải Đại Kiềm vênh vang đắc ý, điều động bầy Cua Vương muốn rời khỏi Kiếm Vương sơn. Thật ra hắn không quan tâm Nhân tộc cùng Ma tộc đả sinh đả tử, hắn là Yêu tộc một phương, người chết hay là ma chết cũng không có quan hệ gì với hắn, hiện nay quan trọng nhất chính là trước tìm được Từ Ngôn.
- Ta đi theo các ngươi một chuyến, coi như báo đáp ân tình của Cua Vương nhất tộc.
Chân Vô Danh phi thân rơi xuống trên lưng Cua Vương.
Kiếm chủ muốn đi Bắc Châu, một đám tu sĩ Kiếm Vương sơn nhao nhao muốn đuổi theo, có mấy vị Hóa Thần thậm chí phi thân lên cũng muốn leo lên Cua Vương, lại bị Cua Vương phun ra bong bóng ngăn ở nơi xa.
Đó là Hóa Vũ, đâu có thể nói đứng liền đứng.
Kiếm chủ có tu vi Độ Kiếp, còn miễn cưỡng có thể để cho Cua Vương kiêng kị, bọn tu sĩ Hóa Thần này cũng không có bị Cua Vương để vào mắt.
Phất tay ra hiệu những người khác không cần đi theo, Chân Vô Danh cũng không khách khí, ngồi xếp bằng ở một bên, quét mắt Đấu Tiên đài chỗ cao nhất bách đảo sơn, sau đó nhắm mắt ngồi xuống, không thèm để ý Kiếm Vương sơn đầy rẫy thương di, toàn thân tản ra khí tức siêu nhiên cùng cao ngạo, so với Chân Vô Danh trước kia thì tưởng như hai người.
- Mời vị cường giả Hải tộc này cho phép lão phu đồng hành, nguyên thần của hài nhi ta hóa kiếm đi theo Từ Ngôn, ta muốn đi bảo hộ nguyên thần của nàng.
Hiên Viên đảo chủ chậm rãi mà đến, hai tay ôm thi thể con gái mình, đứng ở dưới chân Cua Vương, thân ảnh cao lớn nhìn rất tang thương.
- Lão nhân này ai nha?
Hải Đại Kiềm không nhận ra Hiên Viên Hạo Thiên, nghi ngờ nói.
- Con gái hắn và Ngôn Ca Nhi liên quan không ít, người một nhà.
Hà Điền nói nhỏ một câu bên tai Hải Đại Kiềm, Hải Đại Kiềm cho đi, lấy bong bóng bắt tới Hiên Viên Hạo Thiên.
- Ta cũng đi Bắc Châu, ta có loại rất dự cảm bất thường, chỉ sợ Từ Ngôn sẽ đối mặt nguy cơ ngoài dự liệu.
Đạo tử nhảy lên Cua Vương, Vương Khải Hà Điền vội vàng giới thiệu cho Hải Đại Kiềm, vị này càng không phải là người ngoài.
Rống!!!
Rồng ngâm nổ lên, Bạch Long hóa thành một đạo bạch quang rơi xuống, Đại Vương giải cầm đầu giơ lên càng cua, như lâm đại địch.
- Bạch Long là Linh thú của Từ Ngôn, tha cho nó đi theo.
Đạo tử ôm quyền với Bạch Long, rất cung kính, đồng thời đối phương hét dài một tiếng thân hình biến ảo thành một đầu tiểu long, lớn nhỏ như trường xà.
Bạch Long nhận ra khí tức của Đạo tử, bên trong mắt rồng lộ ra rất bình tĩnh linh động.
- Chỉ những người thế này, mặc kệ người khác, chúng ta đi thôi!
Hải Đại Kiềm quát to một tiếng, trăm con Hóa Vũ Cua Vương di chuyển vuốt lớn, ầm ầm đuổi theo đại quân Ma tộc đi xa.
Ma tộc vốn là thua chạy xui xẻo nhất, không có chạy ra Tây Châu lại bị bây Cua Vương từ phía sau trùng sát đi qua, đoạn đường này hoành hành đánh thẳng, lại có hơn ngàn vạn Ma tộc chết thảm dưới vuốt Cua Vương.
Kiếm Vương sơn đổ nát thê lương, thẳng đến bầy Cua Vương oanh minh biến mất ở chân trời, rất nhiều tu sĩ như cũ không có thở qua một hơi này.
- Ma tộc... Lui?
Có người xoa hai mắt đỏ bừng, không thể tưởng tượng nổi hỏi đồng bạn bên cạnh.
- Chúng ta thắng! Ma tộc lui, giữ vững Kiếm Vương sơn! Giữ vững Tây Châu!
Có người vui đến phát khóc, tu vi một thân Nguyên Anh khóc đến như hài tử.
- Ma kiếp kết thúc, cuối cùng kết thúc...
Có người phát ra một tiếng cảm thán, té xỉu trên đất, bất tỉnh nhân sự.
Càng nhiều tu sĩ Nhân tộc đang chúc mừng lẫn nhau, tiếng hoan hô rung trời. Mặc dù bên trên mặt đất đầy rẫy thương di, nhưng kiếp nạn rốt cục biến mất, sinh cơ mới lại xuất hiện.
Bên trong trận ma kiếp diễn ra ở Tây Châu này, Kiếm chủ phục sinh được xem người như cứu thế, thiên kiêu Hải tộc có thể khống chế Hóa Vũ Cua Vương được xem như cứu tinh của Nhân tộc, từng vị cường giả Hóa Thần đều thành mục tiêu vô số tu sĩ kính trọng, từng vị cường nhân ngã xuống sẽ thành truyền thuyết đời đời bất hủ.
Trận đại chiến hỗn loạn đến cực hạn này sẽ thành rung chuyển Tây Châu lớn nhất trong ngàn vạn năm qua, mà Từ Ngôn cái tên này, cuối cùng rồi sẽ trở thành truyên thuyết lớn nhất với các phiên bản khác nhau.
Có người cho rằng Ma tộc Tây chinh là bị Từ Ngôn châm ngòi, bị Hóa Thần truy sát, hắn sớm đã hận chết Nhân tộc.
Có người cho rằng Ma tử thứ bảy Quỷ Diện là nội ứng của Nhân tộc, có Từ Ngôn, Ma tộc một phương mới có thể bị tan rã trong ngắn thời gian như vậy.
Có người mắng Từ Ngôn là phản đồ của Nhân tộc, có người tán Từ Ngôn là cứu tinh của Nhân tộc.
Có người nói Từ Ngôn là sỉ nhục của Nhân tộc, có người nói Từ Ngôn là kiêu ngạo của Nhân tộc.
Nhân vật đủ loại khía cạnh từ trong truyền thuyết thường thường chói mắt nhất, cũng là truyền kỳ nhất, theo tin đồn của Tu Tiên Giới, truyền thuyết Từ Ngôn cùng Quỷ Diện vừa chính vừa tà đã trở thành cố sự khắp Tây Châu đại địa, lưu truyền trong từ thành trấn huyện xã.
Loạn thế xuất anh hùng, một lần ma kiếp, đặt vững địa vị của rất nhiều cường giả.
Những cường giả này có Hóa Thần của Kiếm Vương điện, có đảo chủ Cổ Bách Đảo, cũng có Cao Nhân ẩn thế bên trong tán tu, ngoại trừ Kiếm chủ cùng Từ Ngôn những cao thủ danh vọng cực lớn ra, Hóa Thần còn lại cùng Nguyên Anh chia nhau vinh quang chống cự Ma tộc.
Trong lúc nhất thời, chiến tích chém giết bao nhiêu Ma tộc trở thành chủ đề lôi cuốn của Tu Tiên Giới. Anh hùng tuy nhiều, nhưng cũng không hoàn toàn.
Lần hạo kiếp này hoàn toàn chính xác nhờ đám Cua Vương lắng lại, nhưng có rất ít người nghĩ tới Thôn Hải Kình dẫn tới bây Cua Vương kia, lại không người biết gia hỏa không may lần thứ hai tiến vào bụng kình, mới là nguyên nhân chân chính lắng lại nhân quả ma kiếp lần này.
Không có vận rủi của Khương Đại Xuyên, đám Cua Vương làm sao lên bờ?
Thế sự khó liệu, nói ra chính là như thế.
Khương Đại Xuyên có nằm mơ cũng chẳng ngờ hắn có thể hai lần bị Thôn Hải Kình nuốt vào, Từ Ngôn cũng không nghĩ ra hắn vừa tới Tây Châu không lâu lại trở vê mặt đất Bắc Châu.