Chương 1854: Ảo Cảnh Tiến Đến (Thượng)
Chương 1854: Ảo Cảnh Tiến Đến (Thượng)Chương 1854: Ảo Cảnh Tiến Đến (Thượng)
Chín màu Yên Vũ Châu, uy lực lớn nhất chính là Trường Hầu cùng Dạ Nhãn.
Bây giờ tại Minh Sơn Bắc Châu, Trường Hầu cùng Dạ Nhãn rốt cục hoà lẫn, cả thiên không đều bị chia cắt thành hai màu trắng đen.
Toàn lực thúc giục Dạ Nhãn, Từ Ngôn còn có dư lực khống chế Long Ly cùng Đấu Vương kiếm, mắt trái lóe lên tia đen, tập trung vào Mạc Hoa Đà trong bạch quang.
Khí tức của Đan Thánh cũng không đạt tới Độ Kiếp, chính là thời cơ tốt nhất đánh giết, nếu để cho đối phương lấy bí pháp nhảy lên tới Độ Kiếp, đối với Từ Ngôn tới nói chính là phiên phức ngập trời.
Đan Thánh có thể liều mạng hao phí bốn kiện linh bảo mở ra vượt vực truyền tống trận, rõ ràng đối phương có nắm chắc cực lớn, từ khi Từ Ngôn rơi vào Bắc Châu đã không có nửa điểm chủ quan, càng đang mau chóng tìm cơ hội đánh giết đối phương.
Bây giờ chính là thời cơ.
Hỏa Vũ Thần đã bị dùng hết, Thiên Thạch tiễn cũng trống không, Liệt Diễm Lưu Tỉnh nổ tung, Tứ Vương cùng nghìn đạo Ma Quân hồn đều bị dùng để oanh kích Thiên Thủ giao, một trận chiến ở Kiếm Vương sơn, Từ Ngôn đã dùng hết chuẩn bị ở sau ra.
Cho dù đã mất đi rất nhiều át chủ bài, Đao Kiếm Long Ly vẫn như cũ lóe ra hàn mang sắc bén, bị kiếm quyết thôi động, đồng thời có một chút hồng quang ẩn vào kiếm thể.
- Vấn Thiên Kiếm!
Một kiếm vấn thiên, ầm vang mà ra, kiếm khí như hồng, xé rách màn sáng bạch quang hình thành, chém trúng Đan Thánh, chỉ nghe nghe ca một tiếng, Đao Kiếm Long Ly thi triển ra Vấn Thiên Kiếm bị bay ngược trở về.
Một kiếm vấn thiên vậy mà không công mà lui.
Đan Thánh vẻn vẹn lùi lại mấy bước, đưa mắt nhìn vết kiếm nhàn nhạt bên trên áo choàng do đan kinh hóa thành, không khỏi cười dài nói: - Muốn làm tổn thương ta? Si tâm vọng tưởng, ha ha ha ha! Từ Ngôn, chờ chết đi! Lão phu để ngươi kiến thức một phen như thế nào là thần thông chân chính, như thế nào là Huyễn Nguyệt Cung chân chính! Chín màu che trời, Huyễn Nguyệt bất hủ... Hàng ảo cảnh.
Một câu hàng ảo cảnh, giống như hiệu lệnh.
Yên Vũ Châu vây khốn Phi Thiên La Sát vừa bị bắn bay, dung nhập vào trong khu vực ánh sáng đen trắng, bắn ra ánh sáng bảy màu, tăng thêm Trường Hầu cùng Dạ Nhãn, vừa hiện ra chín màu.
Thân Đồ Liên Thành trước đó chỉ có được một Trường Hầu, không phải Dạ Nhãn, mà Dạ Nhãn của Từ Ngôn lúc này trở thành chìa khoá mở ra thần thông, ngay thời khắc ánh sáng chín màu xuất hiện, Từ Ngôn kinh ngạc phát giác liên quan giữa mình và Dạ Nhãn không hiểu biến mất.
- Pháp môn gọi thú! Thận thú, hỏng bét!
Bên trong tiếng kinh hô, Từ Ngôn nhanh chóng thối lui về sau, muốn thoát đi màn sáng chín màu bao phủ, đáng tiếc đã chậm.
Giống như đối ứng với lời kêu gọi của Mạc Hoa Đà, hào quang chín màu phóng lên tận trời đạt được đáp lại.
Từ chỗ sâu trong thiên khung có hào quang chín màu rơi xuống, đụng vào màn sáng dưới mặt đất, trong chốc lát màn sáng thành tròn, bao phủ toàn bộ dãy núi.
Một đầu quái vật khổng lồ hư ảo xuất hiện từ bên trong hào quang chín màu.
Đó là một đầu thú lớn có được lân giáp đủ mọi màu sắc, hình như con ếch to lớn, trên đỉnh đầu bằng phẳng có xây dựng đếm mãi không hết cung điện.
Cung điện rộng lớn cổ xưa, cao thấp không đồng nhất, thậm chí có thể nhìn thấy cầu nhỏ nước chảy, nhìn thấy cả đình nghỉ mát do ngọc chế tạo, còn có cổ thụ ngàn năm, đá vụn Bảy màu khắp nơi trên đất.
- Ảo cảnh, Huyễn Nguyệt Cung...
Từ Ngôn nhắm lại hai mắt, hắn đã gặp qua đầu thú lớn này ở trong mộng cảnh, Ngôn Thông Thiên trước kia xâm nhập qua trong đó, chính là dị thú chở Huyễn Nguyệt Cung... Thận!
- Nguyên lai phương pháp gọi ra Thận là tập hợp đủ Chín màu Yên Vũ Châu, lấy màn sáng chín màu liên tiếp chỗ không gian của Thận Thú.
Lạnh lùng nhìn về phía Đan Thánh, Từ Ngôn lạnh giọng nói:
- Xem ra ngươi đã sớm tính kế Dạ Nhãn của ta, Mạc Hoa Đà, ngươi thật đúng là lão hồ ly.
- Ha ha ha ha! Quá khen quá khen, nói ta lão hồ ly cũng tốt, cáo già cũng được, theo ta thấy thì đó đều là tán dương, ha ha! Từ Ngôn, lần này ta nhìn ngươi như thế nào đào thoát khỏi sơn môn Huyễn Nguyệt Cung dưới.
Mạc Hoa Đà lộ ra hết sức cao hứng, tươi cười đầy đắc ý, bất quá sau một khắc một ánh lửa xuất hiện dưới chân hắn, hắn cả kinh liên tục rút lui.
- Thứ gì!
Đan Thánh kinh hô.
- Đương nhiên là đồ tốt, đồ tốt có thể thiêu chết ngươi!
Từ Ngôn quát lạnh lên tiếng.
Mạc Hoa Đà đang tính kế Dạ Nhãn của Từ Ngôn, dùng cái này đổi lấy dị thú Thận giáng lâm, Từ Ngôn cũng không có khoanh tay chịu chết.
Một kiếm Vấn Thiên trước đó, theo Đao Kiếm Long Ly chém trúng trường bào đan kinh không chỉ có lưỡi đao kiếm, còn có một cây nấm tiểu xảo.
Cây nấm này nhìn như tiểu xảo, lại có thể bộc phát ra chân hỏa lực.
Ngay khi vỡ ra, tạo thành một mảnh hỏa diễm, cuốn Mạc Hoa Đà vào trong đó.
Đánh ra Hỏa Hoàng Cô tranh thủ cơ hội cho Từ Ngôn.
Đan Thánh bị biển lửa bao phủ không lo được khống chế Yên Vũ Châu, Từ Ngôn phi thân mà tới, mạnh mẽ bắt lại Dạ Nhãn từ trong vâng sáng chín màu.
Vốn cho rằng Dạ Nhãn rời đi vâng sáng, hư hóa Thận cũng sẽ biến mất, nhưng chuyện vượt qua Từ Ngôn dự, Thận thú mơ hồ không chỉ có không có biến mất, ngược lại rơi xuống đất.
Bên trong tiếng ầm ầm trầm đục, Minh Sơn cao lớn đổ sụp, Minh Sơn thành ở vào Minh Sơn chìm vào lòng đất, theo vết rách bên trên mặt đất càng ngày càng nhiều, khí tức nóng rực bắt đầu xông ra, giống như lòng đất cất giấu vô tận hỏa diễm.
- Vô dụng! Ảo cảnh sắp giáng lâm, không ai có thể ngăn cản! Sơn môn Huyễn Nguyệt Cung ta ở vào cửu thiên, truyền thừa Huyễn Nguyệt Cung vốn nên để thế gian nghe tiếng, chỉ vì Huyễn Nguyệt Cung một mạch chúng ta không thích trương dương, thế nhân mới cho rằng Huyễn Nguyệt Cung là một phương thế lực cùng Kiếm Vương điện Cổ Bách Đảo, thật tình không biết Kiếm Vương điện Phản Kiếm Minh tăng thêm Cổ Bách Đảo, lại thêm Đạo phủ, cũng không có cường đại như Huyễn Nguyệt Cung.
Đứng ở trước mặt thú lớn, ngọn lửa toàn thân Đan Thánh dần dần bị áp chế, trường bào do đan kinh biến thành có khí tức linh bảo, một Hỏa Hoàng Cô còn đốt không đến bản thể của hắn.
Mặt mo bên trong hỏa diễm hiện ra già nua mà dữ tợn, Mạc Hoa Đà phẫn hận quát:
- Kiếm chủ tính là gì? Ngôn Thông Thiên tính là gì? Coi như Đạo Chủ lại là cái gì! Cường giả thiên hạ, ai có khổ công như tổ sư Huyễn Nguyệt Cung ta, nếu không phải Huyễn Nguyệt Cung ta, Chân Võ giới đã sớm chôn vùi ở bên trong hạo kiếp, chỉ là ma kiếp mà thôi, có hơn được trời đất sụp đổ.
Một câu quát lạnh để người nghe rợn cả người, Đan Thánh lộ ra vô cùng tự hào, tiếp tục gào thét.
- Từ Ngôn ngươi đã sắp chết đi, ta sẽ nói cho ngươi biết chân tướng của Huyễn Nguyệt Cung, có thể chết trong tay Huyễn Nguyệt Cung, tính ngươi đã tu luyện mấy đời ra phúc khí, đây chỉ là môn hộ của Huyễn Nguyệt Cung ta, ảo cảnh chân chính, ở ngay Thiên thứ chín.
Cười nhạo nhìn về phía cường địch đang kinh ngạc không thôi, Mạc Hoa Đà tiếp tục nói.
- Ngôn Thông Thiên những Tán Tiên kia chỉ biết tranh đoạt Yên Vũ Châu, trở người thành Bổ Thiên, sau đó nguyện vọng phi thăng Chân Tiên, bọn hắn ai nghĩ tới chuyện muốn bù đắp cửu thiên? Ai nào biết người Bổ Thiên đời thứ nhất chính là tổ sư Huyễn Nguyệt Cung chúng ta! Là tổ sư đại nhân không tiếc hao phí vô tận tuế nguyệt cùng sinh cơ, rốt cục lấy ảo cảnh xem như Bổ Thiên thạch, phong bế vết rách trên cửu thiên, nếu không phải Huyễn Nguyệt Cung ta, sinh linh trong toàn bộ Chân Võ giới đều đã chết phía dưới hạo kiếp.
Nghe từng tiếng gầm thét từ trong miệng Mạc Hoa Đà để Từ Ngôn biết được một tin tức kinh người, Huyễn Nguyệt Cung vậy mà cùng dị thú Thận bị xem như Bổ Thiên thạch, phong bế tám tầng Trời.
- Bên trên tám tầng Trời xuất hiện vết rách?
Ánh mắt Từ Ngôn lạnh lẽo.
- Nói nhảm! Nếu như cửu thiên hoàn hảo, thế nào Bổ Thiên? Nếu như không ai Bổ Thiên, Chân Võ giới đã sớm tuyệt tích rồi! Ngươi đã biết bí ẩn của Huyễn Nguyệt Cung ta, vậy cũng đã đến lúc cảm thụ Huyễn Nguyệt Cung ta cường đại đi, ngươi sẽ cảm nhận được sự đáng sợ của Phong Thiên đại trận.
Đan Thánh phi thân lên, leo lên đỉnh đầu dị thú, vỗ cửa lớn, có từng vị cường giả Hóa Thần với ánh mắt chết lặng không có chút nào cảm xúc nào đi ra từ bên trong cửa lớn của Huyễn Nguyệt Cung.