Khi ta đến nơi đã là ba ngày sau, mấy ngày nay ta vẫn luôn bị Hoàng đế kéo chân, mà ta vốn cũng đã nghĩ kỹ sẽ sắp xếp người cướp ngục cứu Bùi Vân Xuyên ra.
Bùi Vân Xuyên ba ngày nay gắng gượng chưa chết, cũng chỉ là muốn gặp ta lần cuối.
Ôn Mẫn không nỡ nói với ta, khi ta biết chuyện, Bùi Vân Xuyên chỉ còn lại một hơi thở.
Hôm đó ánh nắng rất đẹp, xuyên qua cửa sổ ngục chiếu lên người Bùi Vân Xuyên, hắn đau đến mức đã tê dại, rốt cuộc cũng cảm nhận được một tia ấm áp.
Ta sai người mở cửa lao, bước đến gần hắn, hắn ý thức được điều gì, khẽ mở mắt ra nhìn ta, nở một nụ cười: "A Nhu, lần này ta đã bảo vệ được ngươi rồi."
Vì cổ họng bị miếng vàng cứa rách, lại thêm mấy ngày nay đau đớn dữ dội, hắn nói chuyện rất chậm, từng chữ từng chữ lại ẩn chứa ý tứ khoe khoang, giống như một đứa trẻ đang đòi kẹo.
Ta nhẹ nhàng ôm lấy hắn, để hắn gối lên đùi mình, giọng nói hiếm khi dịu dàng: "Phải a, Vân Xuyên của chúng ta thật sự rất lợi hại.”
Những thứ nghĩa phụ dạy ngươi ta cũng hiểu, chữ ngươi dạy ta viết ta cũng vẫn luôn nhớ, sau khi ngươi đi rồi, chữ ngươi luyện ta đều lén lút giữ lại, ta quá nhớ ngươi, nên luôn luyện chữ giống ngươi, giấu giếm ngươi là ta không đúng. Hai bức thư kia là ta tự ý quyết định, ta ở trong cung lâu rồi, cũng biết, người nắm giữ quyền lực phần lớn đều không có kết cục tốt đẹp, ta liền muốn thay ngươi vứt bỏ chúng đi. Cung tịch là khi nghĩa phụ còn sống, ta cầu ông ấy giúp ta lấy, ta luôn sợ sau này thân phận của ngươi bị người khác biết sẽ gặp chuyện, chuẩn bị từ sớm như vậy, cuối cùng cũng dùng đến rồi. Xin lỗi, lại khiến ngươi đau lòng rồi."
Hắn nói rất nhiều, mỗi lần nói một câu lại phải thở nhẹ một cái.
Ta nghe mà mắt rưng rưng, ta không dám khóc, chỉ có thể ngẩng đầu lên, cố nén nước mắt, rồi mỉm cười với hắn: "Ngươi làm không sai, vẫn luôn là ta phụ ngươi."
Nhưng hắn vẫn nhìn thấy sự ươn ướt trong mắt ta, hắn chậm rãi đưa tay che mắt ta, trên mặt hắn cuối cùng cũng lộ ra vài phần lưu luyến và không nỡ.
Hắn nói: "A Nhu, đừng khóc, sau này ta không còn nữa, ngươi vẫn phải sống thật tốt, mạng của ngươi là ta liều c.h.ế.t đổi lấy, ta muốn ngươi có thể sống đến ngày già, ngươi có thể đáp ứng ta không?"