Giống như tiếng nổ lớn lúc thiên địa sơ khai, chấn động thiên hạ.
Một ánh sáng chói lọi soi sáng cả thế giới, khiến cho mọi thứ chỉ còn lại một màu trắng!
Mọi người không thể không lấy tay che mắt lại.
Thậm chí có người sợ hãi quỳ rạp trên mặt đất bởi tiếng nổ kia, cả người run bần bật.
Một lúc lâu sau, ánh sáng đó mới dần tiêu tan.
Mọi người chậm rãi ngẩng đầu.
Chỉ thấy…
Cả bầu trời không hề có một đám mây, thể hiện rõ ràng câu vạn dặm không mây, một mảnh xanh thẳm.
Vegeta và Son Goku vẫn đứng lơ lửng trên trời cao.
Nhưng bọn họ đã không còn khí thế bá tuyệt thiên hạ, cái thế vô song như trước nữa.
Hai người đều thở hổn hển, trán lấm tấm mồ hôi, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.
“Kakalot!” Vegeta gần như nghiến răng nghiến lợi nói ra cái tên này.
Phẫn nộ, không cam lòng, khó có thể tin, …. tất cả cảm xúc đan chéo vào nhau.
“Xoạt!"
Lúc này, trên bầu trời không một gợn mây đột nhiên có hai người áo đen xuất hiện.
Trong đó, một tên có mái tóc bạc khẽ vỗ tay, nói: “Rất tuyệt, đã lâu rồi ta không gặp loại trận chiến như vậy.
Không hổ là người Xayda!
Điều đáng tiếc duy nhất là cuối cùng ngươi đã thất bại trong việc hủy diệt Địa Cầu."
“Ngươi là ai?” Vegeta lạnh giọng quát.
Ở trong mắt hắn, người Xayda là chủng tộc cao quý nhất, bất luận kẻ nào đều không có tư cách bình luận trận chiến của bản thân.
Tên tóc bạc nhếch miệng cười nói: “Ta à? Ngươi có thể gọi ta là đại nhân Thần Sử."
“Tìm chết!"
Vegeta tụ tập quả cầu năng lượng rồi ném về phía đối phương.
“Hưu!"
Nhưng tên tóc bạc kia lại né sang một bên hết sức dễ dàng.
Quả cầu năng lượng lao tới trước rồi nhanh chóng va vào đỉnh núi phía xa, sau một tiếng nổ lớn, ngọn núi lập tức biến mất, hiện ra một hố sâu hoắm.
Tên tóc bạc nhẹ nhàng nói: “Vegeta, ngươi đừng nóng vội, cũng đừng có tạo bạo như vậy chứ.
Không phải ngươi rất thích sức mạnh sao?
Ta có thể cho ngươi lực lượng vô cùng mạnh mẽ!"
“Hưu!"
“Hưu!"
“Hưu!"
Nhưng Vegeta không hề có ý muốn thỏa hiệp.
Trái lại, hắn quyết liệt bắn ra những viên đạn năng lượng dày đặc, dáng dấp đó… như thể muốn nổ tung tên tóc bạc thành tro.
“Oanh!"
“Oanh!"
“Oanh!"
Dường như số đạn năng lượng quá nhiều, tốc độ cũng quá nhanh khiến tên tóc bạc không có cách nào né tránh, tất cả đều trúng vào người hắn, bụi mù mịt đầy trời.
Vegeta nở nụ cười mỉa mai, nói: “Đây chính là kết cục khi dám đắc tội ta!"
Nhưng khi khói bụi tan biến, Vegeta không khỏi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì, tên tóc bạc không có chết, thậm chí là không có bất kỳ tổn thương nào.
Vegeta kinh ngạc kêu lên: “Cái gì?"
Tên tóc bạc nhẹ nhàng nói: “Vegeta, xem ra ngươi còn chưa tin năng lực của chúng ta.
Một khi đã như vậy, để ta cho ngươi xem một chút."
Tên tóc bạc vừa nói vừa giơ bàn tay lên.
“Xoạt!"
Trong phút chốc, một lực hút cực mạnh kéo Nappa, người bị Son Goku đánh văng ra xa trước đó, bay lên bầu trời.
Tiếp theo, một luồng năng lượng màu đen cuồn cuộn tràn vào cơ thể Nappa, khiến cả người hắn xuất hiện từng dòng bùa chú màu đen kỳ dị.
Khoảnh khắc tiếp theo, hơi thở khủng khiếp như là Ma Vương bùng phát dữ dội, khiến cả thế giới trở nên tối tăm.
Nappa há miệng phát ra những tiếng rít gào như là cự thú hoang cổ, thế giới rung chuyển điên cuồng, núi sông tan vỡ, vô cùng khủng bố!
Đồng tử của Vegeta hơi co lại, trên mặt tràn đầy không tin được.
Hắn quen biết Nappa đã nhiều năm, cho nên vô cùng rõ ràng thực lực của đối phương tới đâu.
Nhưng hiện tại lại là chuyện như thế nào?
Sức mạnh của Nappa không chỉ tăng lên gấp mười lần, một trăm lần!
Quả thực… Thậm chí còn mạnh hơn cả trạng thái đỉnh cao của Vegeta hắn, quá khủng khiếp!
Tên tóc bạc gật đầu, nói: “Vegeta, để ta cho ngươi xem thực lực hiện tại của Nappa!"
Tiếp theo, tên tóc bạc chỉ vào đám người Diệp Húc, nói: “Nappa, giết sạch bọn họ đi!"
“Rống!"
Nappa lại gầm lên lần nữa, đồng thời, hơi thở khủng bố lập tức thổi quét khắp nơi, sau đó lao tới đám người Diệp Húc nhanh như chớp.
Sắc mặt của Yamcha, Tien Xinhang và những người khác nháy mắt trở nên trắng bệch.
Kirilin loạng choạng té ngã trên mặt đất, trong lòng cực kỳ hoảng sợ: “Xong… Xong rồi, chúng ta tiêu rồi."
Râu Trắng cười nói một cách sảng khoái: “A ha ha ha ha! Tới đây nào!"
Dứt lời, Râu Trắng nắm chặt tay lại, đấm mạnh về phía Nappa.
“Ca ca ca!"
Sức mạnh khủng khiếp khiến cho không gian xung quanh giống như thủy tinh bị va đập nặng nề, không ngừng nứt vỡ.
Cuối cùng, nắm tay khổng lồ của Râu Trắng và Nappa va vào nhau.
“Oanh!"
Trong phút chốc, khí thế giống như Ma Vương giáng thế làm cho người ta sợ hãi kia nổ lớn rồi rách nát như là dưa hấu chín rục.
Máu thịt ngập trời, bắn tứ tung khắp bốn phương tám hướng.
Dữ tợn, khủng bố!
Nhưng Râu Trắng còn chưa dừng lại.
Hắn giậm chân nhảy lên như một vị Thú Vương cái thế, sau đó lao thẳng về phía người đàn ông tóc bạc đang đứng trên bầu trời.
Không gian xung quanh nắm tay Râu Trắng liên tục biến dạng.
Một quyền được tung ra, cả vùng không gian rộng lớn đồng thời sụp đổ.
Tròng mắt của tên tóc bạc co rụt, trên mặt xuất hiện một tia hoảng sợ.
Hắn vội giơ nắm tay phải tràn ngập năng lượng màu đen đấm mạnh vào ngực của chính mình.
Ngay lập tức, toàn thân tên tóc bạc kia cũng xuất hiện rất nhiều bùa chú màu đen kỳ lạ.
“Xoạt!"
Hơi thở cuồng bạo, khủng bố cấp tốc dâng lên như thủy triều.
Tiếp theo, tên tóc bạc vung nắm đấm về phía Râu Trắng.
“Oanh!"
Sóng năng lượng màu đen nhanh chóng khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, nhấc lên gió lốc khủng bố và bụi mù mịt đầy trời.
Râu Trắng cao giọng cười to: “A ha ha ha ha! Thú vị!"
Dứt lời, hắn lại vung nắm đấm tấn công lần nữa.
Tên tóc bạc đành phải nỗ lực ngăn cản.
“Oanh!"
“Oanh!"
Tức khắc, hiện trường bộc phát ra từng tiếng ầm ầm đáng sợ.
Không gian tan vỡ liên tục, biến thành những lỗ đen sâu không thấy đáy.
Tên tóc bạc tự nhận mình rất mạnh, đặc biệt là không lâu trước đây hắn đã được tiếp nhận Chủ Thần Chi Lực, cái này khiến cho hắn cảm thấy mình là thiên hạ vô địch.
Nhưng lúc này, trong lòng hắn lại sinh ra một sự hoảng sợ tột độ, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán.
Hắn rõ ràng, nếu cứ tiếp tục thì hắn sẽ thảm bại, thậm chí là … chết!
Rốt cuộc, tên tóc bạc kia hô to: “Lão tứ, mau tới hỗ trợ, tên này rất mạnh!"
Tên áo đen có mái tóc cam lơ lửng trên bầu trời nghe vậy, vẻ mặt mờ mịt đáp lại: “A… À, được rồi, ta tới ngay."
“Xoạt!"
Nhưng khi tên tóc cam vừa định bước ra một bước thì đã bị một bóng dáng cao lớn chắn trước mặt.
Đúng là Aizen.
Aizen nhẹ nhàng nói: “Xin lỗi, đối thủ của hắn là Râu Trắng, mà ngươi… chính là của ta."
“Chết đi!” Tên tóc cam lạnh giọng quát.
Đồng thời giơ tay ngưng tụ ra một thanh kiếm ánh sáng rồi chém về phía Aizen.
“Đang!"
Đối với việc này…
Aizen không chút sợ hãi, hắn rút thanh Trảm Phách Đao bên hông ra, dễ dàng ngăn cản đòn tấn công của đối phương. Hai thanh kiếm va chạm phát ra một tiếng kim loại chói tai và tạo thành một làn sóng năng lượng bạo ngược, lan ra xung quanh.
Chương 549: Hoàn Thành Nhiệm Vụ, Trở Về!Tên tóc cam nhướng mày, nhanh chóng vung kiếm liên tục, khiến cho bầu trời xuất hiện lưu quang dày đặc và mạnh mẽ.
Đối với việc này, Aizen chỉ khẽ di chuyển Trảm Phách Đao, dễ dàng chống lại tất cả các đòn tấn công.
“Phanh!"
“Phanh!"
Đao và kiếm chạm nhau, tạo ra một vụ va chạm kim loại dữ dội và mãnh liệt.
Tên tóc cam thoáng nhìn về phía đồng bạn liên tục lùi về phía sau, trên người xuất hiện vô số vết thương nhỏ, trong lòng hắn không khỏi sốt ruột.
Hắn muốn nhanh chóng hội họp với đối phương rồi cùng hợp lực giải quyết Râu Trắng.
Tên tóc cam đảo mắt một vòng, ánh mắt rất nhanh dừng lại trên Diệp Húc và những người khác.
Tiếp theo, hắn lập tức bắn ra vô số đạn năng lượng về phía bọn họ.
Trong mắt hắn thì đám người Diệp Húc chính là bạn bè của Râu Trắng và Aizen.
Nếu tấn công đám người kia thì chắc chắn sẽ khiến cho Râu Trắng và Aizen phân tâm, hắn có thể thừa dịp này để đánh lén.
Thấy vậy, Aizen vốn dĩ còn lộ ra vẻ mặt thảnh thơi hơi nhướng mày.
Sức mạnh của Chúa Cứu Thế là chuyện không cần bàn cãi.
Đạn năng lượng mà thôi, tuyệt đối sẽ không thể gây ra bất kỳ tổn thương nào cho đối phương.
Nhưng lại có thể ảnh hưởng tâm trạng của Chúa Cứu Thế.
Ảnh hưởng tâm trạng của Chúa Cứu Thế?
Đây là việc không được phép xảy ra!
Aizen âm trầm quát: “Bankai!"
Một luồng hơi thở cuồng bạo bỗng chốc phun trào ra như là núi lửa.
“Hưu!"
“Hưu!"
Chỉ thấy…
Aizen nhanh chóng lấp lóe, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt làn đạn năng lượng dày đặc kia rồi vung kiếm lên một cách mạnh mẽ.
“Ầm ầm ầm!"
Sau một tiếng động lớn, tất cả các đạn năng lượng đều tan thành mây khói.
Tiếp theo, Aizen nhảy lên trời cao, lập tức xuất hiện trước mặt tên tóc cam rồi chém một nhát.
Lạnh lẽo, mạnh mẽ.
Tên tóc cam muốn tránh né, lại phát hiện cả người như bị đóng băng, giam cầm, căn bản không cách nào cử động được.
Ngay sau đó, hắn cảm thấy có một luồng nhiệt lan tỏa từ giữa lông mày xuống phía dưới.
“Xuy!"
Máu tươi nóng bỏng phun trào như thác.
Ngay sau đó, tên tóc cam nhanh chóng bị chẻ làm hai rồi rơi xuống mặt đất, phát ra một tiếng nặng nề.
Tên tóc bạc nơi xa hét lớn: “Lão tứ!"
Râu Trắng đã nhìn thấy toàn bộ mọi việc, hắn nhếch miệng cười nói: “Aizen đã kết thúc trận chiến rồi à? Như vậy thì ta cũng không thể bị bỏ lại phía sau được."
“Xoạt!"
Chỉ thấy…
Râu Trắng nắm chặt tay, cả không gian rộng lớn trở nên vặn vẹo rồi rách nát.
Sau đó hắn vung nắm đấm về phía tên tóc bạc.
“Oanh!"
Sức mạnh khủng bố hoàn toàn bùng nổ.
Tên tóc bạc vội vàng ngăn cản, nhưng mà đó chỉ là việc tốn công vô ích.
Cơ thể hắn cùng với không gian xung quanh đột nhiên tan vỡ rồi sụp đổ.
Máu thịt bay tứ tung khắp bầu trời.
Đến tận đây, hai gã áo đen và người Xayda Nappa đều đã tử vong.
Mà những chuyện này đều đã được Vegeta chứng kiến từ đầu tới đuôi.
Hắn cắn chặt răng, trên mặt toàn là vẻ không cam lòng.
Phải biết rằng, hắn chính là hoàng tử của người Xayda!
Thứ mà hắn kiêu ngạo và tự tin nhất chính là sức chiến đấu của mình.
Nhưng sức mạnh mà hai gã áo đen bày ra trước đó đã vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
Thậm chí, đừng nói là hai gã áo đen, ngay cả năng lượng mà Nappa phát ra cũng không phải là thứ mà Vegeta hắn có thể so sánh được.
Thế mà tất cả đều đã chết.
Chết ở trong tay Râu Trắng và Aizen.
Như vậy thì Râu Trắng và Aizen đã cường đại tới mức nào rồi?
Sự khác biệt giữa hắn và bọn họ là bao nhiêu?
Từ khi nào mà hắn trở nên yếu ớt như vậy?
Vegeta càng nghĩ càng cảm thấy không cam lòng.
Hắn nắm chặt hai tay, toàn bộ cơ thể đều run rẩy.
Lúc này, không gian rách nát đang dần khép lại.
Hai bóng đen lặng lẽ chạy trốn về phía khoảng không.
Diệp Húc khẽ cười nói: “Nếu đã tới rồi thì tại sao lại muốn chạy trốn chứ?"
Dứt lời, Diệp Húc chậm rãi giơ tay lên, chỉ một ngón tay về phía hư không.
“Hưu!"
“Hưu!"
Hai tia sáng vàng chứa đựng năng lượng diệt thế bắn ra xa, nháy mắt xuyên qua cơ thể hai cái bóng đen kia.
Máu tươi phun xối xả như là thủy triều.
“Bùm!"
“Bùm!"
Sau đó, hai bóng đen rơi thẳng xuống đất, phát ra âm thanh nặng nề, hoàn toàn không còn một chút tiếng động nào nữa.
Toàn bộ thế giới lặng ngắt như tờ.
Mọi người chậm rãi ngẩng đầu, vẻ mặt mờ mịt.
Mà trên mặt ba người Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen đều lộ một nụ cười.
Bởi vì, trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên vang lên một âm thanh thanh thúy.
“Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ, chém giết tiểu phân đội bốn người Chủ Thần."
“Đinh! Kích hoạt hệ thống gấp bội, khen thưởng X4 điểm tích lũy."
“Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế đạt được 48 vạn điểm tích lũy."
“Đinh! Chúc mừng Râu Trắng đạt được 16 vạn điểm tích lũy."
“Đinh! Chúc mừng Aizen đạt được 16 vạn điểm tích lũy."
“Đinh! Chúc mừng Son Goku đạt được 8 vạn điểm tích lũy."
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Húc lại vang lên một âm thanh.
“Đinh! Kích hoạt hệ thống gấp bội, đạt được 96 vạn điểm tích lũy."
Quách Tương: Trận chiến ở thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng thật là quá xuất sắc.
Quách Tương: Còn nữa, hai kẻ địch cuối cùng chết nhanh như vậy à? Ta thậm chí còn không nhìn thấy mặt của họ nữa.
Nobita: Quá tuyệt vời!
Shanks: Râu Trắng càng ngày càng mạnh.
Iron Man: Đáng tiếc ta không có tham gia nhiệm vụ lần này, nếu không thì ngay khi bốn tên kia vừa xuất hiện, ta sẽ cho tất cả nổ tung thành nhiều mảnh!
Esdeath: Ngón tay của đại nhân Chúa Cứu Thế! Cơ thể của ta đang run rẩy!
Phùng Bảo Bảo: À ha, bàn tay vàng.
Hồng Thất Công: Mọi người lại có thêm nhiều điểm tích lũy nữa rồi? Quá hâm mộ.
Mai Trường Tô: Thật đúng là một trận chiến đáng sợ.
…
Thế giới Bảy Viên Ngọc Rồng.
Son Goku nhìn Vegeta đứng nghiến răng nghiến lợi trên bầu trời, lại nhìn sang Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen đang mỉm cười, hắn gãi đầu, cười nói: “Cái này… Còn có kẻ địch nào nữa không?"
Diệp Húc cười lắc đầu, nói: “Hết rồi."
Râu Trắng cười vang nói: “A ha ha ha! Đã lâu rồi ta không đánh đấm thoải mái như vậy!”
Aizen nắm chặt mẫu máu trong lòng ngực, khóe miệng hơi cong lên.
Diệp Húc nói: “Được rồi, nhiệm vụ đã hoàn thành, Son Goku, hẹn gặp lại.
Đúng rồi, có rảnh thì vào nhóm trò chuyện hay thăm quan một chút."
Son Goku cười nói: “Được rồi."
“Xoạt!"
Trong nháy mắt, Diệp Húc, Râu Trắng và Aizen lập tức biến mất không thấy tăm hơi.
Thấy vậy…
Nắm tay của Vegeta siết chặt hơn nữa.
Yamcha, Kirilin, Bunma và những người khác không khỏi nhìn qua xung quanh.
Hiển nhiên là mọi người đang tìm kiếm bóng dáng của đám người Diệp Húc.
Nhưng bọn họ lại không phát hiện được ai cả!
Vì thế, có người nhịn không được hỏi: “Goku, mới vừa rồi … Những người… Những vị cường giả kia đâu rồi?"
Son Goku vui vẻ đáp: “Bọn họ đã đi về rồi."
…
Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Orochimaru: Aizen, lấy được máu của người Xayda rồi à?
Aizen: Đương nhiên!
Orochimaru: Hì hì, vậy thì tốt quá rồi!
Orochimaru: Ngươi mới vừa có thêm rất nhiều điểm tích lũy, nếu ngươi sử dụng nó đúng cách thì có thể cải tạo cơ thể của ta thành người Xayda rồi.
Quách Tương: Biến thành người Xayda? Siêu Xayda?
Orochimaru: Đúng vậy!
Naruto: Để ta suy nghĩ xem cảnh Orochimaru biến thành Siêu Xayda tóc vàng… Ai da, quá quái dị!
Orochimaru: …
Chương 550: Mỗi Người Tự Do, Bình Đẳng! (Đại Kết Cục)Sakura: À … Xin chào mọi người.
Quách Tương: Wow! Sakura, rốt cuộc thì ngươi cũng lên tiếng rồi, lần trước ngươi vừa vào nhóm chat sau đó thì không còn xuất hiện nữa.
Sakura: Bởi vì… dạo gần đây ta hơi bận rộn.
Hinamori Amu: Xem cách nói chuyện này, Sakura hẳn là một cô gái vô cùng văn tĩnh và đáng yêu.
Sakura: Không phải đâu, hì hì.
Quách Tương: Thật sự là quá đáng yêu, không biết thế giới của Sakura như thế nào. Đại ca Chúa Cứu Thế, ngươi có thể cho chúng ta nhìn xem thế giới của Sakura không?
Diệp Húc nhìn thấy tin nhắn này, hơi trầm ngâm một chút.
Bởi vì cái tên Sakura quá phổ biến trong anime.
Nhất thời hắn cũng không biết nên tải lên bộ manga anime nào mới đúng.
Chúa Cứu Thế: Sakura, anh trai của ngươi tên gì?
Sakura: Anh trai ta là Touya, Kinomoto Touya.
Chúa Cứu Thế: Ta biết rồi.
“Đinh! Chúa Cứu Thế đã tải lên 《 Cardcaptor Sakura 》 thành công."
“Đinh! Optimus Prime đã tải xuống 《 Cardcaptor Sakura 》 thành công, đạt được 1000 điểm tích lũy."
“Đinh! Venom đã tải xuống 《 Cardcaptor Sakura 》 thành công, đạt được 1000 điểm tích lũy."
…
Đảo mắt một cái, đa số thành viên trong nhóm chat đã tải xuống thành công, làm Diệp Húc đạt được 5 vạn điểm tích lũy.
Quách Tương: Bây giờ ta có thể xem thế giới của Sakura rồi, hì hì, cảm ơn đại ca Chúa Cứu Thế.
Hồng Thất Công: Cardcaptor Sakura? Chẳng lẽ Sakura có thể biến hóa thành các hình dạng khác nhau à?
Orochimaru: Biến hóa hình dạng à? Nghe có vẻ rất thú vị đấy.
Tần Thủy Hoàng: Ta vốn dĩ định đánh một giấc, hiện tại xem ra nên thức khuya xem anime thôi.
Sakura: Cardcaptor Sakura? Cái này là…
Bao Thanh Thiên: Là tình huống xảy ra ở tương lai trong thế giới của các ngươi, nhớ phải xem thật kỹ.
Sakura: Tình huống xảy ra trong tương lai?
Sakura: Mặc dù ta vẫn còn chưa rõ lắm, nhưng mà vẫn cảm ơn đại nhân Chúa Cứu Thế.
…
Diệp Húc nhìn tin nhắn trong nhóm, sau đó chậm rãi dời lực chú ý tới hệ thống thuộc tính.
Năng lượng: 75000.
Điểm tích lũy: 3102000.
Cấp bậc: Cấp Hằng Tinh.
Thấy vậy…
Diệp Húc không khỏi nuốt nước bọt.
Lần trước đạt được 210 vạn điểm tích lũy, bây giờ hắn lại có 310 vạn điểm tích lũy.
Cho dù là Diệp Húc thì cũng không khỏi kích động.
Tiếp theo, thân hình hắn chợt lóe lên, nháy mắt đã tới khu rừng ở ngoại ô.
Tiếp theo, hắn lại tập trung nhìn về phía hệ thống thuộc tính.
“Chuyển đổi!"
Năng lượng: 85000.
Điểm tích lũy: 2102000.
Cấp bậc: Cấp Hằng Tinh.
…
“Chuyển đổi!"
Năng lượng: 95000.
Điểm tích lũy: 1102000.
Cấp bậc: Cấp Hằng Tinh.
…
“Chuyển đổi!"
Năng lượng: 10000.
Điểm tích lũy: 602000.
Cấp bậc: Cấp Vũ trụ.
“Xoạt!"
Trong phút chốc, Diệp Húc đột nhiên rời xa Địa Cầu, đi vào giữa bầu trời sao vô tận.
Thân hình của hắn như là bong bóng, càng ngày càng phồng lên.
Dần dần, thân hình của Diệp Húc đã vượt qua Địa Cầu, vượt qua mặt trời, thậm chí… Vượt qua toàn bộ vũ trụ.
Toàn bộ sao trời trong vũ trụ đều xoay xung quanh Diệp Húc.
Sáng lạn, huyền diệu!
Vào thời khắc này, Diệp Húc có cảm giác mình đã khống chế toàn bộ vũ trụ, trở thành chủ nhân của vũ trụ.
Chỉ cần giơ tay nhấc chân thì đã có thể thay trời đổi đất, thần uy vô hạn.
“Sao lại thế này?"
Lúc này, trong hư không bỗng vang lên một âm thanh thanh thúy.
Tiếp theo, một đứa bé toàn thân phát sáng hiện ra.
Hắn ngẩng đầu… Đôi mắt thanh triệt và sáng ngời nhìn Diệp Húc đầy nghi ngờ và khiếp sợ.
Mà khi đứa bé này vừa xuất hiện…
Trên Cửu Trọng Thiên, Thần Hoàng, Nhân Hoàng, Đông Hoàng, Tây Hoàng, Nam Hoàng, Bắc Hoàng và Linh Hoàng đều mở to hai mắt, mọi người vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói: “Hạt Giống xuất hiện rồi!"
Dứt lời, bọn họ đồng thời hóa thành những vệt sáng bay vào sao trời.
Nhưng khi bọn hắn nhìn thấy tình huống ở bên trong, ai nấy đều trợn tròn mắt.
Bởi vì, mọi người đều bị hình thể vũ trụ của Diệp Húc dọa sợ.
Trên thực tế, không chỉ có bọn họ há hốc mồm.
Nhân Vương Phương Bình, giáo dục tổng đốc Trương Đào của Hoa Hạ, Lang Vương nước M, Tuyết Thần, Lôi Vương nước D và những người khác đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, cấp tốc bay tới sao trời.
Hổ Vương của đế quốc Hổ yêu, Bằng Vương của đế quốc Đại Bàng yêu, Sư Vương của đế quốc Sư tử yêu và các đại Yêu Vương khác đều tỏa ra sát khí nghiêm nghị, xé rách hư không bước vào.
Hùng Vương của đế quốc Gấu yêu còn đang ngáy ngủ, bong bóng trên mũi vỡ tan, khẽ lẩm bẩm: “Hạt Giống xuất hiện rồi? Xuất hiện thì xuất hiện, đừng làm ồn không cho ta ngủ là được rồi."
…
Rất nhanh, rất nhiều người đã xuất hiện trong sao trời.
Những người này đều là cường giả siêu cấp của các giới.
Bất cứ ai đều có thể trấn áp một phương.
Nhưng lúc này mọi người đều không có khí phách như thường lệ, tất cả đều ngửa đầu, miệng há to, vẻ mặt ngây ngốc.
Đôi mắt giống như biển sao của Diệp Húc chậm rãi chuyển động nhìn mọi người.
Cuối cùng ánh mắt của hắn rơi xuống người Hạt Giống như một đứa bé, nói với giọng ầm vang: “Vũ trụ này không có đủ năng lượng, ngươi bỏ thêm vào đi."
“Đã rõ." Hạt Giống không dám phản bác, vội vàng đáp lại.
Ngay sau đó, Hạt Giống bay lên giữa trung tâm của vũ trụ, nở rộ ánh sáng rực rỡ.
Ngay lập tức, mọi người cảm giác cơ thể vô cùng ấm áp và thoải mái.
Đám người Thần Hoàng, Đông Hoàng đều không nén nổi vẻ vui mừng trên mặt.
“Xoạt!"
Đúng là lúc này, sao trời vốn dĩ xoay quanh Diệp Húc đột nhiên rung chuyển dữ dội.
Không gian… không ngừng dao động như là một hòn đá ném vào hồ nước.
Ngay sau đó, một người đàn ông có hình thể còn cao to hơn cả Diệp Húc xuất hiện.
Hắn nhìn chằm chằm Diệp Húc với đôi mắt giống như là lỗ đen hủy diệt thế giới rồi nhếch miệng cười nói: “Không ngờ trong khoảng thời gian ngắn như vậy mà ngươi đã lên với cấp Vũ Trụ rồi.
Không uổng công ta tiêu phí rất nhiều công sức để ngươi đi vào vũ trụ này, cũng đạt được năng lực đi sang các thế giới khác.”
Vẻ mặt của Diệp Húc không hề có chút biến hóa, thản nhiên nói: “Thì ra người đứng sau tất cả chính là ngươi."
Người đàn ông cười to nói: “Khặc khặc! Có được sức mạnh cấp Vũ Trụ rất sảng khoái đúng không!
Nhưng ngươi cũng chỉ có thể sảng khoái tới đây mà thôi.
Bởi vì… Ta sẽ cướp lấy sức mạnh của ngươi ngay bây giờ!”
Ngay lập tức, một đoàn năng lượng màu tím cực lớn vọt tới, hóa thành một bàn tay to bao phủ toàn bộ vũ trụ rồi gào thét đánh về phía Diệp Húc.
Thấy vậy…
Nhân Vương Phương Bình, Trương Đào, Thần Hoàng, Nhân Hoàng, Đông Hoàng và rất nhiều cường giả khác đều toát mồ hôi lạnh, toàn bộ cơ thể, thậm chí là cả thần hồn đều run rẩy.
Đáng sợ!
Bàn tay màu tím kia quá đáng sợ!
Trước bàn tay khổng lồ này, bọn họ dường như trở thành những con kiến yếu ớt, hoàn toàn không hơi sức lực để phản kháng!
Ai nấy đều hoảng sợ và kinh hãi tới cực điểm.
Đối với việc này…
Diệp Húc chỉ khẽ giơ một ngón tay lên rồi bắn ra một cột sáng màu vàng kim to lớn.
Cột sáng màu vàng này giống như cột chống trời, vững vàng ngăn chặn bàn tay tím kia.
Người đàn ông nhe răng nói: “Đừng phí sức nữa! Ngươi chỉ mới bước vào cấp Vũ Trụ mà thôi, từ bỏ đi!"
Khi giọng nói của người đàn ông vừa dứt, bàn tay màu tím trở nên rắn chắc và mạnh mẽ hơn.
Khí thế càng làm cho người ta sợ hãi.
“Rắc rắc rắc!"
Chẳng mấy chốc thì cột sáng ngăn chặn bàn tay tím xuất hiện những vết rạn nhè nhẹ, giống như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
“Xoạt!"
Lúc này, không gian xung quanh bỗng dưng trở nên nhộn nhạo.
Tiếp theo, Râu Trắng, Optimus Prime, Iron Man, Shanks, Arthur Curry, Naruto, Uchiha Sasuke, Hồng Thất Công, Cát Tiểu Luân, Trần Bắc Huyền, Saitama, All Might, Namikaze Minato, Aizen, Orochimaru…….
Toàn bộ thành viên của nhóm chat bao lì xì Chư Thiên đã xuất hiện bên cạnh Diệp Húc.
Tất cả đều đổ dồn ánh mắt vào người đàn ông kia, ánh mắt không ngừng biến hóa.
…
Đôi mắt giống như lỗ đen của người đàn ông khẽ co lại, hắn lạnh lùng nói: "Tại sao đột nhiên tất cả các ngươi lại ở đây?"
Naruto sờ mũi, cười nói: “Sư phụ Chúa Cứu Thế đã sớm nói cho chúng ta biết rằng sẽ có một kẻ địch vô cùng mạnh mẽ xuất hiện, bảo chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng bất cứ lúc nào."
Ngụy Vô Tiện nói: “Hình thể này… Thật sự là rất lớn!"
“Quá lớn!” Nobita khẽ thốt lên, hắn cảm nhận được hơi thở khủng bố từ người đàn ông kia cho nên không khỏi rùng mình một cái.
Nagato nhìn đối phương với ánh mắt lạnh nhạt: “Mặc dù ta hy vọng mọi người cảm nhận được sự đau đớn, nhưng mà ta không hy vọng tất cả sẽ chết."
“A ha ha ha ha! Xem ra hôm nay ta lại có thể đánh đấm một trận nữa rồi." Râu Trắng cười nói một cách sảng khoái.
“Dám can đảm trở thành kẻ địch của đại nhân Chúa Cứu Thế, đáng chết!” Esdeath lạnh lùng nói.
…
Sau đó, Râu Trắng nắm chặt tay rồi tung một cú đấm vào bàn tay to lớn màu tím kia, khiến cho cả không gian nổ tung.
Esdeath ngưng tụ ra một cột băng nhọn cực lớn rồi đâm về phía bàn tay tím.
Iron Man, Optimus Prime cùng bắn ra những quả đạn pháo mạnh mẽ, nhanh chóng bắn về phía trước.
Naruto ngưng tụ ra một cái Rasengan khổng lồ rồi ném mạnh về phía mục tiêu.
Orochimaru triệu hồi ra một con rắn lớn, điên cuồng cắn xé.
Saitama giậm chân nhảy lên cao rồi tung một quyền về phía bàn tay màu tím.
…
“Oanh!"
“Oanh!"
Tất cả các đòn tấn công đều rơi xuống bàn tay màu tím, sức mạnh đáng sợ và khủng bố cùng nhau bùng nổ.
Cuối cùng thì mọi thứ đều vụn vỡ rồi hóa thành một luồng sóng năng lượng mạnh mẽ, nhanh chóng khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Người đàn ông nở nụ cười mỉa mai, nói: “Không tệ, ta thật không ngờ đám người này không có bị các tiểu phân đội Xuyên Không, Ác Ma hay Chủ Thần giết chết…
Ngược lại còn trở nên mạnh mẽ rất nhiều, có thể ngăn cản được một kích của ta.
Nhưng cũng chỉ dừng lại ở đây thôi."
“Vậy à?” Diệp Húc bình tĩnh lên tiếng.
“Xoạt!"
Nguyên khí nhiều vô bờ bến như là hải triều, như là sao băng nhanh chóng hội tụ phía trên đầu Diệp Húc.
Khiến cho trên đầu của hắn như xuất hiện thêm một vũ trụ nữa, một vũ trụ được tạo thành từ nguồn năng lượng khổng lồ.
“Hả?” Người đàn ông nhướng mày, nhưng rất nhanh, hắn lại thả lỏng, nói, “Đạn Nguyên Khí? Có chút thú vị đấy.
Đối phó với cấp Vũ Trụ thì còn được.
Nhưng nếu muốn đối phó với ta thì vẫn còn kém xa lắm."
“Kém xa đến vậy à? Vậy thì ta tiếp tục tăng mạnh một chút nữa vậy."
Diệp Húc vừa nói vừa cởi áo sơ mi ra, lộ ra cơ bắp cường tráng.
“Xoạt!"
Tức khắc, hơi thở của Diệp Húc… Cùng với Đạn Nguyên Khí trên đầu hắn đột nhiên bùng nổ.
Cái này… Đúng là sức mạnh đạt được từ thế giới của Sa Tiểu Quang, cởi quần áo ra thì sẽ mạnh mẽ hơn.
Lúc này, trên mặt người đàn ông lộ ra một tia ngưng trọng.
Diệp Húc nói: “Tiếp tục tăng mạnh! Vô Ngã Chi Cảnh!"
Diệp Húc chậm rãi nhắm hai mắt lại, sao trời xung quanh hắn bắt đầu chuyển động rồi xoay tròn theo một cách rất đặc biệt. Nhìn từ phía xa, toàn bộ sao trời trong vũ trụ đã lờ mờ hình thành một trận đồ bát quái khổng lồ, vô cùng huyền diệu.
Cùng lúc đó, Đạn Nguyên Khí trên đầu Diệp Húc lại biến lớn và mạnh hơn nữa, nó tỏa ra hơi thở cuồn cuộn, ánh sáng càng lúc càng nóng cháy và chói mắt.
Râu Trắng sang sảng cười to: “A ha ha ha! Đại nhân Chúa Cứu Thế, ta tới đây!"
“Đại nhân Chúa Cứu Thế, ta cũng tới!” Iron Man hô to.
“Đại nhân Chúa Cứu Thế, hãy nhận lấy sức mạnh của ta đi, a!” Esdeath hưng phấn kêu lên.
“Còn… Còn có ta nữa …” Optimus Prime lên tiếng.
…
Mọi người trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên… Thậm chí là tất cả mọi người trong thế giới của bọn họ đều hét to.
Ngay sau đó, thân ảnh của bọn họ hóa thành những đốm sáng trên bầu trời, tiếp theo là biến thành một dòng nước chảy ào ạt vào trong Đạn nguyên khí trên đầu Diệp Húc, khiến cho nó càng trở nên rộng lớn vô biên.
Tới lúc này thì vẻ kinh hãi đã xuất hiện trên khuôn mặt của người đàn ông.
“Sao…… Sao lại thế này?
Tại sao bọn họ lại không chịu khống chế của ta chứ?
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?
Bọn họ điên rồi?
Đám người trong các thế giới kia đều điên rồi sao?
Hy sinh bản thân?
Tại sao bọn họ lại có thể sẵn sàng hi sinh bản thân chứ!
Không! Ngươi không thể có nhiều nguyên khí như vậy được! "
Diệp Húc nói: "Bởi vì toàn bộ vũ trụ, tất cả thế giới, tất cả mọi người trong thời gian và không gian đều muốn thoát khỏi sự kiểm soát của ngươi, vận mệnh của mọi người nên do chính mình điều khiển."
“Ngươi chết đi!"
Dứt lời, Diệp Húc lập tức ném Đạn Nguyên Khí trên đầu về phía đối phương.
Tốc độ của Đạn Nguyên Khí dường như rất chậm chạp, nhưng mà người đàn ông lại giống như là bị giam cầm, trở thành mục tiêu sống, căn bản không cách nào tránh né được.
Người đàn ông hoảng loạn hét lớn: “Không!"
“Oanh!"
Vụ nổ sơ khai vũ trụ vang lên, chấn động vạn giới.
Làn sóng năng lượng cuồng bạo lan tràn ra khắp mọi hướng, ngăn chặn mọi tầm nhìn, khiến toàn bộ vũ trụ trở nên trắng xóa.
Cũng không biết qua bao lâu, ánh mắt của mọi người mới dần rõ ràng.
Diệp Húc cao lớn vẫn đứng ở nơi đó, xung quanh là sao trời lượn lờ.
Nhưng hiện tại trên người hắn còn có một luồng hơi thở thiêng liêng hơn, khiến người ta từ tận đáy lòng có cảm giác muốn quỳ xuống.
Diệp Húc phát ra giọng nói cuồn cuộn vô cùng: “Nhân danh ta, trọng tố vạn giới!"
“Xoạt!"
“Xoạt!"
Ngay lập tức, những người biến mất khỏi thế giới Naruto, những người biến mất khỏi thế giới One Piece, những người biến mất khỏi thế giới của Thám tử lừng danh Conan, những người biến mất khỏi thế giới Đấu La Đại Lục… Tất cả đều khôi phục.
Bọn họ chớp mắt, như thể vừa trải qua một giấc mơ, trên mặt vẫn còn chút chưa thanh tỉnh.
Lúc này, bên tai mọi người vang lên giọng nói sang sảng của Diệp Húc: “Từ hôm nay trở đi, ở vạn giới, mỗi người bình đẳng, tự do!"
Diệp Húc vừa dứt lời, một niềm vui không thể che giấu được hiện lên trên khuôn mặt của mọi người.
Diệp Húc nhìn xung quanh một vòng, sau đó thân hình chợt lóe, biến mất không thấy đâu. Trận đồ bát quái do sao trời tạo thành cũng từ trở lại vị trí cũ.
Nhân Vương Phương Bình, giáo dục tổng đốc Trương Đào, Thần Hoàng, Đông Hoàng, Hổ Đế và các cường giả khác đều đưa mắt nhìn lẫn nhau. Ai nấy đều cảm thấy yết hầu hơi khô khốc, không khỏi nuốt nước bọt.
Thật sự là những gì vừa mới xảy ra quá kinh khủng, hoàn toàn vượt xa sức tưởng tượng của bọn họ rồi.
Mọi người mở miệng, dường như muốn nói cái gì đó.
Nhưng khi nhìn thấy Hạt Giống lơ lửng ở giữa sao trời, bọn họ lại không thể không nuốt lại những lời định nói vào trong bụng.
Mấy năm nay…
Sở dĩ bọn họ chiến đấu và chém giết nhau đều là vì mục đích cho Hạt Giống củng cố tam giới, bổ sung năng lượng mà tam giới đã tiêu hao và trôi đi mất.
Hiện giờ, Hạt Giống đã làm được.
Tiếp theo, hết cường giả này tới cường giả khác rời khỏi sao trời.
Rất nhanh, sao trời rộng lớn chỉ còn lại Phương Bình và Trương Đào, trông có vẻ vô cùng tịch liêu.
Phương Bình cuối cùng không thể nhịn được nữa, nói: “Trương Đào này, mới vừa rồi … Vị cường giả siêu cấp kia, tại sao ta lại có cảm giác giống như. giống như là…"
Trương Đào cười nhạo một tiếng: “Chẳng lẽ ngươi định nói vị kia giống Diệp Húc của đại học Hoa Thanh à?"
Phương Bình lập tức phản bác: “Làm sao có chuyện đó được chứ!"
Trương Đào nói: “Đương nhiên là không thể nào rồi! Diệp Húc mới bao nhiêu tuổi? Sức mạnh của hắn được bao nhiêu chứ? Nếu là hắn thì ta trực tiếp hái đầu xuống làm banh đá!"
Dừng một chút, lại nói: “Hiện tại Hạt Giống đã vào vị trí của mình, Địa Giới hẳn là sẽ không lại tùy ý tiến công Địa Cầu nữa.
Mặt khác, linh khí tại Địa Cầu cũng sẽ nhanh chóng tăng trưởng, chúng ta mau đi nói mọi người… Đặc biệt là các học sinh chăm chỉ tu luyện!"
“Đúng vậy!” Phương Bình gật đầu liên tục.
Tiếp theo, thân hình hai người chợt lóe, biến mất trong sao trời.
Ngay sau đó, hai người đồng thời xuất hiện ở trong đại học Hoa Thanh, tinh thần lực hồn hậu như là thủy triều quay cuồng mà đi.
Rất nhanh, bọn họ nhanh chóng tập trung sự chú ý vào một đôi nam nữ.
Diệp Húc đi thẳng về phía Uông Tư Nhã.
Khuôn mặt xinh đẹp của Uông Tư Nhã ửng hồng, nàng chậm rãi cúi đầu xuống.
Diệp Húc không vòng vo, hắn mỉm cười nói: “Tư Nhã, gả cho ta đi."
Dứt lời, một chiếc nhẫn lộng lẫy, giống như được vô số sao trời vờn quanh xuất hiện trong tay Diệp Húc.
Thấy vậy, cả người Uông Tư Nhã khẽ run lên.
Mặc dù hai người đã đính ước với nhau.
Nhưng đó chỉ là do cha mẹ chỉ định, không có một phân đoạn quan trọng nhất, cầu hôn.
Đó là một sự thiếu sót.
Hiện giờ có thể bổ sung loại thiếu sót này, trong lòng Uông Tư Nhã cảm động và vô cùng ấm áp.
Diệp Húc lại lên tiếng lần nữa: “Tư Nhã, ngươi đồng ý gả cho ta nhé?"
Uông Tư Nhã nhẹ nhàng gật đầu, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi: “Ta đồng ý."
Diệp Húc nghe vậy thì lập tức ôm Uông Tư Nhã vào trong lòng mình, sau đó cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng.ebook truyện được phát hành bởi website: viptruyenfull.com
Cũng là ở ngay lúc này, bên tai Phương Bình và Trương Đào đột nhiên vang lên giọng nói bình tĩnh của Diệp Húc: “Hai người xem đủ chưa?"
Ngay lập tức, Phương Bình và Trương Đào như biến thành hai cái diều đứt dây, cấp tốc chạy về phía xa.
Một lúc lâu, hai người mới dừng lại ở một vùng rừng núi hoang vu.
Phương Bình hỏi: “Trương Đào, không phải ngươi nói vị tiền bối kia không phải là Diệp Húc sao?"
“Ngươi cũng nói thế mà." Trương Đào cãi lại.
“Đúng vậy, đúng là ta có nói thế, nhưng mà ta còn nhớ rõ ngươi đã nói, nếu vị tiền bối kia là Diệp Húc thì ngươi sẽ hái đầu xuống làm banh đá." Phương Bình cười nói.
“Răng rắc!"
Trương Đào cũng là người rất quyết đoán, hắn lập tức hái đầu xuống rồi giơ chân tung hứng một lúc.
Ngay sau đó gắn đầu trở lại.
Trương Đào không thèm để ý nói: “Còn không phải là đá cái đầu sao."
Phương Bình chớp mắt vài cái sau đó giơ ngón cái lên: “Làm tốt lắm! Không hổ là tổng đốc Giáo dục, nói được thì làm được."
“Đó là chuyện đương nhiên!” Trương Đào ưỡn ngực nói.
“Đúng rồi, ta đã quên nói cho ngươi, vừa rồi ta đã dùng pha lê để quay lại cảnh vừa rồi." Phương Bình cười nói.
Trương Đào không khỏi trợn trắng mắt.
Rồi sau đó, hắn lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Có Diệp Húc thì Địa Cầu chúng ta thật sự xem như an toàn rồi."
“Đúng vậy!” Giọng điệu của Phương Bình cũng trở nên nhẹ nhàng vô cùng, hắn dừng một chút, lại nói: “Diệp Húc sắp kết hôn, ngươi nói xem … Chúng ta nên tặng quà gì đây?"
“Cái này thì phải suy nghĩ thật kỹ mới được……” Trương Đào trầm ngâm nói.Tải nhiều ebook truyện full tại: viptruyenfull.com