“Ô ô!”
Trong đất trời lại lần nữa vang lên một đợt tiếng rên rỉ.
Mưa máu đỏ tươi, càng thêm mạnh mẽ vài chút.
Gió mạnh tiếp tục gào thét, ngọn lửa tiếp tục thiêu đốt, bụi mù tùy ý ngập tràn.
Nhưng mọi người lại không la hét hoảng sợ, cũng không chạy trốn lung tung.
Mà cùng nhau há to miệng, đứng im như khúc gỗ.
Thật sự là…
Hình ảnh chiến đấu vừa rồi, quá dọa người.
Tất cả mọi người đều có cảm giác vừa đi một chuyến từ địa ngục về.
Bọn họ không rõ lắm hai quái vật to lớn kia là gì, cũng không rõ lắm hai bọn chúng đã chết như thế nào.
Bọn họ chỉ cảm thấy đầu mình trống rỗng.
Đối với việc này…
Diệp Húc, Trọng Lâu, Esdeath và Naruto cũng không quá để ý.
Lúc này, trên mặt bọn họ đều lộ ra một nụ cười.
Bởi vì, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên đang vang lên từng âm thanh thanh thúy.
“Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ, chém giết tiểu phân đội Vực Sâu.”
“Đinh! Hệ thống gấp bội được kích hoạt, khen thưởng X4 điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế nhận được 24 vạn điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Naruto nhận được 24 vạn điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Esdeath nhận được 24 vạn điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Trọng Lâu nhận được 24 vạn điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế hoàn thành nhiệm vụ che giấu, nhận được 20 vạn điểm tích lũy.”
“Đinh! Chúc mừng Trọng Lâu hoàn thành nhiệm vụ che giấu, nhận được 20 vạn điểm tích lũy.”
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Húc lại vang lên một âm thanh trong trẻo.
“Đinh! Kích hoạt hệ thống gấp bội, nhận được 88 vạn điểm tích lũy.”
Theo sau khi liên tiếp xuất hiện đống tin nhắn này, toàn bộ nhóm chat bao lì xì Chư Thiên cũng nhanh chóng náo nhiệt lên.
Hồng Thất Công: Mọi người đều được thật nhiều điểm tích lũy, đặc biệt là đại nhân Chúa Cứu Thế và Trọng Lâu, 24 thêm 20, tổng cộng 46 vạn điểm tích lũy.
Conan: Bọn họ nhận được rất nhiều điểm tích lũy cũng không sai, nhưng ngươi tính như thế nào ra 46 vạn vậy?
Hồng Thất Công: Không phải 46 vạn điểm tích lũy sao?
Phùng Bảo Bảo: Đương nhiên không phải, phải là… 40 vạn!
Hồng Thất Công: thì ra là 40 vạn sao? Chúc mừng Trọng Lâu và đại nhân Chúa Cứu Thế.
Conan: …
Conan: Tính, tính, các ngươi nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu đi.
Quách Tương: Thật tốt quá, đại ca Chúa Cứu Thế bọn họ tiêu diệt Tà Kiếm Tiên, Long Quỳ không cần phải hiến tế một lần nữa.
Râu Trắng: A ha ha ha! Thật là buổi phát sóng trực tiếp không tệ. Chỉ hơi tiếc chính là, ta không thể chiến đấu với quái vật kia.
Uchiha Madara: Lần nhảy múa này, thật rất phong cách.
All Might: Nga ha ha ha! Những con quái vật đó đã chết, thật là quá nhanh.
Namikaze Minato: Naruto thật sự đã trưởng thành.
Sasuke: Hắn đúng thật đã trưởng thành.
Hinamori Amu: Há? Trưởng thành chỗ nào vậy?
Sasuke: …
…
Thế giới Tiên Kiếm Kỳ Hiệp 3.
Diệp Húc nhìn tin nhắn trong nhóm chốc lát, lúc này mới chậm rãi thu ánh mắt lại.
Hắn vẫn nhìn mọi người với vẻ mặt ngốc lăng như cũ, rồi sau đó, nhẹ nhàng nói: “Nguy hiểm của thế giới này đã được giải trừ.
Có lẽ cũng đến lúc chúng ta phải rời khỏi.
Lý Tiêu Dao, ngươi chắc là cũng phải đi rồi hả?”
Lý Tiêu Dao cũng mang áo bào màu đen, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, nói: “Phải… Là phải đi.”
Diệp Húc gật đầu, nói: “Được, vậy gặp lại.”
“Xoạt!”
Giọng nói vừa dứt, Diệp Húc, Naruto và Esdeath nhanh chóng biến mất.
Trọng Lâu vội khom lưng, nói: “Đại nhân Chúa Cứu Thế, Naruto, Esdeath, hẹn gặp lại mọi người.”
Đường đường là Ma Tôn Trọng Lâu lại khom người hẹn gặp?
Nếu cảnh này đặt vào ngày trước, nhất định sẽ làm mọi người nhạc nhiên đến rớt cằm xuống.
Nhưng lúc này, mọi người lại không hơi kì lạ gì, im lặng tiếp nhận tất cả mọi người.
Nửa ngày, Lý Tiêu Dao mới nói: “Xin hỏi Ma Tôn Trọng Lâu, mấy vị vừa nãy là…”
“Đó là đại nhân Chúa Cứu Thế!” Trọng Lâu dùng giọng điệu vô cùng ngưỡng mộ nói.
Lập tức, đám người Lý Tiêu Dao nhìn thoáng qua lẫn nhau, nhưng, từ trong mắt đối phương … Chỉ thấy có vẻ nghi ngờ.
…
Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Esdeath: Rốt cuộc cũng được cùng hoàn thành nhiệm vụ với đại nhân Chúa Cứu Thế!
Esdeath: Bàn tay vàng của đại nhân Chúa Cứu Thế! Quá tuyệt vời!
Naruto: Thì ra, sau khi chém chết con quái vật kia, còn được nhận thêm điểm tích lũy, sớm biết như vậy, ta cũng đi theo giết là được rồi.
Naruto: Có điều, nhiệm vụ lần này nhận được 24 vạn điểm tích lũy, miễn cưỡng cũng coi như không tệ, hắc hắc.
Orochimaru: Nếu ta có 24 vạn điểm tích lũy, nói không chừng… Những cái nghiên cứu đó đều sẽ tiến triển được một ít.
Iron Man: Ngươi có 24 vạn điểm tích lũy? Nếu ta có 24 vạn điểm tích lũy, cái gì nghiên với chả cứu, cũng không đáng là bao.
Nobita: Phát sóng trực tiếp lần này thật là quá hay! Hình ảnh chiến đấu xuất sắc, đánh với quái vật khủng bố… Hoàn toàn vượt qua điện ảnh hay anime.
Nobita: Đáng tiếc duy nhất chính là, thời gian phát sóng trực tiếp tương đối ngắn.
Nobita: Không biết lần phát sóng trực tiếp sau là tới bao giờ.
Conan: Vậy phải đợi nhiệm vụ lần sau.
Bao Chửng: Nói về nhiệm vụ lần sau, vậy hỏi một chút gần đây có thế giới nào xuất hiện tình huống đặc biệt gì không.
Râu Trắng: Thế giới chúng ta có vẻ còn khá thái bình.
Đường Tam: Chúng ta cũng vậy…
Subaru Natsuki: Chỗ của ta cũng không xảy ra chuyện gì đặc biệt.
…
Conan: Xem ra, muốn có phát sóng trực tiếp lần sau phải chờ thêm đoạn thời gian nữa.
Đúng lúc này, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên chợt vang lên đợt âm thanh thanh thúy.
“Đinh! Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng xuất hiện 4 người của tiểu phân đội Chủ Thần, muốn khống chế địa cầu. Nhiệm vụ này hạn chế 4 người tham gia, tổng khen thưởng 8 vạn điểm tích lũy.”
Naruto: Wow! Lại có thêm nhiệm vụ!
Naruto: Khẳng định là sư phụ Chúa Cứu Thế thấy biểu hiện nhiệm vụ trước của ta quá xuất sắc, cho nên, muốn sắp xếp thêm cái nữa!
Naruto: Cảm ơn sư phụ Chúa Cứu Thế.
Iron Man: Công khai khinh bỉ! Ngươi mới vừa hoàn thành một nhiệm vụ, phải nghỉ ngơi cho tốt mới đúng.
Iron Man: Ta lại cảm thấy… nhất định là đại nhân Chúa Cứu Thế biết nhiệm vụ trước không thể nổ súng giết xác chết, cho nên, mới không để ta đi.
Iron Man: Hiện tại, mới cố ý ra một nhiệm vụ có thể cho ta nổ súng.
Iron Man: Cảm ơn ngài, đại nhân Chúa Cứu Thế.
Râu Trắng: A ha ha ha! Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng, đây chính là nơi ta muốn đi nhất, Đại nhân Chúa Cứu Thế, cho ta tham gia nhiệm vụ này đi, ta có thể không tham gia nhiệm vụ lần sau.
Quách Tương: đại ca ca Chúa Cứu Thế, cha nuôi Râu Trắng rất muốn đi thế giới này, ngươi có thể hoàn thành ý muốn hắn hay không. Đáng thương.jpg.
Nobita: Wow! Lại có thêm nhiệm vụ mới, vậy không phải ta sẽ được xem thêm phát sóng trực tiếp sao, quá tuyệt vời!
Esdeath: Đại nhân Chúa Cứu Thế, cho ta tiếp tục bên cạnh giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ đi.
Aizen: Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng sao? Chỗ đó hình như có nhiều chủng người hành tinh khác nhau, nếu có thể nghiên cứu một chút, chắc là chuyện không tồi.
Orochimaru: Không sai! Đặc biệt là người Xayda và người Namek kia.
Orochimaru: Đúng rồi, còn có rồng thần … sức mạnh, thể chất của nó, cũng rất đáng nghiên cứu.
Orochimaru: Hơn nữa, nếu có thể làm một chiếc máy đo sức chiến đấu, chắc cũng không tệ.
Iron Man: Máy đo sức chiến đấu, mấy đồ chơi này… Đơn giản!
Tần Thủy Hoàng: Vừa nãy mới chuẩn bị lên triều, hiện tại xem ra phải hủy rồi, xem phát sóng trực tiếp còn quan trọng hơn so với lên triều nhiều.
Hòa Thân: Há há, ta cũng muốn xin nghỉ ở nhà một hôm, xem thật kỹ phát sóng trực tiếp.
…
Chương 535: Đã Chọn, Đi Thôi!Chúa Cứu Thế: Người muốn tham gia nhiệm vụ, theo quy củ cũ, ném xúc xắc đi.
“Xoạt!”
Ngay lập tức, vô số xúc xắc nhanh chóng chuyển động trên màn hình.
Nửa ngày sau mới vững vàng dừng lại.
Cuối cùng, Râu Trắng, Aizen ném ra “6” điểm sớm nhất, đạt được tư cách tham gia nhiệm vụ.
Râu Trắng: A ha ha ha! Ta có thể tham gia nhiệm vụ ở thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng, cảm ơn đại nhân Chúa Cứu Thế.
Quách Tương: Hì hì, cảm ơn đại ca Chúa Cứu Thế.
Aizen: Ta cũng có thể đi.
Naruto: Ai, ta không thể tham gia nhiệm vụ.
Naruto: Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng? Đó không phải thế giới của Son Goku à? Tại sao hắn không xuất hiện?
Lý Phi: Đúng vậy, hình như lâu rồi chưa nhìn thấy Son Goku.
Conan: Có thể đã gặp phiền phức.
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
m Phủ.
Một nhóm linh hồn có vòng sáng trên đầu, xếp thành hàng dài như rắn ở trên đường.
Những người quản lý ở xa xa, to giọng kêu lên: “Mọi người không nên chen lấn, xếp thành hàng, từng bước từng bước đi tới.
Này, bên kia!
Xếp hàng!”
Trên đầu Son Goku cũng có một vòng sáng, hết nhìn Đông lại nhìn Tây, vẻ mặt tò mò.
Hắn dường như không ý thức được mình đã chết, nhìn đám linh hồn buồn cười, trên mặt tràn đầy nụ cười.
Thần Địa Cầu bên cạnh ho nhẹ một tiếng, nói: “Son Goku, đợi lát nữa thấy Diêm La Vương, cố gắng nghiêm túc, cung kính một chút.”
Son Goku cười nói: “Được, được.”
Rất nhanh, bọn họ đã đi vào Diêm La Điện.
Diêm La Vương ở trên cao nhất… Dáng người vô cùng cao lớn, mơ hồ ẩn chứa uy thế khủng bố, phát ra một âm thanh ầm ầm ầm, nói: “Son Goku?
Lấy công lao của hắn, đúng là đủ để tiến vào Thiên Đường.
Nhưng vì sao muốn lựa chọn đi tới đường rắn chứ?
Nơi đó cực kỳ nguy hiểm.”
Thần Địa Cầu vội nói: “Bởi vì, Son Goku muốn đi gặp Thần Vũ Trụ.”
“Thì ra là thế, sao hắn muốn gặp Thần Vũ Trụ?” Diêm La Vương lại hỏi.
“Ngài có chuyện không biết, Địa Cầu đang gặp nguy cơ lớn.”
“Son Goku có thiên phú rất tốt, hắn muốn tu luyện ở nơi của Thần Vũ Trụ, từ đó giải cứu Địa Cầu.” Thần Địa Cầu nói.
Lúc này, Son Goku nói: “Cái đó… Tất cả người đã chết, đều phải tới nơi này à?”
Diêm La Vương nói: “Không sai, tất cả người đã chết, đều phải tới nơi này tiếp nhận xét xử, từ đó tiến vào Địa Ngục hoặc là Thiên Đường.”
“Vậy ngươi có nhìn thấy người tên Raditz không?” Son Goku lại hỏi.
Thần Địa Cầu quát lớn nói: “Nói chuyện với đại nhân Diêm La Vương phải lễ phép một chút!”
Diêm La Vương thì không để ý nhiều, tùy tiện lật xem quyển sổ sinh tử trong tay, nói: “Raditz à? Đúng là đã tới.
Hắn là anh em của ngươi, đúng không?
Hắn đã tới Địa Ngục.”
Son Goku liên tục gật đầu, nói: “Vậy hắn không làm loạn sao?”
Diêm La Vương nói: “Náo loạn trong chốc lát, tuy nhiên đã bị ta trấn áp.”
“Wow! Đại nhân Diêm La Vương lợi hại như vậy sao?
Hay là để ta đi theo đại nhân Diêm La Vương tu luyện đi.” Son Goku ngay lập tức nói.
Thần Địa Cầu lặng lẽ nói: “Đại nhân Thần Vũ Trụ lợi hại hơn.”
Diêm La Vương hừ nhẹ một tiếng nói: “Ta nghe thấy rồi đấy.”
Thần Địa Cầu sợ đến cả người run rẩy, mồ hôi lạnh tuôn ra, sợ đối phương chất vấn.
“Xoạt!”
Lúc này, không gian xung quanh hơi rung động.
Ngay sau đó, ba bóng người cực kỳ đột ngột xuất hiện ở hiện trường.
Chính là Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen.
“Các ngươi là ai?” Nơi xa, một người quản lý, quát lớn hỏi.
Son Goku vội tiến lên, nói: “Các ngươi là… đại nhân Chúa Cứu Thế, Râu Trắng và Aizen, đúng không?
Ta đã từng thấy các ngươi.
Ta là Son Goku.”
Người quản lý nghe vậy, nhờ vậy mới không ngăn cản nhiều, chậm rãi lui qua một bên.
Râu Trắng cười vang nói: “A ha ha ha! Son Goku, đã lâu rồi không gặp!”
Dứt lời, Râu Trắng trực tiếp tiến lên, ôm Son Goku một cái thật mạnh.
Thần Địa Cầu vô cùng lo lắng nhìn Diêm La Vương, nhỏ giọng quở mắng: “Nhỏ giọng chút đi, không được lớn tiếng ở trước mặt Diêm La Vương đại nhân như vậy!”
“Diêm La Vương?” Râu Trắng hơi ngây ra một lúc.
Đôi mắt Aizen lãnh đạm, nhìn qua một vòng, lúc nhìn thấy Thần Địa Cầu thì con ngươi hơi phát sáng.
Nửa ngày sau, mới nói: “Nói như vậy… Nơi này là m Phủ?”
“Nơi này đương nhiên là m Phủ!” Thần Địa Cầu nói: “Đúng rồi, các ngươi là người ở hành tinh nào? Tại sao không chết mà chạy tới đây?”
Diệp Húc nhẹ nhàng nói: “Chúng ta đến từ thế giới khác.”
“Thế giới khác?” Thần Địa Cầu càng thêm nghi ngờ.
Diệp Húc lại không giải thích gì nhiều, tập trung lực chú ý vào nhóm chat bao lì xì Chư Thiên, mở ra hệ thống phát sóng trực tiếp.
Quách Tương: Wow! Đại ca Chúa Cứu Thế, cha nuôi Râu Trắng và đại thúc Aizen đã đến thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Quách Tương: Son Goku đã cao như vậy sao? Trên đầu hắn có cái vòng sáng, này… Không phải đã chết rồi chứ?
Quách Tương: Wow! Không chỉ trên đầu Son Goku có vòng sáng, những người kia cũng có!
Hồng Thất Công: Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng thật là thú vị, sau khi chết trên đầu đều có vòng sáng.
Nobita: Nói không chừng… Mỗi thế giới đều là như vậy, chỉ là chúng ta còn chưa chết cho nên không biết mà thôi.
Bao Chửng: Rất có khả năng! Sau này chúng ta có thể dựa vào linh hồn điều tra, làm cho linh hồn nói ra hung thủ!
Hinamori Amu: Nói như vậy, chẳng phải ngươi và Conan bị thất nghiệp sao?
Conan: Ách…
Haibara ai: Không sao, sau này bọn họ có thể đổi nghề làm tiểu thuyết gia.
Conan: …
Iron Man: Nếu ta không nhìn lầm, vị trí hiện tại của đám người đại nhân Chúa Cứu Thế chắc là ở m Phủ của thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng, người có dáng người cao lớn đó chắc là Diêm La Vương.
Iron Man: Chẳng lẽ, kẻ địch lần này sẽ xuất hiện ở trong m Phủ?
Iron Man: Đáng tiếc, ta không thể tham gia nhiệm vụ. Nếu không, không sợ hắn là yêu ma quỷ quái gì, ta sẽ đánh tất cả chúng thành cặn bã.
Ngụy Vô Tiện: Lam Trạm, linh hồn ở thế giới của chúng ta, hình như trên đầu không có vòng sáng, đúng không?
Lam Vong Cơ: Ừ.
Na Tra: Xì, không phải chỉ là linh hồn có vòng sáng à? Có gì đặc biệt hơn người chứ?
(Trong lòng Na Tra: Wow! Linh hồn có vòng sáng thật là quá thú vị.
Sau này nếu ta chết, cũng có vòng sáng thì thật là hay.)
Esdeath: A! đại nhân Chúa Cứu Thế, ta lại nhìn thấy đại nhân Chúa Cứu Thế rồi!
…
Ngay sau đó, một viên xúc xắc màu đen cực kỳ lớn nhanh chóng xoay tròn ở trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Nửa ngày sau, mới vững vàng ngừng ở “4” điểm.
Đến tận đây, độ khó của nhiệm vụ và điểm tích lũy khen thưởng X4.
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Diêm La Vương nhìn ba người Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen thật sâu.
Nửa ngày sau, mới nói: “Nếu các ngươi muốn tìm Thần Vũ Trụ, vậy tới đường rắn đi, người tiếp theo!”
Thần Địa Cầu nói: “Goku, đi đến cuối đường rắn là có thể nhìn thấy đại nhân Thần Vũ Trụ, mau đi đi, đừng chậm trễ công việc của đại nhân Diêm La Vương.”
“Được!” Son Goku lên tiếng.
Sau đó, một bước dài… Nhanh chóng chạy ra phía ngoài.
Diệp Húc tùy tiện liếc mắt nhìn Diêm La Điện, cùng với Râu Trắng, Aizen, đuổi theo bước chân của Son Goku.
Chương 536: Đường Rắn, Khiêu Vũ!Thần Địa Cầu nhìn bóng người Son Goku đi xa, nói lẩm bẩm trong lòng: Son Goku, cố lên! Địa Cầu… nhờ vào ngươi.
Lúc này, Diêm La Vương nói: “Bọn họ đều đã đi rồi, ngươi còn ngốc tại nơi này làm gì? Chờ ta mời ngươi ăn cơm sao?”
Cơ thể Thần Địa Cầu run rẩy, vội nói: “Ta sẽ đi ngay, đi ngay…”
Rất nhanh, Diêm La Điện rộng lớn trở nên an tĩnh.
Bên cạnh đó… Một người quản lý không nhịn được nói: “Đại nhân Diêm La Vương, tất cả ba người đó đều là người sống, vì sao bọn họ cũng tới đường rắn?”
Diêm La Vương chậm rãi ngẩng đầu, dùng đôi mắt chuông đồng, nhìn thẳng bóng hình đám người Diệp Húc đi xa.
Nửa ngày sau, mới nói ra tiếng: “Bởi vì, bọn họ vô cùng mạnh.”
“Vô cùng mạnh?”
Lúc đầu quản lý sửng sốt một chút, rồi sau đó, cơ thể chấn động.
Hắn đã rõ, vô cùng mạnh trong miệng Diêm La Vương là có ý gì.
Đó chính là năng lực của ba người sống này đã vượt qua Diêm La Vương.
Thậm chí, toàn bộ n Phủ cũng không thể trấn áp!
Trên đời này… Có nhân loại mạnh mẽ như vậy sao?
Diêm La Vương không có nói thêm gì, trong đầu nhớ lại hình dáng của đám người Diệp Húc, hồi tưởng hơi thở tràn ngập trên người bọn họ, trên trán không khỏi toát ra một tầng mồ hôi mỏng.
…
Lúc này, phía trên đường rắn quanh co.
Son Goku không ngừng tăng tốc, tăng tốc…
Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen, trước sau đi theo bên cạnh.
Son Goku hỏi: “Đúng rồi, sao các ngươi lại tới đây?”
Aizen hỏi ngược lại: “Ngươi không thấy tin nhắn trong nhóm?”
“Tin nhắn nhóm?” Son Goku chớp đôi mắt, hậu tri hậu giác sờ đầu, nói, “Xin lỗi, xin lỗi, khoảng thời gian trước đó có tham gia trận đấu võ số một thế giới.”
Sau đó, vội vàng kết hôn với Chi Chi.
Sau nữa, lại xuất hiện người Xayda …
Cho nên vẫn luôn không đọc tin nhắn trong nhóm.
Đúng rồi, trong nhóm nói cái gì à?”
Râu Trắng nói: “Son Goku, chắc là ngươi còn chưa xem anime 《 Bảy Viên Ngọc Rồng 》 trong nhóm đúng không?”
“Chưa xem.” Son Goku trả lời cực kỳ dứt khoát.
Râu Trắng bất đắc dĩ nói: “Ta biết mà.
Nếu ngươi đã xem rồi, sau đó, lại được chút Thiên Đạo Chi Quang, lần này chắc chắn sẽ không phải chết.”
Son Goku sờ lên ót, cười nói: “Như vậy sao…”
Tuy nói như thế, nhưng trên mặt Son Goku lại không có lộ ra vẻ mặt hối hận gì cả.
Ngược lại, trên mặt hắn thậm chí còn thêm vẻ mặt đã hiểu.
Son Goku cười hắc hắc nói: “Tuy nhiên, đối với ta thật ra đánh nhau rất đã.”
“Ọc ọc!”
Lúc này, bụng Son Goku kêu lên, hắn bất đắc dĩ nói: “Thật đói bụng mà.”
Diệp Húc tiện tay vung ra một miếng thịt to, nói: “Cầm lấy ăn đi.”
“Vậy ta sẽ không khách khí!” Son Goku cao hứng nói.
“Bẹp!”
“Bẹp!”
Không thể không nói, quả thật Son Goku rất đói bụng.
Trong phút chốc đã ăn sạch sẽ miếng thịt.
Son Goku hưng phấn nói: “Ăn no rồi, phải đi nhanh tới nơi của Thần Vũ Trụ tu luyện mới được.”
“Hưu!”
Dứt lời, hắn đột nhiên tăng tốc, cả người giống như tên lửa, dọc theo đường rắn uốn lượn, bay nhanh qua.
“Tìm Thần Vũ Trụ tu luyện?” Aizen vô cùng kỳ lạ nói, “Xem ra… Hắn không những không xem Bảy Viên Ngọc Rồng mà những lần phát sóng trực tiếp trong nhóm cũng không xem.
Nếu không thì tại sao hắn phải đi tìm Thần Vũ Trụ xa xôi vạn dặm?
Trực tiếp nhờ đại nhân Chúa Cứu Thế dạy hắn là được rồi.”
Râu Trắng cười vang nói: “A ha ha ha ha! Nếu như vậy thì đã không phải là Son Goku!
Son Goku, thật là quá thú vị!”
Aizen như suy nghĩ gì gật đầu, nói: “Cũng đúng.”
“Được rồi, chúng ta đi theo Son Goku đi.” Diệp Húc nói.
Sau đó, thân hình ba người Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng chợt lóe lên, rất nhanh đã xuất hiện bên cạnh Son Goku.
Lúc này, bên cạnh đường rắn, đột nhiên xuất hiện một cung điện.
Son Goku không khỏi tò mò nhìn thoáng qua.
“Xoạt!”
Chỉ vừa liếc mắt một cái, trong cung điện đối diện đột nhiên xuất hiện một lực hút mạnh mẽ, trực tiếp hút hắn vào trong cung điện.
Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng liếc mắt nhìn lẫn nhau, cũng đi theo vào bên trong cung điện.
“Vù!”
Trong nháy mắt bước vào cung điện, một luồng khí lạnh lẽo, giống như thủy triều gào thét tới, làm người ta run rẩy lên.
Son Goku nghi ngờ, nói: “Ơ? Đây là nơi nào?”
“Hoan nghênh đến chơi!” Sâu trong cung điện vang lên một giọng nói rất có sức hấp dẫn.
Sau đó, bốn cô gái dáng người thướt tha, gương mặt diễm lệ, mặc quần áo hở hang, chậm rãi đi ra.
Mấy người họ dùng từng đôi mắt sáng ngời, quét qua lại trên đám người Diệp Húc, ý cười trên mặt càng sâu hơn.
Son Goku giống như lúc này mới cảm nhận được khí lạnh trong cung điện, ôm hai tay, nói: “Sao ta lại cảm thấy lạnh quá vậy?”
“Lạnh không? Tới nhảy một điệu nhảy với chúng ta đi.”
Sau đó, bốn cô gái cũng không đợi Son Goku trả lời, sôi nổi tiến lên, mỗi người khoắc lên vai của từng người.
Trong đó, cô gái mặc váy màu xanh lá ngẩng đầu nhìn Râu Trắng, nói: “Ngươi thật cao, thật cường tráng nha, ta rất thích!”
Cô gái nói tới đây, gương mặt đẹp trở nên đỏ bừng.
Nháy mắt với Râu Trắng một cái, tiện thể ánh mắt dùng dò hỏi nhìn về phía Diệp Húc.
Tuy nhiên, lúc này, Diệp Húc đã cùng với một cô gái mặc váy dài màu đỏ, nhảy lên vũ điệu.
Ngay cả đại nhân Chúa Cứu Thế cũng khiêu vũ.
Mình phải làm sao đây?
Râu Trắng bất đắc dĩ, cũng đong đưa cơ thể theo, bắt đầu khiêu vũ.
Lúc ban đầu, Son Goku khiêu vũ, cơ thể còn hơi cứng đờ.
Nhưng, ngay sau đó, hắn đã hồi tưởng tới cảnh tượng hắn và Chi Chi cùng nhau khiêu vũ.
Vì thế, Son Goku rất nhanh đã đuổi kịp cô gái mang váy dài màu trắng đối diện.
Đến nỗi… Aizen, cả người hắn như lơ lửng trên bầu trời, theo cô gái mang váy dài màu tím trước mặt, cùng tới cùng lui về phía sau.
Sau một lúc lâu, bốn cô gái liếc mắt nhau một cái.
Cô gái váy dài màu đỏ, nói: “Ta nghĩ mọi người nhảy xong cũng hơi mệt rồi, mau ngồi xuống uống ly rượu, ăn một chút gì đi.”
Theo giọng nói của cô gái, cung điện trống rỗng ban đầu đột nhiên xuất hiện một bàn đồ ăn ngon, còn có rượu vang đỏ.
Tuy Son Goku vừa ăn không ít đồ.
Nhưng sau khi hắn thấy đống thịt này thì vẫn không có lực chống lại, cầm lên một miếng thịt, cầm lấy một ly rượu, ném vào trong miệng.
“Bẹp, bẹp!”
“Ừng ực, ừng ực!”
Thấy vậy…
Trên mặt đám người Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen đều lộ ra vẻ bắt đắt dĩ.
Đồ của người lạ, ăn được à?
Mà khóe miệng của mấy cô gái thì hơi cong lên.
Ngay sau đó, cô gái mặc váy dài màu đỏ, hỏi: “Sao các ngươi nào còn chưa ăn?
Nhanh ăn đi, đồ ăn ngon đó.”
Diệp Húc cười nói: “Ăn? Sau đó bị các ngươi ăn luôn sao?”
Lời vừa nói ra, bầu không khí trong cung điện lập tức trở nên càng thêm lãnh lẽo hơn vài phần.
Cô gái mặc váy dài màu đỏ, cười gượng nói: “Anh trai này, ngươi nói đùa…”
“Lạch cạch!”
Lúc này, Son Goku đang ăn vui vẻ, đầu cuối xuống, té lăn quay thật mạnh trên mặt đất.
Cả cung điện đột nhiên yên tĩnh.
Diệp Húc nhẹ nhàng nói: “Đây là nói đùa à?”
Chương 537: Thần Vũ Trụ, Tu Luyện!“Wow!”
Trong nháy mắt tiếp theo, vốn là cung điện rộng lớn lại đột nhiên biến thành một cái dạ dày thật lớn, dịch dạ đày cuồn cuộn như sóng biển, phun về phía đám người Diệp Húc.
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên trong túi dạ dày.
“Khặc Khặc, ta đã mấy trăm năm không được ăn thịt rồi.
Hôm nay, rốt cuộc ta có thể đạt được ước nguyện!”
Chuyện này…
Trên mặt Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen căn bản chưa từng lộ ra một tia sợ hãi.
“Wow!”
Ngay khi dịch dạ dày đến trước mặt bọn họ thì đột nhiên giống như là bị một vách tường ngăn chặn lại.
“Hả? Đây là cái gì?” Một giọng nói lạnh lẽo, nghi ngờ nói.
Diệp Húc cúi đầu nhìn Son Goku đang ngủ say dưới đất.
Bất đắc dĩ lắc đầu nói: “Chúng ta đi thôi.”
“Được.” Aizen theo tiếng, tùy ý chém ra một kiếm.
Ngay lập tức, trên bề mặt túi dạ dày xuất hiện một lỗ thủng cửa chính, máu đỏ tươi giống như núi lửa phun ra.
“A! Đau quá!”
Giọng nói lạnh lẽo, điên cuồng gào to.
Diệp Húc cũng không để ý, một bước tiến vào trong cửa chính.
Râu Trắng khom lưng khiên Son Goku lên, cùng Aizen đi vào cửa chính.
Trong nháy mắt tiếp theo, Diệp Húc, Râu Trắng, Aizen và Son Goku lại một lần nữa xuất hiện ở phía trên đường rắn.
Cung điện phía sau, giống như bọt nước, tan tành rách nát.
Son Goku nằm trên mặt đất, giống như gặp ác mộng ác mộng, đột nhiên tỉnh lại, nghiêm túc nói: “Địa Cầu còn chờ ta, không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa!”
Sau khi nói xong, Son Goku lại lần nữa hóa thành tên lửa, nhanh chóng bay vụt theo đường con rắn.
Râu Trắng cười to nói: “A ha ha ha! Son Goku này, thật sự quá thú vị!”
“Đầu óc đơn giản, tứ chi phát triển… Chẳng lẽ, đây là bí mật của người Xayda mạnh mẽ sao?” Aizen nói thầm.
Diệp Húc lắc đầu, nói: “Chúng ta theo sau đi.”
…
Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Hồng Thất Công: Ha ha ha! Thần kinh của Son Goku cũng quá đơn giản rồi, làm ta cười chết mất.
Quách Tương: Hì hì, không thể ngờ là cha nuôi Râu Trắng còn có thể khiêu vũ.
Esdeath: A! Điệu nhảy đầu tiên của đại nhân Chúa Cứu Thế lại không phải nhảy cùng ta!
Esdeath: Người phụ nữ mặc váy kia thật đáng chết! Ta muốn móc trái tim, dạ dày, gan… của nàng ra, sau đó chém thành nhiều mảnh!
Cát Tiểu Luân: Run bần bật, không dám nói lời nào.
Tô Đại Cường: Run bần bật, không dám nói lời nào.+ 1.
Diệp Vấn: Run bần bật, không dám nói lời nào.+ 2.
Phùng Bảo Bảo: A, lại có phát sóng trực tiếp.
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Có lẽ là vì Son Goku đã ăn no.
Có lẽ là vì Son Goku lo lắng cho Địa Cầu.
Lại có lẽ là Son Goku đã thích ứng được với con đường rắn này.
Tiếp theo, hắn dọc theo đường đi, không có ngừng lại, hơn nữa, còn không ngừng tăng tốc.
Không bao lâu, Son Goku đã thấy được điểm cuối đường rắn.
Son Goku ngẩng đầu nhìn lên bốn phía, mau chóng tập trung lực chú ý hướng tới một viên tinh thể màu xanh.
“Thần Vũ Trụ ở đây sao?”
Son Goku vừa nói chuyện vừa đột nhiên nhảy về phía tinh thể.
Đám người Diệp Húc không hơi do dự, cũng nhảy lên theo.
“Ầm!”
Ngay khi Son Goku đến gần tinh thể, cơ thể đột nhiên giống như là bị rót chì, cả người trở nên vô cùng nặng nề, đột nhiên rơi xuống mặt ngoài của tinh thể, phát ra một âm thanh nặng nề.
Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen thì lại không có một chút biến hóa nào, vững vàng dừng ở phía trên tinh thể.
Son Goku phải sử dụng sức lực rất lớn mới có thể chậm rãi bò lên.
Hắn nhìn mọi thứ xung quanh một cách khó khăn, lập tức tập trung lực chú ý dừng trên người của con Bubbles cao lớn ở cách đó không xa.
Son Goku cao hứng chạy qua đi, hỏi: “Xin hỏi ngươi chính là đại nhân Thần Vũ Trụ phải không?”
Son Goku và Bubbles bốn mắt nhìn nhau, giống như là thi đấu xem ai chớp mắt trước.
Cuối cùng, vẫn là Bubbles thua, nó chớp đôi mắt trước, rồi sau đó, nó rống lên một tiếng.
Son Goku nói nhỏ: “Chẳng lẽ đại nhân Thần Vũ Trụ không biết nói?”
Một bên Diệp Húc, Râu Trắng cùng Aizen yên lặng không nói gì.
Bọn họ thật sự mệt mỏi trong lòng: Son Goku, ngươi từ chỗ nào nhìn ra con Bubbles này chính là Thần Vũ Trụ vậy?
“Khụ khụ!”
Lúc này, từ nơi xa vang lên một tiếng ho nhẹ.
Tiếp theo, một thân hình mập mạp, mang kính râm, trên quần áo viết một chữ “Giới”, chậm rãi đi ra.
Son Goku nhìn nhìn Bubbles, lại nhìn nhìn người đàn ông mập mạp, cao hứng nói: “Thì ra ngươi mới là Thần Vũ Trụ, đúng rồi, ngươi có thể nói chuyện không?”
Thần Vũ Trụ nói: “Ta đương nhiên có thể nói, các ngươi là ai?”
Son Goku nói: “Ta là Son Goku, đến từ địa cầu, là tới nơi này của ngươi tu luyện… Bọn họ là bạn của ta.”
Thần Vũ Trụ gật đầu, rồi sau đó, dừng ánh mắt ở trên người Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng.
Không nhìn không sao, nhưng vừa nhìn thì sắc mặt Thần Vũ Trụ nháy mắt trở nên vô cùng ngưng trọng.
Son Goku lại không để ý đến nhiều như vậy, lại nói: “Đại nhân Thần Vũ Trụ, khi nào dạy ta tu luyện?”
Diệp Húc cười nói: “Không cần phải quan tâm tới chúng ta, ngươi huấn luyện tốt cho Son Goku là được.”
Thần Vũ Trụ như suy tư gì gật đầu, nói: “Son Goku, có phải ngươi cảm nhận được cơ thể nặng hơn hay không?”
“Đúng vậy.” Son Goku nói.
“Bởi vì, lực hấp dẫn ở chỗ này bằng mười lần trên địa cầu.
Muốn ta huấn luyện ngươi cũng đơn giản, trước tiên ngươi phải bắt được Bruce.” Thần Vũ Trụ chỉ vào Bubbles nói.
Son Goku trả lời: “Được!”
Dứt lời, Son Goku vọt một cái thật nhanh, đánh về phía Bubbles.
“Xoạt!”
Nhưng tốc độ của Bubbles càng lúc càng nhanh, nhẹ nhàng né tránh sang một bên.
Tiếp theo, đó là hai người một người đuổi, một người chạy, giống như trò đuổi bắt.
Son Goku có được dòng mạch của Xayda, mặt khác, ở trên địa cầu cũng kiên trì không ngừng rèn luyện.
Nhưng lực hấp dẫn ở nơi này khác với trái đất, trong khoảng thời gian ngắn, căn bản chưa có biện pháp thích ứng.
Mà Bubbles lại không giống vậy, nó từ nhỏ đã sống ở đây, sớm đã thích ứng được với trọng lực nơi này, đi, chạy, nhảy… Đều vô cùng nhẹ nhàng.
Vì vậy, Son Goku muốn bắt lấy Bubbles sẽ trở nên không còn dễ dàng nữa.
Thần Vũ Trụ chưa từng có nhiều chú ý Son Goku, hắn đưa Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen đi vào trong phòng, lấy ra một phần thức ăn ngon, rượu ngon.
Lúc này mới nói: “Mạo muội hỏi một câu, các ngươi chắc không phải là người ở vũ trụ của chúng ta phải không?”
Diệp Húc gật đầu nói: “Không hổ là Thần Vũ Trụ.
Đúng, chúng ta không phải là người ở vũ trụ này.
Thậm chí, không phải người của thời đại này.”
Thần Vũ Trụ hơi sửng sốt, nửa ngày sau, mới nói: “Không biết… Các ngươi tới thế giới này là có chuyện gì sao?”
“Nhiệm vụ. Thế giới của các ngươi xuất hiện mấy người ảnh hưởng đến thế giới vận chuyển bình thường, nhiệm vụ của chúng ta là tiêu diệt bọn họ.” Diệp Húc nói.
“Thì ra là thế…” Thần Vũ Trụ nói: “Khó trách, ta cảm thấy gần đây một số nơi càng ngày càng hỗn loạn.”
“Bùm!”
“Bùm!”
Lúc này, bên ngoài vang lên một âm thanh nặng nề.
Vẻ mặt Thần Vũ Trụ thay đổi, vội nhìn ra ngoài cửa sổ.
Chỉ thấy…
Son Goku vì để bắt Bubbles đã nhảy lên một cái va thật mạnh vào ô tô, làm cho chiếc ô tô biến thành sắt vụn.
Thần Vũ Trụ hét lớn: “Ô tô của ta!”
Chương 538: Học Tập, Giới Vương Quyền Và Quả Cầu Kinh Khí!Thần Vũ Trụ sống trên tiểu hành tinh này quanh năm.
Lái xe hóng gió là một trong những sở thích lớn nhất của hắn.
Bây giờ chiếc xe đã bị đập hỏng rồi, sao mà hắn không đau lòng cho được.
Thần Vũ Trụ thở dài, lại hơi bất lực.
Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút.
Son Goku và Bubbles vẫn đang rượt đuổi nhau.
Lúc đầu, bởi vì do trọng lực nên Son Goku di chuyển khá chậm, thậm chí lưng của hắn còn khó có thể đứng thẳng được.
Hiện tại, Son Goku đã có thể ưỡn ngực và chạy nhanh.
Thậm chí, mơ hồ sắp có xu hướng đuổi kịp Bubbles, khiến cho Bubbles lúc mới bắt đầu còn bình tĩnh trở nên căng thẳng.
Nhưng, căng thẳng... Có đôi khi cũng không giúp ích được gì nhiều.
Son Goku đột nhiên lao tới quật Bubbles ngã xuống đất với tốc độ nhanh như chớp.
Hắn hưng phấn kêu lên: "Ha ha ha! Đại nhân Thần Vũ Trụ, ngươi đã nhìn thấy chưa? Ta đã bắt được Bubbles rồi!"
Thần Vũ Trụ đang ngồi ở đằng xa chậm rãi uống trà có hơi sửng sốt.
Hắn nghiêng người nhìn Son Goku đang ôm lấy Bubbles, sắc mặt đầy kinh ngạc.
Thần Vũ Trụ đối với trọng lực của hành tinh và tốc độ của con Bubbles đều rõ như lòng bàn tay.
Theo suy nghĩ của hắn, trong vòng nửa năm Son Goku bắt được Bubbles là việc rất khó làm được.
Nhưng tình huống hiện tại là như thế nào?
Lúc này mới chỉ qua mấy ngày thôi mà!
Sao lại bắt được Bubbles nhanh như vậy?
Suy nghĩ của Thần Vũ Trụ lập tức lung lay, hắn lẩm bẩm: Nếu nói như vậy, có lẽ… hắn có thể...
Son Goku nhìn thấy Thần Vũ Trụ đứng im tại chỗ.
Vì thế, hắn nhanh chóng chạy tới rồi nói: "Đại nhân Thần Vũ Trụ, khi nào ngài có thể dạy ta tu luyện?"
"Tu luyện? Ngươi còn chưa đủ tư cách...
Chờ ngươi dùng búa lớn đánh được Sprite Gregory thì người mới có thể chính thức tu luyện."
Khi Thần Vũ Trụ nói chuyện, giơ tay nhoáng lên một cái, chợt xuất hiện một chiếc búa lớn lớn và một con châu chấu nhỏ trên bầu trời.
Sprite Gregory chớp chớp đôi mắt nhỏ, nói: “Đại nhân Thần Vũ Trụ tôn kính, người này dùng búa lớn như vậy đánh ta?
Có phải là làm khó hắn quá không?
Một trăm năm cũng không đáng nổi."
Son Goku phấn khích nói: "Thật không? Chỉ cần dùng búa lớn đánh nó... Thì có thể dạy ta tu luyện sao?"
Sau đó, Son Goku vội vàng cầm lấy búa lớn.
"Bùm!"
Khi búa lớn nằm trong tay Thần Vũ Trụ, nó giống như không có sức nặng gì cả.
Thế nhưng, sau khi Son Goku cầm lấy búa lớn, hắn lại có cảm giác như mình đang cầm một ngọn núi lớn, vô cùng nặng, kéo cả người hắn xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề.
Son Goku nói: "Nặng quá!"
Chỉ có điều, hắn cũng khồng hề oán giận và bỏ cuộc.
Thay vào đó, hắn cố gắng dùng hết sức vung búa lớn lên đập về phía châu chấu.
"Xoạt!"
Nhưng, châu chấu nhanh như thế nào?
Nó né sang một bên rất dễ dàng, khiến cho Son Goku đập hụt.
Mà trên mặt đất… Bởi vậy mà xuất hiện một cái hố thật sâu.
Son Goku cũng không nản lòng, hắn lại một lần nữa vung búa lớn đập mạnh vào con châu chấu.
Châu chấu lại né tránh.
"Bùm!"
"Bùm!"
"Bùm!"
Ngay sau đó, khắp hành tinh vang lên những âm thanh nặng nề.
Nhiều hố to nhỏ khác nhau cũng dần xuất hiện trên hành tinh.
Hơn nữa, thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều hố hơn...
Từ xa nhìn lại giống như bị một đám thiên thạch dày đặc nổ tung, một vùng hỗn loạn.
Đến nỗi, chiếc xe ô tô Thần Vũ Trụ đã bị đập thành một đống sắt vụn.
Ngay cả ngôi nhà của Thần Vũ Trụ cũng trở nên đổ nát.
Thấy vậy...
Thần Vũ Trụ không biết phải làm gì ngoài việc thở dài.
Nhưng rất nhanh, hắn lại ngây ngẩn cả người.
Bởi vì, vừa rồi Son Goku suýt chút nữa đã dùng búa lớn đập trúng vào con châu chấu.
Xảy ra chuyện gì vậy?
Không phải Son Goku rất vất vả mới nhấc được búa lớn à?
Lúc này mới qua mấy ngày?
Tại sao lại dễ dàng như vậy?
Trong khi Thần Vũ Trụ còn đang ngạc nhiên thì tốc độ của Son Goku đột nhiên tăng vọt.
Ngay sau đó, búa lớn bất ngờ rơi trúng đầu con châu chấu.
"Bùm!"
Một âm thanh trầm thấp vang lên trên hành tinh.
Son Goku sờ lên mũi, nói: "Đại nhân Thần Vũ Trụ, ta đánh trúng châu chấu rồi.ngươi có thể dạy ta tu luyện chưa?"
Thần Vũ Trụ hoàn toàn sửng sốt.
Ngay lập tức, trong lòng Thần Vũ Trụ lại tức giận.
Với tài năng của Son Goku, hắn chắc chắn có thể làm chủ được cái đó…
Một lúc sau, Thần Vũ Trụ mới khôi phục lại tinh thần, nói: “Được, ngươi có thể tu luyện rồi.”
Son Goku vui vẻ nói: "Thật tốt quá!"
Diệp Húc ở một bên đặt ly trà lên bàn rồi nói: "Thần Vũ Trụ, ngươi định dạy cho Son Goku Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí à?"
Thần Vũ Trụ hơi sửng sốt một chút, nói: "Làm sao ngươi biết?"
Diệp Húc cười nói: "Bởi vì ta không phải là người của thời không này."
Dừng lại một chút, hắn lại nói: "Không biết... Trong khi ngươi dạy Giới Vương Quyền Và Quả Cầu Nguyên Khí cho Son Goku, ngươi cũng có thể dạy chúng ta được không?"
Thần Vũ Trụ nhìn chằm chằm vào đám người Diệp Húc.
Giới Vương Quyền do chính mình tạo ra, có yêu cầu thể chất cực kỳ cao, cho dù có dạy thì người bình thường cũng không thể học được.
Nếu như học xong, có thể phát huy ra, vậy có thể là tăng thể diện cho mình.
Còn đối với Quả Cầu Kinh Khí, người học cần phải có tâm tư thuần khiết, sau khi được trời đất, thiên nhiên công nhận mới có thể thành thục nắm giữ chiêu thức, càng không cần lo lắng học tập.
Bởi vì, nếu người học là một kẻ xấu xa thì học nó sẽ chẳng có ích lợi gì.
Nếu người học là một người tốt, học nó sẽ có lợi cho thế giới và vũ trụ.
Nghĩ đến đây, Thần Vũ Trụ nói: "Có thể."
Sau đó, Thần Vũ Trụ giơ tay bắn ra bốn luồng ánh sáng khác nhau, chúng chia ra đi vào người của Son Goku, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen.
Thần Vũ Trụ hỏi: "Các ngươi cảm giác thế nào?"
Son Goku là người đầu tiên hào hứng nói: "Đó là chiêu thức rất tuyệt vời."
Vừa dứt lời, Son Goku không ngừng dồn toàn bộ sức mạnh vào nắm đấm của mình, tỏa ra một áp lực cực kỳ mạnh mẽ, gây ra một cơn gió dữ dội thổi khắp hành tinh, làm cho quần áo của Thần Vũ Trụ lộn xộn.
Son Goku hét lên: "Giới Vương Quyền gấp ba!"
"Bùm!"
Trong phút chốc, Son Goku bay ra ngoài như tên lửa, sau khi bay xung quanh hành tinh một vòng thì hơi hỗn loạn ngừng lại.
Thần Vũ Trụ hưng phấn kêu lên: "Tốt tốt tốt! Ha ha! Ta đúng là không có nhìn lầm, ngươi thật sự có thể sử dụng Giới Vương Quyền, thật tốt quá!"
Son Goku cũng rất vui mừng nói: "Giới Vương Quyền thật sự rất mạnh mẽ. Đáng tiếc, ta chỉ có thể sử dụng Giới Vương Quyền gấp ba thôi."
“Gấp ba đã khá tốt rồi!” Thần Vũ Trụ nói.
Son Goku gật đầu nói: "Bây giờ ta sẽ thử Quả Cầu Kinh Khí."
“Ngươi đã học xong Quả Cầu Kinh Khí rồi sao?” Thần Vũ Trụ càng thêm kích động nói.
“Thử xem đi.”
Sau khi Son Goku nói xong thì hắn từ từ nhắm mắt lại, cả người bất động.
Lúc này, Son Goku giống như đã trở thành một cái cây, một ngọn cỏ, một chú chim nhỏ, một con ong mật nhỏ...
Hắn mơ hồ cùng thở với tất cả các sinh vật trên toàn hành tinh và trở thành một người bạn tốt.
Dần dần, trên người của tất cả các sinh vật trên toàn hành tinh đều xuất hiện những tia sáng.
Những ánh sáng rực rỡ này như bị Son Goku hấp dẫn, chúng tập trung lại với nhau bay về phía Son Goku đang giơ tay.
Không bao lâu sau nó trở thành một quả cầu như mặt trời nhỏ bừng lên những tia sáng ấm áp.
Chương 539: Thành Công, Kinh Sợ!Son Goku nhẹ nhàng nắm lấy quả cầu ánh sáng trong tay, vui vẻ nói: “Thật ấm áp, ta có thể cảm nhận được âm thanh của cỏ cây, hoa trái.
Nó thật sự rất thú vị.”
“Tốt tốt tốt!” Hai mắt Thần Vũ Trụ nhìn chằm chằm quả cầu ánh sáng, nói liên tiếp ba chữ tốt.
Son Goku đã có thể học được Giới Vương Quyền của mình, điều này khiến Thần Vũ Trụ rất vui vẻ.
Kết quả là hắn không chỉ học xong Giới Vương Quyền, thậm chí còn làm chủ được Quả Cầu Kinh Khí!
Chuyện này hoàn toàn làm cho Thần Vũ Trụ vui mừng khôn xiết.
Kể từ giờ, trong tương lai, Son Goku sẽ trở thành một cường giả, sử dụng Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí để đánh bại kẻ thù, cứu vớt thế giới, hắn chắc chắn định có thể làm cho mình hãnh diện.
Lúc này, Aizen đứng bên cạnh đột nhiên nắm chặt tay.
"Xoạt!"
Một quả cầu năng lượng màu đen như mực, khủng khiếp giống như bóng ma, ngưng tụ trên nắm tay của hắn.
Cơn lốc dữ dội khiến cây cối phía xa rung chuyển kịch liệt, đá bay tứ tung, tinh tinh và châu chấu trực tiếp bị cuốn bay ra ngoài.
Ngay sau đó, Râu Trắng cũng đột nhiên nắm chặt tay.
"Xoạt!"
Một luồng năng lượng màu trắng ngưng tụ trên nắm tay của hắn, nó cũng phát ra một cơn lốc dữ dội không kém.
Hai cơn lốc không ngừng va vào nhau khiến cây cối lắc lư trái phải, tinh tinh và châu chấu bị gió thổi bên này, chốc lát lại bị gió thổi bay sang bên kia.
Ngay sau đó, Râu Trắng và Aizen đột nhiên tung cú đấm về phía đối phương.
"Gầm!"
"Gầm!"
Vào lúc này…
Hai người giống như biến thành hai con rồng to lớn mạnh mẽ một trắng, một đen... giương nanh múa vuốt, gầm rú rung trời.
Hai con rồng khổng lồ chở Râu Trắng và Aizen không ngừng lao về phía trước.
Bất cứ nơi nào nó đi qua, trên hành tinh lại vẽ ra hai vết nứt sâu không thấy đáy, thậm chí... Như thể muốn cắt toàn bộ hành tinh thành hai nửa với những vết nứt khổng lồ.
Sức mạnh khủng bố như núi lửa đang điên cuồng phun trào.
Hai con rồng chở Râu Trắng và Aizen bay quanh hành tinh vài vòng trước khi từ từ dừng lại và biến mất.
Thế nhưng, trên người hai người bọn họ vẫn còn nồng đậm hơi thở đáng sợ.
Thần Vũ Trụ nói với giọng run run: "Ngươi... Các ngươi cũng học được Giới Vương Quyền rồi sao?"
Aizen khẽ gật đầu.
Râu trắng cười sang sảng: "A ha ha ha! Giới Vương Quyền thực sự là một chiêu không tệ!"
Thần Vũ Trụ nuốt một ngụm nước bọt rồi nói: "Vừa rồi các ngươi là... Bao nhiêu lần Giới Vương Quyền?"
“10 lần.” Aizen và Râu Trắng cùng lên nói một lời.
“10 lần!” Thần Vũ Trụ lại bị khiếp sợ.
Aizen không thèm để ý nói: “Thần Vũ Trụ, ngươi cũng đừng quá ngạc nhiên, chúng ta cũng chỉ làm được Giới Vương Quyền mà thôi.
Quả Cầu Kinh Khí... Ta lại hoàn toàn không hiểu.
Hơn nữa, chúng ta cơ bản chẳng là gì cả, đại nhân Chúa Cứu Thế chắc chắn mạnh hơn chúng ta rất nhiều."
Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của mấy người đều rơi trên người Diệp Húc.
Diệp Húc lại không có lập tức cho xem.
Bởi vì hắn đang tập trung sự chú ý của mình vào hệ thống nâng cấp của nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
"Đinh! Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để tăng thêm sức mạnh của Giới Vương Quyền lần đầu tiên.
Sau khi tăng thêm sức mạnh, Giới Vương Quyền sẽ trở thành Giới Thần Quyền.
Đồng thời, các tác dụng phụ của Giới Thần Quyền đối với cơ thể sẽ được loại bỏ."
"Đinh! Có thể sử dụng 2000 điểm tích lũy để tăng thêm sức mạnh của Quả Cầu Kinh Khí trong lần thực hành đầu tiên.
Sau khi tăng thêm sức mạnh, Quả Cầu Kinh Khí sẽ trở thành Quả Cầu Nguyên Khí.
Đồng thời, tăng thêm sự tương tác đối với vũ trụ và thiên nhiên."
"Ngươi có muốn học Giới Thần Quyền không?"
"Có!"
"Ngươi có muốn học Quả Cầu Nguyên Khí không?"
"Có!"
"Đinh! Ngươi có muốn sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để nhanh chóng lĩnh hội hay không? Ưu đãi chủ nhóm, mỗi phút 100 điểm tích lũy."
"Có."
Ngay lập tức, từng tia sáng vàng tràn ra khắp người Diệp Húc.
Từ xa nhìn lại, nhìn hắn như một vị thần tiên giáng trần, vô cùng cao lớn, thiêng liêng.
Thần Vũ Trụ nghi ngờ nói: "Hắn đây là..."
“Thiên Đạo Chi Quang.” Aizen và Râu Trắng cùng nói.
Một lát sau, Diệp Húc mở mắt ra.
Chỉ thấy...
Diệp Húc chậm rãi nắm chặt tay.
"Xoạt!"
Trong phút chốc, một luồng năng lượng đầy màu sắc xuất hiện trên nắm tay của Diệp Húc, bộc phát ra ánh sáng vô cùng chói mắt không gì sánh được.
Thậm chí, khiến cả thế giới trở nên đầy màu sắc.
Ngay lúc đó, không gian như một chất lỏng, từ từ vặn vẹo.
Sau đó, nó như thể tấm kính bị va đập mạnh, xuất hiện các vết nứt.
Hành tinh của Thần Vũ Trụ, m Phủ, thậm chí là toàn bộ thế giới đều bắt đầu xảy ra biến đổi.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều lộ rõ vẻ kinh hoàng, khó có thể tin được.
"Xoạt!"
Khoảng khắc tiếp theo, Diệp Húc chậm rãi buông lỏng nắm tay ra, tất cả luồng năng lượng đều tiêu tán.
Toàn bộ thế giới trở lại bình thường.
Thần Vũ Trụ nuốt một ngụm nước bọt, lắp bắp nói: "Vừa rồi... Vừa rồi..."
Diệp Húc nhẹ nhàng cười nói: "Ồ, đó chính là Giới Vương Quyền mà ngươi dạy ta."
“Giới… Giới Vương Quyền, mạnh như vậy sao?” Thần Vũ Trụ nói.
Thực sự là, cảnh tượng vừa rồi là cho người ta quá khiếp sợ.
Thần Vũ Trụ có cảm giác rằng nếu như Diệp Húc tung ra một cú đấm, hành tinh nhỏ này, m Phủ... Thậm chí toàn bộ thế giới có lẽ sẽ bị hủy diệt.
Đó là một sức mạnh khủng bố gì vậy?
Thật là... Quá đáng sợ!
Giới Vương Quyền của mình thực sự mạnh như vậy sao?
Tại sao mình lại không biết?
Diệp Húc nói: "Ừm, có thể nguyên nhân là do ta vừa mới thực hiện một số cải tiến cho Giới Vương Quyền."
Cải tiến?
Mình vừa mới nói cho hắn vài chiêu, hắn đã lập tức cải tiến?
Hơn nữa, một số cải tiến?
Chỉ sợ là trực tiếp tiến hóa rồi!
Thật sự đáng sợ, rốt cuộc hắn là ai?
Diệp Húc cũng không để ý nhiều tới Thần Vũ Trụ, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
"Xoạt!"
Ngay lập tức, Thần Vũ Trụ, Aizen, Râu Trắng, Son Goku, tất cả các sinh vật trên hành tinh nhỏ, toàn bộ sinh linh trong m Phủ, toàn bộ thế giới, tất cả các sinh vật trong toàn bộ vũ trụ,... Đột nhiên có cảm giác như mình đang được người bạn thân nhất ôm ấp.
Thật ấm áp và thoải mái.
Từng tia sáng trắng từ trong cơ thể của Thần Vũ Trụ, Aizen, Râu Trắng, Son Goku, toàn bộ hành tinh nhỏ, toàn bộ thế giới, toàn bộ vũ trụ, tất cả các sinh vật đều khuếch tán ra ngoài, cũng xuyên qua không gian với tốc độ rất nhanh hội tụ về phía Diệp Húc.
"Xoạt!"
Ngay lập tức, một quả cầu ánh sáng cực lớn xuất hiện trên đầu Diệp Húc.
Hơn nữa, theo thời gian, quả cầu ánh sáng còn ngày càng lớn hơn.
Nó to như một chiếc xe ô tô, rồi lớn như một hành tinh, lại trở nên lớn như mặt trời... Khiến cho toàn bộ m Phủ đều được chiếu sáng rực rỡ, vô cùng ấm áp.
Thần Vũ Trụ và Son Goku không khỏi há to miệng, sắc mặt kinh ngạc.
Bọn họ biết rất rõ Quả Cầu Kinh Khí rất khó có thể hội tụ và còn mất rất nhiều thời gian.
Nhưng, tình huống hiện tại là như thế nào?
Vừa mới qua được bao lâu?
Quả bom sinh lực khổng lồ như vậy có tập hợp bất ngờ không?
Quả Cầu Kinh Khí này phải mạnh đến mức nào?
Phá hủy toàn bộ vũ trụ sao?
Bọn họ hoàn toàn không thể tin vào mắt mình.
Diệp Húc này… Rốt cuộc là người nào?
Râu Trắng và Aizen tự nhận mình là những người hiểu rõ về Diệp Húc hơn, biết hắn sở hữu sức mạnh tối cao.
Nhưng, sau khi nhìn thấy Quả Cầu Kinh Khí cực lớn trên đầu của Diệp Húc, bọn họ vẫn bị làm cho sững sờ một lúc, hoàn toàn kinh ngạc.
Trong lòng bọn họ chỉ có một câu: Quả nhiên, đại nhân Chúa Cứu Thế không thể dùng lẽ thường để đánh giá.
Chương 540: Lại Tu Luyện Lần Nữa, Tan TànhDiệp Húc nhìn quả cầu năng lượng khổng lồ trên đỉnh đầu của mình.
Ở trong mắt của hắn hình như nhìn thấy hàng cây đung đưa, tiếng cười nói của trẻ nhỏ, bạn bè bắt tay nhau, những người yêu nhau nói ra lời âu yếm, những bậc cha mẹ yêu thương con cái...
Tất cả mọi thứ đều rất thật ấm áp, hài hòa.
Trên mặt Diệp Húc không khỏi lộ ra một nụ cười nhẹ.
Một lúc sau, cánh tay hắn khẽ nhấc lên.
"Bùm!"
Quả cầu năng lượng khổng lồ nhẹ nhàng vỡ ra như bong bóng.
Nó hóa thành những đốm sáng đầy trên bầu trời.
Những đốm sáng này giống như những bạn nhỏ đang chơi đùa trong một vòng tròn, nhanh chóng bay vào vòng tay của Thần Vũ Trụ, Râu Trắng, Son Goku, Aizen, tất cả các sinh linh trong hành tinh nhỏ, m Phủ, thậm chí là toàn bộ vũ trụ.
Cơ thể mỗi người đều trở nên ấm áp dễ chịu, cảm giác như đang ngâm mình trong suối nước nóng, nhẹ nhàng, thư thái.
Một lúc sau, Thần Vũ Trụ lắp bắp nói: "Cái... Cái... Cái kia là..."
“Quả Cầu Kinh Khí!” Diệp Húc rất đương nhiên nói: “Tất nhiên, ta đã trải qua một số cải tiến.”
Một số cải tiến?
Lại là một số cải tiến!
Lúc này thời gian mới qua bao lâu chứ?
Hắn còn cải tiến và nâng cấp cả Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí, mang lại cho nó một sức mạnh đáng sợ như thế.
Cái này… Thực sự rất khủng khiếp!
Tại sao hắn làm được như thế?
Son Goku đặt cánh tay to khỏe của mình lên vai Diệp Húc, hắn kích động nói: "Wow! Ngươi quá tuyệt vời!"
Diệp Húc cười nói: "Ngươi muốn mạnh hơn không?"
“Tất nhiên muốn rồi!” Son Goku mạnh mẽ gật đầu.
“Vậy thì tu luyện thêm một chút đi.” Diệp Húc nói: “Râu Trắng, ngươi hãy tăng trọng lực của Son Goku lên 50 lần.”
“Được.” Râu Trắng lên tiếng.
“Xoạt!”
Trong phút chốc, ban đầu Son Goku còn đang vô cùng thoải mái, cả người bỗng giống như lại bị rót đầy chì.
Hơn nữa, nó còn vượt xa so với lần trước, vô cùng nặng nề.
Diệp Húc chỉ vào con tinh tinh rồi nói: "Ngươi lại thử đuổi theo Bubbles một lần nữa đi."
"Được!"
Son Goku đáp lại, đồng thời hắn cũng nhanh chóng lao về phía con tinh tinh.
"Bùm!"
Tinh tinh không hề có sự thay đổi nào về trọng lực của mình, nó chỉ trực tiếp né sang một bên.
Vì vậy, tại hiện trường lại bắt đầu trò chơi rượt đuổi nhau.
Theo lý mà nói, Son Goku đã tăng nhiều trọng lực như vậy, nên muốn đuổi kịp con tinh tinh một lần nữa rất khó.
Thế nhưng, Son Goku lại không mất nhiều thời gian để ôm tinh tinh vào lòng.
Lúc này, trên người hắn toàn là mồ hôi.
Chỉ có điều, sắc mặt hắn tràn đầy vẻ phấn khích.
Còn sắc mặt của Thần Vũ Trụ, Râu Trắng, Aizen đều hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Nhanh như vậy đã thích ứng được với trọng lực gấp 50 lần?
Đây là thể chất quái vật gì thế này?
Một lát sau, Râu Trắng đột nhiên cao giọng cười lớn nói: "A ha ha ha! Không hổ là Son Goku!"
Aizen lại hơi suy tư gì đó rồi nói: "Dòng máu Saiyan thật sự rất đặc biệt."
Son Goku sờ mũi, cũng cười cười.
Diệp Húc nói: "100 lần trọng lực."
"Xoạt!"
Râu Trắng nhanh chóng sử dụng trọng lực, chấp hành mệnh lệnh.
Ngay lập tức, Son Goku lại giống như được rót chì lần nữa, thắt lưng thẳng tắp của hắn đột nhiên khom xuống.
Diệp Húc chỉ vào con châu chấu đang bay vút trong bầu trời rồi nói: "Bây giờ ngươi hãy dùng búa lớn này đánh vào Sprite Gregory."
Đừng nhìn Son Goku vừa mới bắt được tinh tinh.
Nhưng, đó chỉ là dưới tình huống con tinh tinh bị bắt ở trọng lực gấp 50 lần mà thôi.
Mặc dù vậy, nó cũng tiêu tốn rất nhiều sức lực của Son Goku, khiến cho cả người hắn ướt đẫm mồ hôi và vô cùng mệt mỏi.
Hiện giờ lại thay đổi thành gấp 100 lần trọng lực và phải bắt con châu chấu bay rất nhanh.
Nếu đổi một người khác nghe thấy lời này, chắc chắn họ sẽ nghĩ rằng đối phương đang cố tình trêu chọc mình.
Nhưng Son Goku lại không hề có một chút oán giận gì cả.
Hắn giống như không biết cái gì là khổ, cái gì là mệt mỏi.
Son Goku buộc mình phải ưỡn thẳng ngực rồi dùng hết sức mạnh vung búa lớn về phía châu chấu.
"Bùm!"
Châu chấu nhảy lên trốn sang một bên, làm cho Son Goku đập vào khoảng trống, cả người trực tiếp ngã trên mặt đất, khiến trên mặt đất xuất hiện một cái hố to lớn.
Ngay sau đó, cơ thể của Son Goku run rẩy, mặt mày ủ rũ đứng lên.
Hắn lại vung búa lớn đánh về phía châu chấu.
"Bùm!"
"Bùm!"
Lập tức, trên hành tinh nhỏ không ngừng vang lên những âm thanh nặng nề, tạo thành một khúc nhạc đặc biệt.
Lần này, vì đánh trúng châu chấu mà lãng phí rất khá nhiều thời gian.
Mặt trời mọc, mặt trăng lặn.
Vào một ngày này, Son Goku đột nhiên ném búa lớn trên tay vào con châu chấu.
Đáng sợ, mạnh mẽ.
Con châu chấu sợ tới mức nhanh chóng trốn chạy về phía trước.
Đối với chuyện này...
Son Goku nhanh chóng chạy như điên về hướng ngược lại.
Chẳng bao lâu sau, hắn đã chạy được một vòng quanh hành tinh nhỏ rồi xuất hiện trước con châu chấu, nhìn thấy vậy châu chấu hơi sửng sốt.
Son Goku cũng không để ý nhiều như thế, hắn cầm lấy búa lớn bay tới nhanh như chớp đánh vào đầu châu chấu, nhẹ nhàng đập xuống.
"Bùm!"
Một âm thanh thanh thúy, hơi trầm bổng vang lên.
Son Goku nhảy lên sung sướng, hét lớn: "Ta thành công rồi!"
Giọng nói này đã hấp dẫn Diệp Húc, Râu Trắng, Aizen và Thần Vũ Trụ tới đây.
Không cần phải nói, sắc mắt của Râu Trắng, Aizen và Thần Vũ Trụ đều là vẻ kinh ngạc.
Xét cho cùng, lúc trước Son Goku đã phải chịu trọng lực gấp 100 lần.
Ngay cả Diệp Húc cũng không khỏi gật đầu, nói: "Son Goku, hiện tại ngươi có thể thử sử dụng Giới Vương Quyền vài lần xem."
Vừa dứt lời, Diệp Húc giơ tay ra bắn một luồng ánh sáng vào cơ thể của Son Goku.
Lúc đầu Son Goku còn đang mệt mỏi kiệt sức, bỗng hắn trở nên sung sức.
Son Goku cử động tay một chút, vui vẻ nói: "Được!"
"Xoạt!"
Son Goku đột nhiên nắm chặt tay, phát ra một đám mây năng lượng màu tím đậm, theo thời gian, đám mây năng lượng này càng ngày càng mạnh, tạo thành một cơn lốc dữ dội.
"Răng rắc!"
Mặt đất dưới chân Son Goku rốt cuộc cũng không chịu nổi năng lượng khủng khiếp này, nó khiến mặt đất giống như thủy tinh bị va đập mạnh, xuất hiện các vết nứt, sau đó không ngừng sụp đổ.
Son Goku hét lên một tiếng: "Giới Vương Quyền!"
"Bùm!"
Một cú đấm tung ra, cả trời đất đều đổi màu.
Năng lượng khủng bố giống như đang ngưng tụ thành một pho tượng cự thú thời xa xưa, nó gầm lên một tiếng, toàn bộ hành tinh nhỏ bắt đầu kịch liệt sụp đổ.
Lúc này, Thần Vũ Trụ mới phản ứng lại, hắn nói: "Xong rồi, xong rồi… Nhà của ta xong rồi."
Giống như để xác nhận lời nói của Thần Vũ Trụ.
Cây cối ở đằng xa lần lượt đổ rạp xuống đất, đất đá sụp đổ, cuối cùng, toàn bộ mặt đất của hành tinh nhỏ giống như một quả trứng gà ầm ầm vỡ tan tành.
"Nhảy!"
Thần Vũ Trụ hét lên rồi dẫn con tinh tinh và con châu chấu nhảy về hướng đường rắn.
Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng theo sát phía sau.
Son Goku đợi cho đến khi Giới Vương Quyền giải phóng sức mạnh của mình, lúc này hắn mới chậm rãi hạ tay xuống.
Bọn họ ngẩng đầu lên nhìn lên con tinh tinh nhỏ đã biến thành bụi, im lặng không nói gì.
Son Goku sờ lên sau đầu, bối rối nói: "Đại nhân Thần Vũ Trụ, ta xin lỗi, ta đã phá mất nhà của ngươi rồi."
Thần Vũ Trụ thở dài nói: "Quên đi, quên đi, lát nữa xây lại cái khác."
Diệp Húc nói: "Bây giờ Son Goku đã học được Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí rồi, chúng ta hãy quay trở lại Địa Cầu trước đã."
Chương 541: Fortuneteller Baba, Địa Cầu!Son Goku vừa nghe thấy vậy thì cả người vốn đang nhẹ nhàng, chợt hơi cứng lại.
Địa Cầu.
Đúng rồi… Hiện giờ bất cứ lúc nào Địa Cầu cũng có thể xảy ra nguy hiểm.
Bởi vì, không biết khi nào những người Xayda sẽ đến.
Nghĩ đến đây, Son Goku vội nói: “Đại nhân Thần Vũ Trụ, chúng ta về Địa Cầu trước đây.”
Thần Vũ Trụ gật đầu, nói: “Được.”
Tiếp theo, Son Goku không phải nhiều lời nữa, nhảy lên cao, chạy thẳng theo đường rắn.
Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen nhìn nhau liếc mắt một cái, cùng đi theo sau.
Khi Son Goku tới, tốc độ chỉ có thể xem là bình thường.
Trải qua lần tu luyện này, tốc độ của hắn đâu chỉ tăng 10 lần?
Cả người còn như hóa thành một tia sáng, bắn nhanh thẳng lên trời, vẽ ra một cái rãnh thật sâu trên đường đi qua.
…
Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Quách Tương: Tinh tinh kia thật là thú vị.
Hồng Thất Công: Ha ha ha! Không thể ngờ Thần Vũ Trụ lại béo như vậy.
Cát Tiểu Luân: Thì ra Thần Vũ Trụ nhìn qua cũng chỉ bình thường thế này.
Lý phi: Còn m Phủ và nhà tiên tri lại hơi ngoài dự kiến của ta.
Bao Chửng: Ngoài dự đoán là thật hòa ái dễ gần, đúng không?
Lý phi: Có một chút.
Hòa thượng Vô Tâm: A di đà phật.
Orochimaru: Ha ha, Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí của Thần Vũ Trụ thật là một chiêu thức không tệ, sức mạnh rất không tầm thường, không biết khi thi triển có dùng chakra không.
All Might: hai chiêu đó đúng là rất lợi hại, nhất là đại nhân Chúa Cứu Thế… dù cách một màn hình, ta vẫn có thể cảm giác được nó khủng bố thế nào.
All Might: Quả thực… Làm người ta có cảm giác hít thở không thông.
Esdeath: A! Quả đấm năm màu của đại nhân Chúa Cứu Thế, cơ thể của ta… Run rẩy!
Nobita: Tuy còn chưa chiến đấu với người khác, chỉ mới tu luyện thôi mà đã xuất sắc như vậy rồi.
Nobita: Bây giờ ta rất hưng phấn, cảm giác tối nay sẽ không ngủ được.
Hisoka: Ánh mắt của Son Goku thật tuyệt vời! Đáng tiếc, ta không được tham gia nhiệm vụ lần này.
Na Tra: Xì, có gì xuất sắc chứ.
(Trong lòng Na Tra: Giới Vương Quyền và Quả Cầu Kinh Khí của Thần Vũ Trụ thật ngầu!
Giới Vương Quyền!
Quả Cầu Kinh Khí!
Nếu ta có thể học được thì tốt rồi.
Thật muốn học nha, thật muốn tham gia nhiệm vụ nha!)
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Bốn người Son Goku, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen không ngừng bay đi.
Không bao lâu, Diêm La Điện đã xuất hiện trong tầm nhìn của bọn họ.
Lúc này, Diêm La Vương với hình thể cao lớn đang cẩn thận xem xét sổ sinh tử, sau khi thấy bốn người thì vẻ mặt lập tức nghiêm túc lên.
Hai con mắt như chuông đồng run nhè nhẹ, kinh ngạc nói: “Son Goku, sao ngươi nhanh vậy đã có được khí thế mạnh mẽ thế kia.”
Son Goku nói: “Đây đều là nhờ đại nhân Thần Vũ Trụ và đại nhân Chúa Cứu Thế dạy dỗ.”
“Đại nhân Chúa Cứu Thế?” Diêm La Vương lẩm bẩm một câu.
Son Goku cũng không giải thích thêm gì nhiều, tiếp tục nói: “Đại nhân Diêm La Vương, giờ ta có thể về Địa Cầu chưa?”
Dựa theo lẽ thường thì Son Goku đã chết.
Mặc dù, lúc còn sống hắn làm rất nhiều việc thiện, là một con quỷ tốt.
Nhưng, đãi ngộ này hắn chỉ có thể có lúc chết rồi tiến vào thiên đường.
Còn việc, về lại Địa Cầu?
Đó chính là nằm mơ!
Nhưng, Diêm La Vương lặng lẽ nhìn Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng đứng ở bên cạnh, không khỏi hơi cao giọng nói, nói: “Cái kia… Fortuneteller Baba của Địa Cầu các ngươi vừa mới tới m Phủ.
Để nàng thử… mang các ngươi về đi.
Có điều, giờ cơ thể của ngươi là linh hồn, tốt nhất nên dùng Rồng Thần sống lại ở Địa Cầu càng sớm càng tốt.
Nếu không, sẽ rất dễ xảy ra vấn đề.”
Son Goku liên tục gật đầu, nói: “Được, cảm ơn đại nhân Diêm La Vương.”
Không bao lâu, một bà cụ phù thủy thấp bé, mặc bộ quần áo màu đen, mặt đầy nếp nhăn, ngồi trên một quả cầu thủy tinh lớn cỡ trái bóng rổ, chậm rãi bước lại đây.
Son Goku vui vẻ nói: “Chào ngài Fortuneteller Baba.”
Fortuneteller Baba dùng âm thanh nghẹn ngào nói: “Há, thì ra là Son Goku, lâu rồi không gặp! Sao đột nhiên ngươi lại chết vậy?”
Son Goku không thèm để ý cười nói: “Bị Người Xayda đánh chết.”
Dừng một chút, lại nói: “Mấy Người Xayda khác bất cứ lúc nào cũng có thể đến Địa Cầu, mau mang chúng ta trở về đi.”
Mắt Fortuneteller Baba nhìn Son Goku, tiện thể dừng ánh mắt ở trên người Diêm La Vương.
Nàng thấy Diêm La Vương gật đầu, lúc này mới nói: “Được thôi… Các ngươi để tay lên trên vai ta đi.”
“Xoạt!”
Lập tức, quả cầu thủy tinh dưới người Fortuneteller Baba đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, rồi hình thành một lực hút mạnh mẽ, kéo hết tất cả mọi người vào trong đó.
Ngay sau đó, Diệp Húc, Son Goku, Râu Trắng, Aizen cùng với Fortuneteller Baba, tất cả đã xuất hiện trong một cái sảnh rộng lớn.
Trong sảnh lớn, điêu khắc mấy tượng đã dữ tợn, ngọn lửa mờ nhạt nhẹ nhàng đong đưa theo gió, khiến cho cái bóng trên mặt đất càng run rẩy, lạnh lẽo, quỷ dị.
Son Goku nói: “Cảm ơn Fortuneteller Baba.”
Fortuneteller Baba với âm thanh nghẹn ngào nói: “Không có gì.
Hiện tại ngươi vẫn là một người chết, tốt nhất thì gom đủ 7 viên ngọc rồng lại, sau đó triệu hoán Rồng Thần giúp ngươi sống lại.”
Son Goku gật đầu nói: “Được.”
Tiếp theo, Son Goku, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen, đi ra sảnh lớn, cũng nhanh chóng bay nhanh về hướng chỗ xa.
Lúc này, giữa mặt biển rộng xanh thẳm, một hòn đảo nhỏ có rất ít người biết đến.
Quy lão Kamê tuổi đã già nua, Hải Quỳ cơ thể khổng lồ và Kuririn, cả ba người đang cúi thấp đầu, vẻ mặt uể oải.
Kuririn nói: “Không thể ngờ được Son Goku lại chết như vậy.”
Kame Sennin nói: “Đúng vậy.”
“Xoạt!”
Lúc này, một máy bay phản lực rơi xuống trên đảo nhỏ làm cho cát bụi bay tứ tung đầy trời.
Tiếp theo, Bunma với dáng người thướt tha, dáng vẻ ngọt ngào, bước chân xuống dưới.
Nàng mang máy đo lường sức chiến đấu, nhìn quét một lát trên người Kuririn và Quy lão Kamê, nói: “Kuririn, 261, Quy lão Kamê, 135.”
Kuririn hỏi: “Cái này là… đồ vật lần trước Người Xayda kia mang theo à?”
“Không sai, đây là máy đo lường sức chiến đấu, có thể trực tiếp nhìn ra sức chiến đấu của một người.” Bunma nói.
“Sức chiến đấu?” Kuririn nghi ngờ thốt lên một tiếng, rồi sau đó, vui vẻ nói: “Nói như vậy, sức chiến đấu của ta đã hơn sư phụ!”
Quy lão Kamê lập tức nói: “Nhất định là cái máy này có trục trặc.”
Tiếp theo, Bunma nhìn về phía con rùa nhỏ đang nằm trên mặt đất, nói: “0.01, không có hư mà.”
Dừng một chút, Bunma lại nói: “Sao vừa rồi các ngươi lại uể oải như vậy thế?”
“Bởi vì Son Goku đã chết rồi.” Kuririn thở dài, nói.
“Vậy thì có sao đâu? Chỉ cần có 7 viên ngọc rồng thì không phải hắn có thể sống lại rồi à?” Bunma nhẹ nhàng nói.
Nhìn như lúc này Kuririn mới nghĩ đến 7 viên ngọc rồng, nói: “Cũng đúng.”
“Xoạt!”
Lúc này, có mấy bóng người làm dấy lên một cơn gió mạnh, rơi xuống phía trên đảo nhỏ.
Họ đúng chính là bốn người Son Goku, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen.
Sau khi Kuririn, Bunma và Quy lão Kame nhìn thấy bọn họ thì phấn khích kêu lên: “Son Goku! Không phải ngươi đã chết à? Đây là sống lại à?”
Son Goku sờ lên cái ót, sau đó, chỉ vào vòng sáng trên đỉnh đầu của mình, cười nói: “Còn chưa sống lại đâu.
Có điều, ta đã kết thúc tu luyện ở chỗ đại nhân Thần Vũ Trụ rồi.
Cho nên, trước tiên phải về lại Địa Cầu đã.”
Chương 542: Tìm kiếm, Ngọc Rồng!Kuririn chớp mắt vài cái, hỏi: “Người chết… Cũng có thể trở lại Địa Cầu à?"
Son Goku nói: “Fortuneteller Baba đã mang ta về đây."
Lúc này Kuririn mới gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Son Goku lại nói: “Người Xayda còn chưa tới đây à?"
“Chưa tới." Kuririn trả lời.
“Vậy chúng ta đi thu thập đủ bảy viên Ngọc Rồng đi, việc trước hết là hồi sinh ta đã." Son Goku nói.
“Vừa lúc, trên máy bay của ta có radar." Bunma chỉ vào đám người Diệp Húc, hỏi: “Đúng rồi, bọn họ là …"
“À, họ là đại nhân Chúa Cứu Thế, Râu Trắng và Aizen, tất cả đều là bạn của ta." Son Goku trả lời.
Kuririn vội mỉm cười chào hỏi: “Xin chào mọi người, ta tên là Kuririn."
Diệp Húc đáp: “Xin chào."
Bunma lại nhìn đám người Diệp Húc, nàng gật đầu nói: “Mọi người lên máy bay đi, bây giờ chúng ta đi tìm Ngọc Rồng."
“Tốt."
Tiếp theo, Bunma khởi động máy bay chở Kuririn, Son Goku, Diệp Húc, Aizen và Râu Trắng bay lên bầu trời rồi nhanh chóng lao vút về phía trước, để lại một dải khói trắng ở sau lưng.
Quy lão Kamê đứng trên đảo ngẩng đầu nhìn máy bay biến mất, đôi mắt vẩn đục lấp lóe tia sáng.
Rùa con hỏi: “Ngươi sao thế?"
Quy lão Kamê nói: “Ba người kia… Rất mạnh!"
Rùa con nghiêng đầu, vẻ mặt nửa hiểu nửa không.
…
Không thể không nói, Bunma không hổ là đại tiểu thư của tập đoàn tài phiệt Capsule, các tính năng trên máy bay vô cùng hiện đại, không bao lâu thì cả nhóm đã đi tới vị trí của Ngọc Rồng mà radar đã định vị được.
Đó là bên trong một dãy núi nhấp nhô.
Chim chóc và côn trùng kêu vang khắp nơi, một màu xanh biếc ngút ngàn, cảnh sắc vô cùng tuyệt đẹp.
Bunma nói: “Mọi người nhìn xung quanh thử xem, chắc là Ngọc Rồng ở gần đây thôi."
“Thịch thịch thịch!"
Lúc này, nơi xa đột nhiên vang lên những âm thanh nặng nề.
Thậm chí cả núi rừng cũng rung chuyển theo, bụi bay mù mịt khiến vô số loài chim hoảng sợ cất cánh bỏ chạy.
Sau đó, một con khủng long khổng lồ giương nanh múa vuốt đi ra.
Nó nhìn máy bay trên bầu trời, dường như tưởng đó là một loài chim lớn ngon miệng, vì thế cầm một cái cây to ném về phía máy bay.
Bunma phản ứng rất nhanh, nàng vội điều khiển máy bay tránh né, lúc này mới không xảy ra trường hợp bị đâm rơi máy bay.
Nhưng con khủng long kia cũng chưa chịu từ bỏ, nó nhặt vô số hòn đá lớn rồi ném lên bầu trời, mục tiêu đúng là chiếc máy bay của Bunma.
Mặc dù Bunma có kỹ thuật điều khiển không tệ nhưng lúc này cũng không tài nào né tránh được cơn mưa đá như vậy.
Khi thấy những hòn đá kia sắp va vào máy bay, Son Goku vội bay ra ngoài rồi tung nắm đấm vào chúng.
“Phanh!"
“Phanh!"
“Phanh!"
Những tiếng ầm ầm vang lên không dứt, tất cả đá đều bị nghiền thành bột, chậm rãi rơi xuống.
Khi Son Goku nhìn thấy khủng long lại muốn ném đá về phía máy bay lần nữa, hắn chém ra một quyền.
“Phanh!"
Lực lượng khủng bố bùng nổ.
Con khủng long kia chỉ cảm thấy đầu của mình từ từ hạ xuống, sau đó ngã mạnh xuống đất, mất hết sức sống.
“Xôn xao!"
Bởi vì Son Goku lao ra máy bay quá vội vàng cho nên đã trực tiếp tạo ra một cái lỗ thủng lớn ở phía trên, khiến cho hiện giờ máy bay lắc lư chao đảo không ngừng.
Cuối cùng, cả nhóm đành phải miễn cưỡng hạ cánh xuống mặt đất.
Bunma bước ra ngoài rồi hét lớn: “Son Goku! Ngươi có thể đi ra máy bay bằng cửa chính không hả?"
Son Goku gãi đầu cười nói: “Xin lỗi, xin lỗi, lúc nãy tình thế cấp bách quá."
Bunma khẽ hừ một tiếng rồi móc ra chiếc radar nhỏ bắt đầu kiểm tra xung quanh, sau đó thốt lên: “A? Radar hiển thị Ngọc Rồng đang nằm ở… trên người con khủng long vừa rồi."
Aizen nghi ngờ hỏi: “Chẳng lẽ Ngọc Rồng bị nó ăn rồi?"
Dứt lời, Aizen vung kiếm chém một nhát.
“Phụt!"
Con khủng long nằm trên mặt đất lập tức bị chẻ làm đôi, máu bắn tung tóe.
Cùng lúc đó, một viên Ngọc Rồng phát ánh sáng mờ nhạt xuất hiện trước mặt mọi người.
Son Goku vui vẻ nói: “Ngọc Rồng! Đây là viên có ba sao."
“Ục ục!"
Lúc này thì bụng của Son Goku bỗng dưng kêu lên.
“Đói bụng rồi, chúng ta ăn trước rồi lại tìm tiếp."
Son Goku vừa nói vừa chảy nước bọt.
Bunma thở dài, nói: “Tùy ngươi."
“Được rồi, ta đi tìm củi."
Son Goku hưng phấn đáp rồi xoay người bứng một cái cây to khỏi mặt đất khiến cho bụi bay mù mịt.
Khóe miệng của Diệp Húc hơi co giật.
Cái này gọi là đi tìm củi à?
Ngay sau đó, hắn lại nói: “Đã ăn thì phải ăn cho đáng.
Son Goku, ngươi đợi một chút.
Ta tìm hai người đầu bếp nấu một bữa ngon."
Bunma nói: “Ở nơi như vậy thì làm sao có đầu bếp chứ?"
Râu Trắng và Aizen giống như nghĩ tới cái gì, hai đôi mắt lập tức sáng rực.
Râu Trắng sang sảng cười to: “A ha ha ha ha! Xem ra hôm nay ta có lộc ăn rồi, nếu có thêm chút rượu nữa thì càng tuyệt vời."
Aizen nhìn con khủng long trên mặt đất, nói: “Chút nguyên liệu này chắc là không đủ rồi, ta đi tìm thêm một ít nữa."
Dứt lời, thân hình của Aizen chợt lóe, chớp mắt đã xuất hiện ở trong rừng sâu.
Tiếp theo, thỉnh thoảng có tiếng ồn ào phát ra từ đằng xa.
Không bao lâu, từng con mãnh thú cao lớn xếp chồng chất như là ngọn núi xuất hiện trước mặt mọi người.
Kuririn kinh ngạc thốt lên: “Quá nhanh! Nhưng nhiều thú như vậy, chúng ta… có thể ăn hết sao?"
Râu Trắng cười nói một cách sảng khoái: “A ha ha ha ha! Như vậy thì đã thấm gì!"
Tiếp theo, hắn vung tay chém một quyền về phía mặt đất.
“Ầm ầm ầm!"
Ngay lập tức, cả núi rừng rung chuyển dữ dội.
Núi đá sụp đổ, mặt đất rạn nứt.
Vô số mãnh thú chạy như điên rồi bị đất đá đè bẹp, ngã trên mặt đất không cách nào đứng dậy được.
Kuririn trừng to hai mắt, kinh ngạc hỏi: “Cái này… Đây là sức mạnh gì vậy?"
Diệp Húc căn bản không quan tâm đến những việc này.
Lúc này hắn đang tập trung vào nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Chúa Cứu Thế: @ Tiểu Đương Gia @ Yukihira Soma, các ngươi có hứng thú tới thế giới Dragon Ball mở tiệc không?
Tiểu Đương Gia: Đương nhiên là có rồi.
Yukihira Soma: Cầu mà còn không được.
“Xôn xao!"
Ngay sau đó, trên màn hình của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma lập tức xuất hiện một bao lì xì chứa bùa truyền tống.
Quách Tương: Wow! Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma sắp bắt đầu nấu ăn rồi.
Bao Thanh Thiên: Dường như ta đã ngửi thấy mùi thịt thơm lừng đâu đây.
Nobita: Ta đột nhiên cảm thấy bánh rán trong tay không ngon nữa.
Hồng Thất Công: Đùi gà trong tay ta đã không còn mùi vị.
Tần Thủy Hoàng: Sơn hào hải vị trước mặt ta cũng trở nên nhạt nhẽo.
…
Iron Man: Các ngươi quá khoa trương rồi.
Iron Man: Đúng là kỹ năng nấu nướng của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma không tồi, nhưng mà vẫn còn kém một chút so với nhà hàng Michelin ba sao.
…
Thế giới Iron Man.
Iron Man đang ngồi trong nhà hàng Michelin ba sao, hắn đột nhiên dừng dao nĩa trên tay lại, âm trầm lẩm bẩm: “Lỡ như lát nữa đại nhân Chúa Cứu Thế lại tung bao lì xì đồ ăn ngon vào trong nhóm như trước đây thì…
Không được, ta không thể ăn nữa, phải để dành bụng ăn các món do Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma nấu mới được."
Vừa nói tới đó, Iron Man dường như nghĩ tới những món ăn ngon lành của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma, không khỏi nuốt nước bọt vài cái.
Lời của DG: Tiểu Đương Gia có tên là Lưu Ngang Tinh, hay A Ngang, nhân vật chính trong truyện “Tiểu đầu bếp cung đình”.
Chương 543: Thức Ăn Ngon, Khiếp Sợ!Thế giới Bảy viên ngọc rồng.
Bunma nhìn mặt đất sụp đổ, thú dữ chất thành từng đống, há to miệng, trợn tròn mắt.
Nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Những người này… Đến cùng là quái vật gì đây?”
Sau đó, nàng không khỏi nhấn máy đo lường sức chiến đấu, cũng nhìn về phía Râu Trắng và Aizen.
“Ầm!”
Ngay lập tức, máy đo lường sức chiến đấu như có dòng điện cực lớn, đột nhiên nổ hư, khói đen bốc lên cuồn cuộn.
Bunma không thể không tháo máy đo lường sức chiến đấu xuống, lẩm bẩm nói: “Sao lại thế này?”
“Xoạt!”
Lúc này, không gian xung quanh hơi hơi rung động.
Ngay sau đó, hai bóng người xuất hiện ở bên cạnh.
Chính là Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma.
Aizen mỉm cười nói: “Các ngươi tới rồi.”
Tiểu Đương Gia nhe răng chỉ vào hai cái lu to phía sau, nói: “Ta còn mang theo một ít rượu.”
Đôi mắt Râu Trắng hơi sáng lên, duỗi tay cầm lên một lu rượu trong đó, mở ra nắp bình.
“Xoạt!”
Ngay lập tức, mùi rượu thơm nồng, phun ra ngoài.
Râu Trắng sang sảng cười to nói: “A ha ha ha! Được!”
Sau đó, hắn gấp không chờ nổi đổ rượu vào miệng.
“Ừng ực!”
“Ừng ực!”
Râu Trắng lại lần nữa cười to nói: “A ha ha ha! Rượu ngon!”
Yukihira Soma nhìn khủng long và thú dữ chất như núi ở trước mặt, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Cao hứng nói: “Ta còn chưa bao giờ nấu thịt khủng long, hôm nay phải thử thật tốt.”
Tiểu Đương Gia cũng nói: “Ta cũng chưa làm thịt khủng long bao giờ.”
“Hai người chúng ta so tài một chút chứ?” Yukihira Soma nói.
“Được!” Tiểu Đương Gia theo tiếng.
Sau đó, hai người nhanh chóng từ túi miệng rộng sau lưng, lấy ra chén dĩa, mâm chuyển động.
Bunma nghi ngờ nói: “Hai người đó tới đây khi nào vậy? Bọn họ chính là đầu bếp à? Điểm cũng quá nhỏ đi?”
Kobayashi cũng khó hiểu nói: “Ta cũng không biết.”
Lúc này, Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma đã ném thịt tới trên thớt.
Chỉ thấy…
Bọn họ chậm rãi bước tới cầm lấy, hơi nhấp nháy.
“Thùng thùng thùng!”
Sau khi một âm thanh nặng nề vang lên, lớn nhỏ đều đều, từng miếng thịt dày mỏng giống nhau như binh lính được huấn luyện vậy, cực kỳ trật tự tiến vào từng cái khay.
Một màn này… Bunma và Kobayashi ngây người.
Bunma lắp bắp nói: “Koba… Kobayashi, bọn họ… Đang cắt rau à?”
“Ừ… Chắc là thế…” Kobayashi nói.
Son Goku tán thưởng nói: “Tiểu Đương Gia, Yukihira Soma, đao pháp của các ngươi thật tốt, nhất định cũng rất lợi hại đúng không?”
Aizen nghiêm túc nói: “Bọn họ là đầu bếp.”
“Xoạt!”
Lúc này, ngọn lửa bốc lên, nhiệt độ nồi sắt nóng lên, dần dần chuyển thành màu hồng.
Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma gần như là cùng lúc, bỏ các loại nguyên liệu nấu ăn, gia vị, dựa theo trình tự khác nhau vào trong nồi.
Một lát sau, mùi thơm đậm đà, lập tức bay ra.
“Ực!”
Kobayashi và Bunma không khỏi nuốt nước miếng trên khóe miệng.
Son Goku thì há to miệng, tùy tiện để nước miếng chảy ra thoải mái, đôi mắt thẳng đứng nhìn chằm chằm trong nồi, tán thưởng nói: “Thơm quá đi!”
Lúc này, Yukihira Soma và Tiểu Đương Gia gần như đồng thời nói: “Làm xong!”
Tiếp theo, hai người cũng nhau mở nắp nồi ra.
“Xoạt!”
“Xoạt!”
Hai luồng hương thơm nồng đậm, thành hai cột khí xông thẳng lên trời.
Cuồn cuộn, rực rỡ.
Người xem nghẹn họng nhìn trân trối.
“Ực!”
Kobayashi, Bunma, Son Goku, thậm chí là Râu Trắng, Aizen và Diệp Húc, tất cả đều nuốt nước miếng.
Mùi!
Thật sự là quá thơm!
“Mời mọi người nếm thử!” Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma cùng nhau nói.
“Xoạt!”
Tốc độ của Diệp Húc đương nhiên là mau lẹ nhất.
Gần như là trong nháy mắt đã đi tới bên cạnh bàn, cầm lấy một phần thức ăn ngon bỏ vào trong miệng.
“Chẹp, chẹp!”
Miếng thịt vào trong miệng, nhẹ nhàng nhấm nháp, nhiệt độ nóng bỏng, mùi thơm nồng nàng, như là núi lửa khổng lồ, đột nhiên phun trào ở trong miệng.
Sảng khoái!
Quả thật, quá sung sướng!
Ngay sau đó, Diệp Húc giống như thấy được một đám khủng long ở trên đồng bằng, tùy tiện chạy như điên.
Nhanh mạnh, tự tại, chấn động sông núi.
Một loại hơi thở là trong lòng phóng khoáng, không ngừng dâng lên.
…
Lúc Diệp Húc tỉ mỉ lĩnh hội, Aizen cũng đã đi tới bên cạnh bàn, cũng bưng lên một phần thức ăn ngon.
Ngay sau đó, Râu Trắng, Son Goku, Kobayashi và Bunma rối rít phản ứng, gấp không chờ nổi gắp thức ăn ngon bỏ vào trong miệng.
“Chẹp, chẹp!”
“Ực, ực!”
Lúc ban đầu, sắc mặt tất cả bọn họ đều vô cùng vội vàng.
Nhưng, sau khi say vị thịt, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.
Bọn họ nhắm mắt lại, yên lặng lĩnh hội, đã hoàn toàn chìm đắm trong đó, không cách nào tự kiềm chế.
Mặc dù, bọn họ không ăn ngấu nghiến.
Nhưng vẫn như cũ làm cho mọi người trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên, nhìn đến không chớp mắt, hâm mộ không thôi.
Quách Tương: Không biết những miếng thịt đó có vị gì.
Cát Tiểu Luân: Thật muốn nếm thử xem.
Bao Chửng: Ngươi xem vẻ mặt hưởng thụ của bọn họ kìa, hương vị chắc chắn cực kỳ ngon.
Hồng Thất Công: Tuy chỉ qua màn hình, nhưng ta giống như đã nghe ngửi được mùi thịt, thơm quá!
Tô Đại Cường: Ngươi chỉ là mới ngửi thấy mùi thịt thôi à, ta trong miệng giống như đã có vị thịt.
Naruto: Thật muốn ăn thử quá đi.
Sasuke: Chờ lát nữa nếu có nhiều, đại nhân Chúa Cứu Thế chắc là sẽ gửi một ít vào trong nhóm.
Ellen: Không biết thịt lần này sẽ có hương vị gì.
Ngụy Vô Tiện: Lam Trạm, nói không chừng hôm nay chúng ta có lộc ăn đó.
Lam Vong Cơ: Ừ.
Hinamori Amu: Oa! Sasuke thật ấm áp, đã bắt đầu an ủi Naruto.
Hinamori Amu: Đương nhiên, Ngụy Vô Tiện cũng rất tốt, cố ý gọi Lam Vong Cơ.
Sasuke: …
Ngụy Vô Tiện: …
Arthur Curry: Đồ ăn đó… Thật sự ăn rất ngon à?
Mai Trường Tô: Tuy ta chưa ăn, nhưng xem biểu hiện của bọn họ … Chắc là thế.
Hồng Thất Công: Ăn ngon? Đâu chỉ là ăn ngon?
Hồng Thất Công: Ta dám đảm bảo, nếu các ngươi nếm được thức ăn của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma, tuyệt đối có thể nuốt lưỡi vào trong bụng.
Na Tra: Xí, còn không phải là một chút đồ ăn sao.
(Nội tâm Na Tra: A! Đồ ăn, đồ ăn, đồ ăn của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma!
Thật muốn ăn thử, thật muốn ăn thử quá đi!)
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Sau một lúc lâu, Son Goku, Râu Trắng, Aizen, Kobayashi và Bunma mới chậm rãi phục hồi tinh thần lại.
Râu Trắng sang sảng cười to nói: “A ha ha ha ha! Ăn ngon!”
Sau đó, hắn trực tiếp nâng một mâm lại một mâm đồ ăn, không ngừng bỏ vào trong miệng.
Aizen không dám chần chờ chút nào, cũng vội nhét đồ ăn trên tay vào trong miệng.
Son Goku hét lớn: “Ta còn chưa bao giờ ăn qua đồ ăn ngon như vậy, ăn quá ngon!”
Vì thế, Son Goku nhanh chóng bắt đầu cuộc hành trình ăn như sói đói.
Kobayashi ăn thức ăn ngon trong chén, nhìn mâm thức ăn trên bàn không ngừng giảm đi, sốt ruột nói: “Này này, các ngươi từ từ!”
Đôi mắt sáng ngời của Bunma hơi chuyển động, kinh ngạc nói: “Đây đến tột cùng là thức ăn gì vậy?”
Sau đó, nàng nghiêng người nhìn về phía Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma đang nấu.
Sau đó phát ngốc, lẩm bẩm nói: “Bọn họ… Đến cùng là đầu bếp phương nào?”
Chương 544: Sakura nghi ngờ, Magic Girl!“Chẹp, chẹp!”
“Ực, ực!”
Bunma nghe âm thanh nhai nuốt không ngừng từ bên cạnh, rất nhanh, cũng thu hồi suy nghĩ.
Hét lớn: “Này, các ngươi ăn từ từ thôi!”
Dứt lời, Bunma lại ăn ngấu nghiến.
Bộ dáng đó… Còn nơi nào là thiên kim tiểu thư công ty Capsule nữa, quả thật chính là dân chạy nạn từ thôn có nạn đói, không hề để ý hình tượng.
Một lúc lâu sau, đám người Râu Trắng, Aizen và Son Goku mới chậm rãi ngừng ăn thịt.
Bụng tất cả bọn họ đều tròn vo, nằm trên mặt đất gần như không thèm di chuyển.
Bởi vì, bọn họ ăn quá no, quá thỏa mãn.
Diệp Húc nhìn mấy người, trên mặt cũng hiện ra vẻ mặt thỏa mãn.
Lúc này, hắn cũng đã ăn cực kỳ sảng khoái.
Sau đó, Diệp Húc nghiêng người nhìn một bàn lớn thức ăn còn thừa, nói: “Còn nhiều như vậy, cho bọn Tương Nhi cũng nếm thử đi.”
Chỉ thấy…
Ý niệm Diệp Húc khẽ động.
Nháy mắt sau, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên xuất hiện ánh sáng đỏ chói lóa.
Bao lì xì!
Gần như là cùng lúc, các thành viên trong nhóm đồng thời bấm nhận.
Một lát sau, toàn bộ nhóm chat bao lì xì Chư Thiên lập tức tuôn trào.
Hồng Thất Công: Ăn ngon! Thật là ăn quá ngon!
Hồng Thất Công: Sau khi ta ăn xong, giống như nằm trên thịt trong đại dương, ấm áp, ướt át, mùi hương nức mũi, quá sung sướng!
Bao Chửng: Nằm trên thịt trong đại dương? Vì sao nghe có cảm giác lạ lạ.
Quách Tương: Đúng rất quái lạ. Sau khi ta ăn xong, giống như ngồi ở trên người một con khủng long khổng lồ, tùy ý du lịch ở không gian trời xanh, mây trắng.
Tần Thủy Hoàng: Sau khi ta ăn thức ăn ngon xong thì như dẫn đầu vô số khủng long chinh chiến bốn phương, những nơi đi qua đều là đất nhà Tần!
Orochimaru: Hắc hắc, thật là ngon.
Mai Trường Tô: Ta rốt cuộc cũng hiểu tại sao đại gia lại tôn sùng trù nghệ của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma như thế.
Mai Trường Tô: Bởi vì, đồ ăn này chỉ có ở trên trời, trần gian đã mấy lần được ngửi thấy!
Trần Bắc Huyền: Cho dù là kiếp trước của ta thì cũng chưa từng nếm qua thức ăn ngon như thế.
……
Thế giới Cardcaptor Sakura.
Sakura nhắm mắt lại, tập trung chú ý vào trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Nàng nhìn bao lì xì trên màn hình, hết sức do dự.
Lẩm bẩm trong miệng nói: “Đến cuối cùng đây có phải là mơ hay không?
Những người trong nhóm đều nói ăn rất ngon.
Nếu là mơ, chắc là sẽ không sao đâu.
Nếu đã không phải mơ, như vậy…”
Sakura cắn chặt răng, cuối cùng đưa ra quyết định.
“Nhận!”
“Xoạt!”
Nháy mắt sau đó, một phần đồ ăn ngon xuất hiện ở trước mặt Sakura.
Đôi mắt đẹp của Sakura tràn ra ánh sáng mờ ảo, kinh ngạc nói: “Thật… Thật sự xuất hiện, vậy tất cả đều không phải là mơ?”
Sakura nhẹ nhàng hít hít, ngửi được mùi hương trong chén bay ra, nuốt nước miếng.
Sau đó, nàng chậm rãi bưng cái chén lên.
“Xoạt!”
Ngay lập tức, mùi thịt nồng nàng, giống như núi lửa phun trào ra.
Sakura nhìn đồ ăn ngon xinh đẹp trong chén, ngửi mùi hương mê người, cả người hoàn toàn say mê.
Nàng rốt cuộc không thể nhịn được, hoặc là nói… Không kìm lòng được cầm lấy chiếc đũa, gắp lên một miếng thịt bỏ vào trong cái miệng nhỏ.
“Chẹp, chẹp!”
“Ực, ực!”
Thức ăn vừa vào miệng, Sakura đã cảm thấy mình như đang ngồi ở trên người con Pterodactyl, đi về phương xa, đón trăng sáng, bay nhanh.
Nhẹ nhàng, thoải mái, tự do tự tại.
Lúc Sakura phục hồi lại tinh thần, thịt trong chén đã bị nàng ăn hết rồi.
Nàng cảm nhận mùi vị còn dư lại trong miệng, nhớ lại mùi vị đó, trên mặt không khỏi lộ ra một nụ cười.
Cao hứng nói: “Ăn ngon thật.”
Khi nói chuyện, Sakura một lần nữa tập trung chú ý vào trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Lúc này, lại một bao lì xì xuất hiện ở trên màn hình.
Sakura vội ấn nhận.
Sau đó, lại một phần thức ăn ngon xuất hiện ở trước mặt nàng.
Sakura sờ cái bụng hơi nhô lên, mỉm cười nói: “Đồ ăn ngon này phải để lại cho anh Yukito ăn.”
Nói tới anh Yukito, khuôn mặt đẹp của Sakura không khỏi đỏ bừng lên.
“Ục ục!”
Lúc này, trong phòng sách bên cạnh, đột nhiên nghĩ tới âm thanh kỳ quái.
Sakura nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Anh trai và ba đều không ở nhà, trong phòng sách sao lại có âm thanh?
Chẳng lẽ… Là ăn trộm?”
Nghĩ đến đây, trong lòng Sakura không khỏi lo lắng và bối rối.
Nàng vội cầm lấy gậy chỉ huy, rón ra rón rén đi tới phòng sách, thầm nghĩ: Ta chỉ lén xem một chút, nếu có người xấu thì ta sẽ lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát.
Sakura đi vào phòng sách, nhìn xung quanh khắp nơi.
Nhưng lại không có gì bất thường.
Sakura nhẹ nhàng thở ra, nói: “Chẳng lẽ là ta bị ảo giác?”
Lúc này, quyển sách cổ xưa trong góc kệ sách, đột nhiên tỏa ra từng đợt ánh sáng màu vàng.
Vô cùng thần kỳ.
Sakura mang theo ánh mắt tò mò, cầm quyển sách cổ xưa lên xem.
Ngay lập tức, trong lòng Sakura rung động kỳ lạ, quyển sách cổ xưa đang khóa đột nhiên mở ra, một tấm thẻ bài kỳ lạ xuất hiện ở tay nàng.
Sakura thử nhẩm đọc chữ viết trên tấm thẻ, nói: “Windy… The windy…”
“Xoạt!”
Ngay lập tức, một cơn gió lớn từ trong thẻ bài phun trào ra, thổi cho tài liệu trong phòng sách bay lộn xộn.
Mà những tấm thẻ còn dư trong quyển sách cổ thì hóa thành ánh sáng, bị gió mạnh thổi đến tung bay đi xa, vô cùng huyền diệu.
Đồng thời, lúc này, trong quyển sách cổ đột nhiên xuất hiện đôi cánh nhỏ, bộ dáng giống búp bê gấu nhỏ, bay lên bầu trời.
Nó kêu lên: “Chào ngươi.”
Đôi mắt Sakura trừng lớn, chộp con gấu nhỏ vào trong tay, lật xem từ trên xuống dưới nói: “Pin đâu? Công tắc đâu? Làm sao có thể nói vậy?”
Tiểu gia hỏa vội giãy giụa ra, hét lớn: “Ta không phải đồ chơi, ta là thần thú phong ấn quyển sách này, Cerberos!”
Sakura chớp đôi mắt to, nói: “Thần thú phong ấn?”
“Không sai! Nhiệm vụ của ta là trông coi thẻ bài trong quyển sách, không cho chúng nó ra làm chuyện xấu…”
Nhưng Cerberos nói tới đây, vừa lúc chú ý tới bên trong quyển sách cổ đã mất hết lá bài, hét lớn: “Thẻ bài đâu?”
Sakura lấy thẻ bài Windy trong tay ra, nói: “Là cái này sao?”
Cerberos liên tục gật đầu nói: “Không sai, không sai! Còn nữa đâu?”
Sakura sờ lên cái ót, nói: “Cái kia… Sau khi ta niệm thẻ bài Windy, đột nhiên xuất hiện một cơn gió, thổi đi tất cả thẻ bài rồi.”
“Cái gì?” Cerberos trừng lớn đôi mắt: “Nếu đã như vậy, vậy ngươi giúp ta tìm thẻ bài đi.”
Sau đó, Cerberos mặc kệ Sakura đồng ý hay phản đối, lo cho chính mình nói: “Sách Phong Ấn, hy vọng ký kết với ngươi ở chỗ này.
Tên nàng là Sakura!
Sách Phong Ấn, xin ban cho nàng sức mạnh!
Giải trừ phong ấn!”
Khi Cerberos nói chuyện, lòng bàn chân Sakura chợt xuất hiện vòng tròn ngôi sao sáu cánh.
Ngay lập tức, Sakura cảm thấy trong cơ thể xuất hiện một lực lượng không tên, mà gậy chỉ huy trong tay nàng còn lại có thêm lông chim trắng như cánh thiên sứ.
Cerberos vừa lòng gật đầu nói: “Tốt, Magic Girl ra đời!”
Chương 545: Hội Tụ, Sáu Viên Ngọc Rồng!Hôm sau.
Sakura tùy ý ăn một ít vào bữa sáng.
Sau đó, dùng một tờ giấy màu đẹp đẽ, thật cẩn thận gói lại món ngon ngày hôm qua vào.
Anh trai hỏi: “Đây là cái gì? Mau cho ta xem.”
Cũng mặc kệ Sakura có đồng ý hay không, đưa tay cướp đi.
Nhưng, Sakura lại giống như đứa trẻ bị cướp mất đồ chơi yêu thích nhất, nhất quyết giấu thức ăn ngon ra sau lưng.
Giọng điệu vô cùng cảnh giác nói, nói: “Không phải cho ngươi!”
Touya bĩu môi nói: “Không cho thì thôi.”
Tiếp theo, hắn nhìn mắt đồng hồ, nói: “Thời gian không còn sớm, mau đi học đi.”
Sakura ngọt ngào gật đầu, nói: “Vângg!”
Đi học… Cùng anh trai cùng nhau đi học thì có thể gặp được anh Yukito.
Nghĩ đến anh Yukito, khuôn mặt xinh đẹp của Sakura thoáng đỏ.
Đúng như Sakura dự đoán.
Khi nàng cùng anh trai đi đến ngã tư đường thì một người con trai có làn da trắng nõn, mang mắt kính, cao khoảng 1 mét 8, đang đợi ở phía trước.
Hắn… Đúng là Yukito.
Yukito mỉm cười nói: “Touya, Sakura, buổi sáng tốt lành.”
Nụ cười như thế này, giống như gió xuân thổi vào, khiến cho trăm hoa đua nở, sáng lạn, nhiều màu, làm cho Sakura nhìn đến mê say.
Lúc này, trong lòng Sakura chỉ có sáu từ: Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai!
Touya nói: “Yukito, đợi lâu không? Đều do Sakura, ngủ nướng.
Được rồi, chúng ta đi thôi.”
Sakura nghe thấy vậy thì khuôn mặt xinh đẹp phồng lên giống như bánh bao, thầm nghĩ trong lòng: Anh trai thối, anh trai hư! Sao lại có thể ở trước mặt Yukito nói người ta như vậy?
Đối với chuyện này, Yukito chỉ cười cho qua, tiện tay ném ra một viên kẹo sữa trắng, nói: “Sakura, nhận lấy!”
Ngay sau đó, Yukito và Touya cùng nhau đi về phía trường học.
Ngay lập tức, trái tim Sakura giống như bị kẹo sữa làm cho ngọt.
Nhưng rất nhanh, Sakura lại nghĩ tới cái gì, vội nói: “Anh Yukito, chờ một lát, ta đưa ngươi một ít đồ.”
Dứt lời, nàng vội tiến lên cầm buổi sáng đã chuẩn bị tỉ mỉ ra.
Yukito hỏi: “Đây là cái gì?”
Sakura nói: “Bento.”
Sau khi nói xong, Sakura giống như là chạy trốn, dẫm lên patin, hướng tới nơi xa rồi nhanh chóng đi trước.
Tới trường học rồi, Yukito chậm rãi mở hộp cơm ra.
Để qua đêm nên mùi hương của thức ăn nhạt đi rất nhiều.
Tuy như thế, Yukito nhìn thức ăn tinh xảo như vây, cũng không khỏi tán thưởng nói: “Thơm quá, nhìn qua có vẻ ăn rất ngon.”
Tiếp theo, Yukito cầm lấy chiếc đũa, gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng.
“Bẹp, bẹp!”
“Ừng ực, ừng ực!”
Ngay sau đó, đôi mắt Yukito nheo nheo đôi mắt, ẩn ẩn mờ ảo, nói nhỏ: “Đồ ăn này…”
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Diệp Húc nhìn khuôn mặt đầy mồ hôi của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma nói: “Các ngươi vất vả rồi.”
Yukihira Soma nói: “Không vất vả, không vất vả.”
“Đại gia ăn cao hứng như vậy, chúng ta rất vui vẻ.” Tiểu Đương Gia cười nói.
Diệp Húc gật đầu, nói: “Được rồi, các ngươi đi về trước đi, chúng ta tiếp tục đi tìm Ngọc Rồng.”
“Được, tạm biệt đại nhân Chúa Cứu Thế.” Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma cùng nhau nói.
“Xoạt!”
Xung quanh không gian hơi rung động, Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma đột nhiên biến mất.
Lúc này, Bunma với chiếc bụng to, ngồi dậy cực kỳ khó khăn.
Nàng nhìn xung quanh một vòng bốn phía, hỏi: “Hai vị đầu bếp kia đâu?”
Diệp Húc cười nói: “Đã đi rồi.”
“Đi rồi? Nhanh như vậy?” Bunma chớp một chút đôi mắt.
Diệp Húc không để ý đến nhiều như vậy, lại nói: “Hiện tại chúng ta ăn no, vậy tiếp tục đi tìm Ngọc Rồng thôi.”
Nghe được hai chữ Ngọc Rồng, Son Goku lập tức đứng lên, nói: “Đúng vậy, mau đi tìm Ngọc Rồng thôi.”
Bunma lại nhìn mắt xung quanh, xác nhận Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma đã không ở nơi này, trong lòng hơi tiếc nuối nói: “Được, đi thôi!”
Máy bay khỏi động.
Không bao lâu, phát hiện Ngọc Rồng 1 sao trong một tổ chim lớn trên một ngọn núi.
Bên trong biển sâu, phát hiện Ngọc Rồng 3 sao.
Vũng bùn, phát hiện Ngọc Rồng 5 sao.
Miệng núi lửa, phát hiện Ngọc Rồng 6 sao.
Dưới nền đất, phát hiện Ngọc Rồng 7 sao.
6 viên ngọc rồng đặt ở cùng nhau, hỗ trợ lẫn nhau, phát ra ánh sáng, vô cùng kỳ lạ.
Kuririn nói: “Hư vậy, chỉ cần quay lại nhà của Goku lấy Ngọc Rồng 4 sao trên mũ của Gohan nữa là có thể triệu hồi Rồng Thần.
Lần này, thu thập Ngọc Rồng thật là quá nhẹ nhàng.”
“Xoạt!”
Máy bay bay qua bầu trời để lại cái đuôi khỏi, không ngừng đi về phía trước.
Một lát sau, một ngôi nhà nhỏ được xây dựng trên một bãi cỏ xanh biếc xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
Một cô gái dáng người thướt tha, mặc sườn xám, đang phơi quần áo dưới nắng.
Nàng đúng là vợ của Son Goku - Chi Chi.
Máy bay tạo nên làn gió mạnh, thổi đến Chi Chi cùng với quần áo không ngừng lắc lư, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống mặt đất.
Chi Chi không khỏi oán trách nói: “Máy bay của ai…”
Rất nhanh máy bay đã ngừng lại.
Ngay sau đó, Bunma, Kuririn, Son Goku, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen lần lượt đi xuống dưới.
Khi Chi Chi nhìn thấy Son Goku, cả người ngây ngẩn, nước mắt ở trong hốc mắt không ngừng trào lên.
Sau nửa ngày, nàng mới kích động xông lên phía trước, kêu lên: “Goku, ta đã biết là ngươi sẽ không chết! Thật tốt quá, thật tốt quá!
Mấy ngày hôm trước ta còn lo lắng về tiền đi học của Gohan, còn tiền học thêm nữa, ta đang không biết nên làm gì, đó chính là rất nhiều tiền, giờ đã xong rồi.”
Diệp Húc nghe vậy, khóe miệng hơi co lại một chút.
Lúc đầu, hắn còn tưởng rằng Chi Chi bởi vì Son Goku xuất hiện trước mặt sẽ có rất nhiều những hình ảnh cảm động.
Nhưng, hiện tại là tình huống như thế nào?
Cảm thán về chuyện tiền đi học của Gohan, có rồi à?
Son Goku sờ cái ót, nói: “Chi Chi, cái kia… Thật ra, ta đã chết.”
Chi Chi oán trách nói: “Nói bậy!”
Son Goku chỉ vào vòng sáng trên đầu mình, nói: “Đây là dấu hiệu của đã chết, ta là nhờ Fortuneteller Baba dưới m Phủ đưa về.”
“A…”
Chi Chi nghe thấy vậy thì biết là Son Goku đã chết, sinh ra đả kích to lớn đối với nàng, vẫn bị học phí to lớn của Son Gohan dọa mất, hai mắt trắng dã, thẳng tắp té xỉu.
Son Goku liên tục kêu lên: “Chi Chi, Chi Chi……”
Nhưng không có bất cứ trả lời nào.
“Đạp đạp!”
Lúc này, trong rừng cây vang lên một loạt tiếng bước chân.
Tiếp theo, một bộ quần áo rách nát, mặt xám mày tro, cả người nhìn qua vô cùng chật vật, chậm rãi đi ra.
Kuririn kêu lên: “Gohan? Gohan, sao ngươi lại thành như vậy?”
Son Gohan như là chịu rất nhiều ủy khuất, kêu lên: “Chú Kurririn, ba, mẹ, dì Bunma…”
Dứt lời, từng giọt nước mắt như là hạt mưa ào rơi xuống.
“Xoạt!”
Tiếp theo, ở nơi xa, một người đàn ông cường tráng làn da màu xanh lục, nháy mắt đi tới trước mặt.
Đúng là Piccolo.
Piccolo kinh ngạc nói: “Son Goku, ngươi đã trở lại rồi à?”
Chương 546: Xuất Hiện Đi, Rồng Thần!Sau khi Son Gohan nhìn thấy Piccolo, giống như là chuột gặp mèo, sợ tới mức cả người run lên một trận.
Sau đó, vội trốn đến phía sau Son Goku, bộ dáng vô cùng khẩn trương.
Son Goku dùng anh mắt kỳ quái nhìn Son Gohan.
Rồi sau đó, nhẹ nhàng cười nói: “Piccolo, chào ngươi.
Ta đây là nhờ ơn của Fortuneteller Baba, đem theo linh hồn ta từ m Phủ trở về.
Nhưng đợi lát nữa dùng 7 viên Ngọc Rồng là ta có thể sống lại.”
Piccolo hỏi: “Vậy ngươi ở m Phủ tu luyện thế nào?”
Son Goku nói: “Có tiến bộ khá lớn.”
“Vậy là tốt rồi.” Piccolo gật đầu.
Tiện đó, ánh mắt dừng ở trên người Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen, giống như là cảm nhận được trên người bọn họ một hơi thở khác thường, không khỏi khẽ nhíu mày.
Lúc này, Bunma chỉ vào Ngọc Rồng 4 sao trên mũ Son Gohan, nói: “Hiện tại 7 viên Ngọc Rồng tất cả đều gom đủ, chúng ta mau triệu hồi Rồng Thần, làm Goku sống lại đi.”
“Được.”
Mọi người sôi nổi gật đầu, đặt bảy viên ngọc rồng ở cùng nhau.
“Ong!”
Bảy viên Ngọc Rồng được đặt cạnh nhau, một loại năng lượng kì lạ được hình thành, nở rộ ra ánh sáng rực rỡ.
Bunma kêu lên: “Xuất hiện đi, Rồng Thần!”
“Xoạt!”
Trong phút chốc, bảy viên Ngọc Rồng phát ra một chùm sáng vô cùng lóa mắt.
Chùm sáng này bay thẳng lên bầu trời, hình thành bầu trời đầy mưa giông, khiến cho cả bầu trời thành một màu đen.
“Ầm ầm ầm!”
Sấm chớp không ngừng, khiến lỗ tai người nghe ù đi.
Gió gào thét, thổi đến làm cây cối không ngừng lay chuyển, bụi đất bay tứ tung.
Một hơi thở đáng sợ, giống như ngọn núi lớn đè trong lòng mọi người, làm người ta có cảm giác không thở nổi.
“Ầm ầm ầm!”
Theo thời gian trôi qua, sấm sét càng thêm đáng sợ.
Ngay sau đó, những tia sét ngang chéo nhau, thế nhưng chợt biến thành một con rồng khổng lồ dài hơn ngàn thước.
Đôi mắt Rồng Thần thâm túy, gắt gao nhìn chằm chằm đám người Son Goku.
Phát ra một âm thanh xôn xao, nói: “Là các ngươi triệu hồi ta tới sao?
Ta có thể thực hiện giúp các ngươi một nguyện vọng.
Các ngươi nói ra nguyện vọng đi!”
Tuy là Bunma đã gặp Rồng Thần mấy lần, nhưn giờ, khi lần nữa nhìn thấy, trong lòng vẫn là một trận kinh sợ.
Thật sự là, thân hình của Rồng Thần quá khổng lồ, phát ra hơi thở quá dọa người.
Đây là một loại đến up hiếp đến từ linh hồn.
Nửa ngày, Bunma mới chỉ vào Son Goku, nói: “Giúp hắn sống lại!”
Một đôi con ngươi cực đại của Rồng Thần hơi chuyển động, nhìn chằm chằm lên người Son Goku, nói: “Ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi!”
“Xoạt!”
Trong phút chốc, Rồng Thần phát ra một ánh sáng huyền bí, đi vào cơ thể Son Goku rồi tiến sâu vào bên trong.
Một lát sau, ánh sáng kia mang theo linh hồn Son Goku, bay tới cơ thể hắn rồi thả vào bên trong.
Ngay sau đó, cơ thể của Son Goku vốn dĩ nằm bất động trên mặt đất chậm rãi đứng lên, cũng hoạt động một chút tay chân, cao hứng nói: “Cảm ơn ngươi, Rồng Thần.”
Rồng Thần nói: “Không cần khách khí, nếu nguyện vọng đã thực hiện, như vậy, tạm biệt!”
“Vù!”
Ngay lập tức, Rồng Thần nở ra vô số ánh sáng lóa mắt.
Ánh sáng đó nhanh chóng ngưng tụ thành bảy quả cầu ánh sáng, bay về bốn phương tám hướng.
…
Lúc Rồng Thần xuất hiện, ở nơi xa đang uống trà, đám người Jizhi, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Tiếp theo, đột nhiên nghĩ tới cái gì, đồng thời hướng tới phía nhà Son Goku vây lại.
Cùng luc đó, Thần Hủy Diệt đột nhiên mở mắt, nói: “Goku, nhanh như vậy đã sống lại sao?
Hắn ở chỗ của Thần Vũ Trụ tu luyện thế nào rồi?”
…
Nhà Son Goku.
Chi Chi chậm rãi mở mắt, nàng ôm Son Gohan bên cạnh, không ngừng rơi lệ.
Son Goku hỏi: “Chi Chi, sao ngươi lại khóc như thế?”
Chi Chi nói: “Ta có thể không khóc sao? Gohan của chúng ta quá đáng thương, sau này sẽ không có tiền học dương cầm, không có tiền học thêm, thậm chí… Không có tiền đi học, ô ô ô.
Gohan đáng thương.”
Son Goku sờ cái ót, nói: “Cái kia… Ta mới vừa xin Rồng Thần giúp ta sống lại, ngươi xem trên đầu ta đã không có vòng sáng rồi này.”
Chi Chi vội ngẩng đầu nhìn trên đỉnh đầu rỗng tuếch của Son Goku, cao hứng kêu lớn lên, nói: “Thật tốt quá, khanh khách, thật tốt quá!
Goku, ta nói với ngươi, sau này Gohan nhà chúng ta chắc chắn có thể trở thành một học giả ưu tú.
Chúng ta phải bồi dưỡng hắn thật tốt, cho hắn đọc nhiều sách!”
Piccolo ngắt lời nói: “Trong cơ thể Gohan có năng lượng rất mạnh mẽ, hắn có thể trở thành một người đấu vật ưu tú.”
Chi Chi vội đẩy Gohan ra sau lưng mình, vẻ mặt cảnh giác, nói: “Gohan nhà ta sẽ không tùy tiện đánh nhau với người khác!”
“Oanh!”
Lúc này, khắp một mảng đất rộng lớn rung chuyển lắc lư, giống như xuất hiện động đất.
Từng sợi khói đen từ nơi xa từ từ dâng lên.
Kuririn hơi khẩn trương nói: “Xảy ra chuyện gì sao?”
“Không rõ ràng lắm.” Yamcha nói.
“Bùm!”
“Bùm!”
Ngay sau đó, hai gã có cái đuôi lông xù xù, toàn thân tỏa ra hơi thở rất khủng bố, đi về phía bên này.
Trong đó, một người đàn ông có cái đầu nhỏ, một đôi mắt sắc bén quét qua mọi người ở đây.
Khi hắn nhìn về phía Son Goku có cái đuôi phía sau, đôi mắt hơi nheo lại, âm trầm nói: “Đây là con trai của Kakalot à?”
Tiếp theo, hắn lại đem ánh mắt dừng trên người Son Goku có khuôn mặt tương tự với Son Gohan, nói: “Kakalot!”
Son Goku lập tức phản bác nói: “Ta là Son Goku!”
“Son Goku? Xem ra… Ngươi đã quên sứ mệnh của mình. Nếu không, hành tinh tên là Địa Cầu này đã không còn tồn tại đến nay.” Người đàn ông có đầu nhỏ nói.
Son Goku còn chưa kịp trả lời thì Râu Trắng đã cao giọng cười to nói: “A ha ha ha! Ngươi chắc là Vegeta đúng không?”
“Ngươi là ai? Vì sao biết tên của ta?” Vegeta âm trầm nói, “Mặt khác, tên của bổn Vương không phải loại người đê tiện như ngươi có thể tùy ý gọi!”
“Xì!”
Dứt lời, Vegeta giơ tay bắn ra một viên đạn năng lượng, mạnh mẽ bay về phía Râu Trắng.
Nhanh chóng, mạnh mẽ!
“Đùng!”
Một âm thanh to lớn vang lên, tràn ngập bụi mù.
Trên trán Yamcha, Jizhi và Piccolo đều chảy ra mồ hôi lạnh.
Thật sự là, đợt tấn công vừa rồi quá là đáng sợ.
Nếu rơi vào người mình, không chết thì cũng phải trọng thương.
Sau khi bụi mù tiêu tan đi, thân hình cao lớn của Râu Trắng một lần nữa hiện ra.
Nhưng, đừng nói chết hay trọng thương, thậm chí, da của Râu Trắng cũng không tổn hại chút nào.
“Cái gì?”
Đám người Yamcha, Piccolo đều lộ ra một tia kinh ngạc khó có thể che dấu.
Tấn công đáng sợ như vậy, thế nhưng đối với hắn lại không tạo thành bất cứ thương tổn gì!
Hắn là ai? Vì sao lại mạnh như vậy?
Vegeta âm trầm nói: “Ta đã xem thường ngươi rồi!”
Khi nói chuyện, Vegeta lại chuẩn bị lại ra tay lần nữa.
Mà lúc này, Râu Trắng chậm rãi nắm tay lại, hiển nhiên là muốn đánh trả.
Lúc này, Son Goku đứng một bên nói: “Râu Trắng, có thể giao hắn cho ta xử lý không?”
Đôi mắt Râu Trắng sáng lên nhìn Son Goku, sang sảng cười nói: “A ha ha ha ha! Hắn vốn nên do ngươi xử lý!”
Chương 547: Chiến đấu, Son Goku VS Vegeta!Son Goku cười nói: “Cảm ơn Râu Trắng."
Người Xayda Nappa cao to đứng bên cạnh Vegeta nhếch mép cười nói: “Ngươi? Ngươi còn chưa đủ tư cách để đánh với Vegeta đâu."
Dứt lời, Nappa vung tay ném mấy viên hạt giống màu xanh lục trên mặt đất.
“Xoạt!"
Tức khắc, những hạt giống này giống như sống lại, không ngừng mấp máy trong đất.
Ngay sau đó, sáu con quái vật hình người có hàm răng và móng vuốt sắc bén nhảy ra.
Chúng nó thỉnh thoảng phát ra những tiếng gầm gừ, tràn ngập một cỗ hơi thở hung lệ.
“Saibamen, giết bọn họ!"
“Tê tê!"
Sáu con Saibamen lập tức giương nanh múa vuốt vọt về phía đám người Kirilin, Yamcha và Piccolo.
Đồng tử của nhóm Piccolo hơi co lại, tất cả đều cảm nhận được hơi thở đáng sợ của đám Saibamen.
“Bang!"
“Bang!"
Chỉ thấy…
Son Goku tiến lên một bước rồi vung nắm đấm liên tục, chớp mắt thì sáu con Saibamen đã nằm la liệt trên đất như những quả cà chua chín rục.
Máu màu xanh bay tứ tung.
"Có chút thực lực đấy." Nappa nhếch miệng cười nói.
Đối với việc này…
Son Goku chẳng hề để ý, hắn lại bước một bước dài, nháy mắt đã tới trước mặt Nappa rồi tung một cú đấm vào đối phương.
“Phanh!"
Một âm thanh nặng nề vang lên, Nappa hộc máu rồi bay một đường parabol hoàn hảo ngược về phía sau, đâm mạnh vào một ngọn núi nhỏ nơi xa biến nó thành phế tích.
“Kakalot, không ngờ ngươi lại có sức mạnh như vậy khi chỉ ở trên cái hành tinh lạc hậu này, không hổ là có được dòng máu của người Xayda ta.
Nhưng ngươi lại phản bội người Xayda, làm bạn với đám người Địa Cầu đê tiện kia.
Nếu vậy thì ngươi hãy chết đi!"
Vegeta gầm lên một tiếng, đột nhiên ném ra một quả cầu năng lượng to lớn.
Vô cùng lẫm lệ.
Mọi người lập tức sởn tóc gáy.
Mặc dù là Son Goku thì cũng không dám trực tiếp dùng tay ngăn cản, hắn nhanh chóng né sang một bên.
“Oanh!"
Một tiếng nổ rung trời vang lên, nơi mà Son Goku vừa đứng trước đó đã xuất hiện một cái hố có kích cỡ hơn một ngàn mét.
Khủng bố cực kỳ, làm cho người ta sợ hãi!
Son Goku nhăn mày, nhanh chóng tiến lên rồi vung nắm đấm.
Vegeta không chút sợ hãi, hắn cũng lập tức vung quyền đối đầu.
“Phanh!"
“Phanh!"
Ngay lập tức, từng tiếng ầm ầm vang lên khắp trời đất.
Núi đá, mặt đất… Không ngừng sụp đổ và nứt toạc.
Từng vệt sáng lóa mắt liên tục bắn phá ở trên bầu trời.
Cái đầu trọc bóng lưỡng của Kirilin chảy mồ hôi ròng ròng.
Hắn lắp bắp nói: "Quá… Quá mạnh."
Piccolo nói: "Tốc độ quá nhanh, ta chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng mơ hồ của bọn họ thôi."
Ba đôi mắt của Tien Shinhan nhìn bầu trời không chớp mắt, nói: “Ngươi còn có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn họ, ta là hoàn toàn không thấy được gì…"
“Thật là đáng sợ, bọn họ thật là nhân loại sao?” Kirilin sợ hãi hỏi.
Son Gohan ngửa đầu, ngây ngốc nhìn trận chiến trên bầu trời.
Chi Chi vội ôm đầu của Son Gohan, nói: “Gohan, ngươi đừng xem mấy thứ này, dễ học hư."
Son Gohan chớp mắt không nói gì, tiếp tục lén nhìn trận đấu thông qua khe hở.
Râu Trắng cười nói một cách sảng khoái: “A ha ha ha! Trận chiến từng quyền đến thịt như vậy thật là đã ghiền!"
Diệp Húc cũng khẽ gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Aizen lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào trận chiến của Son Goku và Vegeta.
Khi hai người bị thương chảy máu thì lập tức nhanh chóng thu thập.
…
Nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Tần Thủy Hoàng: Vừa được ăn ngon vừa được xem một trận chiến xuất sắc như vậy, thật là quá hưởng thụ!
Nobita: Đúng vậy, đúng vậy, quá tuyệt vời!
Hồng Thất Công: Ợ, no quá.
Tô Đại Cường: Mặc dù hiện giờ ta là chủ tịch công ty đa quốc gia, muốn ăn sơn trân hải vị lúc nào cũng được, nhưng mà ta vẫn cảm thấy các món ăn của Tiểu Đương Gia và Yukihira Soma ngon hơn rất nhiều.
Quách Tương: Được ăn ngon, trận chiến cũng rất xuất sắc… Nhưng các ngươi không phát hiện Son Gohan rất đáng yêu sao?
Quách Tương: Hì hì, ta muốn nhéo má của Son Gohan.
Esdeath: A! Đại nhân Chúa Cứu Thế!
Cát Tiểu Luân: Cái tên Vegeta kia có lá gan không nhỏ, dám nói Râu Trắng là loại người đê tiện.
Cát Tiểu Luân: Hắn không sợ bị Râu Trắng đánh thành bánh nhân thịt à?
Mai Trường Tô: Loại chiến đấu thế này… Dù có nhiều quân đội đi nữa thì cũng không cách nào ngăn cản được.
Arthur Curry: Lợi hại!
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
“Oanh!"
Lại một tiếng nổ vang rung trời truyền khắp nơi.
Vegeta thở hổn hển, mồ hôi đầy trán, hắn cắn chặt răng, trên mặt tràn đầy sự phẫn uất.
“Kakalot, đây là do ngươi ép ta! Một khi đã như vậy, ngươi và cả hành tinh này đều biến mất hết đi!"
Vừa dứt lời, Vegeta cấp tốc bay vút lên trời cao như một quả hỏa tiễn.
Sau khi đâm xuyên qua tầng mây dày đặc thì hắn mới chậm rãi ngừng lại.
Chỉ thấy…
Vegeta giơ đôi tay lên cao, phát ra một luồng hơi thở khủng bố đến cực điểm.
Mà giữa hai tay của hắn lại xuất hiện một quả cầu năng lượng sáng chói.
Theo thời gian trôi qua, quả cầu năng lượng kia càng lúc càng lớn, càng lúc càng sáng.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều cảm thấy vai mình như bị một ngọn núi khổng lồ đè lên, vô cùng nặng nề.
Tien Shinhan dùng tay che mắt lại, gian nan hỏi: “Hắn… Hắn muốn làm gì?"
Yamcha nói: “Hơi thở thật là đáng sợ."
“Ta có cảm giác như là trên bầu trời có hai mặt trời." Kirilin nói.
Trên trán của Piccolo toát đầy mồ hôi, hắn lo sợ kêu lên: "Mau ngăn cản hắn lại, mau ngăn cản hắn… Hắn muốn hủy diệt toàn bộ Địa Cầu đấy!"
“Oanh!"
Địa Cầu dường như muốn chứng minh lời nói của Piccolo.
Gió lớn nổi lên, mây đen quay cuồng, sấm sét ầm ầm.
Cát đá bay tứ tung, đất đai nứt toạc!
Khủng bố đến cực điểm!
Rất nhiều người thường cho rằng thiên sắp giáng xuống, hoảng sợ chạy tán loạn.
Đối với việc này…
Râu Trắng lại không để bụng, sang sảng cười to: “A ha ha ha! Hắn sắp tung ra tuyệt chiêu rồi!"
Diệp Húc nhìn đám người Kirilin và Piccolo, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ lo lắng và ưu sầu, an ủi: “Yên tâm đi, Son Goku có thể ngăn cản hắn."
“Xoạt!"
Lúc này, Son Goku hét lớn một tiếng, năng lượng màu đỏ hội tụ một cách điên cuồng về phía nắm tay, thậm chí cả không gian cũng hơi chút biến dạng.
Vegeta nhìn xuống phía dưới, nhếch miệng cười nói: “Vô dụng thôi! Cho dù ngươi có cố gắng thế nào thì tất cả cũng chỉ là phí công vô ích!
Hành tinh cấp thấp kia, biến mất đi!"
Giọng nói vừa rơi xuống, Vegeta nhanh chóng ném quả cầu năng lượng to bằng một mặt trăng loại nhỏ xuống Địa Cầu.
“Ầm ầm ầm!"
Quả cầu năng lượng còn chưa rơi xuống thì mặt đất rộng lớn đã nứt toạc và sụp đổ.
Linh hồn của mọi người bắt đầu run rẩy, một loại bất an và hoảng sợ từ sâu thẳm bên trong bao trùm bọn họ như là thủy triều.
Rất nhiều người dường như thấy cánh cửa địa ngục hiện ra trước mắt.
Son Goku hét lớn: “Thập Bội Giới Vương Quyền!"
Năng lượng trên nắm tay Son Goku phun trào, hình thành một con rồng khổng lồ màu đỏ sậm đang giương nanh múa vuốt, xông thẳng tận trời.
Khí thế vô song, rồng khổng lồ cấp tốc vọt tới quả cầu năng lượng đang rơi xuống kia.
Rốt cuộc, rồng và quả cầu va đập mạnh vào nhau.
“Oanh!"