Nhất Ngôn Thông Thiên (Dịch Full )

Chương 1857 - Chương 1857: Hóa Vũ Ba Đầu

Chương 1857: Hóa Vũ ba đầu Chương 1857: Hóa Vũ ba đầuChương 1857: Hóa Vũ ba đầu

Nếu Hỏa Kỳ Lân là quái vật lấy khí hóa hình sinh ra, như vậy, phương thức đối phó với loại quái vật này cũng chỉ có kiếm ý.

Kiếm ý vô hình vô chất, có thể trảm vật sống cũng có thể trảm linh thể quỷ quái, đối với 'Khí' có thể hóa hình, còn có hiệu dụng đặc thù, có thể hoàn toàn trảm nó ra.

Cổ Hỏa Kỳ Lân bị kiếm ý Đấu Vương kiếm phát ra chặt đứt, âm vang một tiếng mẫu thú máu thịt be bét theo đó rơi xuống.

Mẫu thú hư nhược bị Từ Ngôn bắt cánh, kéo sang một bên, ném tới khu vực biên giới của màn sáng, rời xa chiến trường.

Mẫu thú kêu thảm đã không còn sức tái chiến, ánh mắt hỗn độn nhìn qua thân ảnh Ma tử, vui mừng gầm rú một tiếng rồi ngất đi.

- Ngươi sốt ruột bảo vệ con, đáng tiếc, ta không phải Ma tử chân chính.

Âm thầm thở dài một tiếng, Từ Ngôn không còn chăm chú mẫu thú, lại lần nữa trở lại chiến trường.

Lúc này Phi Thiên La Sát đã đông cứng hai đoạn thân thể của Hỏa Kỳ Lân, đầu lâu Kỳ Lân hóa thành khối băng, thân thể càng vỡ vụn đổ sụp bên trong băng tuyết, nương theo một trận băng tinh vỡ vụn giòn vang, thân thể vô hình của Hỏa Kỳ Lân tiêu tán.

- Mạc Hoa Đà, đây chính là thiên thân trong miệng ngươi, thiên thân của ngươi có phải quá yếu một chút hay không.

Từ Ngôn đứng trước mặt Thận Thú, lạnh giọng nói.

- Các ngươi hiểu được cái gì, thật coi là có thể chống đỡ được thiên thần đến từ cửu thiên!

Mạc Hoa Đà cười lạnh vung tay lên, nói:

- Nhìn cho kỹ, thủ đoạn của Huyễn Nguyệt Cung sẽ để các ngươi vĩnh thế khó quên.

Theo Đan Thánh phất tay, Hóa Thần linh hầu thứ hai nhảy vào miệng lớn Thận Thú, bọt khí thứ hai bị Thận Thú phun ra, lân phiến trên người thú lớn lại thay đổi màu sắc, từ đỏ biến thành cam.

Bọt khí rơi xuống, bao trùm đầu lâu còn sót lại của Hỏa Kỳ Lân, sau một khắc con quái vật huyễn thể này lại lần nữa xuất hiện.

Rống!!!I!I

Bỗng nhiên lắc đầu, chấn vỡ nát băng tuyết phong bế, Kỳ Lân chỉ còn lại đầu lâu một lần nữa tiếp nhận thân thể, lắc đầu vẫy đuôi, răng nanh dữ tợn.

Không chỉ có thân thể huyễn thể lại xuất hiện, con mắt của đầu Hỏa Kỳ Lân này cũng từ một con biến thành hai con, khí tức càng ngày càng tiếp cận trình độ Hóa Vũ.

- Thiên phú tái sinh? Đây là quái vật gì! Nếu như lại nhiều thêm mấy con mắt, còn không phải đạt tới trình độ Yêu Thánh!

Từ Ngôn âm thầm từ kinh hãi, Đan Thánh thì cười ha ha.

- Thiên thân bất diệt, thiên đạo vĩnh tôn! Khoanh tay chịu chết đi Từ Ngôn, còn không có thấy rõ sao, ngươi đang chống lại thiên đạo! Ngươi mạnh hơn còn có thể là đối thủ của thiên đạo àiI

Tiếng rống của Mạc Hoa Đà giống như gào thét truyền ra thật xa.

Suy nghĩ nếu như Hỏa Kỳ Lân sinh ra chín con mắt có khả năng vượt qua Hóa Vũ, sau khi Từ Ngôn âm thầm kinh hãi, quét mắt nhìn một ngọn núi ở biên giới màn sáng.

Hai mắt Hỏa Kỳ Lân tránh thoát khỏi tầng băng, đã ác chiến cùng một chỗ với Phi Thiên La Sát.

Hai đầu thú lớn trăm trượng cắn xé chém giết, đánh đến vô cùng thảm liệt.

Thiên phú băng tuyết của Phi Thiên La Sát có thể để cho huyễn thể Hỏa Kỳ Lân hiện hình, từ đó đánh cho trọng thương, Hỏa Kỳ Lân há miệng lớn phun ra lửa mạnh, một đoàn một đoàn ngọn lửa tựa như như kinh lôi nổ lên trên người Phi Thiên La Sát, thiêu đến Tuyết Cô Tình phát ra từng tiếng gào thét thống khổ.

- Huyễn thú hai con mắt cường đại hơn một con mắt phải gấp bội, kế tiếp, đến ba mắt...

Thừa dịp hai đầu thú lớn đang liều giết, thân hình Từ Ngôn khẽ động biến mất tại chỗ, thời điểm xuất hiện lại đã đến đỉnh đầu Thận Thú, Đao Kiếm Long Ly cùng Đấu Vương kiếm đồng thời thôi động, chém về phía Đan Thánh Mạc Hoa Đà.

Từ Ngôn không biết Hỏa Kỳ Lân có phải thiên thần hay không, nhưng hắn biết chỉ cần diệt sát kẻ cầm đầu, huyễn thú Kỳ Lân có thể vĩnh viễn tiêu tán.

Mắt thấy đao quang kiếm ảnh đánh tới, Mạc Hoa Đà đã sớm chuẩn bị, trong lúc cười lạnh đưa tay tế ra mười tám khỏa Yên Vũ Châu, chặn Long Ly cùng Đấu Vương kiếm oanh sát, đồng thời dưới chân động một chút, mắt to của Thận Thú lộc cộc hơi động, đồng thời lớn mở ra miệng, lưỡi dài màu máu như thiểm điện phun ra nuốt vào, thu hồi con mồi đang ở gần.

Rắc rắc, tiếng nhấm nuốt hai cái, thú lớn phun ra một vài khối vụn của tảng đá.

Đây chẳng qua là một phân thân của Từ Ngôn, chân thân của hắn đã rời khỏi rất xa, đang đứng phía trên nửa ngọn núi chỗ biên giới màn sáng.

- Còn không hết hi vọng? Tốt, để các ngươi kiến thức một chút uy năng chân chính của thiên thần!

Đan Thánh lạnh lùng nói một câu lần nữa phất tay, Hóa Thần linh hầu thứ ba lọt vào miệng lớn của Thận Thú.

Bọt khí thứ ba xuất hiện, bao phủ Hỏa Kỳ Lân.

Theo màu sắc trên lân phiến của Thận Thú cải biến, trên trán Hỏa Kỳ Lân xuất hiện con mắt thứ ba, chờ cự nhãn này khép mở, một cỗ khí tức Hóa Vũ đỉnh phong ầm vang nổ lên.

Tam nhãn Kỳ Lân xuất hiện, chỉ bằng uy áp đã lấn át Phi Thiên La Sát.

Lúc này cho dù Từ Ngôn cùng Tuyết Cô Tình liên thủ cũng chưa chắc có thể địch nổi đối phương, mà huyễn thể của tam nhãn Kỳ Lân trở nên càng ngày càng ngưng thực, giống như một đầu Kỳ Lân Thánh thú chân chính.

Cái này cũng chưa tính, theo tiếng cười lạnh của Đan Thánh, sáu vị linh hầu phía sau hắn cùng nhau nhảy vào miệng lớn của Thận Thú.

Lân phiến trên người Thận Thú lưu chuyển qua sáu vầng sáng, mỗi một lần vầng sáng xuất hiện đều sẽ hiện ra một loại màu sắc, chờ đến sáu màu luân chuyển qua đi, lân phiến trên người đầu thú lớn này biến thành chín màu.

Oanhill

OanhIII

Sáu bọt khí xuất hiện, hợp thành hai đầu thú lớn ba mắt, một đầu là Kỳ Lân thú lớn tản ra hàn băng, một đầu là thú lớn Kỳ Lân lượn lờ ánh chớp.

Ba đầu tam nhãn Kỳ Lân xuất hiện, tản ra ba đạo uy áp Hóa Vũ đỉnh phong.

Một đầu hỏa diễm, một đầu hàn băng, một đầu sấm sét, ba đầu Kỳ Lân cùng nhau gào thét, mặt đất đều rung động theo.

- Ba đầu Hóa VũI

Trong miệng Phi Thiên La Sát phát ra tiếng hô thấp giọng.

Tuyết Cô Tình có thể miễn cưỡng ngăn cản Hỏa Kỳ Lân, nhưng đối phó ba đầu Hóa Vũ, nàng tuyệt không có phần thắng.

- Ta chỉ có thể giúp ngươi đối phó một đầu Hỏa Kỳ Lân, hai đầu khác thì ta không có cách nào.

Tuyết Cô Tình truyền âm vang lên bên tai Từ Ngôn.

- Làm phiền, một đầu đã đủ, còn lại để ta nghĩ biện pháp.

Từ Ngôn không dùng truyền âm, mà thấp giọng nói chuyện, hai đầu Băng Kỳ Lân cùng Lôi Kỳ Lân nhao nhao trông lại, trong mắt đều là sát ý.

- Cao huynh, xem náo nhiệt đã không sai biệt lắm rồi, nên đi ra hỗ trợ thôi.

Từ Ngôn đứng trên một nửa ngọn núi nói, quay đầu quét mắt đến mặt đất rỗng tuếch, bên trong mắt trái của hắn, che đậy thân hình Kẻ xấu xí đang nhe răng trợn mắt tắc lưỡi.

- Ta mới Hóa Thần, giúp thế nào, ngươi cũng nói tự nghĩ biện pháp, đừng lôi kéo ta có được không.

Khi nói chuyện, Kẻ xấu xí hiện thân, chính là Cao Nhân. - Ta giúp ngươi! Chỉ cần cho ta ăn ngon là được hắc hắc, tiếng ngươi nói chuyện thật dễ nghe, tay nghề làm đồ ăn chắc cũng không tệ lắm!

Tráng hán đang tựa nửa ngươi trên đại thụ một bên đứng dậy, dựa vào một thân lá cây làm ngụy trang, chỉ cần không phải mù lòa đều có thể nhìn ra được.

- Tiếng và tay nghề thì có liên quan gì với nhau chứ, A Ô, là ta đây.

Từ Ngôn bất đắc dĩ đưa tay lấy xuống mặt nạ Quỷ Diện.

- Từ Ngôn! Ha ha là ngươi! Ta nói làm sao tiếng quen tai như thế, ba đại gia hỏa nhìn không dễ chọc, Nha Vương cũng không dám tới, cái này nên làm sao xử lý.

A Ô nhìn thấy Từ Ngôn thì khoa tay múa chân, bất quá rất nhanh hắn lại lo lắng, ba đầu Kỳ Lân để tên đần như hắn đều vô cùng kiêng ky.

Cao Nhân cùng A Ô du lịch từ Nam Châu đến Bắc Châu, mới vừa đi tới Minh Sơn, vừa lúc bị màn sáng chín màu từ trên trời giáng xuống bao phủ trong đó, cùng Từ Ngôn bị nhốt ở bên trong màn sáng.

Tính hai vị này không may, Từ Ngôn ra không được, bọn hắn cũng ra không được.

A Ô đã đến Hóa Thần, nhưng đối mặt với hai đầu Kỳ Lân thú lớn bộc phát ra khí tức Hóa Vũ căn bản không phải đối thủ, Cao Nhân càng co đầu rụt cổ, một bộ dáng đầy sợ hãi.

- A Ô khờ ngốc, Cao huynh, ngươi lừa gạt hắn nhiều năm như vậy, đến tột cùng mục đích ở đâu.

Khi nói chuyện, Từ Ngôn tập trung vào Cao Nhân, cử động của đối phương rõ ràng là đang làm gì đó, đừng nhìn trước đó đang ác chiến, Từ Ngôn đã sớm cảm giác được hai người tồn tại, càng cảm giác được Cao Nhân đang thôi diễn vẽ thứ gì.

Đó là thôi diễn một loại biểu thức số học kỳ dị, kỳ dị đến để Từ Ngôn cảm thấy lạ lãm, cũng không phải thủ đoạn của Tu Tiên Giới.
Bình Luận (0)
Comment