CHƯƠNG 31
Tuy là nói như vậy, nhưng bàn tay của Vũ Hướng Vinh ngoại trừ không ngừng khó nhịn mà xoa bóp, v**t v* mông thịt và cơ thể của Sở Dao ra, hắn vẫn luôn không có động tác để tiến thêm một bước.
Sở Dao bị hắn trêu đùa mà cả người bốc cháy, bên trong hư không, không khỏi thúc giục.
“Anh nhanh lên nha! ~”
Cậu vừa dứt lời, bàn tay đang xoa mông cậu của Vũ Hướng Vinh chợt ngừng lại. Trong đầu Sở Dao không khỏi lại bắt đầu nghĩ Đông nghĩ Tây ——
Chẳng lẽ người này vẫn là cảm thấy ghê tởm, không dám làm đến bước cuối cùng?
Hay là ghét bỏ cậu? Không muốn chạm vào chỗ đó của cậu?
Hay là lúc mãy cậu biểu hiện quá mức vội vàng?
Càng để ý, băn khoăn càng nhiều.
Trong lòng Sở Dao hiện lên đủ loại suy đoán, mãi đến khi cậu nhìn thoáng qua nét mặt của đối phương.
Tất cả mọi băn khoăn trong lòng chợt biến mất.
“Này……”
Sở Dao cắn môi, duỗi tay nắm lấy vật trang trí duy nhất trên người Vũ Hướng Vinh.
Cậu nương theo cà vạt mà đưa chính mình đến trước mặt hắn.
“Em nói này, anh A Vinh.”
“Chắc không phải là…… anh không biết đấy chứ?”
“……”
Ánh mắt Vũ Hướng Vinh lập loè, cuối cùng không dám nhìn thẳng Sở Dao, hắn dời mắt sang một bên: “Ừ.”
“Không biết rõ lắm.”
Hắn nghẹn trong chốc lát, rầu rĩ đáp: “…… Sợ làm em đau.”
Trước kia, Vũ Hướng Vinh chỉ là nghe nói đàn ông với nhau thì nên làm thế nào, chứ bản thân tất nhiên là chưa từng thực hành bao giờ.
Lúc này tên đã lên dây, hắn cũng không biết hỏi ý kiến ai, chỉ ở trong lòng do dự mãi.
Thứ kia của hắn không nhỏ.
Trước kia cũng bị bạn gái cũ ghét bỏ rằng quá lớn, lúc làm luôn là đau.
Cho nên, thật ra Vũ Hướng Vinh cũng chưa từng hưởng thụ cảm giác đặc biệt tốt đẹp gì ở chuyện l*m t*nh, cho tới bây giờ hắn cũng không có nhiều kinh nghiệm trong chuyện chăn gối.
Ngoại trừ lúc…… đối mặt với Sở Dao.
Sớm hơn là, trước đêm nay.
Trong những lần hai người giao tiếp, qua những cuộc nói chuyện điện thoại của cả hai, cùng những dòng tin nhắn chẳng qua chỉ là thuận tay gửi đi của cậu…… Vũ Hướng Vinh đã sớm bị khiêu khích mà có phản ứng rất nhiều lần.
Lúc trước, hắn chỉ cho rằng đó là do bản thân đã lâu chưa được phóng thích.
Nhưng lúc này, rõ ràng vừa mới giải quyết một lần, Vũ Hướng Vinh lại phát hiện, người anh em của mình đã tinh thần mà đứng thẳng lên lần nữa.
Căn bản không nhịn xuống được.
“Anh A Vinh của em.”
Tiếng cười ngây ngô của chàng trai cắt ngang sự phiền muộn của Vũ Hướng Vinh.
“Anh dễ thương thật đấy.”
Sở Dao rốt cuộc cũng phát hiện, giấu bên dưới gương mặt nghiêm túc kia của hắn là sự vụng về và thú vị —— đương nhiên, trong lòng cậu cũng đã sớm cảm giác được, nếu không cậu mới không kiên trì lâu như vậy —— cậu nâng gương mặt của hắn lên, tiến đến gần, ra vẻ nghiêm túc mà nhìn chăm chú hồi lâu.
Trong lúc này, Vũ Hướng Vinh lại muốn dời tầm mắt đi, nhưng Sở Dao rất bá đạo mà giữ chặt đầu của hắn, không cho hắn cơ hội trốn tránh.
Vì thế, hắn chỉ có thể gần gũi đối diện với cậu.
“Em cảm giác em nhặt được một kho tàng rất lớn.”
Sở Dao dùng chóp mũi cọ cọ lên chóp mũi của hắn, mi mắt cong cong: “Vũ Hướng Vinh, có phải anh rất thích em đúng không?”
Lần này, Vũ Hướng Vinh không có tránh đi.
“Ừ.” Hắn nhìn thẳng vào mắt Sở Dao, chắc chắn đáp: “Thích Dao Dao.”
“Rất thích.” Đọc Full Tại TruyenGG.vision
Sở Dao nhấp môi, nét mặt đầu tiên là hiếm khi mà thấy hơi thẹn thùng, sau đó là nhe răng cười toe toét.
Nụ cười này, là trăm hoa đua nở khi xuân đến.
“Vậy không cần phải sợ.”
Sở Dao đặt hai tay lên vai hắn, nâng lấy cổ hắn.
“Cùng người mình thích làm chuyện vui vẻ, có gì mà phải sợ?”
Ngón tay mềm mại, nhỏ nhắn m*n tr*n vai lưng Vũ Hướng Vinh, từ cánh tay tràn đầy sức mạnh, lướt một đường xuống lòng bàn tay của hắn.
Sở Dao vươn đầu ngón tay luồn vào những khe hở ngón tay của hắn, mười ngón đan xen.
“Anh không biết, cũng không sao mà.”
Tiểu hồ ly xinh đẹp nhếch cái đuôi lên, dâng chính mình lên trước mặt thợ săn.
“Em dạy cho anh là được.”
Không có phương thức dạy học nào đơn giản, trực tiếp hơn là thực hành.
Sở Dao trở mình, dẩu mông, nằm sấp trên giường, từ trong ngăn tủ đầu giường lấy ra dịch bôi trơn và ba con sói.
“Cầm.”
Cậu nhét chúng vào tay hắn: “Cái này biết dùng chứ?”
Lại là nửa ngày không nghe thấy câu trả lời.
Sở Dao ngước mắt tìm kiếm, phát hiện tầm mắt của hắn hãy còn dừng lại trên b* m*ng đang vểnh lên của cậu.
Sở Dao thầm thấy đắc ý mà hừ hừ hai tiếng.
Cậu biết ngay mà, cậu vẫn là có mị lực lắm, hừ.
Cái người này lúc trước làm hại cậu lo được lo mất lâu như vậy, sớm muộn gì cậu cũng phải đòi lại cho bằng được!
“Cứ nhìn chằm chằm là đủ rồi sao?” Sở Dao lấy chân đá nhẹ lên vật đã đứng thẳng của hắn.
Cậu xoay người lại nằm ngửa trên giường, cố ý tách hai chân ra thật rộng, chiếc váy vốn đã ngắn lúc này gần như không che đậy được bất cứ thứ gì.
Bộ tất trắng liền thể đáng thương lúc nãy đã bị người nọ xé rách thành tất thường, chỉ dừng lại ở giữa bắp đùi, chứ hướng lên trên nữa thì đã sớm không còn bóng dáng.
Sở Dao một chân nửa gập, cẳng chân dán lên bắp đùi của hắn, mà một cái chân khác thì duỗi thẳng, dùng lòng bàn chân chạm lên d**ng v*t của hắn. Cậu cuộn tròn ngón chân, ấn lên chỗ đỉnh đầu, bàn chân thì chậm rãi cọ xát lên phần thân thô cứng.
“Dao Dao…… “
Chưa chơi được hai cái, mắt cá chân đã bị bàn tay nóng bỏng của hắn nắm lấy.
Sở Dao nâng mắt, đối diện với một đôi mắt đen lóe lên d*c v*ng.
Cơ thể tr*n tr** cường tráng của hắn ngồi ở trên giường, tựa như một đầu dã thú tuấn mỹ lại trầm ổn.
Cơ bắp cuồn cuộn, cơ thể mạnh mẽ. Hắn an tĩnh lại nguy hiểm, cả người đều tràn đầy năng lượng của kẻ chinh phục.
Đệt.
Người đàn ông này con mẹ nó quá gợi cảm!
Phía sau của Sở Dao lập tức co rút lại, cơ khát mà hận không thể trực tiếp phác gục hắn.
Nhưng nhớ tới chàng vệ sĩ tư nhân này của cậu xưa giờ đứng đắn bao nhiêu, thì trong chuyện tình cảm lại vụng về bấy nhiêu, cậu chỉ có thể cắn môi chịu đựng, tiếp tục dùng chân lung tung xô đẩy hắn hai cái.
“Anh nhanh lên đi!”
Vũ Hướng Vinh cuối cùng cũng động.
Hắn mở nắp của ống bôi trơn, dưới sự chỉ dẫn của cậu mà mở rộng cánh cửa, dùng chất lỏng trong suốt đưa vào trong u cốc.
Vốn tưởng rằng nơi đó sẽ là khô khốc, nhưng ngón tay của Vũ Hướng Vinh vừa chạm đến, cảm giác ướt át trước cả dịch bôi trơn lạnh lẽo đã cuốn lấy ngón tay hắn.
“Uhm a……”
Cái bụng nhỏ trắng nõn ưỡn cao lên.
Tựa như lời cổ vũ lặng im.
Vì thế, Vũ Hướng Vinh dùng đầu ngón tay đưa vào n** m*m m** để mở rộng, mãi đến khi đoá cúc hồng trốn tránh bên trong u cốc run rẩy mà lộ ra dưới hơi thở đan xen và ánh trăng mê ly.
“Vũ Hướng Vinh.”
Đóa hoa xinh đẹp bởi vì người đàn ông trước mặt mà chủ động nở rộ.
Sở Dao vươn hai chân khoanh lại vòng eo mạnh mẽ của hắn, thúc giục nói.
“Làm em.”
***