Chương 1868: Tỉnh tượng xa lạ
Chương 1868: Tỉnh tượng xa lạChương 1868: Tỉnh tượng xa lạ
Tính toán nửa ngày, Cao Nhân đứng dậy nhìn về phía phương bắc.
- Niết Phàm giới rất cổ quái, lực lượng khí huyết nơi này rất nặng, còn có một loại khí tức Tiên Thiên Linh Bảo khác.
Giậm chân một cái, hình vẽ trước đó đều biến mất, Cao Nhân dùng ngữ khí cổ quái nói:
- Không cần uổng phí tâm cơ, những thứ mà ta vẽ ra, ngươi xem không hiểu.
- Ngươi vẽ, là tinh tượng.
Từ Ngôn hoàn toàn chính xác xem không hiểu, nhưng hắn có thể đại khái suy đoán ra đồ án đối phương vẽ.
- Không thể không nói, ngươi rất thông minh, nhưng là người thông minh phiền não, so với người bình thường thì suy nghĩ phức tạp hơn quá nhiều, đích thật là tinh tượng, lại không phải tinh tượng của phiến thiên địa này.
Ngữ khí của Cao Nhân hơi có vẻ trầm thấp.
- Ngươi thật từ thiên ngoại mà đến? Ngươi là tiên nhân?
Từ Ngôn từ đầu đến cuối hiếu kì về thân phận của Cao Nhân, đối phương quả thật rất bí ẩn.
- Từ thiên ngoại tới chưa chắc là tiên nhân, ngươi coi ta như là khách bên ngoài bốn đại vực của Chân Võ giới tới đây là được rồi, thế giới rất lớn, không chỉ bốn đại châu cùng trăm đảo, bên ngoài bốn châu còn có đại địa.
Cao Nhân nói.
- Vực ngoại cùng bên ngoài trời, không phải một loại khái niệm, thiên ngoại hẳn là tiên giới.
Giọng nói của Từ Ngôn phát chìm.
- Nếu như ta là tiên nhân, sẽ không bị nhốt ở chỗ này, đi thôi, chúng ta nhất định phải tìm tới lối ra mới có đường sống, khí tức Niết Phàm giới đang xao động, chỉ sợ quốc chủ Niết Phàm quốc đang tức giận.
Cao Nhân thở dài, dẫn đầu đi xuống núi hoang, đi vê phương bắc.
Từ đầu đến cuối vẫn đang mơ hồ về đối phương, Từ Ngôn nhất thời nhìn không thấu Cao Nhân đến tột cùng là người thế nào, nhưng hắn có thể kết luận đối phương tuyệt đối không phải thật sự tiên, mà là tu sĩ Hóa Thần giống như hắn.
- Hắn đến cùng đến từ nơi nào...
Đang lúc Từ Ngôn khó hiểu, đồng thời cũng càng ngày càng cảm thấy kỳ quái về đủ loại lời nói của Cao Nhân.
Nếu quả thật như lời đối phương nói, đến từ khu vực ngoài tức vực và hải đảo, như vậy thiên tượng Cao Nhân vẽ không nên khác biệt với thiên tượng của Chân Võ giới.
Không chỉ có người ở bên trong một phiến thiên địa, thiên tượng đang nhìn thấy mới có chỗ khác biệt, nếu không coi như cách xa nhau ức vạn dặm, đỉnh đầu vẫn như cũ là bầu trời, sao trời giống nhau.
Âm ầm...
Ngay thời điểm Từ Ngôn đang trầm ngâm, đại địa thế mà chấn động, trong lúc nhất thời đất rung núi chuyển, cổ thụ đổ sụp, nham thạch lăn xuống.
Chấn động kéo dài thật lâu, bên trên đại địa thậm chí xuất hiện vết rách thật dài, lan tràn nơi xa.
- Một loại Tiên Thiên Linh Bảo khác, chẳng lẽ là...
Từ Ngôn trông về phía xa chân trời, lực lượng ác niệm trong mắt trái bị vận chuyển tới cực hạn, rốt cục nhìn ra đám mây mù cổ quái nối liền đất trời kia lại là một vật giống như cự đỉnh, cực kỳ to lớn, trên đó còn khắc một chút hoa văn phức tạp.
- Hỗn Nguyên bình!
Thấp giọng hô lên tiếng, Từ Ngôn nhận ra hoa văn bên trên thân đỉnh.
Đây căn bản không phải cự đỉnh, mà là một cái bình cực lớn, chính là Tiên Thiên Linh Bảo Hỗn Nguyên bình biến mất không thấy gì nữa. Trách không được Cao Nhân có thể thôi diễn ra loại Tiên Thiên Linh Bảo thứ hai tồn tại, nguyên lai khi Từ Ngôn bị hút vào Niết Phàm giới, Hỗn Nguyên bình và Niết Phàm kiếm đụng vào một chỗ, bây giờ đang hiện ra ở trong Niết Phàm giới.
- Hai kiện Tiên Thiên Linh Bảo va chạm, chắc chắn ảnh hưởng Linh Bảo Giới, không chừng hai giới đã tương thông.
Cao Nhân tính toán nói:
- Niết Phàm giới nhất định xuất hiện vết rách, chỉ cần dọc theo vết rách chạy đi thì có thể trở về Chân Võ giới, đến lúc đó có thể rời đi, trách không được giới linh Niết Phàm giới không biết đang ở đâu, nhất định đang chống lại giới linh của một kiện Tiên Thiên Linh Bảo khác, thừa dịp bọn hắn đang ác chiến, chúng ta có cơ hội!
Nói nói, Cao Nhân cao hứng lên, nhưng tiếng nói vang lên từ sau lưng như một chậu nước lạnh rất nhanh để hắn rơi vào đầm băng.
- Bên trong một kiện Tiên Thiên Linh Bảo khác không có giới linh.
Từ Ngôn dùng ngữ khí trầm thấp nói.
- Cái gì!
Cao Nhân sững sờ, tiếp đó than thở, nói:
- Nếu như bên trong một kiện Tiên Thiên Linh Bảo khác không có giới linh, vậy chúng ta càng nhanh rời đi, giới linh bị Niết Phàm giới để mắt tới nhất định phải chết!
- Đừng để bọn hắn chạy! Bắt lấy hai tên dị tộc kial
Phương hướng cửa thành truyền đến từng tiếng hô to, vô số bách tính phàm nhân lao ra, còn có từng thớt ngựa cao to, dẫn đội chính là giám trảm quan cao lớn, rất nhiều phàm nhân thân thể khoẻ mạnh mang theo đao bổ củi trường mâu đánh ngựa đuổi theo, nhìn thủ pháp ky sĩ mười phần điêu luyện của những phàm nhân này, có thể sánh được ky binh được huấn luyện nghiêm chỉnh.
- Giết dị tộc! Băm bọn hắn!
Ánh mắt từng phàm nhân đầy hung tàn dữ tợn.
Một khi nắm lên vũ khí, những phàm nhân trong Niết Phàm giới sẽ biến thành binh sĩ hung mãnh nhất, không chút kiêng ky trùng sát mà tới.
Có chừng hàng ngàn hàng vạn binh sĩ từ trong thành vọt tới, rất nhanh bao vây khu vực núi hoang, vây nhốt Từ Ngôn cùng Cao Nhân ở một chỗ đất trống.
- Càng là người hung ác, năng lực ngăn cản lực lượng ác niệm sẽ càng mạnh, những phàm nhân này đều là hung thần ác sát, hiệu quả của ác niệm đối với bọn hắn không tính quá lớn.
Từ Ngôn nhíu mày nói.
- Đây là hung nô đã nuôi bao lâu, nhiều đời sinh sôi đến nay, giới linh Niết Phàm giới thật không ngại cực khổ.
Cao Nhân hừ một tiếng nói.
Vì tụ tập lực lượng khí huyết, sinh linh Niết Phàm giới bị nuôi đến càng hung mãnh hơn, cũng chỉ có như thế, nguyên thần của Niết Phàm Trần mới có thể thu được càng nhiều lực lượng khí huyết, mới có thể càng nhanh xông ra trói buộc của Tiên Thiên Linh Bảo.
Nguyên thần của Tán Tiên ngã xuống, vì mạng sống trở thành Kiếm Hồn giới linh của Tiên Thiên Linh Bảo, thế nhưng đạo nguyên thần này vẫn như cũ còn mang theo tư duy cùng ký ức của Tán Tiên.
Có thể nói Niết Phàm Trần cũng không có chân chính chết đi, nguyên thần của hắn tồn tại ở trong Linh Bảo Giới, dân dần, tự nhiên sẽ sinh ra dã tâm muốn trở lại thế giới chân chính.
Nếu như không biết Linh Bảo Giới là thế giới giả còn tốt, tựa như lúc trước Từ Ngôn, có thể ở Tình Châu sinh hoạt không buồn không lo, một khi biết được Tình Châu chỉ là thế giới bên trong một kiện Tiên Thiên Linh Bảo, lại để cho Từ Ngôn trở lại sinh hoạt trong Tình Châu, hắn tự nhiên cảm thấy không thoải mái, thậm chí có thể thời khắc cảm giác được trói buộc tồn tại.
Đám phàm nhân xúm lại mà đến chỉ đao thương trong tay đến hai người, rống to một tiếng cùng nhau vọt tới, thậm chí trên mặt rất nhiều người lại mang ý cười theo nhe răng. Đây tuyệt không phải biểu lộ mà dân chúng tầm thường nên có, đây là thần thái hung tàn mà binh tướng đã trải qua trăm trận chiến mới có thể hiện ra khi nhìn thấy địch nhân.
- Nếu lực lượng ác niệm đã không dùng tốt, vậy chỉ có thể dùng linh lực.
Mắt thấy vô số binh khí chém vào mà đến, Từ Ngôn im lặng nói một câu lạnh lùng, sau một khắc đánh ra pháp quyết, trong chớp mắt hỏa diễm tràn ral
Đang lúc đó, Cao Nhân phất ống tay áo một cái, một mảnh gió lạnh hóa thành vô số phong nhận, những nơi đi qua đầu người lăn xuống, trong khoảnh khắc diệt sát hơn phân nửa truy binh.
Kêu rên nổi lên, kêu thảm không ngừng, phàm nhân hung ác trong Niết Phàm giới vốn cho rằng truy sát chính là dị tộc nhỏ yếu hơn bọn hắn, không nghĩ truy sát chính là tu sĩ đáng sợ, vô số người mất mạng tại đây.
Đối mặt địch nhân, bất kể nhỏ yếu hay cường đại, Từ Ngôn chưa từng sinh ra thương hại, quỷ xấu xí Cao Nhân cũng là hạng người tâm ngoan thủ lạt.
- Tiên Thiên Linh Bảo va chạm, nhiễu loạn lực lượng giam cầm của Niết Phàm giới, rốt cục có thể sử dụng một linh lực, kể từ đó đi đường càng nhanh.
Cao Nhân đưa tay bóp một cơn gió lốc hình thành khối không khí, sau đó rất nhanh khối không khí tạo thành khí lãng, cuối cùng hóa thành một thanh khí kiếm vô hình.
Không cần Cao Nhân chào hỏi, Từ Ngôn đã nhảy lên khí kiếm, mượn khí kiếm đi xa, phương hướng hai người tiến lên chính là thân bình to lớn ở xa xa.
- Nơi đó hẳn là hoàng cung của Niết Phàm quốc, sau khi tới đó thì hành sự tùy theo hoàn cảnh đi, không có đường lui khác.
Tiếng nói của Cao Nhân trầm thấp, khống chế lấy khí kiếm phi hành cực nhanh.
- Đúng vậy, không có đường lui, có thể còn mạng hay không, phải xem lần này.
Từ Ngôn nói chuyện mang theo một tia lo lắng.
Không chỉ có lo âu cho tình cảnh của mình, cũng lo cho Linh Bảo Giới trong Hỗn Nguyên bình, có tương liên với Niết Phàm giới hay không.