Chương 1850: San bằng Hồn Ngục
Chương 1850: San bằng Hồn NgụcChương 1850: San bằng Hồn Ngục
Ngoài ý muốn ngoài dự liệu của mọi người phát sinh ở trong nháy mắt, chờ đến khi mọi người kịp phản ứng, truyền tống trận sớm đã khôi phục bình tĩnh.
Trên quảng trường không còn ai.
- Chậm một bước! Ngôn Ca Nhi không có sao chứ, Đan Thánh lão già kia thật sự là đa mưu túc trí, thế mà dùng loại phương thức này đào mệnh.
Hà Điền vừa mới đuổi tới phụ cận nâng cao bụng nói mập mạp.
- Mạc Hoa Đà đều mang đi Chín màu Yên Vũ Châu, trọn vẹn bốn mươi mốt kiện linh bảo, chẳng lẽ hắn cũng là người Bổ Thiên?
Vương Khải đứng trên quảng trường, nhíu chặt lông mày.
- Lại nhiều linh bảo có thể như thế nào, Đan Thánh cùng Ngôn Ca Nhi có cảnh giới tương đương, ta không tin Ngôn Ca Nhi có thể ăn thiệt thòi.
Hà Điền ngược lại không để ý, đong đưa đầu nói.
- Nói là như vậy, đừng quên đồng thời truyền tống đi còn có Phật Tử của Phản Kiếm Minh cùng đầu Phi Thiên La Sát kia, mà Phật Tử lại giống như trúng bí pháp của Ma tử Thân Đồ Băng Yểm, sợ là thần hồn bị na di.
Vương Khải nói xong nhìn về phía phương hướng bản thể Thân Đồ Băng Yểm, vị thủ lĩnh Ma tộc Tây chinh kia đang bị mấy Ma Quân cả người đều là tổn thương mang theo trốn về nơi xa, không nhúc nhích, nhìn giống như thi thể.
- Từ trưởng lão đi nơi nào? Hai người các ngươi biết không?
Bóng ma bao phủ mà đến, đỉnh đầu Vương Khải Hà Điền xuất hiện một đôi tròng mắt còn to lớn hơn vạc nước, khí tức Hóa Vũ giống như hung thú Hoang Gổ tràn đến.
Phát ra tiếng không phải Hóa Vũ Cua Vương, mà là gia hỏa bị đánh đến máu thịt be bét đứng trên đỉnh đầu Cua Vương.
- Hẳn là bị truyền tống trận truyền tống đi, khụ khụ, vị anh hùng này nhất định là bạn cũ của Từ Ngôn, làm phiền thanh lý chiến trường, ngươi nhìn nhiều Ma tộc như vậy còn chưa có chết, tối thiểu nhất cũng nên giết chết hết những Ma Quân Ma tử cầm đầu mới được.
Hà Điền lộ vẻ mặt tươi cười, ôn tồn nói.
- Ta hỏi các ngươi Từ Ngôn đi đâu! Đừng nói chuyện khác với ta! Lão tử hiện tại rất phiền, ta nói cho các ngươi biết, nếu Tiểu Thanh của ta là có chuyện gì bất trắc, các ngươi ai cũng đừng nghĩ sống.
Cái miệng móp méo của Hải Đại Kiềm không biết là khóc hay đang cười, cũng không nhìn ra là phẫn nộ hay là bi thương.
- Từ truyền tống trận vận chuyển đến xem, Từ Ngôn sợ là bị truyền tống đến phương bắc, nếu như tòa đại trận này là vượt vực truyền tống trận, Từ Ngôn hẳn là sẽ xuất hiện ở Bắc Châu vực.
Vương Khải vội vàng sung làm tội phạm bị áp giải nói, trăm con Hóa Vũ đều xúm lại, lúc này đổi lại ai cũng muốn lấy lòng Hải Đại Kiềm.
- Bắc Châu? Hắn không phải mới từ phía bắc đến đây à, tại sao lại trở vê? Người nào mở truyền tống trận, đứng ra cho tal
Hải Đại Kiềm gãi đầu không hiểu thấu, căn bản không thấy rõ Từ Ngôn thế nào biến mất.
- Là Đan Thánh Mạc Hoa Đà động tay chân, vị anh hùng Hải tộc này nếu như rảnh rỗi, tốt nhất mau chóng đi Bắc Châu một chuyến, Đan Thánh kia đa mưu túc trí, Ngôn Ca Nhi không chừng sẽ ăn thiệt thòi.
Hà Điền cũng ở một bên cổ vũ, căn bản không nhận ra người đối diện là ai.
Cũng khó trách Vương Khải Hà Điền không nhận ra Hải Đại Kiêm, hiện tại nếu như lấy ra một tấm gương, ngay cả Hải Đại Kiêm cũng không nhận ra chính mình.
- Còn có con dị thú cổ mẫu kia, cũng cần mau chóng xử lý.
Theo lời Vương Khải vừa dứt, cổ mẫu thú lớn khổng lồ nơi xa âm vang sụp đổ.
Toàn thân cổ mẫu tràn đầy động kiếm, từng đạo ánh sáng lung linh xông ra từ trong động kiếm, từ xa nhìn lại tựa như lưu tinh bắn nổ, oanh minh vỡ nát ra. Kiếm quang lóe lên, Diệu Thiên lại xuất hiện.
Thân ảnh Chân Vô Danh trống rỗng mà đứng, chân đạp hư không, nhìn về phía phương hướng Kiếm Vương điện.
- Gia hỏa này thật sự là Tán Tiên? Giống như không có mạnh bao nhiêu so với Hóa Vũ Cua Vương.
Hà Điền lẩm bẩm một câu.
- Tán Tiên chuyển sinh, khí tức mặc dù cường đại, tuyệt đối không vượt qua được Cảnh giới Độ Kiếp.
Vương Khải thấp giọng nói.
Cảm nhận được khí tức cường giả Nhân tộc, trăm con Đại Vương giải nhao nhao lấy cự nhãn trông lại, từng cái bọt khí bị ùng ục ục phun ra, càng cua to lớn ken két khép mở, có vẻ hơi táo bạo.
Cua Vương đang táo bạo, Kiếm chủ trống rỗng mà đứng khi thấy bọn Cua Vương này kém chút không có đứng vững.
- Trăm con Hóa VũI
Chân Vô Danh thấp giọng hô một tiếng tràn đầy kinh ngạc, chém giết cổ mẫu đã hao phí toàn bộ khí lực của hắn, lại đến một đầu Hóa Vũ hắn đều đánh không lại, bây giờ thế mà một lần xuất hiện trăm con.
Kinh hô trên bầu trời truyền không đến mặt đất, Kiếm chủ hiện thân, Hóa Thần còn sót lại của Kiếm Vương điện một mạch nhao nhao hội tụ đến, từng người khom người bái kiến.
- Nhân Kiếm tông Quan Thiên Hữu bái kiến Kiếm chủ!
Người thứ nhất thăm viếng là Chưởng Kiếm trưởng lão.
Toàn thân đều đang run rẩy.
Chân Vô Danh hắn coi trọng nhất không chỉ là thiên tài, còn là Kiếm chủ chuyển thế, có thể thấy được ánh mắt Quan Thiên Hữu hắn mạnh bao nhiêu. - Bái kiến Kiếm chủ!
- Bái kiến Kiếm chủi
Từng tiếng bái kiến, đến từ từng vị Hóa Thần.
Không Chỉ Kiếm Vương điện, ngay cả Hóa Thần còn sót lại của Phản Kiếm Minh cũng kiên trì tiến lên thăm viếng, Kiếm chủ đã xuất thế, như vậy Phản Kiếm Minh chú định sắp biến mất khỏi Tây Châu.
Đối với tu sĩ Nhân tộc dưới chân thăm viếng, Chân Vô Danh chỉ im lặng nhìn thoáng qua, nhẹ gật đầu, một câu không nói, thân hình khẽ động rơi vào quảng trường Kiếm Vương điện.
Nhìn về phía Hải Đại Kiềm trên đầu Đại Vương giải, Chân Vô Danh trầm giọng nói:
- Không biết cường giả Hải tộc đến ta Kiếm Vương sơn có ý gì, ta chính là Chu Tình Thiên, điện chủ Kiếm Vương.
Đi đầu báo xưng tên húy, Kiếm chủ chuyển sinh đối mặt trăm con Hóa Vũ Cua Vương cũng phải khách khách khí khí, có thể thấy được địa vị Hải Đại Kiềm bây giờ thật là vua của chiến trường.
- Chu Tình Thiên? Chưa nghe nói qua, lão tử Hải Đại Kiềm! Ngươi nhớ kỹ, về sau mọi người là bằng hữu, nhìn ngươi ngay cả quái vật buồn nôn như vậy đều có thể làm thịt, nhất định là cường giả của Nhân tộc, huynh đệ của ta bị bắt đi, ngươi có thể lại mở truyền tống trận một lần hay không, ta dẫn mười đầu Cua Vương đến Bắc Châu.
Hải Đại Kiềm cũng không khách khí, yêu cầu đối phương mở ra truyền tống trận.
Đối phương yêu cầu vô lý, Kiếm chủ nghe được sắc mặt biến thành màu đen, lúc này Quan Thiên Hữu vội vàng tiến lên giải thích một phen Từ Ngôn bị truyền tống trận truyền đi.
Lúc ấy Kiếm chủ đang ở trong bụng cổ mẫu, cũng không biết tung tích của Từ Ngôn.
- Người Huyễn Nguyệt Cung mở ra truyền tống trận, truyền tống Từ Ngôn đi?
Kiếm chủ khẽ nhíu mày, rõ ràng cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn về tin tức này. - Vượt vực truyền tống trận cần bốn kiện linh bảo mới có thể mở ra, mà khoảng cách cần chí ít nửa năm trở lên, nếu như muốn lấy truyền tống trận đuổi theo, còn không bằng để Hóa Vũ Cua Vương chạy tới Bắc Châu.
Kiếm chủ trâm ngâm sơ qua, nói:
- Lấy tốc độ của Hóa Vũ, vượt ngang đại vực nửa năm là đủ, ngươi nhận biết Từ Ngôn?
- Tự nhiên nhận biết! Từ trưởng lão là đồng hương của ta, cũng là huynh đệ của Hải Đại Kiềm tai
Hải Đại Kiềm gật gật đầu, lại kêu rên một tiếng, nói:
- Nửa năm sao? Lâu như vậy!
Truyền tống trận hạn chế, để mọi người tại đây không cách nào đến Tây Châu, thời gian nửa năm, đến lúc đó Từ Ngôn sống hay chết chỉ sợ đều không biết được.
- Nếu truyền tống trận đã không dùng được, vậy nhờ Cua Vương vất vả một phen, chở chúng ta cùng đi Bắc Châu với.
Vương Khải ở một bên nói, thần sắc có chút biến ảo.
Nghe nói Hải Đại Kiềm tự báo danh hào, hắn bị cả kinh không nhẹ, phải biết trong Thiên Cơ phủ cũng có một tên Hải Đại Kiềm, hết ăn lại nằm căn bản là phế vật.
- Vừa hay đuổi theo đám nhóc ma kia, lại có thể giãm chết một nhóm, nhưng trước đi qua đó, Hải anh hùng có phải nên trước giúp Từ Ngôn sư huynh báo đại thù hay không.
Hà Điền chỉ Sở Bạch thoi thóp ở một bên, nói:
- Hắn là thân sư huynh của Từ Ngôn, bị Hồn Ngục tra tấn thành bộ dáng như thế, mong rằng Hải anh hùng hiệu lệnh Cua Vương, san bằng Hồn Ngục.
Hà Điền cũng mặc kệ Hải Đại Kiêm trước mặt có phải tên trước đó từng bưng trà đưa nước cho bọn hắn trong Thiên Cơ phủ hay không, bây giờ người ta thế lớn, người ta chính là đại gia, ngữ khí nhất định phải cung kính.
- Từ Ngôn sư huynh? Bạn tù của Hồn Ngục! Hải Đại Kiềm nghe xong Hồn Ngục nổi trận lôi đình, quát:
- Lão tử muốn san bằng Hồn Ngục!!!
Theo Hải Đại Kiềm gào thét, từng đầu Đại Vương giải cũng theo đó phẫn nộ, từng con to lớn mắt cua tập trung vào tu sĩ Nhân tộc, dọa đến một nhóm cao thủ Nhân tộc kinh dị không hiểu.
Xui xẻo nhất còn không phải bọn này tu sĩ, mà là Kiếm chủ. Chân Vô Danh hận không thể quất miệng mình, báo danh hào gì không tốt lại đi báo ra Kiếm Vương điện chủ, đây rõ ràng là tự không tìm không may mà.